Tình cờ nghe chồng và mẹ nói chuyện, vợ bủn rủn chân tay: “Vậy con trai mình là con của ai?”
Khi viết những dòng này tâm trạng em đang rối bời lắm, em không biết phải xử lý thế nào nên lên đây tâm sự mong nhận được lời khuyên từ các mẹ. Em kết hôn đến nay đã 4 năm rồi, 2 đứa lấy nhau vì tình yêu chứ không phải qua mai mối hay ép buộc. Cưới nhau về được gần 1 năm thì em dính bầu, lúc đó cả nhà chồng em vui lắm vì họ cứ sợ em bị tịt do thả mãi mà không thấy bụng phình lên.
Mẹ chồng em thì đặc biệt nuông chiều con trai từ nhỏ nên chuyện gì 2 mẹ con cũng nhỏ to với nhau. Nhiều lúc em cũng chạnh lòng lắm, bà cũng khó tính nên cảnh sống chung đôi khi khiến em mệt mỏi và ngột ngạt vô cùng. Đôi lúc mẹ mắng em chồng không bênh mình mà lại đi bênh vực mẹ khiến em uất ức đến mức trầm cảm.
Ảnh minh họa
Đêm nằm cạnh nhau em nói với chồng: “Anh là chồng em sao chuyện gì anh cũng nghe mẹ thế, em thấy bơ vơ và lạc lõng trong ngôi nhà này lắm. Con cái 1 mình em lo, anh chẳng chịu đỡ đần em gì cả”. Mỗi lúc ấy anh ta lại nhẹ nhàng:
- Anh nói thế để mẹ nguôi ngoai bớt giận cho gia đình yên ấm đấy chứ, em chấp làm gì em cứ biết anh thương em thương con là đủ
Nói thì hay lắm nhưng toàn biểu hiện ngược lại thôi. Khi con em được 3 tuổi thì chồng em phải đi làm xa nhà gần 20 cây số, dự án trên đó thiếu người nên anh ấy phải lên giám sát. Nhiều hôm mưa gió hoặc mệt quá mẹ em bảo chồng em ngủ lại cơ quan, mặc cho em bảo: “Ngủ ở ngoài con sợ chồng con lại léng phéng với người khác thì nguy”. Lúc đó bà bĩu môi: “Con tôi nuôi tôi hiểu, nó không phải đứa dễ dãi buông thả. Nếu cô đã nghĩ thế trước đây còn cưới nó làm gì”.
Em chỉ biết ngậm ngùi ôm con, đôi lúc em muốn 2 mẹ con gần nhau lắm nhưng bà cứ đẩy em ra xa nên em thực sự bất lực. Chồng em ngủ ngoài 1 lần, 2 lần rồi cũng thành quen. Mỗi lần em dặn không được làm gì có lỗi với vợ con thì chồng em lại bảo: “Anh biết rồi, công trường toàn đàn ông lấy đâu ra gái gú mà em cứ lo xa, 2 mẹ con nghỉ ngơi đi”.
Em ôm con ngủ nhưng thú thực thấy bất an vô cùng, dạo này chồng về nhà không còn mặn mà c.h.ă.n g.ố.i như trước nữa. Nếu em đòi quá thì mới chiếu lệ làm qua loa, thỉnh thoảng thấy anh ấy ngồi trầm ngâm hút thuốc như kẻ mất hồn. Rồi 1 ngày khi em bê đồ đi phơi thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa chồng và mẹ chồng:
- Mẹ ơi con bồ con nói nó dính bầu rồi mẹ à.
Nghe đến đó em bủn rủn đứng không vững nữa, nhưng sợ bị phát hiện nên vẫn cố đặt cái chậu xuống nhẹ nhàng, nước mắt rơi lã chã.
- Sao mà dính bầu được, con vô sinh rồi cơ mà. Hay con đó nó định ngủ với thằng khác rồi bắt mày úp sọt, nếu thế thì đừng có hòng.
- Giờ con sợ nó tìm đến đây làm ầm lên vợ con biết thì nguy.
- Đàn ông bồ bịch là chuyện thường, nó biết cũng chỉ khóc mấy hôm là lại qua c.h.u.y.ệ.n ấ.y mà, yên tâm đi. Nếu cần để con bồ đó mẹ giải quyết cho, đừng lo.
Video đang HOT
- Thế mẹ giúp con nhé, con đó bám dai như đỉa ấy.
Giây phút đó em cảm tưởng mình không thể thở nổi, chồng em vô sinh ư? Đã thế còn ngoại tình chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này. Nếu anh ta vô sinh thì con em là con của ai, em có ngủ với ai ngoài chồng mình đâu. Em choáng váng ngất xỉu tại chỗ, tỉnh dậy em thấy anh ta ngồi bên.
- Vợ ơi em tỉnh rồi à?
Em không nói nổi câu gì, chỉ nằm đờ đẫn nhìn lên trần nhà, nước mắt thi nhau rơi.
- Em nghe anh giải thích đã, xin em đừng như vậy, em nói gì đi.
- Thế… anh muốn tôi nói gì?
Cổ họng em nghẹn ứ.
- Anh.. anh xin lỗi anh sai rồi.
- Anh đã phản bội mẹ con tôi, anh có bồ và mẹ anh còn a dua theo. Mẹ con anh có còn là con người hay không?
- Anh không dám nữa đâu anh xin thề đấy.
- Mẹ anh nói anh bị vô sinh, vậy con tôi là con của ai, hả? Sao tôi có thể sinh ra nó, anh nói đi?
- Để anh giải thích đã, thằng Bi là con anh, anh tin điều đó. Thật ra gần 1 năm trước anh bị bệnh, lúc đi khám anh đã thắt ống dẫn tinh lại. Từ đó anh không thể có con được nữa, em… em thông cảm cho anh nha.
Tôi hét lên như phát điên:
- Anh bị bệnh gì, anh làm chuyện đó mà không hỏi ý kiến của tôi ư? Mẹ con anh cứ làm với nhau thế à, tôi… tôi là vợ anh đấy. Anh định chuyện gì cũng cho mẹ biết còn cho tôi ra rìa đến bao giờ. Giờ thì hay rồi, anh có còn bồ và nó đang mang bầu đó, mẹ con anh rước nó về mà sống chung. Mẹ anh còn bảo nếu tôi biết chuyện thì sẽ chỉ buồn 1 vài ngày là hết ư, bà ta cũng là phụ nữ sao có thể thốt ra mấy lời đó.
Em hét to lên cho bà mẹ chồng nghe thấy, vì tức nước thì vỡ bờ. Bà ta chạy lên không an ủi hay hối lỗi với em câu nào thì thôi còn cho em mấy cái tát rồi chửi bới em thậm tệ xưng mày tao này nọ. Em ôm đồ đi ra khỏi nhà, em bế con về ngoại thì bị chồng và mẹ giật giật lại. Mẹ chồng còn đánh em bầm tím mặt, còn gã chồng thì đứng trơ ra 1 lúc sau đó bảo:
- Cô không được đưa thằng bé đi, dù tôi có làm sai tôi cũng là bố nó.
- Anh không có tư cách làm bố.
- Mày cút đi, cháu tao tao nuôi, mày đừng bén mảng về cái nhà này nữa.
Sau mấy tiếng giằng co em phải ra đi trong đau đớn, em vẫn chưa đưa con về bên mình được mặc dù thằng bé khóc đòi mẹ ghê lắm. Hai hôm nay em khóc đến hao gầy, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột khiến em sốc và kiệt quệ sức lực lẫn tinh thần. Giờ em nên làm gì đây các chị, em phải làm gì để được gặp con đây? Em sợ nếu mình đòi ly hôn vẫn sẽ không có quyền nuôi con vì lương em chưa bằng lương chồng. Em bế tắc và đau khổ quá, xin hãy cho em lời khuyên.
Theo Iblog
Cuộc gọi trong đêm của người hàng xóm khiến tôi bủn rủn chân tay: "Về nhanh đi, vợ anh đang bị 5 người đàn ông..."
Nhưng đó là số của người hàng xóm, anh chợt thấy bất an, nhấc điện thoại, tay anh run run: "- Về nhanh đi, vợ anh đang bị 5 người đàn ông..."
Ngày yêu nhau, anh khác lắm. Anh chăm chỉ, chịu khó làm kiếm tiền để lo cho tương lai của hai đứa. Anh còn rất yêu thương chị, chưa từng quát mắng hay khiến chị giận bao giờ. Vì thế, khi nhận lời về làm vợ anh, chị không hề đắn đo hay do dự gì.
Đám cưới tổ chức không được hoành tráng, chị cũng không có nhiều của hồi môn do điều kiện hai bên gia đình đều khó khăn nhưng nụ cười vẫn rạng ngời trên môi cô dâu. Chị không quan trọng vật chất, miễn sao vợ sống bên nhau luôn hòa thuận, đồng lòng là được. Nhưng êm ấm không giữ được bao lâu. Chẳng biết từ đâu, anh ham mê lô đề, bóng đá.
Nếu như trước kia đi làm về là anh sẽ giúp chị lo cơm nước, dọn dẹp thì bây giờ anh ôm chặt cứng lấy cái ti vi để theo dõi kết quả xổ số. Hôm nào mà có trận bóng là đêm đó anh sẽ bỏ chị ngủ một mình ở nhà để ra ngoài xe bóng đá. ma xui quỷ khiến thế nào mà anh thắng liên tục. Càng thắng lại càng ham vì tiền vào như nước. Một ngày, chị chết điếng khi nghe anh phán một câu xanh rờn:
- Anh nghỉ việc ở xưởng rồi. Đi làm vất vả mà lương thì ba cọc ba đồng. Giờ với anh kiếm tiền dễ như trở bàn tay rồi.
Chị biết là giờ chị có nói thì cũng chẳng còn tác dụng gì vì việc thì anh cũng đã nghỉ rồi. Mà tính anh chị biết, hiền thì hiền, nói động vào anh thì thế nào cũng to chuyện. Chị cũng chỉ biết khuyên anh:
- Chỉ có lao động chân chính mới lâu bền anh ạ. Chứ mấy trò này chỉ có thời, gặp vận mà thôi.
- Á à, cô dám trù ẻo tôi hả? Đồ vợ mất nết.
Dứt lời thì anh cũng đi thẳng. Tối đó anh không về nhà khiến lòng chị nóng như có lửa đốt. Sáng sớm hôm sau anh về trong tìng trạng rệu rã, người nồng nặc hơi men. Và cũng bắt đầu từ hôm đấy, vận đỏ không còn đến với anh nữa. Anh đánh con lô, con đề nào là trượt con ấy. Cá độ trận bóng nào là y rằng đội đo thua. Bực tức, hằn học,anh đổ hết mọi tội lỗi cho chị:
- Đồ vợ quạ đen, tại câu nói của cô mang vận xui đến cho tôi đấy biết không?
Anh nhìn chị tức tối. Càng thua, anh càng cố gỡ. Càng gỡ lại càng thua. Chị càng khuyên anh dừng lại, anh càng không nghe, thậm chí còn đánh đập chị. Chị đã muốn buông bỏ nhưng mẹ anh đã cầu xin chị đừng từ bỏ anh, rồi ông bà sẽ khuyên bảo anh . Chị kính trọng bố mẹ chồng và thật lòng chị vẫn còn yêu thương anh nên chị đồng ý cho anh một cơ hội. Nhưng cơ hội chưa kịp đến với anh thì...
Anh đang ngồi nhậu say sưa với nhóm bạn để giải đen cho trận bóng vừa thua ngày hôm nay thì có điện thoại.
- Nửa đêm mưa gió còn ai gọi thế này? Chắc lại con quạ ở nhà đây? - Anh bực mình gắt gỏng
Nhưng đó là số của người hàng xóm, anh chợt thấy bất an, nhấc điện thoại, tay anh run run:
- Về nhanh đi, vợ anh đang bị 5 người đàn ông...
Câu nói còn chưa dứt, anh đã ném ngay chiếc điện thoại, lao nhanh về nhà. Nhìn nhà cửa tan hoang trước mắt, anh hốt hoảng tìm chị. Áo bị xé rách, nét mặt tái mét, chị đang ngồi trong góc nhà, run rẩy.
- Em, em có làm sao không? - Anh lại gần chị
Chị nhìn anh, cười ngô nghê rồi bật khóc nức nở. Chị hét lên điên loạn rồi lao nhanh ra ngoài. Rầm...
Chị đang trong phòng cấp cứu, nước mắt anh lăn dài. Tất cả là do anh gây ra. Nếu anh không vay nặng lãi rồi trốn không trả thì chúng đã không tới tận n hà anh để đòi rồi đẩy chị ra nông nỗi này. Người hàng xóm của anh nói, nghe tiếng chị la hét, chạy sang thì thấy 5 gã đòi nợ đã xông vào nhà anh, đánh chị, bê đồ đạc đi nên gọi cho anh nhưng có vẻ như anh về quá trễ. Anh tự sỉ vả bản thân mình. Lúc này anh chỉ có một điều ước duy nhất là mong chị tai qua nạn khỏi. Tất cả mọi sự trừng phạt cứ để mình anh gánh chịu. Nhưng... Bên ngoài cánh cửa phòng cấp cứu, anh nghe rõ tiếng bác sĩ nói: "Kích tim lần 1, kích tim lần 2...". Nước mắt anh lại lài dài trên khuôn mặt ân hận tốt cùng.
Theo Một thế giới
8 hành động cho thấy bạn không còn yêu bạn trai nữa Hai người đã hẹn hò một thời gian dài và mối quan hệ đã dần ổn định. Thế rồi bạn bắt đầu tự cho rằng bạn trai sẽ chấp nhận mọi hành động của mình. Dù bạn không có ý xấu nhưng chàng vẫn có thể sẽ nghĩ rằng bạn "không còn yêu anh ấy nữa." Điều này có thể dẫn đến sự...