Tình cờ
Khi con người ta hiểu về nhau quá nhiều thì mọi thứ đều trở nên quen thuộc. Bất chợt lúc nào đó anh không còn yêu nhưng cũng không thể bỏ… bởi đó là tình nghĩa.
Khi ai đó nói đến số phận, cô đã từng không tin nhưng giờ thì cô tin. Có lẽ con người ta có số thật!
Cô gặp anh vào một ngày mưa lạnh, sự tình cờ đôi lúc cũng khiến cuộc sống có thêm một chút ý nghĩa. Tình cờ cô biết số điện thoại của anh, tình cờ hẹn gặp nhau tại quán cafe nơi cô vẫn ngồi và có lẽ điều tình cờ nhất đó là trời mưa.
Lúc ngồi đợi anh, cô chưa hề gặp anh nhưng cô chắc chắn sẽ nhận ra, một cảm nhận của riêng cô, điều mà lâu nay cô hay tự hào. Anh đến, không như cô nghĩ… một con người dễ gần một chút, nội tâm và có lẽ một chút lãng mạn…
Khi cả hai ngồi đối diện nhau, trời bắt đầu đổ mưa, lâu lắm rồi mới được nhìn những hạt mưa trút xuống, những vạt nước trắng xoá nhảy nhót ngoài cửa sổ làm cho cô thích thú. Khung cảnh lãng mạn có lẽ sẽ rất hợp nếu như người đối diện của cô là bạn trai cô và ngược lại… cô ước gì mình có thể trở về ngày trước… lúc đó chắc chắn cô sẽ nhảy múa dưới mưa (một ý nghĩ thật điên khùng…).
- Mời anh chị! - Tiếng cô bé phục vụ làm cho cô trở lại thực tại.
Cuộc sống có quá nhiều thứ xảy ra với cô, quá nhiều chuyện để có thể làm cô trưởng thành nhưng có lẽ thời gian sẽ không thể lấy được tâm hồn của cô – một tâm hồn lãng mạn và dễ bị tổn thương.
Với những người khác, cô luôn là một người phụ nữ đầy tự tin và quyến rũ với lối nói chuyện hấp dẫn nhưng sao lúc này đây, nhìn những hạt mưa đang nhảy múa trước mặt cô chỉ muốn cô là chính cô thôi, sống một chút theo bản năng…
Cô đã làm thế, nói hết những suy nghĩ của mình cho người đàn ông lạ đó nghe, về cuộc sống, về công việc, gia đình… điều này là điều chưa từng xảy ra vì cô luôn thận trọng đối với những người mà cô gặp. Cô đổ lỗi cho hoàn cảnh hay là vì người đó? Cô không hiểu!
Video đang HOT
Anh nên kết thúc tình yêu đó bằng một đám cưới, nếu anh không muốn tình yêu đó biến thành tình nghĩa (Ảnh minh họa)
Rào… rào… cô chợt thấy buồn. Cô nói:
- Em rất thích đi dưới mưa nhưng giờ thì em lại không đủ can đảm để đi!
-Tại sao?
-Tại em sợ mình ốm, như thế sẽ làm cho nhiều người lo lắng…
Cũng đúng, khi cô ốm là lúc mà cô cảm thấy tủi thân nhất bởi những gì mà người khác làm cho cô cô đều thấy ngại, không quen được người khác chăm sóc. Có chăng… một cảm giác cay cay nơi sống mũ, cũng may ở chỗ này không thể nhìn rõ. Cô sợ ánh mắt thương hại…
Người đó cũng nói về cảm xúc của mình, cũng tâm sự với cô về mọi chuyện, cuộc sống, tình yêu, công việc… cô chợt thấy vui vui vì khung cảnh như thế này sẽ khiến cho cô và người đó gần nhau một chút, có thể và chắc chắn rằng, khi trời tạnh mưa, khi ra khỏi chỗ này cô và anh sẽ là hai thế giới khác nhau. Hai đường thẳng song song của một phương trình…
- Anh yêu lâu chưa?
- 5 năm em à!
- Anh nên kết thúc tình yêu đó bằng một đám cưới, nếu anh không muốn tình yêu đó biến thành tình nghĩa. Khi con người ta hiểu về nhau quá nhiều thì mọi thứ đều trở nên quen thuộc. Bất chợt lúc nào đó anh không còn yêu nhưng cũng không thể bỏ… bởi đó là tình nghĩa.
- Anh sẽ suy nghĩ…
Khoảng trống bao trùm lên cô. Có lẽ nào cô đang đối diện với lòng mình, cô nói vói người đàn ông đó như nói với chính lòng mình vậy… thật là xót xa!
Vẫn mưa và hình như càng lúc càng mưa lớn, nước cứ trút ào ào giống như giọt nước mắt đang rơi xuống đáy của tâm hồn, cố gắng gào thét, cố gắng gây cho chủ nhân chú ý nhưng không thành, nước cứ trút và tâm hồn càng trở lên mông lung…
- Đến lúc em phải về!
- Em ngồi yên, anh sẽ mua cho em chiếc áo mưa.
- Em không nhận.
- Vì sao?
- Em không muốn anh hay bất cứ ai vì em cả, em không muốn nợ ai cả, nợ tiền em có thể trả nhưng nợ ân tình em không thể.
Cô về khi ngoài trời vẫn mưa. Trước khi về cô bắt tay người đàn ông đó như một thói quen – một phép lịch sự tối thiểu. Cô chợt nhận ra tay người đàn ông đó rất ấm… rất ấm…
- “Tạm biệt nhé!” – Cô thì thầm, ngoài trời vẫn mưa. Hai đường thẳng song song có bao giờ gặp?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lặng lẽ
Em, vậy cũng đã gần một năm xa nhau rồi em nhỉ? Vẫn biết rằng vui buồn rồi sẽ qua, để rồi giờ đây anh ngồi lặng lẽ trong đêm với những kỷ niệm cả vui lẫn buồn. Giờ này có lẽ em đã ngủ ngon hay thức làm bài, anh đã không chắc chắn về điều đó.
Đã lâu rồi anh không liên lạc với em kể từ ngày sinh nhật em, dù sao đó cũng là điều em muốn! Chia tay nhau và anh hiểu một điều rằng chúng ta không thể là bạn, em có suy nghĩ của riêng em về anh và anh cũng vậy. Giờ anh đã trở nên khác nhiều so với khi yêu em, già dặn hơn, ít nói hơn nhưng thanh thản hơn, không còn là một người "chỉ toàn cản trở em"với những suy nghĩ "ông cụ" nữa em ạ. Cuộc sống muôn màu, trước đây anh nghĩ rằng sẽ không thể yêu một người nào khác nữa ngoài em nhưng chính cuộc sống, con người đã ban cho anh sự may mắn và hạnh phúc. Khách quan với bất kỳ người đàn ông chân chính nào khi có được tình yêu của người giờ với anh là một nửa. Mọi điều giữa em và anh đã là kỷ niệm, như anh đã chôn vùi nó để quên dần em, mất một phút để quen một người nhưng cả một đời không thể quên được, anh cũng không quên em nhưng anh giữ em là kỷ niệm. Noel năm ngoái em bên anh, nhưng năm nay Noel với anh vô nghĩa, không phải vì anh không có em. Anh không muốn về Hà Nội vì anh biết chắc mình sẽ như nào với không gian nhỏ ở Hà Nội, biết đâu anh nhìn thấy em, đó là điều anh không muốn vì anh sợ rằng trái tim anh không còn là một nửa trọn vẹn dành cho người anh đang yêu. Năm nay em tốt nghiệp, chẳng còn nhiều thời gian nữa! Cuộc sống thực tế rất khó khăn, khi ra trường em sẽ hiểu những điều mà trước đây em cho anh là cản trở em, nói cho đúng thì là cản trở các cuộc vui của em.
Cuộc sống thực tế sẽ cho em biết nhiều điều em ạ, mong em đứng vững hơn để là niềm tin cho mẹ em nơi xa, thời gian không đợi bất cứ ai, hãy làm việc vì tình yêu cho công việc,đừng làm vì tự ái cá nhân hay muốn chứng tỏ cá tính của mình, điều đó sẽ không đi đến đâu cả, em sẽ không thực hiện được ước mơ của em từ khi còn bên anh. Lựa chọn và yêu ai yêu hết lòng em nhé, người em chọn anh tin là người tốt và người tốt sẽ không phụ lòng em, đừng yêu ai như đã từng với anh vì anh biết anh đã thế nào với em.Anh sẽ rất vui khi thấy em là người thành đạt trong cuộc sống.Ngủ ngon người đã từng là một nửa của anh! Ông trưởng tầng!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi người cũng yêu người tôi yêu Lá thư này vĩnh viễn không thể đến được tay chị, cho dù sau này mối quan hệ giữa em và N trở nên thế nào. Em giữ nó cho riêng mình, cả những do dự và mối lo sợ cho tương lai này nữa. Nói cho cùng, vì ta trân trọng tương lai nên mới lo sợ, phải không chị? Chị tỏ...