Tình đầu trái ngang
Đêm thứ bảy, một đêm như mọi khi, tôi nghe những bài hát buồn và cho mình khóc thoải mái, thời gian qua đi nhưng sao trong lòng tôi không thể quên một bóng hình, không thể không nhói đau.
Có lẽ người đó đang nghĩ rằng giờ đây tôi đang vui vẻ với một người khác nhưng đâu biết rằng tôi đang ngồi đây gặm nhấm kỷ niệm. Tôi phải làm vậy, tôi phải nói rằng tôi đã có người khác để người đó quên tôi đi, vui vẻ sống, hạnh phúc bên người yêu mới, người ta nói tôi ngu ngốc, nhưng không, tôi biết mình không còn cách nào, tôi biết tình yêu của mình vốn là không thể, tôi biết cuôc sống không thể là của riêng mình và tôi biết người tôi yêu cũng đau lắm khi nói lời chia tay.
Người em yêu ơi, mối tình đầu của em , không thể nói lên được nỗi đau này, em vẫn ngồi đây nhớ về anh, anh có biết không? Em nói ra những lời đó anh có biết em đau lắm không, em chỉ muốn tốt cho anh và người đó, em không muốn anh khổ vì em, khổ vì một người đã ở một nơi rất xa anh, một người đã cho anh một cuộc sống không bao giờ bình yên.
Bạn bè nói có lẽ chia tay là may mắn cho cả hai, anh ah, em không muốn vậy, em muốn anh là chú rể trong ngày cưới của em, em muốn anh là cha của những đứa con của em, em muốn anh là người nắm tay em khi em trên giường bệnh, em muốn…..hai ta có nhau trong cuộc đời này, nếu đó có là xui xẻo, em cũng mong nhận hết phần xui xẻo đó. Nhưng đó chỉ là ước muốn của em phải không anh? Vì còn có định kiến gia đình, vì dư luận xã hội, vì một người nữa……Giờ đây anh lặng lẽ với người mới nhưng em hiểu anh, em hiểu anh, anh có hiểu em nói gi không? Nếu thời gian có quay trở về liệu anh có phạm sai lầm không? Em có tạo ra một khoảng cách không thể san bằng không? Anh ah, em sẽ cố gắng, cố gắng quên anh, quên mối tình đầu đầy trái ngang, anh ah, em sẽ học tập, làm việc,và nhìn anh, em nhìn anh, khi em chắc rằng anh sống vui vẻ em sẽ bắt đầu với người khác. Anh hãy sống vui vẻ nha anh, chúng ta đành xa nhau thôi dù trái tim em còn yêu anh, anh ah, em không cao thượng, mạnh mẽ đâu, lúc này đây em muốn nhắn tin nói với anh rằng em còn rất yêu anh, anh ơi, nhưng em không thể………
Theo Ngôi Sao
Xa anh rồi
Xa anh rồi, ngày từng ngày em đang sống trong những ký ức về anh. Những nỗi nhớ cứ nhen nhóm trong lòng em. Em đã rất sợ những lúc mình giận nhau, em sợ không dành nhiều thời gian quan tâm đến em như trước, em sợ một ngày nào đó sẽ mất anh mãi mãi.
Và hôm nay cái ngày mà em lo sợ nhất cũng đã đến, có lẽ nó đã đến sớm hơn những lo sợ của riêng em. Ngày trước em trẻ con, em nông nổi, em cứ làm anh phải bận tâm. Em không thể vật vã với những con sóng nhớ thương đang nhóm lên trong lòng em , em mỏi mệt, em không thể chịu được khi phải cách xa anh, em không thể chịu đựng được khi anh & chị ấy vẫn đi về cùng nhau.........Vậy là mình buông tay nhau ra...... Dù rằng mình đang ở cách xa nhau nhưng đã có một thời với em những dòng tin nhắn, những cuộc điện thoại của anh cũng đủ làm em ấm lòng hơn. Em chỉ muốn được chăm sóc cho anh, được anh chia sẻ những vui buồn... Rất nhiều điều mà em muốn được cùng anh chung tay với em. Vậy mà em & anh đã không thể cùng nhau đi chung một con đường.
Dù rằng yêu anh là đau khổ, là nước mắt nhưng với những gì em dành cho anh, anh xứng đáng để nhận nó vì anh đã mang đến cho em cảm giác bình yên khi ở bên anh. Thời gian qua đi đã làm nhạt phai những tình cảm anh dành cho em. Lỗi tại em không biết giữ lấy anh, hay lỗi do nhịp đời đã làm anh phải thay đổi. Em đã rất hụt hẫng khi những gì anh dành cho em chỉ còn là những lạnh nhạt & đã vơi dần vơi dần những câu yêu thương. Giờ đây lòng em đã bình lặng hơn, & thời gian đã giúp em bình tâm lại, nhưng em biết mình vẫn còn những hy vọng mong manh vào anh.
Mình có duyên phận gì không anh?. Em vẫn tự hỏi như thế. Định mệnh đã cho em & anh gặp nhau, có lẽ do em - anh không biết cách giữ gìn nên đã để giọt nước làm tràn ly. Từ bây giờ em sẽ tập không gọi tên anh nữa, em sẽ tập buông tay anh ra và cố giữ những yêu thương này để nó không còn réo gọi anh về nữa. Hãy sống tốt và yêu thương chị ấy nhiều như em đã từng yêu thương anh.
Theo Ngôi Sao
Chúng ta cần phải đối mặt Nhiều lần em muốn nói để cả anh và em nhìn lại chính tình cảm của mình nhưng em không thể nào bộc bạch những điều làm em thấy nặng trĩu trong lòng. Đến giờ thì em quá mệt mỏi rồi bởi có quá nhiều xảy ra trong cuộc sống của em mà em không dám chia sẻ với anh vì lo sợ...