Tình cũ và bạn trai mới đều rất chân thành khiến tôi khó xử
Một người tôi yêu gần 4 năm, trải qua nhiều thử thách và một người tôi yêu được 5 tháng, cả hai người đều rất chân thành với tôi.
Tôi và anh yêu nhau được gần 4 năm, anh hơn tôi 3 tuổi. Anh năm nay gần 28 tuổi, công việc đã được coi là ổn định. Tôi tự nhận mình là một người khó tính khi yêu, cần một người cho mình được cảm giác an toàn, để có được cảm giác ấy sẽ có nhiều tiêu chí khác và tôi cảm nhận anh đã làm tôi thỏa mãn tất cả.
Quãng thời gian đầu, tình cảm của chúng tôi thật đẹp, về sau anh và tôi đi làm, chúng tôi có ít thời gian quan tâm và chăm sóc nhau. Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi đã nhiều lần chia tay rồi lại quay về. Có thời gian chúng tôi chia tay được gần một năm, đó là lúc khó khăn đối với tôi. Tôi suy nghĩ và nhớ anh nhiều, để quên anh tôi đã lao đầu vào học tập, làm thêm, hoàn thiện bản thân, thời gian rảnh rỗi lên thư viện đọc sách hoặc đến những quán cà phê yên tĩnh ngồi một mình cũng như đi lang thang trên những con phố Hà Nội.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Tôi nhớ anh, thật sự rất nhớ nhưng với một cô gái có cái tôi cao ngất như tôi nên quyết định giữ im lặng, không liên lạc, không gặp gỡ. Sau khi chia tay tôi, một thời gian anh có bạn gái mới, nhưng do tính chất công việc và khoảng cách địa lý họ cũng nhanh chóng chia tay. Với tính chất công việc của tôi, tôi có nhiều mối quan hệ và cũng không khó để quen được một người. Thời gian ấy cũng có nhiều người để ý nhưng không hiểu sao tôi không thể đặt tình cảm của mình vào bất cứ ai. Bản thân tôi luôn có cảm giác anh ấy sẽ quay lại nên không muốn đánh lừa cảm xúc của mình, không muốn người khác phải tổn thương chỉ vì sự ích kỷ của bản thân muốn lấp đầy khoảng trống trong lòng.
Trực giác của tôi đã đúng, anh đã trở lại, chúng tôi về bên nhau, nhưng có lẽ thời gian đã làm tình cảm nhạt dần. Tôi cảm thấy ở anh có gì đó gượng gạo và không được thoải mái, tôi cũng vậy. Tôi quyết định chia sẻ với anh những gì đã nghĩ và anh nói cũng cảm nhận được điều đó nhưng không hiểu sao không xa tôi được. Chúng tôi quyết định cho nhau thêm thời gian để kiểm chứng lại tình cảm của mình. Trong thời gian này, chúng tôi vẫn thi thoảng gặp gỡ, đi ăn uống cùng nhau như những người bạn. Tôi nhận thấy mình đang ở trong mối quan hệ không rõ ràng, không phải tình yêu nhưng cũng không hẳn chỉ là bạn bè, hai đứa rơi vào một vòng luẩn quẩn, anh nói muốn như vậy và nếu có ai dành tình cảm cho tôi chân tình thì tôi có thể xa anh.
Lúc đó tôi đã khóc rất nhiều, trách anh không thương tôi, không cho tôi cảm giác an toàn, yêu là yêu mà không yêu thì anh phải nói rõ ràng, tôi thấy mệt mỏi với quan hệ lờ mờ như này. Tôi thật thoải mái khi đã nói được tất cả những gì trước đây chưa nói. Ngày hôm đó cả tôi và anh đều buồn, tôi khóc và anh ôm tôi, tôi nói xin lỗi anh do đã không chăm sóc, quan tâm anh nhiều như người khác, thấy mắt anh nhòe đi, nói tôi ngốc nghếch. Tôi quyết định sẽ ra đi để tìm tình yêu mới cho bản thân cũng như giải thoát cho anh ra khỏi mối quan hệ này.
Sau một thời gian tôi quen người mới, bạn này bằng tuổi và là khách hàng của công ty tôi, hai đứa có cơ hội làm việc với nhau, cả hai cảm thấy nói chuyện rất hợp. Biết bạn ấy chưa có bạn gái nên tôi chủ động nói chuyện nhiều hơn, chúng tôi nhanh chóng đến với nhau. Tuy nhiên, tôi không thể dối lòng mình là vẫn còn nhớ anh, tuy không còn liên lạc nhưng thường xuyên theo dõi anh trên mạng xã hội.
Người yêu mới của tôi rất tốt, anh quan tâm tôi, tôi cảm nhận được sự bình yên bên anh nhưng không thể ngăn nổi mình không suy nghĩ về người cũ. Anh là người khá nhạy cảm và mỗi lần cảm nhận được điều đó đều ôm tôi và kéo tôi ra khỏi suy nghĩ ấy. Tôi cảm nhận được tình yêu, sự trân trọng và an toàn mỗi khi bên anh và tình cảm của tôi cũng rất chân thành, tự nhiên. Anh đã rất tự hào khi giới thiệu tôi với những thành viên trong gia đình. Tôi cảm thấy mọi người trong nhà anh đều rất thân thiện và quý mến tôi, hai bác đều luôn nhắc anh đưa tôi về cùng mỗi khi anh về nhà chơi. Nhưng anh chưa muốn xác định lập gia đình, nói rằng kinh tế chưa ổn định và chưa đủ tự tin để cưới tôi, cho anh thêm 2 năm nữa để phát triển sự nghiệp.
Tôi cứ ngỡ sẽ cùng anh đi đến hết con đường cho đến một ngày tôi gặp lại người yêu cũ, anh nói không thể ngừng suy nghĩ về tôi, khi tôi đi rồi anh mới cảm nhận được cần tôi như nào và cũng nói rằng sẽ cạnh tranh công bằng để giữ được tình yêu của mình và anh muốn sẽ cưới tôi trong năm nay. Tôi thừa nhận cả tôi và anh trong công việc đều là những người rất rõ ràng, tuy nhiên trong chuyện tình cảm lại không kiên định. Không hiểu kiếp trước tôi nợ gì anh mà kiếp này lại khổ sở vì tình yêu đến vậy. Giờ tôi phải làm sao giữa người cũ và người mới? Một người tôi yêu gần 4 năm, trải qua nhiều thử thách và một người tôi yêu được 5 tháng, cả hai người đều rất chân thành với tôi.
Theo VNE
Vợ ơi, đừng làm anh khó xử
Tình thương yêu dành cho người thân, đâu phải lúc nào cũng được nhìn nhận theo chiều hướng tích cực mà còn lệ thuộc vào cách xử sự của mỗi người, mà thường gặp nhất hiện nay là mối quan hệ giữa mẹ và vợ.
Quốc Trung, một chàng trai lành tính ở cơ quan tôi đã rơi vào trường hợp này. Ra trường, làm việc được thời gian, gia đình hối thúc lấy vợ, để tiện công tác và sinh hoạt, Trung cưới vợ trên thành phố và ở rể nhà vợ. Hằng ngày, thấy vợ được gia đình chiều chuộng, yêu thương nên theo thời gian, Trung cũng quen dần cách ứng xử đó với vợ. Và chẳng có gì đáng nói, nếu không có một tuần anh đưa vợ về quê làm nhà thờ tộc.
Nào có đâu nhiều, chỉ một tuần thôi mà anh đã vô cùng khó xử trước những lời nhắc nhở và thái độ hờn mát của mẹ về những hành động có phần vô tâm và vô tư của vợ. "Anh ơi! Lấy xe chở em xuống chợ ăn sáng đi, cơm khô quá, em ăn không được". Vợ vừa dứt lời, Trung đã nhận ra nét mặt đăm đăm, không vui của mẹ. "Ừ! Em ở nhà đi, anh sẽ mua luôn thức ăn sáng cho mẹ nữa." Mẹ anh ngắt lời: " Thôi! Anh cứ mua cho vợ anh ăn đi. Tôi ăn cơm nguội quen rồi". Vừa nói, mẹ vừa thu dọn mâm cơm trên bàn. Trung dắt xe ra cổng mà lòng vô cùng áy náy.
Một tuần ở quê, mỗi khi ra vào anh phải nhìn nét mặt của mẹ và vợ để sống. Thật ra mà nói, chuyện giữa mẹ và vợ chẳng có gì nghiêm trọng. Chẳng qua mẹ anh, tuổi đã già, thích được con quan tâm, mà khi thấy anh chăm chút cho vợ trước mặt thì thấy mủi lòng vì cái cảm giác tình cảm bị chia sẻ. Về phía vợ anh, vốn vô tâm, vốn được chiều chuộng nên nói những lời vô tư chứ cũng chẳng có ý gì.
Có lần nghe vợ nói "Anh à! Mai mốt dành dụm đủ tiền, mình xin ba má ra riêng rồi đưa mẹ lên ở với vợ chồng mình anh nhé" mà anh thấy mát cả ruột. Cũng có lúc đột xuất về quê một mình, vợ anh lúc nào cũng gởi quà về cho mẹ, khi thì hộp sữa, lúc thì chiếc khăn quàng cổ, khi thì lọ dầu...Chính vì lẽ ấy, anh không nỡ giận vợ.
Về phần mẹ anh tuy có lúc không bằng lòng cách ăn nói và ứng xử của con dâu, nhưng mỗi khi thấy anh về quê một mình, câu đầu tiên bà hỏi là sao vợ con không về? nó có khỏe không? Qua sự quan tâm và thăm hỏi ân cần mà họ dành cho nhau, anh rút ra một điều rằng: Mẹ và vợ mình có đôi chút làm mình bận lòng, nhưng cả hai là người mình yêu quí nhất, vì trong sâu thẳm trong tâm thức hai người, họ vẫn yêu quí nhau.
Cũng là tình cảm giữa mẹ và vợ, nhưng với Nghĩa, một hàng xóm của tôi lại trái ngược. Đó là câu chuyện muôn thuở mẹ chồng nàng dâu. Giữa mẹ và vợ của Nghĩa là hai thái cực đối trọng, thay phiên nhau làm khổ anh. Cả hai đều muốn mình là người được Nghĩa quan tâm nhất. Vì thế đứng giữa hai gọng kiềm đó, anh rất bức bối, khó lòng xử sự cho vẹn đôi đường.
Nhiều lúc, anh tâm sự riêng với vợ, nhiều lúc anh thưa chuyện riêng với mẹ. Sau lúc ấy, gia đình anh yên ắng vài ngày nhưng rồi đâu lại vào đó, giông bão lại tiếp tục nổi lên và anh phải ngụp lặn trong cơn giông bão ấy. Đại thi hào Lép Tônxtôi, nhà văn hiện đại nổi tiếng của Nga đã vô cùng chí lí khi nói: "Mỗi gia đình đều có bất hạnh riêng". Và với Nghĩa nói riêng và những người rơi vào trước cảnh "cơm không lành, canh không ngọt" giữa mẹ và vợ thì nỗi niềm bất hạnh này quả không dễ hóa giải chút nào.
Theo NLĐ
Vợ đưa bao cao su và bảo: "Anh ra ngoài kiếm ai mà giải quyết, đừng mang bệnh về là được!" Còn nhớ lần đầu vợ mang thai phải kiêng cữ, thương vợ bụng mang dạ chửa còn không hết vậy mà vợ mua cho một hộp bao cao su bảo "anh ra ngoài giải quyết cho đỡ tội" Nhìn bề ngoài gia đình tôi hạnh phúc, bản thân tôi chung thủy, chưa một lần phản bội vợ. Có điều trong thâm tâm tôi...