Tình cũ của anh vẫn chưa biết tôi là bạn gái mới
Thật sự không biết liệu anh có thật sự yêu tôi, hay chỉ xem tôi là người thay thế vị trí của chị.
ảnh minh họa
Tôi và anh đã là bạn từ hồi cấp 3 cho đến tận những ngày học đại học, đã chẳng có gì nảy nở giữa chúng tôi hồi đó nhưng tình yêu đôi khi đến bất ngờ mà tất cả chúng ta đâu ai biết được. Anh và chị cũng gắn bó 4 năm, dù với tư cách chỉ là chị em nhưng đã cùng chia sẻ biết bao niềm vui, nỗi buồn, anh luôn dành cho chị những cử chỉ quan tâm, chăm sóc mà chưa bao giờ làm thế với tôi. Chính tôi cũng cảm nhận được tình cảm anh dành cho chị thật đặc biệt, không giống như những tình cảm bạn bè hay chị em thông thường khác. Vậy mà anh chị đều không hề biết cho tới khi nhóm bạn chơi chung nói với anh: Anh đã thích chị rồi đấy, biết không.
Anh và chị chính thức quen nhau từ đó nhưng chị đã phải trở lại Hà Nội làm việc còn anh ở Sài Gòn, yêu xa thật khó phải không anh? Cũng chỉ vọn vẹn 6 tháng hai người chính thức quen nhau rồi chia tay không phải có ai đó thay đổi, chỉ là những hiểu lầm và lòng tự trọng của mỗi người thôi anh nhỉ. Cả anh và chị đều biết tình cảm tôi dành cho anh, tôi đã luôn ở bên cạnh anh trong suốt thời gian hai người kẻ Nam người Bắc. Chỉ là ở cạnh thôi mà, không sai đúng không anh?
Khi anh chị chia tay chính thức thì anh quen tôi. Những giây phút chúng ta ở bên nhau thật tình cảm, nhưng những dòng status trên Facebook của anh luôn hướng về chị, là đau khổ, day dứt, quặn đau khi phải rời xa chị. Có phải đó là lý do anh không kết bạn trên Facebook với tôi, sợ tôi đọc được chúng sao? Nhưng tôi đọc được hết anh ạ. Rồi chuyến đi ra Hà Nội của anh, hai người đã đi chơi như những cặp đôi yêu nhau thật sự, tôi cũng chỉ biết điều này qua người cùng đoàn đi với anh, họ cũng tưởng anh chị là một cặp.
Video đang HOT
Chị không hề biết anh đã quen tôi, rằng giờ tôi mới là người yêu của anh. Đó chỉ là phút xao lòng khi anh gặp lại chị thôi sao? Sau khi trở lại Sài Gòn một tuần, anh đã nói lời chia tay tôi, anh bảo không muốn ai phải đau khổ, cái giá của một kẻ thích tự do như anh đó là sự cô đơn. Tôi đã để anh đi, nhẹ nhàng, không níu kéo nhưng một tuần sau chúng tôi lại về bên nhau.
Giờ tôi rối lắm, thật sự không biết liệu anh có thật sự yêu tôi, hay chỉ xem tôi là người thay thế vị trí của chị, từ trước tới giờ người anh yêu vẫn chỉ có mình chị thôi sao? Sắp tới, chị quay lại Sài Gòn làm việc, mọi chuyện sẽ như thế nào đây? Hay là anh đã thật sự yêu tôi, tình cảm dành cho chị giờ chỉ còn là kỷ niệm, những giây phút đó thật sự chỉ là những phút xao lòng của anh?
Tôi và anh ở bên nhau thật là tình tứ và hạnh phúc mà. Nếu thực sự người anh yêu là chị, tôi sẽ không níu giữ. Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi rất rối.
Theo VNE
Khi tình yêu không còn là tất cả...
Nhưng khi tình yêu không còn là tất cả trong em, không còn là mục tiêu cao nhất mà em theo đuổi nữa thì việc còn quen anh hay không, còn bên anh hay không đã không còn là điều quan trọng, quan trọng là em học được cách bước đi một mình dù vẫn còn yêu anh, nhớ anh biết bao.
Đã có lúc anh là tất cả trong em, là tình yêu, là hạnh phúc mà em có được nơi anh - chỉ duy nhất anh thôi.
Đã có lúc em chẳng mong đợi gì cả, chỉ mong cứ mãi được bên anh, được cùng anh sống những năm tháng yên bình, không xô bồ, không vụ lợi. Chúng ta sẽ ở mãi bên nhau vì tình yêu, em sẽ tập tành nấu ăn, sẽ là người vợ tốt và chúng ta sẽ là những ông bố, bà mẹ trên cả tuyệt vời, anh nhỉ?
Thật tuyệt vời biết bao nếu tất cả những điều đó xảy ra.
Nhưng không...
Có một ngày anh buông em ra, từ bỏ hiện tại và tương lai bên em, anh dứt khoát, anh lạnh lùng như một dấu chấm hết cho chuyện tình mình.
Em cũng đã từng nghĩ em không thể nào sống thiếu được anh, sẽ khó để có thể nào mỉm cười một cách thật sự, sẽ chết dần chết mòn với nỗi đau, nỗi nhớ, với kí ức chứa đầy những kỉ niệm.
Thế nhưng...
Em vẫn sống, sống như thể đã không còn điều gì có thể làm em tổn thương thêm được nữa. Em mạnh mẽ, em cứng rắn. Em sống ổn nhưng không tốt. Nhưng em hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Tình yêu là tự nguyện, bên nhau cũng là tự nguyện và ra đi là do ý nguyện, không điều gì có thể đảm bảo tình yêu sẽ mãi bên em nhưng gia đình, bè bạn và sự nghiệp sẽ luôn còn mãi. Thế nên em không thể hoài phí tuổi xuân của mình chỉ để chờ, để đợi một người mà họ không hề cần em, không có em, họ vẫn sống tốt đến thế.
Sau cả một chặng đường dài chỉ có em tự mình bước đi, tự mình gánh chịu những nỗi nhớ - niềm đau khi kí ức ùa về, tự mình an ủi mình, tự mình vực dậy bản thân mạnh mẽ đứng lên, tự mình học cách buông bỏ, đến cuối cùng cũng chỉ mình em nhận ra rằng em vẫn yêu anh một cách trọn vẹn như lúc bắt đầu. Nhưng khi tình yêu không còn là tất cả trong em, không còn là mục tiêu cao nhất mà em theo đuổi nữa thì việc còn quen anh hay không, còn bên anh hay không đã không còn là điều quan trọng, quan trọng là em học được cách bước đi một mình dù vẫn còn yêu anh, nhớ anh biết bao. Em sẽ sống cuộc đời của em, làm những gì mà em thích, theo đuổi những thứ mà em nghĩ nó sẽ là nền tảng cho cuộc sống của em, còn với anh - thật khó để em có thể chúc anh hạnh phúc nhưng em thật lòng mong anh tìm được bình yên, chỉ cần biết được rằng anh vẫn an bình, vẫn hiện hữu ở một nơi nào đó mà em vẫn có thể nhìn thấy, vậy là đủ rồi.
Theo Guu
Tôi muốn hiếu thảo với bố mẹ chồng mà toàn bị chồng phá Tình cảm mẹ chồng nàng dâu đang tốt, bỗng dưng trở nên ngại ngùng, nhìn nhau cũng khó. Chào chị em, tôi năm nay 27 tuổi, đã kết hôn được 3 năm nhưng mới về sống với bố mẹ chồng được 6 tháng. Trước đó tôi và chồng thuê nhà ở riêng, gần chỗ chồng tôi làm. Sau khi tôi sinh con trai...