Tin nhắn cuối của vợ trong đêm: “Chồng ơi, em và con không đợi được anh nữa rồi…”

Theo dõi VGT trên

Anh vui vẻ xong xuôi trong khách sạn thì trở ra cùng với sếp, ngồi trên xe taxi anh mở điện thoại lên thì thấy bao nhiêu cuộc gọi nhỡ của vợ và của cả người lạ. Và khi đọc tới tin nhắn sau cùng của vợ anh đã sốc…

Tin nhắn cuối của vợ trong đêm: Chồng ơi, em và con không đợi được anh nữa rồi... - Hình 1

Nhưng tất cả đã quá muộn, vợ con anh đã được trùm khăn trắng kín người rồi. (Ảnh minh họa)

Anh và chị quen nhau do bạn bè mai mối. 2 năm yêu đương anh chị quyết định về sống chung một nhà. 2 năm đầu của cuộc sống hôn nhân là thời điểm khó khăn nhất của vợ chồng anh chị, khi mà chị bất ngờ phải nghỉ việc vào viện điều trị khối u. Tuy không phải u ác nhưng số tiền điều trị cũng không nhỏ, mình lương anh không cáng đáng nổi phải vay mượn khắp nơi.

Ra khỏi viện, anh chị chỉ có hai bàn tay trắng, tất cả lại bắt đầu từ con số 0. Chị lúc này sức khỏe yếu sau đợt đi viện nên tạm thời ở nhà nghỉ ngơi chưa đi làm lại được, nhưng rồi anh chị vỡ kế hoạch chị mang bầu. Vậy là gánh nặng cơm áo đè nặng lên vai anh. Anh phải xoay sở đủ nghề làm chính làm thêm để lo cho vợ và đứa con sắp chào đời.

May mắn sao ngày con chào đời cũng là ngày anh tìm được một công việc mới, thu nhập khá hơn nhiều công ty cũ. Cũng từ đây công việc của anh phất lên như diều gặp gió, chị sinh con được tròn năm anh chẳng cần vợ phải đi làm nữa mà chỉ việc ở nhà trông con. Anh làm nhân viên kinh doanh, với sự nhanh nhạy khéo léo nên thu nhập cứ thế tăng dần, tương lai chức trưởng phòng về tay anh là cái chắc.

Tin nhắn cuối của vợ trong đêm: Chồng ơi, em và con không đợi được anh nữa rồi... - Hình 2

May mắn sao ngày con chào đời cũng là ngày anh tìm được một công việc mới, thu nhập khá hơn nhiều công ty cũ. (Ảnh minh họa)

Thế nhưng từ khi chồng kiếm ra tiền dễ dàng thì cũng là lúc cuộc sống gia đình chị không còn được như xưa nữa. Để chắc chắn cái ghế trưởng phòng về tay mình anh thường xuyên đi sớm về muộn, gặp gỡ lo lót cho sếp. Mà đi với sếp thì không gì được việc bằng sử dụng chân dài, vậy là dần dần anh cũng quen với việc vào khách sạn với các em mỗi lần đưa sếp vào đó.

Chị ở nhà chẳng hay biết gì cả. Thấy chồng vất vả với công việc chị chỉ còn biết cố gắng hoàn thành bổn phận của người vợ. Nhiều hôm 2 giờ sáng anh mới về trong tình trạng say khướt rồi nôn thổ khắp nhà. Thay rửa hết cho chồng, để anh nằm nghiêm chỉnh trên giường rồi chị lại lọ mọ dọn dẹp nhà cửa xong xuôi cũng 4 giờ sáng rồi.

Cuối cùng mọi cố gắng nỗ lực của chồng chị được đền đáp. Chức trưởng phòng đã về tay anh, sếp đã kí và hôm đó là ngày công bố chính thức trước toàn thể công ty. Chị đã định tối ấy vợ chồng con cái sẽ có một bữa tiệc liên hoan nhỏ ở nhà hàng để chúc mừng thành công của anh. Chị không mời ai vì muốn chỉ có gia đình cho không khí ấm áp.

Anh đã đồng ý với kế hoạch đó của vợ nhưng tới tận 6 giờ chiều thì bất ngờ anh gọi điện vê cho vợ: “Anh em cứ đòi đi khao luôn nên tối nay anh không về sớm được nhé, khéo phải 9 giờ tối ấy nên em và con thích đi đâu ăn thì cứ đi trước đi, mai cả nhà đi sau”. Nói xong anh tắt máy, thực lòng chẳng phải anh đi khao bạn bè mà anh đi với sếp. Đây là lần lo lót cuối cùng của anh trong phi vụ được thăng chức trưởng phòng này.

Anh đã chọn biếu sếp 1 em “rau sạch” và tất nhiên bản thân anh cũng chuẩn bị cho mình một em. Họ cùng nhau vào khách sạn vui vẻ, và anh đã tắt máy để không bị người khác làm phiền. Chị ở nhà đợi anh tới 9 giờ tối vẫn không thấy chồng về, gọi điện thì không liên lạc được. Gọi bao nhiêu cuộc cũng không thấy chồng nghe máy, sợ rằng chồng vui quá uống say đã xảy ra chuyện gì không hay nên chị vội vàng bế con bắt taxi tới công ty tìm chồng. Nhưng chiếc taxi vừa đi được nửa đường thì bất ngờ mất lái đâm phầm vào đuôi chiếc xe tải. Giây phút cuối cùng chị chỉ kịp nhắn cho chồng một tin…

Anh vui vẻ xong xuôi trong khách sạn thì trở ra cùng với sếp, ngồi trên xe taxi anh mới mở điện thoại ra thì thấy bao nhiêu cuộc gọi nhỡ của vợ và của cả người lạ. Và khi đọc tới tin nhắn sau cùng của vợ anh đã sốc: “Chồng ơi, em và con không đợi được anh nữa rồi. Vĩnh biệt…”. Anh vội vàng gọi vào máy vợ thì thuê bao không liên lạc được, anh gọi lại vào số máy lạ kia thì đầu máy bên kia giọng người lạ vang lên: “Anh là chồng của nạn nhân à, vợ con anh bị tai nạn chết rồi. Sao chúng tôi liên lạc mãi mà không được”.

Anh choáng váng không tin chuyện đang xảy ra, vội vàng bảo người lái taxi chở đến bệnh viện đó. Nhưng tất cả đã quá muộn, vợ con anh đã được trùm khăn trắng kín người rồi. “Em ơi, cả nhà mình vẫn chưa ăn liên hoan mừng anh lên chức mà”, anh gào lên nức nở rồi đấm thùm thụp vào ngực mình, nhưng hối hận thì cũng đã muộn mất rồi. Giá như anh đừng tắt máy…

Theo blogtamsu

Câu chuyện chưa hoàn hảo

Thu qua đông lạnh về, những con đường ngập tràn sương sớm và làn khói ấm từ hơi thở mỗi người. Cô gái trong bộ đồ ấm đã cũ vội đạp xe giao sữa. Hình ảnh cô gái mười chín tuổi này, dường như đã quen thuộc với những hàng cây, góc phố qua bao mùa nắng, mưa.

Câu chuyện chưa hoàn hảo - Hình 1

Ảnh minh họa

Cô không được như những người bạn cùng trang lứa khác. Cô âm thầm, lặng lẽ, tự mạnh mẽ để yêu thương và bảo vệ chính bản thân mình. Tai nạn giao thông đã cướp đi ba, mẹ khi cô mới mười một tuổi. Khăn trắng, vòng hoa, quá bé để biết những thứ đó, vậy mà nó lại hiện hữu trong căn nhà thân thương. Ba, mẹ qua đời. Cô về sống với ngoại. Cô coi ngoại là trung tâm của mọi điều tốt đẹp, là nơi giải đáp những thắc mắc, hoang mang thường ngày trong cuộc sống. Nhưng vòng quay vô thường của cái chết chưa dừng ở đó. Nó tiếp tục gieo rắc căn bệnh ung thư quái ác cho ngoại cô, chỗ dựa tinh thần cuối cùng. Mười sáu tuổi, cô đã phải trơ trọi một mình giữa cái cuộc sống điên rồ này. Mỗi lần nghĩ lại mắt cô lại ướt tự bao giờ. Những kỉ niệm xa vời xa lại ùa về con tim nhỏ bé, nó như những thước phim quay chậm thật chậm.

- Ba ơi ! Tên con có ý nghĩa gì vậy ?

- Con muốn biết thật sao ?

- Dạ.

- An Nhiên - Bình an một cách tự nhiên trong cuộc sống, như con lúc này. Hãy cứ như vậy con nhé.

Những tiếng cười khúc khích, những cái ôm chầm của ba, những món ăn mẹ nấu vẫn vang đọng trong đầu cô. Mọi thứ ngỡ như ngày hôm qua. Chỉ một vùng ký ức mơ hồ ấy đã động viên, an ủi cô trong bao năm qua.

Từng hàng cây nơi phố vắng như vẫy tay vội vã. Có lẽ chúng cũng cảm phục trước sự mạnh mẽ nơi cô gái bé nhỏ. Giao sữa xong, cô về nhà chuẩn bị cho ngày học mới. Như bao cô gái khác, An Nhiên đứng trước gương nhìn mình và chăm chút bản thân. Nước da trắng hồng, khuôn mặt phúc hậu, vẻ đẹp giản dị như được thừa hưởng của mẹ cô.

- Ba mẹ thấy không ? Con của ba mẹ đã trưởng thành, đã là một thiếu nữ xinh đẹp rồi đấy. - Cô thầm nghĩ.

Ngôi nhà thân thương ấy vẫn vẹn nguyên như ngày đầu. Từng khung ảnh, cuộn len, những món quà sinh nhật, góc làm việc của ba, mẹ đều được cô quét dọn sạch sẽ. Phải chăng tận cùng của nỗi đau là sự bình yên lạ, An Nhiên đã cảm nhận nỗi đau ấy một cách nhẹ nhàng khó tả.

Làn khói ấm đuổi bắt nhau trong không khí. An Nhiên vội đạp xe đến trường. Cô đã tự vẽ ước mơ của mình tại đại học kiến trúc. Xe bỗng phanh gấp, trước mặt cô là một chàng trai ngái ngủ.

- Anh không có mắt à ? - Cô hét lên, từng cơ thịt trên khuôn mặt chuyển động giận dữ.

- Cô không có mắt thì có.

Họ liếc nhìn nhau, nhưng dường như họ không có thời gian đôi co lúc này. Cả hai vội tan biến giữa lòng đường đông đúc. Chuông reo, cô cũng vừa tới. Cô thở gấp, vừa thở vừa nghĩ.

- Cái thằng vô duyên lại còn xấu xa, chỉ tại nó mà mình chút trễ học.

Tuy phải đi giao sữa từ sớm nhưng An Nhiên chưa lần nào đi học trễ. Cô là tấm gương về đạo đức và học tập của lớp và trường. Bước vào lớp, vẫn chỗ ngồi quen thuộc bên cạnh cửa sổ. Mọi người đứng lên chào giảng viên.

- Anh áo trắng kia làm gì mà giờ này còn ngủ ? - Giảng viên nhìn xuống hướng An Nhiên, hỏi.

An Nhiên liền vội lay người con trai gần phía mình.

- Đừng mà. Để ngủ chút đi.

Không đủ kiên nhẫn, An Nhiên nhéo một cái thật đau.

Video đang HOT

- Á. Ai nhéo tôi vậy ? - Chàng trai hét lên.

- Anh hét cái gì ? Ra ngoài rửa mặt rồi vào lớp gặp tôi.

Hồi sau, mới biết được anh ta học lại. Anh hơn An Nhiên hai tuổi. Cởi bỏ bộ dạng ngái ngủ, nhìn anh đẹp trai thật. Cao, to và có đôi mắt sáng như sao đêm trên trời. Từ đó, con gái trong lớp bắt đầu ghen tỵ với An Nhiên, nhưng cô không quan tâm đến điều đó và cả anh chàng kia nữa.

...

An Nhiên vẫn tiếp tục giao sữa để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống. Một hôm, cô mất gần nửa giờ để tìm nhà giao sữa. Ngôi nhà ấy sừng sững như một ngọn núi lẻ loi ở đồng cỏ xanh. Do sự hoành tráng của nó khiến cô nghi ngờ và bối rối. Cô dũng cảm bấm chuông cổng. Từ trong vườn, một chàng trai chạy ra.

- Cô là người giao sữa à ? - Anh nhìn những lọ sữa trên xe cô, hỏi :

- Vâng. Nhà anh có đặt sữa phải không ?

- Là cô ? - Anh vội hét lên khi cô gái quay lưng lại.

- Anh quen tôi sao ?

Bầu trời trong vắt, gió lạnh thoảng qua. Hai người nhìn nhau vẻ mặt ngờ ngợ, như đang cố lục tung bộ nhớ của bản thân mình nhưng quá mơ hồ.

- Đây. Sữa của anh đây. Cảm ơn anh đã ủng hộ.

- Cô ... cô...

Lời nói vừa tan trong không khí, An Nhiên vội đạp xe đi mất. Anh dõi nhìn theo. Chiếc xe đạp, bóng dáng ấy sao mà quen vậy chứ. Cầm những lọ sữa trên tay, anh bước vô nhà, vừa đi vừa nghĩ. Trên đường về nhà, An Nhiên cũng không ngừng suy nghĩ về anh. Giọng nói, đôi mắt ấy sao mà quen quá. Là ai ? Ở đâu ? Khi nào ? Những câu hỏi cứ được đặt ra trong đầu cô.

Họ mang tâm trạng, băn khoăn giống nhau tới trường. Đã gần một tháng, họ học chung với nhau. Cô ngồi bên góc cửa sổ bên này, anh ngồi cùng bàn nhưng mắt lại dõi theo hướng cửa sổ bên kia. Ít nói có lẽ đã là bản chất của An Nhiên. Về đêm, chiếc hộp tưởng tượng trong cô mở ra để ngắm nhìn, mường tượng những ký niệm bạc màu, những ký ức úa nhàu rồi khẽ đóng lại bằng giọt nước mắt. Với anh, anh đang lẻ loi giữa một dòng người xa lạ. Sự hiện diện của anh trong lớp không có gì ngoài việc ngủ. Cuộc sống như những vòng quay của đèn kéo quân, trục quay là sự vô tình, hững hờ của con người hay tạo hóa.

- Anh kia. Lại ngủ trong lớp sao ? - Giảng viên đập vai anh, nói.

- Dạ. Em xin lỗi. Em ra ngoài rửa mặt.

Sau một hồi lâu, không thấy anh ta quay lại. Giảng viên thở dài.

- Các em thấy chưa ? Đã học lại mà còn không có ý thức. An Nhiên đi kiếm nó về đây gặp thầy.

- Dạ.

Cô giật mình, vội bước đi. Cô không nhớ anh như thế nào nữa ? Chỉ nhớ hôm nay anh mặc chiếc áo sơ-mi trắng dài tay. Rảo bước dạo quanh sân trường. Xa xa, nơi ghế đá hình như là anh.

- Đồ đáng ghét. - Cô thầm nghĩ về kế hoạch trả thù.

Cô nhẹ nhàng bước đến từ phía sau, định hét lên một tiếng, nhưng khi khoảng cách chỉ còn khoảng một sải tay, cô khựng lại. Trước mắt cô là một bức tranh đang dần hoàn thiện với đôi tay thoăn thoắt. Nó thật đẹp. Có lẽ tay nghề của cô còn thua anh nhiều lắm.

- Anh. Về lớp ngay. - Bức tranh hoàn thành, cô nói.

Anh ngắm tác phẩm của mình và quay lại nhìn cô. Hai người nhìn nhau. Kẻ chết đứng, kẻ ngớ người. Dường như họ đã giải đáp được tất cả những câu hỏi trong lòng mình.

- Tại sao tôi không nhận ra cô sớm hơn được chứ ? Cô là cô gái giao sữa.

- Anh là cái người hồi sáng. Anh học chung với tôi sao ?

- Không học chung vậy cô tìm tôi làm gì ?

- Tôi ... tôi ... Ạnh về lớp nhanh đi. Tôi xin lỗi về chuyện đã nhéo anh.

- Cái gì ? Là cô à ? - Anh nhìn cô ngạc nhiên kèm theo cái liếc mắt khó ưa.

Họ nhìn nhau rồi bước về lớp như vừa tìm được thứ gì đã mất. Có phải con người sống quá vội, vội đến hững hờ những thứ xung quanh.

- Ba. Tại sao không đi đường này ? Đường này đến hiệu sách nhanh hơn mà. Con muốn mua bộ cờ vua thật nhanh.

- Nhưng đường này đẹp hơn nhiều. Không phải cái gì nhanh cũng tốt đâu con. Hãy lắng nghe và cảm nhận thật chậm, thật tinh tế cuộc sống này con nhé.

An Nhiên bất giác nhận ra những câu nói của ba. Cô đã sống quá vội, cô chỉ muốn nhìn thấy cái đích cuối cùng mà quên mất những thứ xung quanh trên con đường dẫn đến nó. Sự khác nhau về dài và ngắn trong cô bắt đầu khác đi. Không có con đường nào quá dài cho người bước đi thong thả.

- Anh kia. Sao giờ này mới về lớp ? - Giảng viên giận dữ.

- Em ....

- Anh ấy bị đau đó thầy, em tìm được ở phòng y tế. - An Nhiên vội nắm lấy tay anh.

- Về chỗ đi.

Hai người lặng im bước về chỗ, họ không còn nhìn về hướng cửa sổ thường ngày nữa. Đôi lúc họ bất chợt nhận ra ánh mắt của nhau. An Nhiên nhắm mắt nghe gió từ cửa sổ thoảng qua tóc, từng đàn chim đi tránh rét, mây trời yên ả trôi, chút gì đó lắng đọng.

Tan học, anh đứng đợi người nhà tới đón. Nhìn thấy An Nhiên dắt xe từ trường ra. Anh chạy đến.

- Cảm ơn cô.

- Hì. Do tôi có lỗi trước mà. Anh chưa về à ?

- Chưa. Tôi đợi người nhà mà chưa thấy.

- Nhà anh cũng gần nhà tôi. Mình về chung nhé.

Anh không nói chỉ nắm lấy tay lái. An Nhiên hiểu điều ấy, cô liền ra ghế sau. Vậy là họ cùng nhau dạo qua những con phố đã vơi mùa hoa sữa. Hà Nội về đông trời trở lạnh.

- Phanh xe cô không được ăn cho lắm.

- À, chắc do bữa tôi chút đụng phải thằng ngái ngủ qua đường á mà. Cũng được một tháng rồi.

Chiếc xe đạp ... bóng dáng ấy ... đụng xe... ngái ngủ ... một tháng. Những mảnh ghép từ từ hoàn thiện thành một bức tranh trong tâm trí anh. Để khẳng định lại những suy nghĩ của mình, anh hỏi.

- Có phải ngay ngã ba đường vô nhà tôi đúng không ?

- Đúng rồi, sao anh biết. - Cô ngạc nhiên trả lời.

- Bữa đó tôi đi ngang qua và thấy thôi. Có gì đâu.

Sinh ra trong một gia đình quý tộc. Anh có tất cả những gì mình muốn, nhưng đâu có cuộc sống nào hoàn hảo. Anh thường phải dùng cơm một mình trong tòa nhà tráng lệ này. Ba, mẹ anh là những nhà tài phiệt lớn, họ thường xuyên đi xa và không mấy khi có mặt ở nhà. Anh không trách họ, buồn tủi được gói gém trong lòng. Để vơi đi những ngày tháng ấy, anh vùi đầu vào hội họa với những lối kiến trúc lạ mắt. Ước mơ của anh đơn giản là thiết kế và xây một ngôi nhà ấm áp có đầy đủ ba và mẹ trong mỗi bữa ăn. Có lẽ khi những người thân hững hờ, vô tình với anh, anh cũng dùng chính những lưỡi dao vô hình ấy với mọi người xung quanh.

- Tôi xin lỗi - Anh nhìn cô nói qua cánh cổng.

Tối ấy, An Nhiên trằn trọc suy nghĩ về lời xin lỗi của anh khi về đến nhà. Cô chưa kịp hỏi lý do thì anh đã đóng cửa bước vào. Ngày qua ngày, câu hỏi ấy luôn được cô hỏi anh, nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng. Qua thời gian, mối quan hệ giữa hai người trở nên thân thiết hơn. Họ cùng nhau đến trường, cùng nhau la cà những góc phố, góc công viên để tìm cảm hứng cho riêng mình.

...

Sau bốn tháng, cuối cùng cái ngày kết thúc môn cũng đến, mọi người hài lòng với những kết quả mình có được. Qua ngày này, cô và anh sẽ không còn học chung nữa, có thể sẽ không còn những sáng đón đưa, trưa la cà. Anh đạp xe thật chậm như muốn níu thời gian trôi. Hai người dừng chân góc công viên, nơi ghế đá quen thuộc nhìn ra Hồ Gươm yên ả.

- Hôm nay trời trong mà buồn quá phải không anh ?

- Không. Gương trời đang vướng bụi. Nó đang cần một người có thể rửa nỗi đau, lau muộn phiền. Em hãy làm việc đó đi.

- Bằng cách nào ? - Cô ngơ ngác, hỏi.

- Hãy dùng khả năng của mình mà vẽ lại nó. Hãy vẽ thật đẹp. - Anh nhìn cô trìu mến.

An Nhiên thầm cảm ơn anh bằng nụ cười mỉm chi. Cô bắt đầu cầm viết chì đi từng nét vẽ. Bao nhiêu đổi thay, cô vẫn sống đơn giản, tự vui, tự buồn, tự tô vẽ cho cái thế giới riêng ấy của mình. Cô không muốn ai biết được cái thế giới riêng ấy, vậy mà anh đã bước vào lúc nào không hay.

Gió xuân ấm áp khẽ ru mặt hồ, những chú chim ca vang giữa những trồi non xanh biếc. Nhìn cô vẽ, lòng anh bỗng nhiên vui theo. Anh bắt đầu lấy giấy mực ra. Vô tình tập tranh rơi xuống, những bức tranh bay chơi vơi trong không khí. An Nhiên vội cùng anh gom lại những bức tranh ấy, những bức tranh cô chưa hề được xem bao giờ.

Sự tò mò bắt cô phải xem bức tranh đầu tiên ngay khi nhặt lên. Trên giấy là hình ảnh cô gái giao sữa. Cô không tin vào mắt mình. Cô vội nhặt những bức tranh tiếp theo, vẫn là những hình ảnh quen thuộc. Nhìn ra bờ hồ, hình ảnh cô đang lềnh bềnh, đong đưa trên mặt nước. Những bức tranh ấy là dành cho cô. Anh đã vẽ nó trong bao tháng ngày qua. Có thể đó là lý do anh không bao giờ cho cô coi những bức tranh sau mỗi ngày la cà công viên, góc phố.

Anh nhìn cô ngại ngùng như không thể che giấu được nội tâm của mình. Tuy là nội tâm nhưng nó cũng cần phải có quần áo để mặc, chứ không thể trống không như anh lúc này.

- Hì. Anh vẽ đẹp thật đấy.

- Không đâu. Người trong tranh mới đẹp. Đẹp tự nhiên đến rung động lòng người.

Mặt đối mặt, họ nhìn nhau mặc cho những bức tranh vẫn đang bay. Qua ánh mắt, họ thấy được tất tần tật bản ngã, tình ý và cuộc đời của đối phương. Tình thương nhiều lý do không diễn tả.

...

Đã gần một năm anh và cô quen nhau. Mối quan hệ trong sáng ấy được gói gém bằng những cử chỉ quan tâm, sẻ chia rất đỗi bình thường. Tháng chín, thu lặng lẽ trở mình một nửa, những cơn gió chợt đến chợt đi như chuyện tình lứa đôi. An Nhiên len đôi bàn tay nhỏ xinh ôm anh từ phía sau. Cô cùng anh lang thang về đêm trong những ngày đầu tháng chín, đường phố lung linh ngập ánh đèn với những chiếc đèn lồng, những tiệm bánh trung thu gợi nhớ tuổi thơ, nhớ những ngày tháng sum họp bên gia đình, hồn nhiên trông trăng bên mâm cỗ, nhớ vậy thôi mà mắt đã ướt tự khi nào.

- Anh. Mình mua đèn lồng nhé.

- Trời. Em lớn rồi còn chơi đèn lồng à ?

- Vâng. Em thích. Mua đi anh.

Anh im lặng đưa cô về nhà, mặc cho cô sướt mướt năn nỉ phía sau. An Nhiên lúc này thật đẹp, không chỉ riêng cô mà hầu như khi sướt mướt con gái ai cũng đẹp như thế. Dỗ dành một cô gái thật không đơn giản. Nhìn bộ cờ vua đặt trên bàn, anh chợt nghĩ.

- Mình chơi cờ vua em nhé ? Nếu thắng em sẽ có đèn lồng.

- Anh nhớ đó. - Cô nhanh nhảu đồng ý.

Họ không dành quân của nhau. Cô chủ động chọn quân trắng như vẻ trinh nguyên thuần khiết của mình. Ngược với cô, anh chọn quân màu đen như nội tâm và tình cảm lặng thầm anh dành cho cô.

An Nhiên rưng rưng nước mắt, khi những quân cờ được xếp ngay ngắn vào vị trí của nó.

- Ba. Chơi cờ vua cùng con.

- Được rồi. Con xếp cờ đi. Xếp theo ba nè.

- Dạ. Mà ba ơi, sao các quân cờ không giống nhau ?

Ba nhìn sâu vào đôi mắt trẻ thơ tò mò của cô và nói.

- Các quân cờ không giống nhau con à. Mỗi quân có một cách sử dụng khác nhau. Sẽ có con mạnh, con yếu, nhưng như vậy mới tạo nên được một bộ cờ hoàn hảo.

- Vậy con sẽ chọn con mạnh, ba phải chọn con yếu.

- Con đừng vội. Thắng thua được quyết định bởi quân vua, nhưng nó không mạnh mẽ như cái tên của nó đâu, nó chỉ đi được một ô thôi. Quyền lực đều nằm trong tay quân hậu, nhưng những con còn lại chỉ tập trung bảo vệ quân vua yếu đuối. Con thấy đấy, sẽ không có con nào mạnh nhất trên bàn cờ này cả. Giống như cuộc sống có người này, người kia, kẻ mạnh, kẻ yếu nhưng không có ai hoàn hảo. Bản chất của hoàn hảo là cái không hoàn hảo. Con nhớ nhé.

An Nhiên gãi đầu, cười và cùng ba chơi ván cờ đầu tiên và cũng là cuối cùng.

- Em không đi trước à ? Sao vậy ?

- Có chứ. - Cô bất giác trả lời anh và đi nước đi đầu tiên.

Phải chăng do tâm trạng không tốt đã khiến An Nhiên chịu thua. Cô không sướt mướt nữa, sắc buồn lộ rõ trên gương mặt cô. Có lẽ vì quá khứ, con người vẫn thường khắc khoải với những hồi ức đẹp.

- Nếu anh là Đôrêmon anh sẽ làm gì ?

- Anh ... anh sẽ dùng cánh cửa thần kỳ để đến nơi ba mẹ anh đang làm việc và ôm chầm lấy họ. - Câu hỏi trẻ con đơn giản của cô làm anh lúng túng.

- Ừ. Còn em ... em sẽ dùng cỗ máy thời gian để quay lại lúc ba mẹ em còn sống.

An Nhiên nghẹn ngào khóc. Anh ôm cô, mắt ướt. Đôi lúc cuộc sống là thế, bất công và rất ê chề. Anh thấy mình vẫn còn may mắn hơn cô rất nhiều. Vừa nghĩ anh vừa thương cho An Nhiên, có lẽ là số phận đấy. Tuổi mới lớn, đâu phải ai cũng thơ mộng, cũng được trải dài hoa hồng. Có những ẩn tình, những ký ức khó nói che lấp đi nét mơ mộng hồn nhiên ấy.

...

Rằm tháng tám, tiếng trống múa lân reo vang bên mâm cỗ, lũ trẻ nô đùa bên những chiếc đèn lồng đầy màu sắc. Hôm nay là ngày cuối cùng anh ở Việt Nam. Chút nữa thôi, anh phải ra sân bay để đi du học. Vậy nên anh hẹn cô dùng bữa tại nhà mình. Bữa ăn chỉ đơn giản là những chiếc bánh trung thu anh tự làm kèm một chút rượu vang. Cô nhìn những chiếc bánh trung thu, không cái nào giống cái nào. Cái méo xệch, cái mập quá cỡ, nhẹ nhàng cô cắn một miếng.

- Em thấy sao ? - Anh xoe mắt, hỏi.

- Dở ... nhưng mà em thích. - Cô cười tươi và cắn miếng thứ hai.

- Vậy hả ? Để anh ăn thử ? Anh làm mà chưa dám thử.

Hai người hồn nhiên vừa ăn vừa cười đùa như những đứa trẻ. Cuộc sống thật không có giây phút nào giống giây phút nào, ngày hôm nay khác ngày hôm qua. Anh và cô như tua lại đoạn phim giữa hai người với những cái nhéo, những bức tranh, những cử chỉ quan tâm. Họ cố gắng níu giữ những phút giây này, họ biết rằng không bao lâu nữa nước mắt lại rơi.

- Mình ra vườn đi em. Anh có một món quà cho em. - Lời nói vừa tan trong không khí, anh vội nắm tay cô ra vườn.

Trước mặt cô là thứ gì đó giống như một cái túi lớn đang nằm trên mặt đất. Cô tò mò hỏi.

- Gì vậy anh ?

- Đèn trời đó em. Em muốn có đèn lồng mà.

- Thật sao. Anh vẽ lên à ? Có hình ảnh của anh và em này. - Cô như đứa trẻ được cho kẹo, hồn nhiên cầm lên xem từng chút một.

An Nhiên đâu biết được rằng anh đã mất gần ba ngày để hoàn thành cái đèn trời ấy. Anh nhìn cô mỉm cười, nói.

- Giờ em giữ nó như thế này nhé. Để anh châm lửa. Nhớ thăng bằng và duỗi thẳng tay ra đó.

- Vâng. Em biết rồi.

Anh nhẹ nhàng châm lửa vào bấc, lửa cháy làm loãng không khí trong lòng đèn. Đèn bắt đầu phình ra. Anh nắm lấy tay cô, họ cùng ôm vòng đèn.

- Mình hãy ước điều gì đó trước khi thả đèn em nhé.

Cô cười, mắt nhắm lại như đang ước một điều gì đó. Anh cũng vậy. Không ai biết được họ đã ước điều gì nhưng sẽ là những điều ước tốt đẹp dành cho nhau. Gió thu thoảng qua khẽ đong đưa từng chiếc lá. Anh và cô buông tay, họ tựa vai nhau cùng nhìn chiếc đèn đang dần dần bay lên trời. Từ từ khuất xa như một ánh sao đêm. Bay cao và xa nhé, yêu thương của tôi. Họ nghĩ vậy.

...

Mười giờ tối, xe đến đón anh ra sân bay. Mặc cho anh khuyên can, An Nhiên nhõng nhẽo đòi theo. Anh đành chấp nhận dù biết rằng những gì tiếp theo sẽ không như mong đợi. Cô ngồi tựa vai anh, lắng nghe con tim anh. Bờ vai, con tim anh mới ấm áp làm sao. Bỗng "Ryuukou" bản nhạc chuông điện thoại của anh reo lên. Anh không nghe máy, mặc cho những âm thanh nhẹ nhàng đến não lòng đang làm con tim cả hai đau nhức. Cứ thế, một cuộc gọi nhỡ, hai cuộc gọi nhỡ...

...

Sân bay ... giờ nước mắt ... hòa tiếng khóc người tôi yêu

Trớ trêu hoàn cảnh ... anh phải đi xa ... em khóc thật nhiều

Anh và cô nắm chặt tay. Lời muốn nói sao còn quá nhiều mà sao họ vẫn im lặng, sức mạnh nào đã ngăn họ lại. Tiếng nói của nhân viên từ loa như hối thúc sự can đảm của cả hai. Cuộc sống đã ban tặng cho mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau, không ai thua kém ai, không ai giỏi hơn ai. Qua thời gian, anh và cô đã trải nghiệm và dần hoàn thiện mình. Anh đã thương một người không hoàn hảo, không phù hợp với gia đình mình, nhưng anh biết chấp nhận con tim mình chấp nhận cô một cách hoàn hảo. An Nhiên đã quá quen với cái không hoàn hảo. Cô học được điều đó từ người ba đã mất, cô coi nó là bạn đồng hành để tự hoàn thiện mình. Hai người nhìn nhau, nước mắt vòng quanh. Chia tay nhau sao khó khăn. Đâu đó trong gió vẫn có tiếng ba vọng về.

- An Nhiên - Bình an một cách tự nhiên trong cuộc sống.

Theo Iblog

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Vừa cưới một tháng, chồng đã đưa bản cam kết ép ký, tôi "đốp chát" luôn một câu mà anh xám mặt, vội quỳ xuống năn nỉVừa cưới một tháng, chồng đã đưa bản cam kết ép ký, tôi "đốp chát" luôn một câu mà anh xám mặt, vội quỳ xuống năn nỉ
05:40:58 20/12/2024
Lấy chồng được nửa năm, em gái đã đòi ly hôn, gia đình tôi phản đối thì bàng hoàng khi em nói 5 từLấy chồng được nửa năm, em gái đã đòi ly hôn, gia đình tôi phản đối thì bàng hoàng khi em nói 5 từ
05:47:38 20/12/2024
Ngày tôi bị suy thận, chồng đưa trả về nhà ngoại, tôi yêu cầu anh bồi thường 2 tỷNgày tôi bị suy thận, chồng đưa trả về nhà ngoại, tôi yêu cầu anh bồi thường 2 tỷ
05:43:59 20/12/2024
Vợ tôi tham ăn đến mức... các con nhỏ cũng thấy ái ngạiVợ tôi tham ăn đến mức... các con nhỏ cũng thấy ái ngại
07:49:38 20/12/2024
Về quê bạn gái, tôi sững sờ khi nhìn thấy bức ảnh treo trên tường nhàVề quê bạn gái, tôi sững sờ khi nhìn thấy bức ảnh treo trên tường nhà
23:05:05 19/12/2024
Bạn trai phẫn nộ, gọi tôi là "kẻ lừa đảo" chỉ vì một chuyện trong quá khứBạn trai phẫn nộ, gọi tôi là "kẻ lừa đảo" chỉ vì một chuyện trong quá khứ
09:39:39 20/12/2024
Vừa đổ bệnh thì vợ có nhân tình, anh tôi bỏ 300 nghìn làm một việc khiến chị dâu sợ hãi đến giàVừa đổ bệnh thì vợ có nhân tình, anh tôi bỏ 300 nghìn làm một việc khiến chị dâu sợ hãi đến già
09:03:49 21/12/2024
Anh trai mang lợn quay về giỗ mẹ, em gái ném đi trước mặt kháchAnh trai mang lợn quay về giỗ mẹ, em gái ném đi trước mặt khách
05:37:41 20/12/2024

Tin đang nóng

Sốc: Hỏa hoạn thiêu rụi nơi tài tử Nam Joo Hyuk đang quay phimSốc: Hỏa hoạn thiêu rụi nơi tài tử Nam Joo Hyuk đang quay phim
17:02:28 21/12/2024
Những sao Việt đổ vỡ tình cảm trong năm 2024Những sao Việt đổ vỡ tình cảm trong năm 2024
16:37:38 21/12/2024
Sao Việt 21/12: Midu tận hưởng bình yên bên chồng đại giaSao Việt 21/12: Midu tận hưởng bình yên bên chồng đại gia
16:16:45 21/12/2024
Dương Mịch mặt biến sắc, nhịn nhục trước hàng triệu khán giả sau khi nghe xong 1 câu nóiDương Mịch mặt biến sắc, nhịn nhục trước hàng triệu khán giả sau khi nghe xong 1 câu nói
19:39:45 21/12/2024
Bức ảnh trước khi nổi tiếng khiến mỹ nhân 9x xấu hổ đến mức muốn vứt bỏBức ảnh trước khi nổi tiếng khiến mỹ nhân 9x xấu hổ đến mức muốn vứt bỏ
18:02:04 21/12/2024
Nữ nghệ sĩ Việt nổi tiếng tiết lộ quan hệ giữa chồng và con riêng: "Không ai đeo mặt nạ được 5 năm"Nữ nghệ sĩ Việt nổi tiếng tiết lộ quan hệ giữa chồng và con riêng: "Không ai đeo mặt nạ được 5 năm"
15:59:14 21/12/2024
Một nữ nghệ sĩ Việt ở Mỹ: "Tôi mê tiền nên mất 1 tỷ đồng"Một nữ nghệ sĩ Việt ở Mỹ: "Tôi mê tiền nên mất 1 tỷ đồng"
19:41:53 21/12/2024
Cuộc sống kín tiếng của mỹ nhân sở hữu nhan sắc tỷ lệ "vàng" Amber HeardCuộc sống kín tiếng của mỹ nhân sở hữu nhan sắc tỷ lệ "vàng" Amber Heard
20:36:17 21/12/2024

Tin mới nhất

Mẹ tôi biếu thông gia một giỏ trứng nướng, nhưng chỉ nửa tiếng sau không ngờ gây hiểu lầm

Mẹ tôi biếu thông gia một giỏ trứng nướng, nhưng chỉ nửa tiếng sau không ngờ gây hiểu lầm

19:46:26 21/12/2024
Mẹ tôi là một người phụ nữ khá thảo tính. Hơn 20 năm qua gia đình tôi đã chuyển nhà 4 lần rồi, đi tới đâu mẹ tôi cũng được hàng xóm quý mến vì cái tính hay cho hay biếu.
Mỗi trận cãi vã với mẹ chồng, bà đều lăm lăm điện thoại âm mưu đen tối khiến tôi bàng hoàng khi phát hiện ra sự thật!

Mỗi trận cãi vã với mẹ chồng, bà đều lăm lăm điện thoại âm mưu đen tối khiến tôi bàng hoàng khi phát hiện ra sự thật!

19:40:54 21/12/2024
Cuộc sống làm dâu chưa bao giờ dễ dàng, nhưng tôi không ngờ rằng mỗi lời nói, mỗi hành động của mình đều bị mẹ chồng biến thành một lá bài để thao túng gia đình tôi.
Chồng mất gần 10 năm vẫn ở vậy chăm sóc bố mẹ chồng, nào ngờ ông bà tặng 'món quà sinh nhật' khiến tôi chân tay run rẩy

Chồng mất gần 10 năm vẫn ở vậy chăm sóc bố mẹ chồng, nào ngờ ông bà tặng 'món quà sinh nhật' khiến tôi chân tay run rẩy

19:37:32 21/12/2024
Tôi muốn chăm sóc ông bà thật tốt, như báo hiếu thay cho chồng mình, cũng là làm tròn nghĩa con cái. Nếu tôi đi bước nữa thì ai lo cho ông bà đây?
Thấy chị gái để lộ đầu gối sưng đỏ tôi nghe mà lặng người đau xót, thương chị gái vô cùng

Thấy chị gái để lộ đầu gối sưng đỏ tôi nghe mà lặng người đau xót, thương chị gái vô cùng

19:33:27 21/12/2024
Chị thề là mình chưa từng làm gì đi quá giới hạn với người kia nhưng chồng vẫn không tin. Chị gái của tôi là người phụ nữ dịu dàng, luôn hiểu chuyện.
Leo lên lầu cao để sửa điều hòa cho khách, tôi hốt hoảng khi thấy vợ mình ở nhà nghỉ bên cạnh

Leo lên lầu cao để sửa điều hòa cho khách, tôi hốt hoảng khi thấy vợ mình ở nhà nghỉ bên cạnh

19:28:52 21/12/2024
Chẳng ngờ vợ tôi lại thế này, tôi biết phải làm sao đây? Nếu tôi ly hôn vợ thì con tôi ai chăm lo? Nếu giữ vợ ở lại thì tôi quá đau lòng và thất vọng.
Sau mỗi lần vợ chồng gần gũi, chồng đều đặn chuyển vào tài khoản của tôi 10 triệu, khi biết nguồn gốc số tiền thì càng sốc

Sau mỗi lần vợ chồng gần gũi, chồng đều đặn chuyển vào tài khoản của tôi 10 triệu, khi biết nguồn gốc số tiền thì càng sốc

19:24:23 21/12/2024
Tôi đứng ngoài cửa nghe tới đó thì quay mặt đi, đưa tay bụm miệng để không phát ra tiếng khóc. Cô thư ký bên ngoài cũng không hiểu vì sao tôi vội vàng rời đi như thế.
Giận chồng ra ở khách sạn, sáng mở mắt tôi suýt ngất khi thấy một người phụ nữ nằm bên cạnh

Giận chồng ra ở khách sạn, sáng mở mắt tôi suýt ngất khi thấy một người phụ nữ nằm bên cạnh

19:19:41 21/12/2024
Tôi cố gắng bình tĩnh lại rồi xin phép sếp về nhà nghỉ ngơi. Trên đường về nhà tôi hoang mang lắm. Tôi và chồng kết hôn đã 4 năm.
Sau đám cưới chuẩn bị đi ngủ thì nghe trong tủ có tiếng động lạ, 'thứ' đổ ào ra khiến vợ chồng tôi hoảng hồn

Sau đám cưới chuẩn bị đi ngủ thì nghe trong tủ có tiếng động lạ, 'thứ' đổ ào ra khiến vợ chồng tôi hoảng hồn

19:15:34 21/12/2024
Cuộc sống làm dâu của tôi bắt đầu cũng không dễ dàng gì. Ngay từ ngày cưới, tôi đã thấy mẹ chồng mặt mày khó chịu nhìn tôi. Nhưng tôi cứ kệ, tôi lấy chồng chứ không phải lấy mẹ chồng.
Yêu thầm cô đồng nghiệp, lần tình cờ thấy cô ấy đi thẳng vào nhà vệ sinh nam, tôi sững sờ

Yêu thầm cô đồng nghiệp, lần tình cờ thấy cô ấy đi thẳng vào nhà vệ sinh nam, tôi sững sờ

19:12:44 21/12/2024
Hôm ấy, tôi ra khỏi phòng thì phát hiện Trang rẽ thẳng vào nhà vệ sinh nam. Thú thật tôi không muốn mình là kẻ tọc mạch, có điều trong lòng lấn cấn nên tôi đã đi theo.
Lời yêu cầu của mẹ chồng về kế hoạch 5 năm sau cưới của vợ chồng tôi, ai cũng phẫn nộ khi biết lý do phía sau

Lời yêu cầu của mẹ chồng về kế hoạch 5 năm sau cưới của vợ chồng tôi, ai cũng phẫn nộ khi biết lý do phía sau

19:07:13 21/12/2024
Người đàn ông ấy cũng chính là chồng em bây giờ. Lần đầu gặp anh, em đã có thiện cảm vì anh hiền lành, ít nói và khá hiểu biết về các vấn đề xã hội.
Đang ở nhà nghỉ thì vợ gọi điện, tôi rón rén ra ngoài thì thấy chiếc ví quen thuộc nhét dưới chân cửa

Đang ở nhà nghỉ thì vợ gọi điện, tôi rón rén ra ngoài thì thấy chiếc ví quen thuộc nhét dưới chân cửa

19:02:26 21/12/2024
Tôi chột dạ, rón rén ra mở cửa thì ngỡ ngàng thấy chiếc ví tiền vợ đặt bên ngoài. Đúng lúc ấy, một tin nhắn khác lại tới: Đừng nói gì cả, em xem như mình chưa biết gì, chúc anh vui vẻ .
Vừa nghe người yêu thông báo có bầu, tôi lỡ lời đùa một câu nhưng cô ấy lại bật khóc rồi bất giác quỳ xuống

Vừa nghe người yêu thông báo có bầu, tôi lỡ lời đùa một câu nhưng cô ấy lại bật khóc rồi bất giác quỳ xuống

18:59:24 21/12/2024
Khi quen Linh, tôi xác định sẽ tiến tới hôn nhân nên mới sống chung. Suốt khoảng thời gian này, chúng tôi không hề có mâu thuẫn. Chỉ là đôi lúc, tôi thấy người yêu của mình ít nói quá. Ngay cả tôi, cô ấy cũng ít khi tâm sự.

Có thể bạn quan tâm

Phan Hiển tiết lộ sự thay đổi của Khánh Thi sau 14 năm gắn bó

Phan Hiển tiết lộ sự thay đổi của Khánh Thi sau 14 năm gắn bó

Sao việt

21:37:14 21/12/2024
Dịp Giáng sinh, gia đình Khánh Thi - Phan Hiển trình làng bộ ảnh mới, đồng thời có những tiết lộ về cuộc sống sau khi về chung nhà .
'Huyền thoại nhạc disco' Boney M: 'Đến Việt Nam là một phép màu'

'Huyền thoại nhạc disco' Boney M: 'Đến Việt Nam là một phép màu'

Nhạc quốc tế

21:25:19 21/12/2024
Để chuẩn bị cho đêm nhạc Dalat Spring Concert diễn ra tại Đà Lạt tối 21.12, các nghệ sĩ Liz Mitchell, Joy Band và Samantha Fox đã có mặt trước một ngày, dành thời gian nghỉ ngơi, khám phá.
Ethan Slater bị chỉ trích bỏ rơi vợ để ở bên Ariana Grande

Ethan Slater bị chỉ trích bỏ rơi vợ để ở bên Ariana Grande

Sao âu mỹ

21:23:20 21/12/2024
Mối quan hệ giữa Ariana Grande và Ethan Slater lại vấp phải tranh cãi khi vợ cũ của Slater vừa trải lòng về nỗi đau hôn nhân đổ vỡ.
Bắt giữ các đối tượng vận chuyển, tàng trữ 11 tấn pháo nổ trái phép ở Bắc Giang

Bắt giữ các đối tượng vận chuyển, tàng trữ 11 tấn pháo nổ trái phép ở Bắc Giang

Pháp luật

21:13:54 21/12/2024
Ngày 21/12, Công an thị xã Việt Yên (Bắc Giang) cho biết vừa bắt giữ các đối tượng tham gia vận chuyển, tàng trữ khoảng 11 tấn pháo nổ trái phép.
Isaac, Mie bỏ tiền túi tặng trẻ mồ côi khiến Đại Nghĩa xúc động

Isaac, Mie bỏ tiền túi tặng trẻ mồ côi khiến Đại Nghĩa xúc động

Tv show

20:54:28 21/12/2024
Không chỉ ra sức thực hiện thử thách giúp các em nhỏ, Mie và Isaac còn bỏ tiền túi hỗ trợ hoàn cảnh khó khăn ở Mái ấm gia đình Việt .
Song Hye Kyo để mặt "mộc", sống với nhân vật nữ tu sĩ suốt 3 tháng

Song Hye Kyo để mặt "mộc", sống với nhân vật nữ tu sĩ suốt 3 tháng

Hậu trường phim

20:42:56 21/12/2024
Diễn viên Song Hye Kyo thổ lộ cô đã sống trọn vẹn với nhân vật nữ tu sĩ trong 3 tháng để nhập vai trong Dark Nuns .
Con trai trùm giải trí giải thích lý do mặc nữ tính, trang điểm điệu đà

Con trai trùm giải trí giải thích lý do mặc nữ tính, trang điểm điệu đà

Sao châu á

20:39:55 21/12/2024
Trong buổi phát sóng trực tuyến gần đây, Hướng Tả cho hay, anh thích mặc đồ nữ tính để giải phóng suy nghĩ bản thân, mang lại tiếng cười cho khán giả.
NSƯT Phương Nga đi thi Sao Mai với 2 triệu đồng, "say nắng" từ năm lớp 11

NSƯT Phương Nga đi thi Sao Mai với 2 triệu đồng, "say nắng" từ năm lớp 11

Nhạc việt

20:18:07 21/12/2024
Nữ ca sĩ cho biết, vì bố mẹ bận nên chị đã một mình vào TPHCM thi Sao Mai. Sau khi được trao giải, chị thấy mình như một ngôi sao cô đơn vì không có ai bên cạnh.
Chỉ trích dữ dội hướng về cô gái lên mạng chỉ cách để được bạn trai "bao nuôi", giữ chân đại gia, hẹn hò 1 lúc 5 anh

Chỉ trích dữ dội hướng về cô gái lên mạng chỉ cách để được bạn trai "bao nuôi", giữ chân đại gia, hẹn hò 1 lúc 5 anh

Netizen

20:10:19 21/12/2024
Tư tưởng độc lạ, lệch lạc, bất chấp để câu tương tác này của chủ kênh đang bị cộng đồng mạng lên án dữ dội. Tư tưởng yêu đương độc hại
Tuổi trẻ giá bao nhiêu - Tập 45: Bị Hùng phản bội, Kiên mất hết mọi thứ

Tuổi trẻ giá bao nhiêu - Tập 45: Bị Hùng phản bội, Kiên mất hết mọi thứ

Phim việt

20:00:38 21/12/2024
Hùng tuyên bố út vốn khỏi Passion, đòi lại mặt bằng quán và yêu cầu Kiên dọn hết đồ đi. Kiên cũng đau đớn khi biết Hùng ăn cắp công thức đồ ăn nhanh mình tạo ra.
Quảng Nam công bố tình huống khẩn cấp tại ngôi làng có nhiều đá lăn do động đất

Quảng Nam công bố tình huống khẩn cấp tại ngôi làng có nhiều đá lăn do động đất

Tin nổi bật

20:00:12 21/12/2024
Sau sự việc hàng chục tảng đá lớn lăn xuống sát làng Tu Hon (xã Trà Don, huyện Nam Trà My) do dư chấn động đất, tỉnh Quảng Nam đã công bố tình huống khẩn cấp tại đây để triển khai các biện pháp ứng phó.