Tỉnh dậy sau một đêm ngủ lại nhà mẹ chồng, tôi hốt hoảng sờ tay xuống bụng rồi gào khóc
Mẹ chồng tôi sau khi nghe tin và biết được chuyện tôi nói bà giết cháu thì lồng lộn lên chửi tôi rồi xúi Hải bỏ tôi. Hải vốn dĩ không tin mẹ anh có thể làm việc đó nên khi nghe tôi thanh minh thì tức lắm.
Ảnh minh họa
Ngày tôi bước vào nhà Hải, gương mặt tôi hiện rõ nỗi lo lắng cùng cực. Mẹ Hải là một người đàn bà sắc sảo nức tiếng cả khu phố. Bà vừa đẹp vừa giỏi, bà có cửa hàng bán đồ điện lạnh to nhất ở vùng này. Tôi thì chỉ là một cô gái tỉnh lẻ, trong tay tôi lúc đó chỉ có 2 triệu đồng trong người và công việc một tháng lương 3 triệu.
Tôi cứ khúm núm trước mặt mẹ Hải, bà nhìn tôi từ đầu đến chân rồi chép miệng:
- Rõ khổ, thế thằng Hải làm cháu có bầu mấy tháng rồi?
- Dạ 2 tháng ạ – tôi lí nhí.
- Thôi con dại cái mang. Bác là bác không thích có con dâu nghèo đâu, nhưng mà thôi, vì cháu vậy. Cháu về nói bố mẹ chuẩn bị đám hỏi đi. Nhà bác không chuẩn bị gì đâu nhé, vì đây là theo kiểu ép buộc nên thôi, bác đồng ý cho cưới nhưng muốn cưới thì phải tự chuẩn bị hết nhé. Bác không bỏ tiền ra đâu.
Tôi nhớ là mình đã đứng đó một hồi lâu không nhúc nhích, không biết nói gì. Một lúc sau Hải về, anh mới sốt sắng lấy nước cho tôi uống, lấy hoa quả cho tôi ăn. Anh lôi tôi ra một góc rồi nói: “Em chịu khó nhé, mẹ anh hơi trái tính một chút nhưng không sao đâu, có anh ở đây rồi”.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế rồi sau bao nhiêu khó khăn, cuối cùng tôi và Hải cũng cưới nhau. Cũng may là Hải kiên quyết ở riêng vì không muốn tôi gặp khó khăn với mẹ chồng. Tôi hạnh phúc lắm, dù sao thì Hải cũng toàn tâm toàn ý với tôi, chứ nếu anh bỏ tôi lúc này hoặc nghe lời mẹ anh thì tôi cũng không biết làm cách nào.
Sau khi cưới, mẹ chồng tôi cức giục tôi đi siêu âm để biết giới tính thai nhi nhưng tôi bảo với bà rằng hiện vẫn chưa nhìn thấy rõ. Đến tháng thứ , bà lại sang nhà rồi chở tôi đến phòng khám. Khi bác sỹ thông báo tôi mang bầu con gái, mặt bà xị lại. Bà không nói một câu nào trên đường về nhà. Bà chở tôi về thẳng nhà rồi nói:
- Hôm nay con ở lại đây với mẹ nhé. Mẹ hơi mệt với có mấy chuyện cần tâm sự.
Tôi và mẹ chồng vốn dĩ chẳng thân nhau, tôi sợ bà, bà lại ghét tôi, thế nên tôi nghĩ dịp này là dịp tốt để tôi thân thiết hơn với bà. Tội đồng ý rồi gọi điện cho chồng bảo tối về nhà mẹ chồng ăn cơm rồi ngủ ở đây luôn nhưng vì hôm đó là thứ 3, chồng tôi phải làm ca đêm nên không về nhà.
Sau khi ăn uống xong xuôi, tôi định ra ngồi xem ti vi với mẹ chồng nhưng cơn buồn ngủ ập đến thế là tôi nằm ngủ luôn khi nào không hay. Tôi ngủ ngon lắm, ngủ chẳng biết trời đất gì nữa. Khi tôi tỉnh dậy thì lúc đó đã 2h chiều. Tôi vừa mở mắt đã thấy đau nhói ở bụng dưới, lại còn có cái gì ướt ướt. Tôi hốt hoảng sờ tay xuống bụng và cảm nhận có điều gì đó không ổn, tôi nhìn thấy máu chảy ra ở ga giường thì gào thét trong tuyệt vọng.
Tôi khóc to lắm rồi lấy sức tàn gọi mẹ chồng inh ỏi nhưng không có ai ở nhà cả. Mẹ chồng tôi chắc đã ra cửa hàng. Tôi lại cố bấm điện thoại gọi chồng đến và hai vợ chồng đi thẳng đến bệnh viện để kiểm tra thì bác sỹ bảo tôi đã bị cho uống thuốc phá thai nên cái thai đã không còn. Tôi nghe xong thì nước mắt như mưa, chồng tôi rít lên:
- Sao em lại uống thứ thuốc đó? Em muốn giết con à?
- Em không anh ơi, em nghĩ là mẹ anh cho em uống.
- Trời ơi, sao em lại đổ tiếng ác cho mẹ anh vậy? Mẹ anh muốn giết cháu thì đã không cho em và anh cưới nhau rồi.
- Em thề anh ơi, hôm qua mẹ anh bảo em ở lại ngủ với bà, rồi em giống như bị bỏ thuốc ngủ, tỉnh dậy thì thấy đau không chịu nổi. Suýt nữa là em cũng đi luôn rồi, em sao có thể giết con mình được?
- Thế bà nội có thể giết chắc? Em ăn nói hàm hồ vừa thôi.
Mẹ chồng tôi sau khi nghe tin và biết được chuyện tôi nói bà giết cháu thì lồng lộn lên chửi tôi rồi xúi Hải bỏ tôi. Hải vốn dĩ không tin mẹ anh có thể làm việc đó nên khi nghe tôi thanh minh thì tức lắm, lần đầu tiên anh tát tôi rồi bỏ đi.
Sau đó, nghe lời mẹ mình, Hải tiến thành thủ tục ly hôn với tôi. Chúng tôi mới cưới nhau được 2 tháng, hạnh phúc còn chưa được bao lâu thì phải chịu cảnh chia ly. Tôi đau khổ lắm, nhưng lúc đó, người vui nhất lại là mẹ chồng tôi. Bà gặp tôi ngoài đường, mặt vênh lên rồi cười bí hiểm như muốn nói: “Mày thích thì tao cho mày cưới, tao làm theo đúng ý của hai đứa nhưng rồi tao cũng có cách để lôi con trai tao ra, làm cho nó ghét mày”. Tôi lúc đó chỉ biết ôm nỗi tuyệt vọng, tôi thương con, hận mẹ chồng nhưng không biết làm cách nào để vạch mặt bà ấy. Giờ tôi phải làm sao đây hả mọi người?
Theo blogtamsu
Sau một đêm được gửi sang nhà em dâu, tôi hốt hoảng khi thấy chồng cứ lên giường là đòi...
Tôi còn đang không biết anh có ăn lộn hay uống nhầm thứ gì ở nhà em dâu không nữa đấy. Nhưng chưa kịp gọi điện thì anh đã kéo tót tôi lên giường.
Hình như cái sự nữ tính, dịu dàng trong tôi bị trao nhầm sang anh hay sao ý. (Ảnh minh họa)
Ai cũng nói tính cách của chúng tôi đối lập, yêu nhau đã khó, lấy nhau thì chắc là chuyện càng không thể. Thế mà tôi với anh, vào một ngày nắng đẹp lại nắm tay nhau đi trên đường khiến bạn bè ai cũng ngỡ ngàng. Không những thế, chúng tôi còn nhanh chóng mời cưới mọi người. Thiệp hồng trao tay mà ai nấy đều ngơ ngác, cứ như thể hôm đó là ngày cá tháng tư và họ đang bị lừa vậy. Mà thú thật, đến bản thân mình, chúng tôi cũng không thể nào tin được chúng tôi lại có thể trở thành một đôi với nhau, cùng nhau tiến vào lễ đường thế này.
Tôi với anh giống như hai mảnh ghép đối lập của cuộc sống. Tôi là con gái nhưng tính cách lại mạnh mẽ vô cùng. Hình như cái sự nữ tính, dịu dàng trong tôi bị trao nhầm sang anh hay sao ý. Anh lúc nào cũng nhỏ nhẹ, trong cả cách ăn nói lẫn đi đứng. Tôi còn được một tràng cười vỡ bụng khi anh kể mọi người cứ bắt anh đi xét nghiệm để xác định giới tính. Nhưng cách ứng xử của anh lại khá tuyệt vời và hình như chẳng có ai chê trách được anh bất cứ điều gì cả.
Chúng tôi giống như những phần thiếu sót của nhau trong cuộc sống nên tìm đến nhau và hợp thành một đôi cũng là điều tất lẽ dĩ ngẫu rồi.
Sau hôn lễ, cuộc sống vợ chồng của chúng tôi diễn ra vô cùng êm đềm. Tôi và anh giống như nước với lửa những lại mang ý nghĩa không phải xung khắc mà là bổ trợ cho nhau. Anh luôn là người xoa dịu những cơn giận dữ của tôi. Những khi tôi nóng nảy, đầu như muốn bốc hỏa thì cơn mưa mát lành là anh lại xua tan đi tất cả, khiến tôi ổn định lại tâm lý, vui vẻ, cười nói bình thường. Nhiều lúc tôi nghĩ, không biết ngoài anh ra, có còn ai chịu đựng được cái tính khí thất thường đó của tôi không? Và hình như quen được anh chăm sóc, nâng niu, chiều chuộng nhiều quá, tôi thành ra quên mất anh cũng cần được tôi làm như vậy.
Chuyến công tác đột xuất từ trên trời rơi xuống vì công việc của tôi không phải đi công tác bao giờ khiến tôi thực sự lo lắng. Chỉ có hai ngày một đêm thôi mà cứ như phải đi cả tháng vậy. Việc tôi lo nhất chính là anh. Không biết hai ngày không có tôi, anh sẽ thế nào, có tự chăm sóc được bản thân không hay lại bỏ bê mình. Còn nữa, gần đây cứ nghe mấy vụ các ông chồng lợi dụng vợ đi vắng là ăn chơi, đú đởn, tôi lại càng không yên tâm. May quá, nhà cô dâu ở gần đấy mà tôi với cô ấy cũng là tri kỉ, chị em dâu mà cũng như chị em ruột nên tôi quyết định gửi anh sang bên ấy. Và tất nhiên là anh cũng phải đồng ý rồi.
Chẳng hôm nào anh quên đòi tôi làm chuyện đó khiến tôi thực sự hốt hoảng. (Ảnh minh họa)
Em dâu nói tôi cứ yên tâm mà đi, ở nhà chuyện ăn uống đã có em dâu lo rồi. Hơn nữa còn có em trai chồng tôi nữa kia mà. Nhưng thật không ngờ...
Tôi trở về thì anh đã chờ sẵn ở nhà. Anh cất giọng mà khiến tôi cứ rùng cả mình. Ồm ồm như vịt đực chứ chẳng còn véo von, trầm bổng như mọi khi nữa. Dáng đi nhìn cũng mạnh mẽ lắm. Tôi còn đang không biết anh có ăn lộn hay uống nhầm thứ gì ở nhà em dâu không nữa đấy. Nhưng chưa kịp gọi điện thì anh đã kéo tót tôi lên giường, hạ lệnh:
- Đấm lưng cho anh đi!
Tôi ngớ người thì anh trầm giọng xuống:
- Đây là trách nhiệm của em với anh mà. Anh làm cả ngày mệt mỏi, đau lưng lắm. Giống em trai anh ấy, đêm nào cũng được vợ nâng niu, chăm sóc. Anh cũng muốn được như thế. Và em, cũng phải như em dâu đi.
Nghĩ anh định đùa mình cho vui. Tôi vui vẻ làm theo. Nhưng 1 đêm, rồi nhiều đêm tiếp theo, chẳng hôm nào anh quên đòi tôi làm chuyện đó khiến tôi thực sự hốt hoảng. Hỏi kĩ em dâu, tôi bàng hoàng với lý do. Hóa ra đêm nào em dâu cũng chăm sóc chồng mình như vậy. Chắc câu chuyện về trách nhiệm của một người vợ với chồng đến tai anh. Hơn nữa, em dâu còn thì thầm rằng chồng em dâu đã nói rất nhiều về bản lĩnh của một người đàn ông trong gia đình với anh. Có lẽ điều ấy đã khiến anh thay đổi.
Nghe xong, tôi chẳng biết mình nên cười hay nên khóc nữa đây. Nhưng cho dù có thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng thấy rất vui. Vui vì sự thay đổi tích cực này của anh và mong nó đi theo chiều hướng tốt để cuộc hôn nhân của chúng tôi mãi vui vẻ và trọn vẹn như thế này.
Theo Blogtamsu
Đồng ý để chồng ngủ lại nhà bạn thân một đêm và cái kết đắng người vợ nhận được vào sáng hôm sau "Để nó ở đây với anh một tối anh khuyên bảo nó cho nó bỏ cái tính nóng ấy đi". Anh bạn này của chồng đã nhiều lần tới nhà Hòa chơi, ăn uống rồi nên Hòa cũng tin tưởng lắm. Vợ chồng Hòa kết hôn được 5 năm và cuộc sống cũng tương đối ổn định. Chồng Hòa là típ người yêu...