Tình cũ ly hôn, vợ cứ đùng đùng đòi ly dị
Bao năm qua vợ tôi chỉ yêu người đó. Giờ nghe tin anh ta bỏ vợ, cô ấy đùng đùng đòi ly hôn.
Hơn 3 tuần nay, vợ tôi không nói không rằng với tôi một câu. Điều duy nhất mà cô ấy muốn tôi làm là hãy kí vào tờ đơn ly hôn để giải thoát cho cô ấy. Tôi hỏi lí do, vợ tôi chỉ nói được một câu ngắn gọn: “Em và anh không hợp nhau, sống cũng không thể nào hạnh phúc”
Cô ấy nói vậy, nhưng tôi tin, lí do là khác. Bởi vì người yêu cũ năm xưa của cô ấy vừa mới bỏ vợ. Bởi thế cho nên cô ấy mới khăng khăng đòi ly hôn với tôi để hi vọng mong nối lại được với người xưa.
Chúng tôi kết hôn với nhau đến giờ đã được khoảng gần 4 năm và có một cậu con trai kháu khỉnh. Với tôi, cuộc hôn nhân này là lí tưởng. Vợ tôi là người có công việc, có gia thế đàng hoàng, tính tình lại nhu mì, ăn nói nhỏ nhẹ. Bản thân tôi là người kiếm được tiền, không để vợ con phải khổ. Bố mẹ hai bên gia đình cũng rất quý mến nhau nên gần như hạnh phúc được vun vén từ rất nhiều thứ. Mặc dù còn có điều không như mong đợi nhưng tôi nghĩ có thể khắc phục được.
Chuyện không như ý muốn mà tôi nói chính là việc vợ tôi trước khi lấy tôi đã từng sống thử với một người đàn ông khác. Họ yêu nhau hơn 3 năm rồi sống như vợ chồng cùng nhau. Khi đó, cô ấy mới 21 tuổi. Họ cũng đã tính toán chuyện cưới xin nhưng rồi sau khi ra trường, bố mẹ cô ấy kiên quyết không đồng ý. Mẹ cô ấy còn dọa tử tự nếu con gái lấy anh ta làm chồng vì nhà hai bên quá xa nhau. Hơn nữa nhà anh ta cũng quá nghèo…
Vợ tôi đã từng sống thử với người tình cũ nhưng rồi họ không đến được với nhau (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau một thời gian đấu tranh không được, cuối cùng cô ấy cũng quyết định chia tay. Ngay sau đó, bố mẹ cô ấy giới thiệu cho gặp tôi. Chúng tôi tìm hiểu nhau cũng không phải là ngắn. Trước khi cưới, cô ấy cũng thú nhận mọi điều với tôi. Tôi thì không quá quan trọng, miễn là những điều kiện khác ủng hộ chúng tôi và cô ấy yêu tôi là được còn bây giờ đâu có nặng nề gì chuyện trinh tiết. Cô ấy cũng nói đã suy nghĩ rất kĩ rồi mới đồng ý lấy tôi làm chồng.
Lấy nhau, sinh sống khá êm đềm nhưng tôi thấy có vẻ như cô ấy không quá mặn mà chuyện chăn gối vợ chồng.Tình cảm dành cho chồng cũng không thân thiện. Tôi có cảm giác vợ mình chỉ sống bên chồng như một trách nhiệm mà thôi. Có đôi lúc tôi cũng buồn, cũng muốn trách mắng vợ nhưng rồi nghĩ làm thế cô ấy chỉ càng thêm nặng lòng với người cũ hơn mà thôi. Tình yêu phải dùng tình yêu hóa giải.
Thế nhưng cô ấy đã phụ lòng tôi. Sau khi anh ta lấy vợ thì cô ấy mới đồng ý cưới tôi. Tôi nghĩ cả hai bên đã an phận nhưng không phải. Gần đây, khi anh ta bỏ vợ xong, cô ấy nằng nặc đòi phải ly hôn với tôi. Cô ấy không đưa ra được lí do nào thuyết phục ngoại trừ cái câu: “Em và anh không hợp nhau”. Tôi biết cô ấy nói thế chỉ là cái cớ để có thể chấm dứt mọi chuyện với tôi mà thôi…
Bao năm rồi, vợ tôi chỉ một lòng yêu anh ta nên giờ đòi ly hôn với tôi (Ảnh minh họa)
Tôi biết chuyện người cũ của cô ấy ly hôn chính là qua cô bạn thân của vợ. Cô bạn đó là người biết họ vẫn liên lạc với nhau. Giờ người kia không hạnh phúc được với hôn nhân nên có lẽ vợ tôi hi vọng nếu ly hôn với tôi, hai người họ có thể nối lại tình yêu. Tôi biết nhưng vờ im lặng để xem thái độ của vợ tôi ra sao. Tôi không ngờ, cô ấy càng lúc càng quyết tâm ly hôn.
Hiện tại tôi đau lòng lắm… Tôi khong muốn ly hôn một chút nào nhưng tôi sợ cứ thế này thì tôi cũng chẳng giữ được chân vợ. Tôi có nên nhờ bố mẹ nói giúp để cô ấy thay đổi thái độ không hay là cô ấy muốn vậy thì ly hôn cho rảnh nợ?
Tôi mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo Khampha
Bây giờ phải lấy chồng có nhà Hà Nội
Cái chuyện có nhà ở Hà Nội thời nay đâu còn cao siêu như ngày xưa nữa, thế nên, nếu đã xác định ở Hà Nội lập nghiệp thì nhất định phải lấy một anh chồng có nhà có cửa đàng hoàng.
Như thế may ra mới an cư lạc nghiệp được, nhất là với những cô gái có nghề nghiệp ổn định, có học hành như tôi thì tiêu chí ấy càng phải để lên hàng đầu.
Tôi chẳng phải là người tham lam tiền bạc gì nhưng yêu cầu có một người chồng có công việc đàng hoàng, nhà cửa ở thủ đô đâu phải là quá. Tôi tin là cô gái nào cũng mong ước như tôi. Thời nay, đàn ông nhiều người có chí, đi làm một thời gian, vài ba năm là họ mua được nhà cửa. Tiền bây giờ kiếm không dễ nhưng với những người có chí hướng, họ có thể kiếm được một cục trong một thời gian ngắn và chuyện &'tậu' một chung cư với họ chẳng là gì. Tất nhiên, tôi không yêu cầu nhà phải thế nào, nhà cao cửa rộng, cơ ngơi đồ sộ vì mình cũng chẳng là gì mà yêu cầu như thế. Tôi chỉ cần có chung cư nhỏ nhỏ, tức là nơi ở của mình, nhà của mình để mình yên tâm công tác và làm việc. Các cụ ta đã nói rồi có an cư thì mới lạc nghiệp được, điều đó chẳng sai.
Tôi vốn là một cô sinh viên, đi làm, ra trường và cũng có một công việc tương đối ổn định. Mức lương của tôi gọi là khá hơn so với chúng bạn. Tôi có ngoại hình khá ưa nhìn, nhiều người bảo tôi dễ lấy chồng, mà chồng giàu thì không khó. Tôi cũng chỉ cười. Nói ra như vậy sẽ có nhiều chị em cho rằng, tôi tự cao tự đại như thế thì sẽ không có được cuộc sống vui vẻ hạnh phúc. Không, tôi đâu tự cao tự đại, vì mìn cũng phải biết vị trí của mình ở đâu chứ. Có xinh đẹp, có công việc thì cũng cần yêu cầu một người chồng thế nào, ít nhất là kiếm được nhiều tiền hơn mình. Nhưng tiêu chí của tôi là, phải lấy người có nhà Hà Nội khi tôi xác định lập nghiệp tại nơi đây. Không có nhà Hà Nội thì tôi nhất định không cưới. Tôi cần một chỗ ở ổn định, một người đàn ông tôi yêu và cũng hết lòng vì tôi. Như vậy có quá không?
Cuộc sống vợ chồng mấy năm cứ mãi mãi trong căn phòng chật chội tiền sinh hoạt còn khó. Nhiều khi nhìn cô ấy mà tội. (ảnh minh họa)
Như cô bạn tôi, bằng tuổi tôi mà đã lấy chồng cách đây mấy năm rồi. Hai vợ chồng làm lương ba cọc, ba đồng, cứ trụ mãi ở thủ đô. Bao nhiêu năm thuê một căn nhà trọ chật hẹp, tiền tiết kiệm chẳng đáng là bao. Nhìn cuộc sống của bạn nhiều khi tôi cũng thương. Vì anh chồng cũng không giỏi giang kiếm tiền. Nhưng rồi khi sinh ra một đứa con nữa, gần như cô ấy kiệt quệ, tiền bạc không có.
Cuộc sống vợ chồng mấy năm cứ mãi mãi trong căn phòng chật chội, tiền sinh hoạt còn khó. Nhiều khi nhìn cô ấy mà tội. Bảo cô ấy về quê lập nghiệp, sinh sống thì cô ấy nói, về quê mà học hành thế này lại không xin được việc tử tế thì sợ họ hàng dị nghị. Ở trên này thì không ai biết đây là đâu.
Đấy, lấy một người chồng không có kinh tế nhưng lại không có định hướng tương lai, hai vợ chồng vì sĩ diện mà bám trụ ở Hà Nội rồi không có tiền tiêu. Nhưng cả họ thì cứ nghĩ họ làm ăn được, họ ở trên thủ đô thì phải này kia nên ai cũng bấu víu vào. Tết thì phải biếu bố mẹ bao nhiêu tiền trong khi cả hai phải vay mượn chạy vạy, khắp nơi. Con cái thì không được lo lắng chu đáo vì làm gì có tiền. Người gầy đi trông thấy vì những gánh vách cuộc sống.
Nhà Hà Nội bây giờ cũng không quá đắt, cố gắng thì cũng có thể mua được cái chung cư, ở xa một tí nhưng mà ổn định còn hơn là lông bông. (ảnh minh họa)
Nói chung, cuộc sống có quá nhiều cái khó khăn, không phải ai cũng có được sự sung sướng. Nhưng cần phải định hướng rõ tương lai như chứ như cô bạn của tôi, tôi sợ lắm. Tôi xác định là lấy chồng phải lấy người có nhà Hà Nội, có chỗ ăn chỗ ở thì yên tâm làm việc, ít ra không mất khoản thuê tiền nhà. Chứ cứ trọ rồi vài năm không có tiền tiết kiệm thì chi bằng gạt bỏ sĩ diện mà về quê.
Nhà Hà Nội bây giờ cũng không quá đắt, cố gắng thì cũng có thể mua được cái chung cư, ở xa một tí nhưng mà ổn định còn hơn là lông bông. Nên, tôi nghĩ, cái tiêu chí có nhà Hà Nội với người yêu hay chồng với chị em phụ nữ bây giờ, chẳng có gì là cao siêu cả. Còn nếu cảm thấy không có khả năng mua nhà này kia, vài ba năm tôi về quê sống, có khi còn an nhàn hơn, chứ cứ trụ mãi ở cái đất chật người đông này, mệt mỏi lắm!
Theo VNE
Chồng hờ hững để trả thù quá khứ Tôi đã trải qua một cú sốc tinh thần quá lớn khi người cũ bỏ tôi đi khi tình yêu đang độ mặn nồng nhất. Năm nay tôi 23 tuổi, còn anh đang ở cái tuổi 32. Sau khi tiếp xúc nhau khoảng bốn tháng, anh nói anh đã đem lòng yêu tôi, tôi cũng dễ dàng nhận ra tình yêu anh dành...