Tình cũ có chồng sinh con, tôi vẫn nhớ
Tính đến thời điểm này, người yêu cũ của tôi lấy chồng, sinh con đã 5 năm rồi.
Vậy mà không hiểu sao, tôi vẫn không thể nào quên nổi hình bóng cũ, tôi nhớ cô ấy da diết, cồn cào, chỉ muốn gặp lại người xưa nhưng lại bị rào cản. Cô ấy đã có chồng, đã có con rồi, mọi chuyện không còn như trước kia nữa.
Tình yêu đến thật nhanh, yêu nhau cũng thật sâu đậm nhưng ra đi cũng thật dễ dàng. Có lẽ do tôi và em không có duyên nên yêu nhau những 4 năm mà cuối cùng chúng tôi cũng phải chia tay vì những hiểu lầm nhỏ cứ tích tụ dần. Tôi và em đã có cảm tình với nhau từ hồi sinh viên, khi đó, tôi là người thích em trước.
Tôi đã cố gắng tán tỉnh em, cố gắng chinh phục trái tim em. Xung quanh tôi có rất nhiều cô gái xinh đẹp, thậm chí là hot girl nhưng tôi không hề có tình cảm, tôi lại thích em, bởi tôi mê mệt ánh mắt của em, đôi mắt buồn xa xăm như biết nói. Chúng tôi kết bạn, quen nhau, thân nhau và rồi yêu nhau. 4 năm học đại học rồi ra trường, tức là thời gian yêu nhau khá lâu, chúng tôi đã trải qua nhiều kỉ niệm, có nhiều vất vả lo toan, cũng có nhiều khó khăn nhưng chúng tôi đều cố gắng vun đắp. Khi ra trường, cả tôi và em đều có công việc ổn định, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Vậy mà, đến khi hai bên gia đình đã gặp mặt nói chuyện, chúng tôi lại chia tay nhau. Chỉ vì em hiểu lầm tôi, nghĩ rằng tôi qua lại với người cũ. Thật ra, cái chuyện có người cũ thì ai chả có, có liên lạc cũng đâu có nghĩa là tôi lăng nhăng. Nhưng mà em không hiểu cho tôi, em đòi chia tay dù cho tôi có v.an x.in thế nào.
Sau đó nửa năm, em có người mới, nhanh hơn tôi tưởng rất nhiều. (ảnh minh họa)
Đôi khi tôi nghĩ, tình cảm mấy năm gắn bó lại vì chuyện này mà chia tay thì thật buồn cười. Nhưng sau đó, bạn bè nói với tôi, hay là tình cảm của em dành cho tôi đã nhạt, khi gần cưới thì em càng hối hận và chán nản, không muốn tiếp tục. Mọi chuyện cứ như thế, rồi cộng thêm lý do ghen tuông, em đòi chia tay? Cũng không sai, có thể là tình cảm của em dành cho tôi không còn như trước nữa.
Video đang HOT
Sau đó nửa năm, em có người mới, nhanh hơn tôi tưởng rất nhiều. Chúng tôi chia tay nhau mà em chưa một lần liên lạc với tôi, trong khi tôi vẫn nhớ em, vẫn nhắn tin hỏi thăm em có khỏe không, sống ra sao. Em chẳng bận tâm tới tôi và còn bảo tôi đừng nhắn cho em nữa, em đã quên hẳn tôi rồi. Nhanh vậy sao, vậy mà tôi cứ thương nhớ em, vẫn hi vọng một ngày chúng tôi sẽ nhận ra sự quan trọng của nhau và em sẽ quay về bên tôi.
Nhưng mọi hi vọng chấm hết khi nửa năm sau đó, em lấy chồng. Người đàn ông ấy ở tỉnh, nhìn đẹp trai và rất phong độ, nghe nói làm cùng cơ quan của em. Vậy có phải là em đã quen anh ta từ rất lâu và đó là nguyên nhân khiến em từ bỏ tôi? Thôi thì nghĩ, hoài nghi có được gì, hi vọng cũng không còn nữa, còn phân tích tình huống làm chi cho mệt người.
Tôi từng cho mình là một gã đàn ông mạnh mẽ, không có chuyện gì làm tôi bi lụy, nhưng cuối cùng, tôi lại si tình một người con gái không còn thuộc về tôi nữa. (ảnh minh họa)
Tôi cố gắng quên em, chúc cho em hạnh phúc! Nhưng, tình cảm của tôi cứ trỗi dậy mỗi khi tôi nghe ai đó nhắc tên em, nói về em. Tôi nhức nhối, đau nhói con tim khi biết em hạnh phúc, đó là sự ích kỉ của một người còn yêu em. Tôi cho rằng, em phản bội tôi đi với người đàn ông đó, nên tôi căm hận em. Nhưng càng hận thì lại càng thấy yêu.
Em lấy chồng, sinh con, đến giờ đã được 5 năm rồi, con em cũng đã lớn, vậy mà tôi vẫn chưa lấy vợ. Người xung quah tôi rất nhiều, tôi cũng tán tỉnh, cũng yêu đương linh tinh vài ba cô nhưng chỉ được 1-2 tháng rồi lại chia tay vì không hợp. Tôi không tìm được người nào giống như em, có phải tôi bị ám ảnh bởi hình ảnh của em quá nhiều? Tôi yêu em như vậy, muốn được cưới em làm vợ và đau hơn là khi chúng tôi nghĩ chắc mình ở bên nhau thì mọi chuyện lại thay đổi. Tôi đã không thể nào quên được tình cũ.
Tôi từng cho mình là một gã đàn ông mạnh mẽ, không có chuyện gì làm tôi bi lụy, nhưng cuối cùng, tôi lại si tình một người con gái không còn thuộc về tôi nữa. Lòng tôi đ.au đ.ớn lắm, không thể yêu ai, không thể kết hôn với ai. Bây giờ, tôi đã có t.uổi rồi, bố mẹ cũng giục và mong có cháu nhưng thật tình, tôi chẳng muốn lấy vợ. Tôi chỉ muốn gặp lại tình cũ, muốn nói chuyện với em để em biết, tôi đã yêu em như thế nào. Nhưng mà được gì nếu tôi làm như vậy đây? Biết thế mà tôi cứ khổ tâm thế này sao, tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Sắp lấy chồng, em càng nhớ người cũ
Khi hai bên gia đình nói chuyện người lớn, chuẩn bị ngày cưới xin, em mới cảm thấy đã mất đi điều gì đó quan trọng.
Em đã mất đi bản thân mình, mất đi sự tự do của t.uổi trẻ và mất cái gọi là cuộc sống độc thân. Em sắp phải lấy chồng và giờ đã có một sợi dây ràng buộc khá lớn, không có gì thay đổi được. Bởi đã có sự chứng kiến của người lớn thì mọi chuyện đã gần như quyết định rồi.
Chỉ có điều, em không thấy vui. Nói ra điều này thực sự em cảm thấy có lỗi với người yêu của em, em xin lỗi. Nhưng không phải là em không yêu người đó, chỉ là, em có chút buồn, buồn vì em đang nhớ anh, mối tình đầu 2 năm của em
Chỉ mới 2 năm thôi, nhưng có lẽ anh không biết, đó là mối tình sâu đậm thế nào, mối tình mà cả đời này, dù có hạnh phúc, em cũng khó lòng mà quên được. Đôi khi em sẽ vẫn nhớ, vẫn mong anh, vẫn có phút nào đó đau vì anh. Có thể, đó không còn là tình yêu nữa, vì em thực sự đang rất yêu người mới, cũng dành trọn trái tim cho anh ấy, nhưng sao em lại nhớ tới anh.
Em còn nhớ, ngày mình mới yêu nhau, em đã được anh lo lắng và quan tâm thế nào. Em cũng còn nhớ như in ngày anh trao em nụ hôn ấy. Em cảm thấy chúng mình là một cặp hoàn hảo. Em đã từng nghĩ, nếu không phải là anh, em sẽ chẳng lấy ai cả. Nhưng rồi, anh lại phản bội em, yêu người con gái khác.
Anh à, tạm biệt anh, em đi lấy chồng, em sẽ dành trọn tình yêu cho người chồng của em. Hi vọng hình ảnh của anh sẽ không ám ảnh em khi em chọn cho mình cuộc sống mới. (ảnh minh họa)
Khi đó, em tưởng mình có thể c.hết đi được. Em không muốn mất đi anh, em đau khổ vật vã, chán nản, em không cam tâm để anh thuộc về người con gái khác. Nhưng càng cố níu kéo thì dường như anh càng ghét em, anh càng cho em là con bé bám dai như đỉa. Em trở nên sống lạnh lùng, vô tâm, không còn quan tâm ai nữa. Em chán vì đã bị anh phản bội.
Cho tới ngày em gặp người đàn ông hiện tại, người mà đã sưởi ấm trái tim em sau 3 năm lạnh giá. Em yêu người đó vì người đó cũng chân thành với em. Nhưng mỗi khi giận nhau, mỗi khi người đó làm em buồn, em lại so sánh với anh. Em lại nghĩ rằng, nếu là anh, anh sẽ vỗ về mà không bỏ rơi em như vậy. Mỗi khi người ấy vô tâm với em, em lại ước giá như là anh, anh sẽ không bao giờ đối xử với em như vậy. Dù biết rõ thế nhưng em phải chấp nhận sự thật rằng, anh đã đi lấy vợ, còn em phải có người khác.
Lâu dần, em yêu người đàn ông ấy hơn em tưởng. Sự vô tâm của anh ấy khiến em đau lòng nhưng em đã quá yêu rồi. Và hôm nay, khi chúng em xác định chuyện cưới xin, em thấy buồn quá, em bỗng nhớ anh da diết. Em sắp lấy chồng rồi anh ạ, em không làm được cái việc phải lấy anh, vì anh đã phản bội em trước. Giờ, em phải thôi chờ đợi anh, thôi yêu anh và dành trọn trái tim cho người khác. Với người yêu hiện tại, em có lỗi với anh ấy vì đôi lúc còn bị anh ám ảnh. Em hiểu trái tim mình yêu ai, tình cảm với anh cũng chỉ là phút rung động còn sót lại mà thôi. Với anh, cũng chỉ là chút kỉ niệm cũ sống lại còn em không phải không yêu người mới.
Anh à, tạm biệt anh, em đi lấy chồng, em sẽ dành trọn tình yêu cho người chồng của em. Hi vọng hình ảnh của anh sẽ không ám ảnh em khi em chọn cho mình cuộc sống mới.
Theo VNE
Mình đang đi ngược chiều hạnh phúc Vẫn con đường này, vẫn góc phố thân quen ấy nhưng em và anh giờ chỉ còn là hai người xa lạ. Cơn mưa đầu hạ thổi vào lòng em một nỗi nhói đau. Mọi thứ quanh em sao mà trống trải. Em tự hỏi chính mình đây là đâu? Sao bỗng chốc nơi đây trở nên quá xa lạ? Không còn bàn...