Tình đầu yêu dấu
Khi buớc chân vào lớp học mới, trong lòng tôi như muốn vỡ oà, muốn có đôi chân thiên thần để bay về ôm chặt con bạn thân thương yêu.
Trong lòng tôi tự hỏi tại sao thầy hiệu truởng lại bắt mình chuyển lớp vào năm cuối cấp cơ chứ? Cứ nghĩ đến đó, hai hàng mi của tôi như muốn ứa lệ nhưng tôi cũng kìm đuợc bởi tôi không muốn mọi nguời nghĩ tôi là kẻ yếu đuối.
Thế rồi tôi được yên vị trong một lớp học có tiếng là quậy phá nhất trường. Rồi một hôm, cô giáo chủ nhiệm “kêu” tôi ngồi cùng anh. Cũng từ đó, anh và tôi có những kỷ niệm của thời học sinh. Biết kể thế nào cho mọi người có thể cảm nhận được nỗi lòng của thời học sinh nhỉ? Bước vào tuổi 19 mà lần đầu tiên tim tôi như muốn rung động, như muốn chia sẻ, dẫu biết rằng trong lớp học này đã có một cô bạn để ý và quan tâm đến anh thật nhiều.
Video đang HOT
Những buổi học thể dục, anh và tôi trêu đùa nhau thật nghịch ngợm rồi các buổi học ôn vui vẻ với những dòng thư trao tay, những buổi chung tay lao động trồng hoa, những buổi trưa trực nhật trong lớp… Tôi cứ ngỡ rằng tôi và anh chỉ là tình bạn thời học sinh trong trắng không lo toan, không vụ lợi. Thế mà một ngày học ôn chuẩn bị thi tốt nghiệp, tôi nhận được một lá thư anh gửi cho tôi. Trong lá thư, tôi nhận được tình cảm chân thật của anh, gò má tôi tự dưng ửng hồng, không nói lên lời. Tôi cứ nghĩ rằng đó là chút rung động đầu đời. Sau một năm xa anh, tôi mới nhận ra tình yêu dành cho anh cũng thật nhiều, nhiều đến lúc muốn được gặp anh để ôm chặt anh và hét thật lớn: “Mình cũng yêu, yêu bạn nhiều lắm!”.
Thời gian đã cho tôi nhận ra rằng tôi yêu anh thật nhiều. Rồi mùa hè năm sau, tôi gặp lại anh. Hai chúng tôi đã thổ lộ hết những nỗi nhớ nhung, lo lắng và kỷ niệm về nhau. Sau 5 năm xa mái trường thân yêu, chúng tôi càng yêu thương và tôn trọng nhau hơn. Trong thâm tâm, tôi luôn thầm cảm ơn ông trời sao khéo sắp đặt cho tôi và anh. Cảm ơn mái trường thận yêu đã chôn dấu những kỷ niệm của tôi và anh cũng như những cô cậu học trò. Cảm ơn nhành phượng đỏ em cầm trên tay ngày chia ly.
Theo Ngôi Sao
Yêu dấu theo gió bay
Mối tình đầu của tôi kéo dài hơn 4 năm và bây giờ đã chấm hết, tôi không biết mình đúng hay sai khi quyết định vội vàng...
Tôi và anh ở cùng quê, nhà anh và nhà tôi gần nhau, tuổi thơ tôi ngập tràn nhửng kỉ niệm về anh, anh đã thích tôi khi tôi mới chỉ là một cô bé hồn nhiên và ngây thơ không biết gì về tình yêu. Rồi thời gian cứ trôi qua, những rung động đầu đời làm tôi không biết mình đã yêu anh từ lúc nào.
Chúng tôi đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui bên nhau, có lẽ đó là khoảng thời gian hạnh phúc của tình yêu chúng tôi. Anh hơn tôi 3 tuổi nên suy nghỉ của anh có phần chính chắn hơn tôi. Anh học ra trường khi tôi mới bắt đầu sự nghiệp học hành của mình. Điều kiện xin việc ở quê quá khó khăn nên anh đã quyết định đi vào nam lập nghiệp, còn tôi thì theo đuổi sự nghiệp học hành của mình ở miền trung đầy nắng gió.
Vậy là chúng tôi phải xa nhau từ đó, tuy khoảng cách không gian rất lớn nhưng không chia cắt tình yêu của chúng tôi. Trước khi đi anh đã nói với tôi rằng dù thế nào đi nữa thì người cuối cùng anh lấy làm vợ là em. Tôi hạnh phúc biết chừng nào và vẩn một lòng tin tưởng ở anh.
Thời gian từ lúc anh vào đó đã được 2 năm, mỗi năm anh chỉ về quê được 2 lần, Cảm giác của người con gái có người yêu ở xa thì rất buồn và cô đơn, tuy vậy nhưng tôi vẩn một lòng chung thủy với anh, tôi vẩn nuôi niềm tin rồi một ngày nào đó khi ra trường tôi sẽ vào đó cùng anh. Gia đình 2 bên đã biết chuyện của hai đứa nhưng không hề phản đối, tôi đã nói với mẹ tôi về ý định của mình và mẹ tôi củng không có phản ứng gì. Tôi tự dặn mình rằng sẽ không ngừng nuôi hi vọng về tình yêu của hai đứa mà cố gắng học cho tốt.
Nhưng cuộc sống không phải đơn giản như tôi nghĩ. Thời gian đầu anh vẩn quan tâm đến tôi, khó khăn vui buồn gì anh củng chia sẽ cùng tôi, tôi cảm thấy mình rất hạnh phúc và rất thương anh. Rồi thời gian cứ trôi đi, có lẽ tại môi trường sống và khoảng cách không gian quá lớn nên tình yêu của tôi củng nhạt dần, anh vẩn quan tâm đén tôi nhưng với một cách khác. Chúng tôi hay giận nhau, nhiều lần tôi nói chia tay nhưng rồi lại làm lành.
Tôi cảm nhận được tình cảm của anh không còn như trước nữa nhưng tình yêu của tôi dành cho anh thì vẩn nguyên vẹn. Khi về thăm tôi, anh không cho tôi được cảm giác yêu thương mà ngược lại là một vết thương rất lớn, ở bên cạnh tôi mà hồn anh chỉ hướng về gia đình. Anh nói là một người con trai nên anh sẽ phải lo cho gia đình, trong khi anh không biết tôi chờ đợi anh như thế nào, để rồi khi gặp anh là một cảm giác thất vọng nặng nề. Rồi tiếp đến là những lần sau đó, anh toàn làm tôi tổn thương mà tôi nghỉ mình sẽ không thể tha thứ cho anh nữa. Nhưng có lẽ tại tình cảm tôi dành cho anh quá lớn nên tôi lại bỏ qua, nước mắt tôi đã rơi vì anh không biết bao nhiêu lần nữa, tôi không biết mình chờ đợi điều gì ở anh nữa.
Rồi đến một ngày hai đứa nói chuyện anh đã nói ra tất cả, anh nói tôi ích kỉ, tôi chỉ nghĩ cho bản thân mà không nghĩ cho anh. Gia đình tôi không chấp nhận anh. Rồi sau này tôi sẽ không đủ bản lĩnh để bỏ gia đình theo anh vào một nơi xa xôi đó. Tuy vậy anh không nói lời chia tay với tôi, anh khuyên tôi hãy rời xa anh. Tôi đã giải thích rất nhiều nhưng anh không chịu hiểu, lòng tự ái của tôi nổi dậy và tôi đã nói chia tay. Và anh đã đồng ý không hề níu kéo.
Tôi không khóc củng không thể khóc được nữa. Có lẽ tôi không còn cảm giác của sự đau khổ nữa. Nhưng những lúc ngồi một mình tôi lại khóc! Tôi muốn anh biết tại sao anh lại đối với tôi như vậy, anh làm cho tôi có cảm giác rằng tình yêu của tôi là sợi dây ràng buộc anh mà anh không thể gỡ nó.
Đến bây giờ chúng tôi đã chia tay nhau hơn 1 tháng. Những đêm nằm ngủ tôi vẩn nhớ về anh. Kỷ niệm về anh trong tôi quá sâu đậm nên tôi không thể nào dể dàng quên anh, có lẽ là tôi vẩn còn yêu anh. Tôi không biết là mình có vội vàng trong quyết định để rồi đánh mất tình yêu của mình? Tôi phải làm sao để có thể quên được anh đây.......mối tình đầu của tôi?!
Theo Muctim
Gửi người anh yêu dấu Vợ yêu dấu của anh!!! Anh thích được gọi em như vậy bởi vì anh yêu em và mãi mãi yêu em em à... Nếu em là anh chắc rằng em cũng làm như anh vậy thôi, đúng không em? Để rồi hôm nay anh ngồi đây viết ra những suy nghĩ từ đáy lòng mình với em để em hiểu về con...