Tỉnh dậy, tôi bật khóc và thương cho chính mình
Anh thề trước bàn thờ rằng sẽ không để chuyện như vậy xảy ra nữa. Thấy anh thề độc, tôi liền mềm lòng tha thứ cho anh.
Tôi và anh quen từ khi tôi còn học phổ thông trung học, anh học trên tôi 1 lớp. Tình yêu chớm nở như quả ngọt đầu mùa thật trong sáng, hồn nhiên. Tốt nghiệp Phổ thông, tôi thi đỗ vào trường Cao đẳng Sư phạm, còn anh học tại chức chuyên ngành kế toán của tỉnh, nhưng học được gần 2 năm anh bỏ ngang xin đi bộ đội.
Tôi ra trường giảng dạy ở trường cấp một. Anh xuất ngũ, xin làm nhân viên bán hàng cho một công ty nước giải khát, lương bổng cũng không nhiều hơn lương giáo viên của tôi là mấy.
Yêu nhau gần 5 năm tôi quyết định kết hôn với anh, bất chấp sự phản đối của gia đình là anh không có công ăn việc làm ổn định, học hành dang dở, không có tiền đồ. Cuộc sống hôn nhân gặp rất nhiều khó khăn, nhưng tôi cố gắng vun vén, cam chịu sự thiếu thốn để giữ gìn hạnh phúc. Sau kết hôn, nhờ sự động viên của tôi và bố mẹ vợ, chồng cũng tiếp tục học lấy bằng kế toán.
Bố chồng tôi lái tàu du lịch lên ông thường xuyên vắng nhà. Ông cũng rất thạo mấy chuyện chơi bời ngoài xã hội. Thỉnh thoảng bố mẹ chồng tôi lại cãi vã vì ghen tuông khiến không khí gia đình rất nặng nề.
Nhiều thời gian rảnh nên anh thường tụ tập bạn bè, mỗi khi về nhà là nồng nàn mùi bia rượu. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Khi con đầu lòng của tôi được gần 2 tuổi thì bố mẹ chồng bất ngờ ly hôn ở cái tuổi ngoài 50. Sau ly hôn, mẹ chồng tôi dọn ra thuê nhà riêng sống, còn bố chồng thì bê tha hơn trước rất nhiều. Ông thường đi nhậu rất khuya, hoặc mời bạn bè về nhà nhậu và hát ca tới gần sáng.
Công việc nhiều, con lại nhỏ, vậy mà cứ về nhà là tôi lại phải lao vào dọn dẹp chiến trường cho bố chồng. Nhiều khi vội vàng, đi làm tôi còn không kịp chải tóc, áo đầy nếp nhăn vẫn phải mặc tạm. Chuyện cứ kéo dài, tôi nói với chồng “Anh khuyên bố giùm em”. Chồng tôi chẹp miệng: “Kệ ông, cho ông giải sầu”.
Tôi quyết định nói chuyện với bố chồng. Nhưng chỉ được hai ngày đến ngày thứ ba thì mọi chuyện lại như cũ. Sau đó lại đến lượt chồng tôi nghỉ việc với lí do “Có bằng cấp mà bị người ta sai vặt, tức không chịu nổi”. Lúc này toàn bộ gánh nặng gia đình đè lên vai tôi, quá áp lực nên tôi tâm trí dành cho công việc cũng sao nhãng, quên trước quên sau. Có hôm đi dạy mà tôi ngất xỉu trên lớp. Tỉnh dậy, tôi bật khóc vì thương cho chính mình.
Nghỉ ở nhà được hơn 3 tháng, chồng tôi nghe lời bạn góp vốn sản xuất nước mắm. Tôi cố sức ngăn cản nhưng bố chồng tôi ủng hộ. Anh lấy sổ đỏ nhà đem thế chấp vay ngân hàng. Nhưng được vài tháng thì công việc không thuận lợi, nợ nần chồng chất, bạn anh bỏ trốn. Ngân hàng đòi tiền, nếu không trả sẽ thu hồi nhà của vợ chồng tôi. Anh như người điên chẳng biết làm gì. Bố mẹ tôi thương con nên cho tiền để trả nợ. Anh hứa với tôi cùng cả nhà sẽ tu chí làm ăn, không mơ tưởng cao sang gì nữa. Nhưng hứa xong anh liền quên.
Giờ vợ chồng tôi có nguy cơ mất nhà, phải ra đường mà ở, vậy mà anh vẫn say xỉn suốt ngày. (Ảnh minh họa)
Nhiều thời gian rảnh nên anh thường tụ tập bạn bè, mỗi khi về nhà là nồng nàn mùi bia rượu. Tôi nghe nhiều người nói anh sa đà ham mê cờ bạc. Tôi không tin vì trong nhà làm gì có tiền mà đánh bạc. Thế nhưng, một buổi tối khi tôi đang cho con ăn cơm thì rất nhiều người đến nhà tôi đòi nợ. Họ chửi rủa nhiếc móc vợ chồng tôi và giới hạn cho anh trong một tháng phải trả đủ.
Thất vọng và đau đớn, tôi dắt con bỏ về nhà bố mẹ ở. Anh và mẹ chồng lên nhà tôi xin lỗi và đón tôi về. Anh thề trước bàn thờ rằng sẽ không để chuyện như vậy xảy ra nữa. Thấy anh thề độc, tôi liền mềm lòng tha thứ cho anh.
Trở lại sống bình yên được hơn tuần thì lại xảy ra chuyện. Hôm đó anh nói cần tiền để đi xin việc, tôi đưa anh 300 ngàn đồng. Vì phải chạy khắp nơi nên anh mượn luôn xe của tôi (xe này là bố mẹ tôi mua cho để tôi đi làm). Buổi chiều, tôi đi nhờ đồng nghiệp về. Vừa vào nhà đã thấy anh nằm trên ghế sô pha, người nồng nặc mùi rượu, xe của tôi thì đã bị anh bán mất. Anh còn vùng vằng chửi bới tôi bằng những ngôn từ thô tục khiến tôi đau xé ruột gan.
Hiện tại tôi chẳng biết phải làm sao nữa. Vì để trả nợ làm ăn, chồng tôi lại đem nhà đi thế chấp để vay tiền. Giờ vợ chồng tôi có nguy cơ mất nhà, phải ra đường mà ở. Vậy nhưng anh chẳng hề lo lắng gì, vẫn nhậu nhẹt say xỉn suốt ngày. Cuộc sống mỗi ngày với tôi giờ là chuỗi những nặng nề, khốn khổ. Mỗi sáng, khi tỉnh dậy, đối diện với thực tế tôi đều bật khóc và thấy thương cho chính mình. Tôi phải làm gì với anh bây giờ?
Theo Afamily
"Đàn bà thực tế lắm, muốn yêu em đấy ư? Anh có tiền không?"
"Tôi không yêu trai ngheo", bơi vi tiên không phai la cai đê khoe khoang, nhưng no la băng chưng sông cho nô lưc, cho sư nghiêp cua đan ông.
Tôi la con cua môt ngươi phu nư đep co tiêng ơ phô cô ngay xưa, gia đinh bên ngoai lai co nghê lam gô nên vôn đa kha gia, co cua ăn cua đê đang hoang. Me tôi tư nho đa sông trong nhung lua, nhưng ba lai khiêm tôn va rât kin đao. Trong khi đo, bô tôi xuât thân lam lu, lai không phai dang cao to, đep trai gi cho cam, nhưng vân tim đu moi cach đê theo đuôi cô tiêu thư Ha Nôi. Ông Ngoai tôi khi ây noi ro rang, nêu hai ngươi thương nhau thi ông săn sang ga con gai minh, nhưng thê la chưa đu, ông muôn con gai co môt cuôc sông sung tuc, ôn đinh, vi thê bô tôi phai co môt sư nghiêp vưng vang.
Vơi lơi thach đô nay, như bi cham tư ai, bô tôi đô đi buôn, ban đâu găp nhiêu kho khăn nhưng ban tinh chăm chi, cân cu, rôt cuôc thanh công cung tơi. Hôn nhân cua hai ngươi diên ra như môt câu chuyên cô tich thơi hiên đai, va tât nhiên sau đo tôi đươc sinh ra. Đên nay, câu chuyên tinh cua bô me vân la bai hoc, am anh tôi vê chuyên hôn nhân cân phai co tiên.
Tư thơi hoc câp 3 cho đên khi xong Đai hoc, tôi co không it ngươi theo đuôi, nêu không muôn noi la rât nhiêu, tư nhưng anh chang đep trai, bong bây, cho đên nhưng anh gioi giang, hiên lanh. Noi chung tôi du không phai thuôc dang qua xinh đep, nhưng luôn cư xư hoa đông, nên na nên đươc nhiêu ngươi yêu quy. Tuy nhiên quan điêm cua tôi trong chuyên tinh cam la kha ro rang: "Tôi không yêu trai ngheo", bơi vi tiên không phai la cai đê khoe khoang, nhưng no la băng chưng sông cho nô lưc, cho sư nghiêp, va cho sư tư tin cua đan ông, nhưng thư ây không thê phu nhân đươc. Con trai ngheo thi cân phai chưng minh anh không chi co "tinh", bơi vi "tinh" thi ai ma chăng co.
Muôn yêu em, anh phai co tiên.
Nhưng noi thê, không hiêu thê nao, tôi lai co cam tinh vơi 1 anh, cung la ngươi Ha Nôi nhưng gia đinh lai binh thương, ban thân anh cung vây. Nhưng bu lai, anh la ngươi sông ban linh, lăn lôn tư sơm nên du chưa co nhưng thanh công nao đang kê, nhưng lai rât co hy vong. Tuy nhiên tôi đa giư kin tinh cam nay va moi thư chi dưng lai ơ mưc "anh, em quy mên nhau" ma thôi. Chung tôi hay đi café, tôi thương chon quan binh dân cho anh "dê tra tiên", con đên bât ki nơi nao "sang chanh" môt chut như nhưng gi tôi thich thi tôi la ngươi chu đông mơi anh vi biêt anh cung không co.
Rôi nhưng buôi hen ho cư nhiêu dân lên, chang trai đi xe may cu ây ngo lơi thương tôi, nhin anh chân thanh, tôt bung, tôi cung muôn nhân lơi luôn, nhưng tôi đa không lam thê, tôi noi vơi anh: "Nêu muôn yêu em, anh phai co tiên. Vi em muôn co nhưng bô canh đep, nhưng chiêc tui hang hiêu, anh phai mua đươc cho em. Anh co tiên không? Anh đưng hưa hen, em muôn nhin thây anh thê hiên quyêt tâm ây băng nhưng gi anh lam đươc. Em muôn ca nhưng đưa con cua em phai đươc sinh ra trong môt gia đinh hanh phuc va co kinh tê tôt, no se đươc măc ao đep, đươc ăn ngon, đươc hoc hanh cân thân". Anh như chêt lăng khi thây tôi hiên nguyên hinh la môt ngươi phu nư sông rât thưc tê. Sau hôm đo, nhưng buôi noi chuyên thưa dân, tôi không biêt anh đang tâp trung cho công viêc hay anh thây tư ti ma rơi bo cuôc chơi. Nhưng du co thê nao đi chăng nưa thi tôi nghi răng minh đa lam đung, đan ông nêu sông ban linh thi noi đươc lam đươc. Con nêu không, tôi cung không thich lây nhưng anh chang ho "hưa", bơi ơ thơi đai nay thi co qua nhiêu. Đan ba du sao đi nưa, kê ca khi yêu, cung nên thưc tê môt chut.
Theo Phunutoday
10 kiểu người bạn chớ bao giờ hẹn hò Khi gặp một trong 10 kiểu người này, hãy tránh cho xa nếu như không muốn họ huỷ hoại cuộc sống của bạn 1. Luôn thích kiểm soát: Nếu người yêu cứ giám sát từng nhất cử nhất động của bạn và luôn miệng ra lệnh bạn phải làm điều này và không được làm điều kia thì tốt hơn hết là nên...