Tình cờ đến phòng làm việc của chồng tại công ty, tôi sốc nặng khi thấy một thứ bên trong ngăn bàn
Tôi chết lặng khi thấy những thứ trong ngăn kéo bàn làm việc của chồng.
Luôn bị mẹ chồng chèn ép suốt mấy năm, con dâu xúc động khi biết được sự thật.
Tôi và chồng kết hôn từ cuối năm 2015, cho đến nay mọi thứ dường như luôn thuận lợi với hai vợ chồng. Lúc mới kết hôn, hai vợ chồng sống chật vật lắm, bởi hai gia đình đều không có điều kiện. Cả tôi và chồng sau khi tốt nghiệp đại học là trụ lại thành phố, tìm kiếm công việc và tạo lập sự nghiệp. Tôi đã có công việc ổn định, thu nhập cũng đủ chi tiêu cho gia đình mỗi tháng.
Còn chồng tôi, sau hơn 1 năm đi làm thuê, có kinh nghiệm rồi mở công ty riêng. Để mở công ty, chồng tôi đã dũng cảm vay mượn từ người thân, anh ấy coi đó là cơ hội gần như là duy nhất để phát triển, một là thành công, hai là thất bại không còn gì. Vậy nên chồng tôi tâm huyết với công ty của mình, từ chỗ phải làm tất cả mọi thứ, cho đến lúc mở rộng kinh doanh, thuê người làm hàng chục người như hiện nay.
Tôi rất khâm phục chồng, anh ấy có quyết tâm, không ngại việc gì dù khó đến đâu cũng nghĩ cách hoàn thành để mang về lợi nhuận cho công ty. Nhờ vậy mà chỉ sau vài năm, công ty liên tục có những hợp đồng lớn, đời sống gia đình cải thiện rất nhiều. Chúng tôi đã mua được nhà riêng, còn có cả ô tô để chồng đi làm, giao dịch với đối tác…
Điều vui nhất trong hôn nhân của tôi đó là vợ chồng tôi đã có với nhau hai đứa con, trai – gái đủ cả. Tôi rất hạnh phúc với hai con, ngày càng khôn lớn, khỏe mạnh và ngoan ngoãn. Gia đình nội ngoại đều yêu thương, quý trọng gia đình nhỏ của tôi. Nhìn vào, ai cũng tấm tắc khen ngợi vợ chồng tôi giỏi giang, hạnh phúc, thương yêu nhau.
Tôi hài lòng, tin tưởng tuyệt đối về chồng, một người đàn ông mẫu mực trong mắt tôi. Hai vợ chồng trải qua bao khó khăn, vất vả để có ngày hôm nay thì khó có thể xảy ra chuyện ngoại tình. Đấy là suy nghĩ của tôi, tự hào trong tôi mỗi khi nhìn thấy những cặp vợ chồng khác lục đục, ly hôn.
Sốc nặng khi biết được bí mật khủng khiếp của chồng. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Nhưng tôi đâu có ngờ, chuyện tôi ghét cay ghét đắng, không bao giờ nghĩ đến thì lại xảy ra đối với tôi. Cách đây ít ngày, tôi có việc gần công ty của chồng nên vào chơi, đến bất ngờ không hẹn trước nên đúng lúc chồng đang họp với các nhân viên. Tôi tới nơi, lễ tân công ty nói tôi về phòng làm việc của chồng ngồi chờ, đợi chồng họp xong sẽ về đó.
Ngồi trong phòng làm việc của chồng, cảm giác của tôi thật vui, không ngờ chồng mình lại có nơi làm việc hiện đại, sạch đẹp, gọn gàng như vậy. Chờ lâu quá, tôi bắt đầu đứng dậy tò mò xem từng chút một trong phòng. Không hiểu sao, tôi lại tò mò đến thế, đây là lần đầu tôi vào phòng làm việc của chồng. Tiếp tục mở ngăn kéo bàn, tôi thấy trong đó có cuốn sổ tiết kiệm 500 triệu đồng mang tên một người phụ nữ. Bên cạnh đó là chiếc điện thoại, tôi chưa thấy chồng dùng bao giờ.
Tôi bật nguồn chiếc điện thoại, thật may là không có mật khẩu. Cuốn sổ tiết kiệm cộng với chiếc điện thoại lạ, linh tính báo có chuyện mờ ám nào đó, tôi bất đắc dĩ mới phải lần mò kiểm tra trong điện thoại chồng. Xem phần tin nhắn trên một ứng dụng mạng xã hội, tôi không thể tin vào mắt mình, chồng tôi và người phụ nữ trẻ đẹp có nhiều tin nhắn yêu đương, nhớ nhung với nhau.
Chồng tôi ngoại tình, tôi không thể nhầm lẫn được. Cô gái kia trùng với tên trên sổ tiết tiệm. Hai người họ còn gửi ảnh cho nhau, trong đó có cả ảnh chụp chung rất tình tứ bên nhau. Tôi sốc, bật khóc trước sự thật phũ phàng. Tôi rời khỏi công ty của chồng, trở về nhà với thất vọng nặng nề, niềm tin trong tôi như sụp đổ.
Tối hôm đó, chồng tôi đã thừa nhận tất cả, nhưng lại bao biện: ” Anh làm ăn căng thẳng, hay tiếp đối tác nên mới có bồ trẻ đẹp, ăn nói hoạt bát. Anh với cô ta có ngủ với nhau, nhưng anh không hề yêu đương gì. Còn cô ta đến với anh cũng chỉ vì tiền, cả hai cũng đã rõ ràng với nhau việc này. Em thông cảm, đây không đơn thuần là chuyện trai gái, mà là lợi dụng lẫn nhau thôi“.
Tôi không chấp nhận sự ngụy biện của chồng, anh ta liền thách thức: ” Tôi cũng vì cái nhà này thôi, hàng tháng tôi đều chu cấp cho mấy mẹ con cô bao nhiêu là tiền, cũng là bù đắp rồi. Nếu cô không chịu thì cứ ly hôn đi, tôi sẽ đón người khác về đây thay cô ngay“.
Nghe chồng nói xong, tôi chỉ biết ôm mặt khóc. Chồng từ hôm đó không nói gì với vợ con, cứ đi biền biệt, chỉ về nhà một lát lấy đồ cá nhân rồi lại đi. Tôi vẫn còn sốc, mọi thứ đến quá nhanh, vượt sức tưởng tượng và chịu đựng của tôi. Để giữ gia đình, giữ bố cho các con, tôi có nên chấp nhận chuyện ngoài luồng của chồng hay là ly hôn? Hãy cho tôi lời khuyên!
Mẹ chồng đay nghiến khi tôi không thể có con và sự thật bất ngờ
Dù bị mẹ bắt ly hôn, chồng tôi nhất quyết không đồng ý. Trong khi đang rất cảm kích chồng, tôi tình cờ phát hiện ra sự thật...
Tôi và chồng kết hôn đến nay được 4 năm mà vẫn chưa có con. Thời gian đầu, chúng tôi thống nhất "kế hoạch" để tập trung cho sự nghiệp. Tuy nhiên, sau khi thấy nhiều bạn bè xung quanh tôi khó có em bé, tôi bắt đầu lo lắng và bàn với chồng "thả" sớm hơn dự kiến.
Trái ngược với sự lo lắng của tôi, anh tỏ ra rất thản nhiên. Anh nói kế hoạch thế nào cứ thế mà làm, không phải vì người khác mà thay đổi. Mỗi nhà mỗi cảnh, chúng tôi cần biết điều gì quan trọng nhất với mình vào thời điểm này. Người ta không sinh được không có nghĩa là mình cũng vậy.
Nghe chồng nói dứt khoát như vậy, tôi cũng chẳng dám đề cập thêm. Hơn nữa, chuyện sinh con là chuyện của cả hai vợ chồng, một mình tôi muốn thực hiện cũng không được.
Sau hơn hai năm "kế hoạch", tôi nghĩ đã đến lúc chúng tôi cần tập trung vào việc sinh con. Ngoài mong muốn của tôi, mẹ chồng tôi cũng thường xuyên gây áp lực. Bởi anh là con trai một trong gia đình.
Dù chúng tôi ở riêng, mẹ chồng ngày nào cũng đến nhà xem ăn ở ra sao. Mẹ còn liên tục mua đồ ăn cho cả hai đứa tẩm bổ để sớm có cháu. Ban đầu là nói "bóng gió" chuyện con của bạn mẹ có em bé rồi nhẹ nhàng khuyên nhủ chúng tôi, dần dần mẹ nói thẳng, nhất là với tôi, về trách nhiệm bắt buộc phải có con nối dõi, có cháu đích tôn cho dòng họ.
Tôi cứ nghĩ hai vợ chồng không có con là do tôi (Ảnh minh họa: TD).
Quả thực, tôi không có ý phản đối mẹ chồng. Hai năm qua, chúng tôi cũng rất cố gắng mà mãi chưa có con. Vì chưa được theo mong muốn mà mẹ cứ thúc ép mỗi ngày khiến tôi thực sự mệt mỏi, căng thẳng trầm trọng.
Tôi có ngỏ ý với chồng đi khám xem liệu giữa chúng tôi có vấn đề gì không mà mãi chưa thể có con. Chồng tôi có vẻ rất không thích chuyện đến bệnh viện. Anh nói, chúng tôi chẳng làm sao hết, từ từ rồi sẽ có, "dục tốc bất đạt". Mẹ nói là việc của mẹ, anh bảo tôi không cần quan tâm.
Nhưng tôi làm sao không quan tâm được. Tôi cũng sốt ruột muốn có con, mẹ chồng lại càng sốt ruột. Hơn nữa, mẹ đâu có gây sức ép nhiều cho chồng tôi như tôi. Thậm chí, mẹ còn toàn có ý đổ lỗi cho tôi, chắc do tôi có vấn đề nên mới như vậy, chứ con trai mẹ cao to, hoàn toàn khỏe mạnh.
Thấy tôi đòi đi khám quá nhiều, nũng nịu có, khóc lóc cũng có, chồng tôi đành đồng ý. Tuy nhiên, anh bảo phải đến khám ở chỗ của bạn anh. Và kết quả khiến tôi như ngã quỵ. Nguyên nhân chúng tôi khó có con là... do tôi.
Sau khi đi khám về, dù chồng tôi không nói gì, tôi vẫn cảm thấy rất buồn bã và có lỗi với anh cũng như gia đình anh. Tôi thực sự không biết làm thế nào, không dám nói ra sự thật này với mẹ chồng.
Nhưng dĩ nhiên, sau đó mẹ chồng tôi đã biết chuyện và nằng nặc bắt chúng tôi phải ly hôn, gia đình anh không thể vì tôi mà "tuyệt tự tuyệt tôn" được. Tôi đã trải qua hơn 3 tháng ngập trong nước mắt, đau khổ vì không thể được làm mẹ, cùng sự tự trách bản thân.
Mặc dù vậy, tôi cũng rất hạnh phúc và biết ơn khi chồng tôi nhất quyết không đồng ý ly hôn. Mẹ anh có gây sức ép hay gào thét thế nào, anh vẫn không thay đổi ý định. Vì thế, mỗi khi nhìn mặt chồng, tôi lại càng cảm thấy mình có lỗi.
Trong sự cảm kích tột cùng của mình dành cho chồng, tôi vô tình đọc được tin nhắn anh bạn bác sĩ gửi cho chồng tôi. Theo đó, anh bác sĩ liên tục tỏ ra lo lắng, nói rằng: "Ông ơi như này không được đâu. Mấy tháng nay, tôi ăn không ngon, ngủ không yên.
Bao năm qua, ông thừa biết mình bị vô sinh mà bảo tôi đẩy trách nhiệm sang cho vợ ông. Ông xem nhận lỗi với vợ đi, chứ tôi không chịu nổi, không thể giữ bí mật này mãi được đâu. Nhìn thấy cô ấy, tôi xấu hổ lắm".
Quá sốc, tôi ngay lập tức đánh rơi điện thoại, không cầm được nước mắt và hét lớn. Chồng tôi giật mình chạy đến bên tôi. Khi nhìn thấy màn hình có đoạn tin nhắn đó, anh hốt hoảng tột độ, nhanh chóng quỳ xuống chân tôi xin tha thứ. Nhưng tôi làm sao mà tha thứ được?
Chuyện không thể có con đâu ai muốn, đó là nỗi buồn khó có thể diễn tả thành lời mà tôi thấm thía suốt thời gian qua. Tuy nhiên, thực tế là ngay từ lúc trước khi cưới, anh đã lừa dối tôi rồi bày đủ trò, nào là "kế hoạch", không vội có con, nào là đến chỗ bạn anh khám...
Mặc cho tôi bao đêm ướt gối, đau khổ và tự trách bản thân, mặc cho mẹ chồng gây sức ép, thậm chí xúc phạm tôi hết lần này hết lần khác, anh vẫn thờ ơ, nhất quyết không dám thừa nhận sự thật. Anh đã đẩy mọi trách nhiệm lên đầu vợ.
Chồng tôi quả thực là một kẻ hèn nhát, ích kỷ. Thế mà bấy lâu nay, tôi vẫn còn cảm kích anh, thấy có lỗi với anh...
Hiện tại, sau khi tức giận bỏ về nhà bố mẹ đẻ, tôi quyết định viết đơn ly hôn. Tôi ly hôn không phải vì chúng tôi không thể có con, mà vì chồng tôi là kẻ dối trá.
Sau khi nghe lén cuộc trò chuyện 30 phút của chồng với bạn, tôi bàng hoàng nhận ra mình đã mắc sai lầm lớn Tôi đã ghen khi biết đó là phụ nữ, song chồng bảo chẳng có gì cả, anh coi cô ấy như thằng bạn thân từ hồi còn trong trường. Vợ chồng tôi kết hôn được 4 năm rồi và có 1 con gái gần 2 tuổi. Chồng tôi làm kĩ thuật viên của một công ty sản xuất máy móc công nghiệp, anh...