Tin nhắn cuối của vợ trong đêm: “Chồng ơi, em và con không đợi được anh nữa rồi…”

Theo dõi VGT trên

Anh vui vẻ xong xuôi trong khách sạn thì trở ra cùng với sếp, ngồi trên xe taxi anh mở điện thoại lên thì thấy bao nhiêu cuộc gọi nhỡ của vợ và của cả người lạ. Và khi đọc tới tin nhắn sau cùng của vợ anh đã sốc…

Tin nhắn cuối của vợ trong đêm: Chồng ơi, em và con không đợi được anh nữa rồi... - Hình 1

Nhưng tất cả đã quá muộn, vợ con anh đã được trùm khăn trắng kín người rồi. (Ảnh minh họa)

Anh và chị quen nhau do bạn bè mai mối. 2 năm yêu đương anh chị quyết định về sống chung một nhà. 2 năm đầu của cuộc sống hôn nhân là thời điểm khó khăn nhất của vợ chồng anh chị, khi mà chị bất ngờ phải nghỉ việc vào viện điều trị khối u. Tuy không phải u ác nhưng số tiền điều trị cũng không nhỏ, mình lương anh không cáng đáng nổi phải vay mượn khắp nơi.

Ra khỏi viện, anh chị chỉ có hai bàn tay trắng, tất cả lại bắt đầu từ con số 0. Chị lúc này sức khỏe yếu sau đợt đi viện nên tạm thời ở nhà nghỉ ngơi chưa đi làm lại được, nhưng rồi anh chị vỡ kế hoạch chị mang bầu. Vậy là gánh nặng cơm áo đè nặng lên vai anh. Anh phải xoay sở đủ nghề làm chính làm thêm để lo cho vợ và đứa con sắp chào đời.

May mắn sao ngày con chào đời cũng là ngày anh tìm được một công việc mới, thu nhập khá hơn nhiều công ty cũ. Cũng từ đây công việc của anh phất lên như diều gặp gió, chị sinh con được tròn năm anh chẳng cần vợ phải đi làm nữa mà chỉ việc ở nhà trông con. Anh làm nhân viên kinh doanh, với sự nhanh nhạy khéo léo nên thu nhập cứ thế tăng dần, tương lai chức trưởng phòng về tay anh là cái chắc.

Tin nhắn cuối của vợ trong đêm: Chồng ơi, em và con không đợi được anh nữa rồi... - Hình 2

May mắn sao ngày con chào đời cũng là ngày anh tìm được một công việc mới, thu nhập khá hơn nhiều công ty cũ. (Ảnh minh họa)

Thế nhưng từ khi chồng kiếm ra tiền dễ dàng thì cũng là lúc cuộc sống gia đình chị không còn được như xưa nữa. Để chắc chắn cái ghế trưởng phòng về tay mình anh thường xuyên đi sớm về muộn, gặp gỡ lo lót cho sếp. Mà đi với sếp thì không gì được việc bằng sử dụng chân dài, vậy là dần dần anh cũng quen với việc vào khách sạn với các em mỗi lần đưa sếp vào đó.

Chị ở nhà chẳng hay biết gì cả. Thấy chồng vất vả với công việc chị chỉ còn biết cố gắng hoàn thành bổn phận của người vợ. Nhiều hôm 2 giờ sáng anh mới về trong tình trạng say khướt rồi nôn thổ khắp nhà. Thay rửa hết cho chồng, để anh nằm nghiêm chỉnh trên giường rồi chị lại lọ mọ dọn dẹp nhà cửa xong xuôi cũng 4 giờ sáng rồi.

Cuối cùng mọi cố gắng nỗ lực của chồng chị được đền đáp. Chức trưởng phòng đã về tay anh, sếp đã kí và hôm đó là ngày công bố chính thức trước toàn thể công ty. Chị đã định tối ấy vợ chồng con cái sẽ có một bữa tiệc liên hoan nhỏ ở nhà hàng để chúc mừng thành công của anh. Chị không mời ai vì muốn chỉ có gia đình cho không khí ấm áp.

Anh đã đồng ý với kế hoạch đó của vợ nhưng tới tận 6 giờ chiều thì bất ngờ anh gọi điện vê cho vợ: “Anh em cứ đòi đi khao luôn nên tối nay anh không về sớm được nhé, khéo phải 9 giờ tối ấy nên em và con thích đi đâu ăn thì cứ đi trước đi, mai cả nhà đi sau”. Nói xong anh tắt máy, thực lòng chẳng phải anh đi khao bạn bè mà anh đi với sếp. Đây là lần lo lót cuối cùng của anh trong phi vụ được thăng chức trưởng phòng này.

Anh đã chọn biếu sếp 1 em “rau sạch” và tất nhiên bản thân anh cũng chuẩn bị cho mình một em. Họ cùng nhau vào khách sạn vui vẻ, và anh đã tắt máy để không bị người khác làm phiền. Chị ở nhà đợi anh tới 9 giờ tối vẫn không thấy chồng về, gọi điện thì không liên lạc được. Gọi bao nhiêu cuộc cũng không thấy chồng nghe máy, sợ rằng chồng vui quá uống say đã xảy ra chuyện gì không hay nên chị vội vàng bế con bắt taxi tới công ty tìm chồng. Nhưng chiếc taxi vừa đi được nửa đường thì bất ngờ mất lái đâm phầm vào đuôi chiếc xe tải. Giây phút cuối cùng chị chỉ kịp nhắn cho chồng một tin…

Anh vui vẻ xong xuôi trong khách sạn thì trở ra cùng với sếp, ngồi trên xe taxi anh mới mở điện thoại ra thì thấy bao nhiêu cuộc gọi nhỡ của vợ và của cả người lạ. Và khi đọc tới tin nhắn sau cùng của vợ anh đã sốc: “Chồng ơi, em và con không đợi được anh nữa rồi. Vĩnh biệt…”. Anh vội vàng gọi vào máy vợ thì thuê bao không liên lạc được, anh gọi lại vào số máy lạ kia thì đầu máy bên kia giọng người lạ vang lên: “Anh là chồng của nạn nhân à, vợ con anh bị tai nạn chết rồi. Sao chúng tôi liên lạc mãi mà không được”.

Anh choáng váng không tin chuyện đang xảy ra, vội vàng bảo người lái taxi chở đến bệnh viện đó. Nhưng tất cả đã quá muộn, vợ con anh đã được trùm khăn trắng kín người rồi. “Em ơi, cả nhà mình vẫn chưa ăn liên hoan mừng anh lên chức mà”, anh gào lên nức nở rồi đấm thùm thụp vào ngực mình, nhưng hối hận thì cũng đã muộn mất rồi. Giá như anh đừng tắt máy…

Theo blogtamsu

Câu chuyện chưa hoàn hảo

Thu qua đông lạnh về, những con đường ngập tràn sương sớm và làn khói ấm từ hơi thở mỗi người. Cô gái trong bộ đồ ấm đã cũ vội đạp xe giao sữa. Hình ảnh cô gái mười chín tuổi này, dường như đã quen thuộc với những hàng cây, góc phố qua bao mùa nắng, mưa.

Câu chuyện chưa hoàn hảo - Hình 1

Ảnh minh họa

Cô không được như những người bạn cùng trang lứa khác. Cô âm thầm, lặng lẽ, tự mạnh mẽ để yêu thương và bảo vệ chính bản thân mình. Tai nạn giao thông đã cướp đi ba, mẹ khi cô mới mười một tuổi. Khăn trắng, vòng hoa, quá bé để biết những thứ đó, vậy mà nó lại hiện hữu trong căn nhà thân thương. Ba, mẹ qua đời. Cô về sống với ngoại. Cô coi ngoại là trung tâm của mọi điều tốt đẹp, là nơi giải đáp những thắc mắc, hoang mang thường ngày trong cuộc sống. Nhưng vòng quay vô thường của cái chết chưa dừng ở đó. Nó tiếp tục gieo rắc căn bệnh ung thư quái ác cho ngoại cô, chỗ dựa tinh thần cuối cùng. Mười sáu tuổi, cô đã phải trơ trọi một mình giữa cái cuộc sống điên rồ này. Mỗi lần nghĩ lại mắt cô lại ướt tự bao giờ. Những kỉ niệm xa vời xa lại ùa về con tim nhỏ bé, nó như những thước phim quay chậm thật chậm.

- Ba ơi ! Tên con có ý nghĩa gì vậy ?

- Con muốn biết thật sao ?

- Dạ.

- An Nhiên - Bình an một cách tự nhiên trong cuộc sống, như con lúc này. Hãy cứ như vậy con nhé.

Những tiếng cười khúc khích, những cái ôm chầm của ba, những món ăn mẹ nấu vẫn vang đọng trong đầu cô. Mọi thứ ngỡ như ngày hôm qua. Chỉ một vùng ký ức mơ hồ ấy đã động viên, an ủi cô trong bao năm qua.

Từng hàng cây nơi phố vắng như vẫy tay vội vã. Có lẽ chúng cũng cảm phục trước sự mạnh mẽ nơi cô gái bé nhỏ. Giao sữa xong, cô về nhà chuẩn bị cho ngày học mới. Như bao cô gái khác, An Nhiên đứng trước gương nhìn mình và chăm chút bản thân. Nước da trắng hồng, khuôn mặt phúc hậu, vẻ đẹp giản dị như được thừa hưởng của mẹ cô.

- Ba mẹ thấy không ? Con của ba mẹ đã trưởng thành, đã là một thiếu nữ xinh đẹp rồi đấy. - Cô thầm nghĩ.

Ngôi nhà thân thương ấy vẫn vẹn nguyên như ngày đầu. Từng khung ảnh, cuộn len, những món quà sinh nhật, góc làm việc của ba, mẹ đều được cô quét dọn sạch sẽ. Phải chăng tận cùng của nỗi đau là sự bình yên lạ, An Nhiên đã cảm nhận nỗi đau ấy một cách nhẹ nhàng khó tả.

Làn khói ấm đuổi bắt nhau trong không khí. An Nhiên vội đạp xe đến trường. Cô đã tự vẽ ước mơ của mình tại đại học kiến trúc. Xe bỗng phanh gấp, trước mặt cô là một chàng trai ngái ngủ.

- Anh không có mắt à ? - Cô hét lên, từng cơ thịt trên khuôn mặt chuyển động giận dữ.

- Cô không có mắt thì có.

Họ liếc nhìn nhau, nhưng dường như họ không có thời gian đôi co lúc này. Cả hai vội tan biến giữa lòng đường đông đúc. Chuông reo, cô cũng vừa tới. Cô thở gấp, vừa thở vừa nghĩ.

- Cái thằng vô duyên lại còn xấu xa, chỉ tại nó mà mình chút trễ học.

Tuy phải đi giao sữa từ sớm nhưng An Nhiên chưa lần nào đi học trễ. Cô là tấm gương về đạo đức và học tập của lớp và trường. Bước vào lớp, vẫn chỗ ngồi quen thuộc bên cạnh cửa sổ. Mọi người đứng lên chào giảng viên.

- Anh áo trắng kia làm gì mà giờ này còn ngủ ? - Giảng viên nhìn xuống hướng An Nhiên, hỏi.

An Nhiên liền vội lay người con trai gần phía mình.

- Đừng mà. Để ngủ chút đi.

Không đủ kiên nhẫn, An Nhiên nhéo một cái thật đau.

Video đang HOT

- Á. Ai nhéo tôi vậy ? - Chàng trai hét lên.

- Anh hét cái gì ? Ra ngoài rửa mặt rồi vào lớp gặp tôi.

Hồi sau, mới biết được anh ta học lại. Anh hơn An Nhiên hai tuổi. Cởi bỏ bộ dạng ngái ngủ, nhìn anh đẹp trai thật. Cao, to và có đôi mắt sáng như sao đêm trên trời. Từ đó, con gái trong lớp bắt đầu ghen tỵ với An Nhiên, nhưng cô không quan tâm đến điều đó và cả anh chàng kia nữa.

...

An Nhiên vẫn tiếp tục giao sữa để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống. Một hôm, cô mất gần nửa giờ để tìm nhà giao sữa. Ngôi nhà ấy sừng sững như một ngọn núi lẻ loi ở đồng cỏ xanh. Do sự hoành tráng của nó khiến cô nghi ngờ và bối rối. Cô dũng cảm bấm chuông cổng. Từ trong vườn, một chàng trai chạy ra.

- Cô là người giao sữa à ? - Anh nhìn những lọ sữa trên xe cô, hỏi :

- Vâng. Nhà anh có đặt sữa phải không ?

- Là cô ? - Anh vội hét lên khi cô gái quay lưng lại.

- Anh quen tôi sao ?

Bầu trời trong vắt, gió lạnh thoảng qua. Hai người nhìn nhau vẻ mặt ngờ ngợ, như đang cố lục tung bộ nhớ của bản thân mình nhưng quá mơ hồ.

- Đây. Sữa của anh đây. Cảm ơn anh đã ủng hộ.

- Cô ... cô...

Lời nói vừa tan trong không khí, An Nhiên vội đạp xe đi mất. Anh dõi nhìn theo. Chiếc xe đạp, bóng dáng ấy sao mà quen vậy chứ. Cầm những lọ sữa trên tay, anh bước vô nhà, vừa đi vừa nghĩ. Trên đường về nhà, An Nhiên cũng không ngừng suy nghĩ về anh. Giọng nói, đôi mắt ấy sao mà quen quá. Là ai ? Ở đâu ? Khi nào ? Những câu hỏi cứ được đặt ra trong đầu cô.

Họ mang tâm trạng, băn khoăn giống nhau tới trường. Đã gần một tháng, họ học chung với nhau. Cô ngồi bên góc cửa sổ bên này, anh ngồi cùng bàn nhưng mắt lại dõi theo hướng cửa sổ bên kia. Ít nói có lẽ đã là bản chất của An Nhiên. Về đêm, chiếc hộp tưởng tượng trong cô mở ra để ngắm nhìn, mường tượng những ký niệm bạc màu, những ký ức úa nhàu rồi khẽ đóng lại bằng giọt nước mắt. Với anh, anh đang lẻ loi giữa một dòng người xa lạ. Sự hiện diện của anh trong lớp không có gì ngoài việc ngủ. Cuộc sống như những vòng quay của đèn kéo quân, trục quay là sự vô tình, hững hờ của con người hay tạo hóa.

- Anh kia. Lại ngủ trong lớp sao ? - Giảng viên đập vai anh, nói.

- Dạ. Em xin lỗi. Em ra ngoài rửa mặt.

Sau một hồi lâu, không thấy anh ta quay lại. Giảng viên thở dài.

- Các em thấy chưa ? Đã học lại mà còn không có ý thức. An Nhiên đi kiếm nó về đây gặp thầy.

- Dạ.

Cô giật mình, vội bước đi. Cô không nhớ anh như thế nào nữa ? Chỉ nhớ hôm nay anh mặc chiếc áo sơ-mi trắng dài tay. Rảo bước dạo quanh sân trường. Xa xa, nơi ghế đá hình như là anh.

- Đồ đáng ghét. - Cô thầm nghĩ về kế hoạch trả thù.

Cô nhẹ nhàng bước đến từ phía sau, định hét lên một tiếng, nhưng khi khoảng cách chỉ còn khoảng một sải tay, cô khựng lại. Trước mắt cô là một bức tranh đang dần hoàn thiện với đôi tay thoăn thoắt. Nó thật đẹp. Có lẽ tay nghề của cô còn thua anh nhiều lắm.

- Anh. Về lớp ngay. - Bức tranh hoàn thành, cô nói.

Anh ngắm tác phẩm của mình và quay lại nhìn cô. Hai người nhìn nhau. Kẻ chết đứng, kẻ ngớ người. Dường như họ đã giải đáp được tất cả những câu hỏi trong lòng mình.

- Tại sao tôi không nhận ra cô sớm hơn được chứ ? Cô là cô gái giao sữa.

- Anh là cái người hồi sáng. Anh học chung với tôi sao ?

- Không học chung vậy cô tìm tôi làm gì ?

- Tôi ... tôi ... Ạnh về lớp nhanh đi. Tôi xin lỗi về chuyện đã nhéo anh.

- Cái gì ? Là cô à ? - Anh nhìn cô ngạc nhiên kèm theo cái liếc mắt khó ưa.

Họ nhìn nhau rồi bước về lớp như vừa tìm được thứ gì đã mất. Có phải con người sống quá vội, vội đến hững hờ những thứ xung quanh.

- Ba. Tại sao không đi đường này ? Đường này đến hiệu sách nhanh hơn mà. Con muốn mua bộ cờ vua thật nhanh.

- Nhưng đường này đẹp hơn nhiều. Không phải cái gì nhanh cũng tốt đâu con. Hãy lắng nghe và cảm nhận thật chậm, thật tinh tế cuộc sống này con nhé.

An Nhiên bất giác nhận ra những câu nói của ba. Cô đã sống quá vội, cô chỉ muốn nhìn thấy cái đích cuối cùng mà quên mất những thứ xung quanh trên con đường dẫn đến nó. Sự khác nhau về dài và ngắn trong cô bắt đầu khác đi. Không có con đường nào quá dài cho người bước đi thong thả.

- Anh kia. Sao giờ này mới về lớp ? - Giảng viên giận dữ.

- Em ....

- Anh ấy bị đau đó thầy, em tìm được ở phòng y tế. - An Nhiên vội nắm lấy tay anh.

- Về chỗ đi.

Hai người lặng im bước về chỗ, họ không còn nhìn về hướng cửa sổ thường ngày nữa. Đôi lúc họ bất chợt nhận ra ánh mắt của nhau. An Nhiên nhắm mắt nghe gió từ cửa sổ thoảng qua tóc, từng đàn chim đi tránh rét, mây trời yên ả trôi, chút gì đó lắng đọng.

Tan học, anh đứng đợi người nhà tới đón. Nhìn thấy An Nhiên dắt xe từ trường ra. Anh chạy đến.

- Cảm ơn cô.

- Hì. Do tôi có lỗi trước mà. Anh chưa về à ?

- Chưa. Tôi đợi người nhà mà chưa thấy.

- Nhà anh cũng gần nhà tôi. Mình về chung nhé.

Anh không nói chỉ nắm lấy tay lái. An Nhiên hiểu điều ấy, cô liền ra ghế sau. Vậy là họ cùng nhau dạo qua những con phố đã vơi mùa hoa sữa. Hà Nội về đông trời trở lạnh.

- Phanh xe cô không được ăn cho lắm.

- À, chắc do bữa tôi chút đụng phải thằng ngái ngủ qua đường á mà. Cũng được một tháng rồi.

Chiếc xe đạp ... bóng dáng ấy ... đụng xe... ngái ngủ ... một tháng. Những mảnh ghép từ từ hoàn thiện thành một bức tranh trong tâm trí anh. Để khẳng định lại những suy nghĩ của mình, anh hỏi.

- Có phải ngay ngã ba đường vô nhà tôi đúng không ?

- Đúng rồi, sao anh biết. - Cô ngạc nhiên trả lời.

- Bữa đó tôi đi ngang qua và thấy thôi. Có gì đâu.

Sinh ra trong một gia đình quý tộc. Anh có tất cả những gì mình muốn, nhưng đâu có cuộc sống nào hoàn hảo. Anh thường phải dùng cơm một mình trong tòa nhà tráng lệ này. Ba, mẹ anh là những nhà tài phiệt lớn, họ thường xuyên đi xa và không mấy khi có mặt ở nhà. Anh không trách họ, buồn tủi được gói gém trong lòng. Để vơi đi những ngày tháng ấy, anh vùi đầu vào hội họa với những lối kiến trúc lạ mắt. Ước mơ của anh đơn giản là thiết kế và xây một ngôi nhà ấm áp có đầy đủ ba và mẹ trong mỗi bữa ăn. Có lẽ khi những người thân hững hờ, vô tình với anh, anh cũng dùng chính những lưỡi dao vô hình ấy với mọi người xung quanh.

- Tôi xin lỗi - Anh nhìn cô nói qua cánh cổng.

Tối ấy, An Nhiên trằn trọc suy nghĩ về lời xin lỗi của anh khi về đến nhà. Cô chưa kịp hỏi lý do thì anh đã đóng cửa bước vào. Ngày qua ngày, câu hỏi ấy luôn được cô hỏi anh, nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng. Qua thời gian, mối quan hệ giữa hai người trở nên thân thiết hơn. Họ cùng nhau đến trường, cùng nhau la cà những góc phố, góc công viên để tìm cảm hứng cho riêng mình.

...

Sau bốn tháng, cuối cùng cái ngày kết thúc môn cũng đến, mọi người hài lòng với những kết quả mình có được. Qua ngày này, cô và anh sẽ không còn học chung nữa, có thể sẽ không còn những sáng đón đưa, trưa la cà. Anh đạp xe thật chậm như muốn níu thời gian trôi. Hai người dừng chân góc công viên, nơi ghế đá quen thuộc nhìn ra Hồ Gươm yên ả.

- Hôm nay trời trong mà buồn quá phải không anh ?

- Không. Gương trời đang vướng bụi. Nó đang cần một người có thể rửa nỗi đau, lau muộn phiền. Em hãy làm việc đó đi.

- Bằng cách nào ? - Cô ngơ ngác, hỏi.

- Hãy dùng khả năng của mình mà vẽ lại nó. Hãy vẽ thật đẹp. - Anh nhìn cô trìu mến.

An Nhiên thầm cảm ơn anh bằng nụ cười mỉm chi. Cô bắt đầu cầm viết chì đi từng nét vẽ. Bao nhiêu đổi thay, cô vẫn sống đơn giản, tự vui, tự buồn, tự tô vẽ cho cái thế giới riêng ấy của mình. Cô không muốn ai biết được cái thế giới riêng ấy, vậy mà anh đã bước vào lúc nào không hay.

Gió xuân ấm áp khẽ ru mặt hồ, những chú chim ca vang giữa những trồi non xanh biếc. Nhìn cô vẽ, lòng anh bỗng nhiên vui theo. Anh bắt đầu lấy giấy mực ra. Vô tình tập tranh rơi xuống, những bức tranh bay chơi vơi trong không khí. An Nhiên vội cùng anh gom lại những bức tranh ấy, những bức tranh cô chưa hề được xem bao giờ.

Sự tò mò bắt cô phải xem bức tranh đầu tiên ngay khi nhặt lên. Trên giấy là hình ảnh cô gái giao sữa. Cô không tin vào mắt mình. Cô vội nhặt những bức tranh tiếp theo, vẫn là những hình ảnh quen thuộc. Nhìn ra bờ hồ, hình ảnh cô đang lềnh bềnh, đong đưa trên mặt nước. Những bức tranh ấy là dành cho cô. Anh đã vẽ nó trong bao tháng ngày qua. Có thể đó là lý do anh không bao giờ cho cô coi những bức tranh sau mỗi ngày la cà công viên, góc phố.

Anh nhìn cô ngại ngùng như không thể che giấu được nội tâm của mình. Tuy là nội tâm nhưng nó cũng cần phải có quần áo để mặc, chứ không thể trống không như anh lúc này.

- Hì. Anh vẽ đẹp thật đấy.

- Không đâu. Người trong tranh mới đẹp. Đẹp tự nhiên đến rung động lòng người.

Mặt đối mặt, họ nhìn nhau mặc cho những bức tranh vẫn đang bay. Qua ánh mắt, họ thấy được tất tần tật bản ngã, tình ý và cuộc đời của đối phương. Tình thương nhiều lý do không diễn tả.

...

Đã gần một năm anh và cô quen nhau. Mối quan hệ trong sáng ấy được gói gém bằng những cử chỉ quan tâm, sẻ chia rất đỗi bình thường. Tháng chín, thu lặng lẽ trở mình một nửa, những cơn gió chợt đến chợt đi như chuyện tình lứa đôi. An Nhiên len đôi bàn tay nhỏ xinh ôm anh từ phía sau. Cô cùng anh lang thang về đêm trong những ngày đầu tháng chín, đường phố lung linh ngập ánh đèn với những chiếc đèn lồng, những tiệm bánh trung thu gợi nhớ tuổi thơ, nhớ những ngày tháng sum họp bên gia đình, hồn nhiên trông trăng bên mâm cỗ, nhớ vậy thôi mà mắt đã ướt tự khi nào.

- Anh. Mình mua đèn lồng nhé.

- Trời. Em lớn rồi còn chơi đèn lồng à ?

- Vâng. Em thích. Mua đi anh.

Anh im lặng đưa cô về nhà, mặc cho cô sướt mướt năn nỉ phía sau. An Nhiên lúc này thật đẹp, không chỉ riêng cô mà hầu như khi sướt mướt con gái ai cũng đẹp như thế. Dỗ dành một cô gái thật không đơn giản. Nhìn bộ cờ vua đặt trên bàn, anh chợt nghĩ.

- Mình chơi cờ vua em nhé ? Nếu thắng em sẽ có đèn lồng.

- Anh nhớ đó. - Cô nhanh nhảu đồng ý.

Họ không dành quân của nhau. Cô chủ động chọn quân trắng như vẻ trinh nguyên thuần khiết của mình. Ngược với cô, anh chọn quân màu đen như nội tâm và tình cảm lặng thầm anh dành cho cô.

An Nhiên rưng rưng nước mắt, khi những quân cờ được xếp ngay ngắn vào vị trí của nó.

- Ba. Chơi cờ vua cùng con.

- Được rồi. Con xếp cờ đi. Xếp theo ba nè.

- Dạ. Mà ba ơi, sao các quân cờ không giống nhau ?

Ba nhìn sâu vào đôi mắt trẻ thơ tò mò của cô và nói.

- Các quân cờ không giống nhau con à. Mỗi quân có một cách sử dụng khác nhau. Sẽ có con mạnh, con yếu, nhưng như vậy mới tạo nên được một bộ cờ hoàn hảo.

- Vậy con sẽ chọn con mạnh, ba phải chọn con yếu.

- Con đừng vội. Thắng thua được quyết định bởi quân vua, nhưng nó không mạnh mẽ như cái tên của nó đâu, nó chỉ đi được một ô thôi. Quyền lực đều nằm trong tay quân hậu, nhưng những con còn lại chỉ tập trung bảo vệ quân vua yếu đuối. Con thấy đấy, sẽ không có con nào mạnh nhất trên bàn cờ này cả. Giống như cuộc sống có người này, người kia, kẻ mạnh, kẻ yếu nhưng không có ai hoàn hảo. Bản chất của hoàn hảo là cái không hoàn hảo. Con nhớ nhé.

An Nhiên gãi đầu, cười và cùng ba chơi ván cờ đầu tiên và cũng là cuối cùng.

- Em không đi trước à ? Sao vậy ?

- Có chứ. - Cô bất giác trả lời anh và đi nước đi đầu tiên.

Phải chăng do tâm trạng không tốt đã khiến An Nhiên chịu thua. Cô không sướt mướt nữa, sắc buồn lộ rõ trên gương mặt cô. Có lẽ vì quá khứ, con người vẫn thường khắc khoải với những hồi ức đẹp.

- Nếu anh là Đôrêmon anh sẽ làm gì ?

- Anh ... anh sẽ dùng cánh cửa thần kỳ để đến nơi ba mẹ anh đang làm việc và ôm chầm lấy họ. - Câu hỏi trẻ con đơn giản của cô làm anh lúng túng.

- Ừ. Còn em ... em sẽ dùng cỗ máy thời gian để quay lại lúc ba mẹ em còn sống.

An Nhiên nghẹn ngào khóc. Anh ôm cô, mắt ướt. Đôi lúc cuộc sống là thế, bất công và rất ê chề. Anh thấy mình vẫn còn may mắn hơn cô rất nhiều. Vừa nghĩ anh vừa thương cho An Nhiên, có lẽ là số phận đấy. Tuổi mới lớn, đâu phải ai cũng thơ mộng, cũng được trải dài hoa hồng. Có những ẩn tình, những ký ức khó nói che lấp đi nét mơ mộng hồn nhiên ấy.

...

Rằm tháng tám, tiếng trống múa lân reo vang bên mâm cỗ, lũ trẻ nô đùa bên những chiếc đèn lồng đầy màu sắc. Hôm nay là ngày cuối cùng anh ở Việt Nam. Chút nữa thôi, anh phải ra sân bay để đi du học. Vậy nên anh hẹn cô dùng bữa tại nhà mình. Bữa ăn chỉ đơn giản là những chiếc bánh trung thu anh tự làm kèm một chút rượu vang. Cô nhìn những chiếc bánh trung thu, không cái nào giống cái nào. Cái méo xệch, cái mập quá cỡ, nhẹ nhàng cô cắn một miếng.

- Em thấy sao ? - Anh xoe mắt, hỏi.

- Dở ... nhưng mà em thích. - Cô cười tươi và cắn miếng thứ hai.

- Vậy hả ? Để anh ăn thử ? Anh làm mà chưa dám thử.

Hai người hồn nhiên vừa ăn vừa cười đùa như những đứa trẻ. Cuộc sống thật không có giây phút nào giống giây phút nào, ngày hôm nay khác ngày hôm qua. Anh và cô như tua lại đoạn phim giữa hai người với những cái nhéo, những bức tranh, những cử chỉ quan tâm. Họ cố gắng níu giữ những phút giây này, họ biết rằng không bao lâu nữa nước mắt lại rơi.

- Mình ra vườn đi em. Anh có một món quà cho em. - Lời nói vừa tan trong không khí, anh vội nắm tay cô ra vườn.

Trước mặt cô là thứ gì đó giống như một cái túi lớn đang nằm trên mặt đất. Cô tò mò hỏi.

- Gì vậy anh ?

- Đèn trời đó em. Em muốn có đèn lồng mà.

- Thật sao. Anh vẽ lên à ? Có hình ảnh của anh và em này. - Cô như đứa trẻ được cho kẹo, hồn nhiên cầm lên xem từng chút một.

An Nhiên đâu biết được rằng anh đã mất gần ba ngày để hoàn thành cái đèn trời ấy. Anh nhìn cô mỉm cười, nói.

- Giờ em giữ nó như thế này nhé. Để anh châm lửa. Nhớ thăng bằng và duỗi thẳng tay ra đó.

- Vâng. Em biết rồi.

Anh nhẹ nhàng châm lửa vào bấc, lửa cháy làm loãng không khí trong lòng đèn. Đèn bắt đầu phình ra. Anh nắm lấy tay cô, họ cùng ôm vòng đèn.

- Mình hãy ước điều gì đó trước khi thả đèn em nhé.

Cô cười, mắt nhắm lại như đang ước một điều gì đó. Anh cũng vậy. Không ai biết được họ đã ước điều gì nhưng sẽ là những điều ước tốt đẹp dành cho nhau. Gió thu thoảng qua khẽ đong đưa từng chiếc lá. Anh và cô buông tay, họ tựa vai nhau cùng nhìn chiếc đèn đang dần dần bay lên trời. Từ từ khuất xa như một ánh sao đêm. Bay cao và xa nhé, yêu thương của tôi. Họ nghĩ vậy.

...

Mười giờ tối, xe đến đón anh ra sân bay. Mặc cho anh khuyên can, An Nhiên nhõng nhẽo đòi theo. Anh đành chấp nhận dù biết rằng những gì tiếp theo sẽ không như mong đợi. Cô ngồi tựa vai anh, lắng nghe con tim anh. Bờ vai, con tim anh mới ấm áp làm sao. Bỗng "Ryuukou" bản nhạc chuông điện thoại của anh reo lên. Anh không nghe máy, mặc cho những âm thanh nhẹ nhàng đến não lòng đang làm con tim cả hai đau nhức. Cứ thế, một cuộc gọi nhỡ, hai cuộc gọi nhỡ...

...

Sân bay ... giờ nước mắt ... hòa tiếng khóc người tôi yêu

Trớ trêu hoàn cảnh ... anh phải đi xa ... em khóc thật nhiều

Anh và cô nắm chặt tay. Lời muốn nói sao còn quá nhiều mà sao họ vẫn im lặng, sức mạnh nào đã ngăn họ lại. Tiếng nói của nhân viên từ loa như hối thúc sự can đảm của cả hai. Cuộc sống đã ban tặng cho mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau, không ai thua kém ai, không ai giỏi hơn ai. Qua thời gian, anh và cô đã trải nghiệm và dần hoàn thiện mình. Anh đã thương một người không hoàn hảo, không phù hợp với gia đình mình, nhưng anh biết chấp nhận con tim mình chấp nhận cô một cách hoàn hảo. An Nhiên đã quá quen với cái không hoàn hảo. Cô học được điều đó từ người ba đã mất, cô coi nó là bạn đồng hành để tự hoàn thiện mình. Hai người nhìn nhau, nước mắt vòng quanh. Chia tay nhau sao khó khăn. Đâu đó trong gió vẫn có tiếng ba vọng về.

- An Nhiên - Bình an một cách tự nhiên trong cuộc sống.

Theo Iblog

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Mẹ chồng mới mất, anh chị chồng hả hê nhận phần lớn tài sản, tôi liền đưa ra tờ giấy khiến cả nhà im bặt vì sốcMẹ chồng mới mất, anh chị chồng hả hê nhận phần lớn tài sản, tôi liền đưa ra tờ giấy khiến cả nhà im bặt vì sốc
08:18:48 21/02/2025
Lúc hấp hối, anh trai chồng chỉ vào đứa nhỏ đứng ở góc nhà và nói sự thật khiến tôi suy sụpLúc hấp hối, anh trai chồng chỉ vào đứa nhỏ đứng ở góc nhà và nói sự thật khiến tôi suy sụp
17:34:58 21/02/2025
Hùng hổ đạp cửa bắt tại trận chồng nằm với 'tiểu tam', nhưng khi nhìn rõ mặt tôi bàng hoàng, chết sữngHùng hổ đạp cửa bắt tại trận chồng nằm với 'tiểu tam', nhưng khi nhìn rõ mặt tôi bàng hoàng, chết sững
06:53:18 20/02/2025
Đang cùng vợ ân ái trong đêm tân hôm, đống sách trên cao bỗng đổ ào xuống, tôi chết lặng nhìn một thứ rơi trên đấtĐang cùng vợ ân ái trong đêm tân hôm, đống sách trên cao bỗng đổ ào xuống, tôi chết lặng nhìn một thứ rơi trên đất
07:19:02 20/02/2025
Mẹ chồng cho tiền để tôi đi trữ đông trứng, chị dâu ghen tị phản đối khiến bố chồng phải lên tiếng bằng món quà bất ngờMẹ chồng cho tiền để tôi đi trữ đông trứng, chị dâu ghen tị phản đối khiến bố chồng phải lên tiếng bằng món quà bất ngờ
08:23:48 21/02/2025
Cả nhà hối thúc chị gái "đi bước nữa", chị thủng thẳng đáp trả một câu mà ai cũng cứng họng, chẳng dám hé răng nửa lờiCả nhà hối thúc chị gái "đi bước nữa", chị thủng thẳng đáp trả một câu mà ai cũng cứng họng, chẳng dám hé răng nửa lời
08:30:57 21/02/2025
Điện thoại của em vợ đổ chuông mãi buộc tôi phải bắt máy, nghe giọng từ đầu bên kia mà tôi giật mình: "Mày có trả tiền không?"Điện thoại của em vợ đổ chuông mãi buộc tôi phải bắt máy, nghe giọng từ đầu bên kia mà tôi giật mình: "Mày có trả tiền không?"
07:24:45 20/02/2025
Con trai bác giúp việc tặng món quà sinh nhật, dặn mở ra xem trước khi ngủ, tôi làm theo rồi bật khóc nức nởCon trai bác giúp việc tặng món quà sinh nhật, dặn mở ra xem trước khi ngủ, tôi làm theo rồi bật khóc nức nở
07:53:53 20/02/2025

Tin đang nóng

Chấn động tin em rể đại gia lợi dụng cái chết Từ Hy Viên công khai có con riêng, danh tính "tiểu tam" lộ diệnChấn động tin em rể đại gia lợi dụng cái chết Từ Hy Viên công khai có con riêng, danh tính "tiểu tam" lộ diện
16:44:35 21/02/2025
Hoa hậu Việt Nam nghi sắp làm phu nhân hào môn lộ hint rời Sen Vàng?Hoa hậu Việt Nam nghi sắp làm phu nhân hào môn lộ hint rời Sen Vàng?
18:22:35 21/02/2025
Giơ ví chứa thẻ thanh tra xây dựng, người đàn ông ở TPHCM bị CSGT khống chếGiơ ví chứa thẻ thanh tra xây dựng, người đàn ông ở TPHCM bị CSGT khống chế
16:38:18 21/02/2025
Sao Việt 21/2: Khánh Thi cùng con gái hóa trang thành "cô bé Masha"Sao Việt 21/2: Khánh Thi cùng con gái hóa trang thành "cô bé Masha"
17:16:27 21/02/2025
Bức ảnh thân mật giữa đêm của Xoài Non và Gil LêBức ảnh thân mật giữa đêm của Xoài Non và Gil Lê
19:33:40 21/02/2025
Từ Hy Viên qua đời vẫn không yên: Chồng Hàn "nổi dậy" chống đối gia đình vợTừ Hy Viên qua đời vẫn không yên: Chồng Hàn "nổi dậy" chống đối gia đình vợ
17:13:54 21/02/2025
Sốc: "Bà cả Penthouse" Lee Ji Ah tuyên bố cắt đứt quan hệ với bố mẹSốc: "Bà cả Penthouse" Lee Ji Ah tuyên bố cắt đứt quan hệ với bố mẹ
17:11:22 21/02/2025
Quý Bình yêu vợ hơn tuổi say đắm, nhắn nhủ cùng nhau "qua bao đắng cay, tay vẫn ghì chặt tay"Quý Bình yêu vợ hơn tuổi say đắm, nhắn nhủ cùng nhau "qua bao đắng cay, tay vẫn ghì chặt tay"
19:27:16 21/02/2025

Tin mới nhất

Hơn 20 năm qua, vợ biết tôi không yêu nhưng vẫn không chấp nhận ly hôn

Hơn 20 năm qua, vợ biết tôi không yêu nhưng vẫn không chấp nhận ly hôn

00:10:12 22/02/2025
Tôi lớn tuổi rồi, muốn một lần được sống vui vẻ, thoải mái. Tôi nhận lỗi về mình, đưa ra nhiều điều kiện để bù đắp nhưng vợ nhất quyết không ly hôn.
Bị đuổi khỏi nhà chồng chỉ vì... một miếng thịt kho tàu!

Bị đuổi khỏi nhà chồng chỉ vì... một miếng thịt kho tàu!

18:12:13 21/02/2025
Chỉ vì lỡ gắp một miếng thịt kho tàu, tôi bị mẹ chồng mắng té tát, sỉ nhục không thương tiếc rồi đuổi thẳng cổ về nhà mẹ đẻ!
Mẹ chồng bất ngờ "nổi đóa" giữa bữa cơm gia đình, cả nhà bàng hoàng không hiểu chuyện gì xảy ra!

Mẹ chồng bất ngờ "nổi đóa" giữa bữa cơm gia đình, cả nhà bàng hoàng không hiểu chuyện gì xảy ra!

18:08:48 21/02/2025
Không khí bữa cơm gia đình đang ấm cúng bỗng chốc biến thành một màn căng thẳng không ai ngờ tới. Một câu nhắc nhở nhẹ nhàng cũng có thể châm ngòi cho cơn giận dữ bùng lên
Mẹ chồng cũ tìm gặp tôi sau ly hôn và đưa ra lời đề nghị gây sốc

Mẹ chồng cũ tìm gặp tôi sau ly hôn và đưa ra lời đề nghị gây sốc

18:05:40 21/02/2025
Sau khi ly hôn nhiều năm, tôi tưởng như quá khứ đã khép lại. Nhưng không ngờ, mẹ chồng cũ đột ngột xuất hiện, đưa ra một lời đề nghị khiến tôi chết lặng...
Chồng lắp camera khắp nhà chỉ vì nghe một câu nói về mẹ vợ khiến tôi phẫn uất viết đơn ly hôn

Chồng lắp camera khắp nhà chỉ vì nghe một câu nói về mẹ vợ khiến tôi phẫn uất viết đơn ly hôn

18:02:42 21/02/2025
Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại phải chứng kiến cảnh tượng này - người chồng mà tôi từng tin tưởng lại có thể hành xử một cách tàn nhẫn và thiếu tôn trọng đến vậy!
Sinh con mới 10 ngày, tôi ôm con chạy về nhà mẹ đẻ giữa đêm vì mâm cơm cữ của mẹ chồng khiến tôi uất nghẹn!

Sinh con mới 10 ngày, tôi ôm con chạy về nhà mẹ đẻ giữa đêm vì mâm cơm cữ của mẹ chồng khiến tôi uất nghẹn!

17:59:33 21/02/2025
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sau khi sinh con, thứ khiến tôi rơi nước mắt không phải là cơn đau vết mổ mà là... bữa cơm cữ mẹ chồng dọn ra trước mặt tôi.
Căn hộ giá 4 tỷ mà mẹ chồng cho trở thành ác mộng và tôi chỉ ở được 3 ngày đã phải 'bỏ của chạy lấy người'

Căn hộ giá 4 tỷ mà mẹ chồng cho trở thành ác mộng và tôi chỉ ở được 3 ngày đã phải 'bỏ của chạy lấy người'

17:53:48 21/02/2025
Căn hộ trị giá 4 tỷ đồng - tưởng chừng là giấc mơ của nhiều người - lại trở thành cơn ác mộng đối với tôi. Chỉ sau ba ngày dọn vào ở, tôi quyết định ôm con rời đi trong uất ức!
Bị em dâu hỗn xược, tôi uất nghẹn khi mẹ chồng bênh vực, chồng lại quay lưng

Bị em dâu hỗn xược, tôi uất nghẹn khi mẹ chồng bênh vực, chồng lại quay lưng

17:50:10 21/02/2025
Tưởng chừng cuộc hôn nhân của tôi sẽ êm ấm, nào ngờ tôi lại bị chính gia đình chồng đẩy vào thế khó. Đỉnh điểm là lần này, khi tôi chỉ lên tiếng vì hành động hỗn hào của em dâu
Nửa đêm bàng hoàng: Mẹ chồng xông vào phòng, ôm chặt cháu nội và thốt lên câu nói khó tin

Nửa đêm bàng hoàng: Mẹ chồng xông vào phòng, ôm chặt cháu nội và thốt lên câu nói khó tin

17:41:29 21/02/2025
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày mình lại rơi vào tình huống éo le đến vậy. Trong bóng tối tĩnh lặng của đêm khuya, mẹ chồng bất ngờ xông vào phòng
Bàng hoàng trước cửa nhà chồng: Ổ khóa mới và lời cảnh cáo tàn nhẫn!

Bàng hoàng trước cửa nhà chồng: Ổ khóa mới và lời cảnh cáo tàn nhẫn!

17:38:37 21/02/2025
Hôm đó, tôi trở về sau một ngày chăm mẹ ốm, lòng chỉ mong được nghỉ ngơi. Nhưng ngay khi dừng xe trước cửa, tim tôi như thắt lại: ổ khóa đã bị thay!
Định sinh cho chồng đứa con nhưng khi nhìn thấy thứ mà vợ cũ của anh đăng trên facebook, tôi bừng tỉnh nhận ra mình đang bị "dắt mũi"

Định sinh cho chồng đứa con nhưng khi nhìn thấy thứ mà vợ cũ của anh đăng trên facebook, tôi bừng tỉnh nhận ra mình đang bị "dắt mũi"

17:31:23 21/02/2025
Không hiểu tôi ở đâu trong trái tim chồng nữa? Lúc trẻ tôi mải mê phấn đấu sự nghiệp, ngại lấy chồng, đến khi quá lứa lỡ thì không thể tìm người đàn ông nào vừa mắt.
Dọn giường cho anh trai chồng, tôi phát hiện ra bản di chúc nên vội vã mách với chị dâu, nào ngờ bị chồng mắng sấp mặt

Dọn giường cho anh trai chồng, tôi phát hiện ra bản di chúc nên vội vã mách với chị dâu, nào ngờ bị chồng mắng sấp mặt

17:28:42 21/02/2025
Chị dâu hết lòng vì gia đình, vậy mà không thể chiếm được lòng tin của chồng. Vợ chồng anh cả đều giỏi giang, tổng thu nhập của 2 người mỗi tháng hơn 100 triệu.

Có thể bạn quan tâm

Xét xử lưu động vụ 'thổi' đất đấu giá 30 tỷ đồng/m2 ở Hà Nội

Xét xử lưu động vụ 'thổi' đất đấu giá 30 tỷ đồng/m2 ở Hà Nội

Pháp luật

00:32:07 22/02/2025
TAND TP Hà Nội vừa ra quyết định sẽ mở phiên tòa xét xử sơ thẩm 6 bị cáo trong vụ "thổi đất đấu giá lên tới 30 tỷ đồng/m2 xảy ra cách đây 3 tháng ở huyện Sóc Sơn.
Tai nạn hy hữu, người đàn ông tử vong do lốp ô tô văng trúng

Tai nạn hy hữu, người đàn ông tử vong do lốp ô tô văng trúng

Tin nổi bật

00:25:59 22/02/2025
Trong lúc làm nhiệm vụ cắt cỏ ven quốc lộ 2, anh M. không may bị cặp lốp ô tô xe đầu kéo văng trúng người dẫn tới tử vong.
Georgia từng được đề nghị trở thành "mặt trận thứ 2" chống Nga

Georgia từng được đề nghị trở thành "mặt trận thứ 2" chống Nga

Thế giới

00:19:40 22/02/2025
Quốc gia Liên Xô cũ Georgia từng nhận được đề nghị từ phương Tây về việc mở mặt trận thứ 2 chống Nga, theo lãnh đạo đảng cầm quyền nước này.
Sáp thơm gây ô nhiễm không khí ngang với động cơ ô tô

Sáp thơm gây ô nhiễm không khí ngang với động cơ ô tô

Lạ vui

00:13:14 22/02/2025
Nghiên cứu mới phát hiện ra rằng sáp thơm và các sản phẩm tạo mùi thơm hóa học có thể gây ra mức độ ô nhiễm không khí trong nhà ngang ngửa với động cơ diesel hay bếp gas.
HLV Mai Đức Chung trở lại ĐT nữ Việt Nam ở tuổi 75, đứng số 1 thế giới

HLV Mai Đức Chung trở lại ĐT nữ Việt Nam ở tuổi 75, đứng số 1 thế giới

Sao thể thao

23:58:31 21/02/2025
Ở tuổi 75, HLV Mai Đức Chung quay trở lại ĐT nữ Việt Nam. Ông khẳng định mình không vì địa vị hay tiền bạc mà tái xuất với nghề huấn luyện. Đáng chú ý, với mốc tuổi kể trên, ông Chung cũng trở thành HLV đương nhiệm cao tuổi nhất thế giớ...
Với 10 năm nội trợ, xin khẳng định: 5 mẹo này sẽ giúp bạn tiết kiệm cả sức lẫn tiền

Với 10 năm nội trợ, xin khẳng định: 5 mẹo này sẽ giúp bạn tiết kiệm cả sức lẫn tiền

Netizen

23:57:01 21/02/2025
Dầu mỡ bám trên bếp gas hoàn toàn có thể xử lý dễ dàng bằng xà phòng. Bạn chỉ cần làm ẩm bề mặt bếp bằng một ít nước, sau đó thoa xà phòng lên và tạo bọt, để yên trong khoảng 5 phút.
6 thói xấu khiến ngôi nhà giống "bãi rác", giàu đến mấy cũng vẫn có cảm giác "rẻ tiền"

6 thói xấu khiến ngôi nhà giống "bãi rác", giàu đến mấy cũng vẫn có cảm giác "rẻ tiền"

Sáng tạo

23:54:57 21/02/2025
Bức ảnh tưởng bình thường nhưng khi phơi bày sự thật thì ai cũng rùng mình Dù giàu đến đâu cũng đừng rước 7 thứ này về nhà, tỉ lệ hối hận là 100% Đây là 9 mẹo tiết kiệm giúp mẹ 2 con ở Hà Nội không bao giờ cạn ví ngay cả khi đã cuối thá...
Phim của Song Hye Kyo bùng nổ MXH Việt, gây tranh cãi gay gắt vẫn càn quét phòng vé

Phim của Song Hye Kyo bùng nổ MXH Việt, gây tranh cãi gay gắt vẫn càn quét phòng vé

Hậu trường phim

23:38:49 21/02/2025
Ngay ngày khởi chiếu chính thức đầu tiên (ngày 21/2), Dark Nuns đã vươn lên đứng thứ 2 phòng vé Việt, chỉ xếp sau Nhà Gia Tiên.
Phim Trung Quốc nhồi nhét cảnh quấy rối phụ nữ, bị chỉ trích khắp MXH: Nữ chính 6 lần gặp biến thái gây phẫn nộ

Phim Trung Quốc nhồi nhét cảnh quấy rối phụ nữ, bị chỉ trích khắp MXH: Nữ chính 6 lần gặp biến thái gây phẫn nộ

Phim châu á

23:34:06 21/02/2025
Được kỳ vọng rất nhiều trước khi lên sóng, thế nhưng lúc này chất lượng nội dung của phim ngôn tình Khó Dỗ Dành lại đang gây tranh cãi khắp MXH.
Sốc với ngoại hình nặng 100kg của Hoa hậu đáng thương nhất showbiz

Sốc với ngoại hình nặng 100kg của Hoa hậu đáng thương nhất showbiz

Sao châu á

23:25:07 21/02/2025
Khán giả bất ngờ khi thấy thân hình quá khổ của Hoa hậu Hong Kong 1996, đồng thời nghe cô chia sẻ về những năm tháng trốn tránh mọi người.
NSƯT Hữu Châu vào bệnh viện, NSND Tự Long khoe ảnh chụp với Cục trưởng Xuân Bắc

NSƯT Hữu Châu vào bệnh viện, NSND Tự Long khoe ảnh chụp với Cục trưởng Xuân Bắc

Sao việt

23:04:47 21/02/2025
NSƯT Hữu Châu vào bệnh viện kiểm tra sức khỏe. NSND Tự Long khoe ảnh chụp với Cục trưởng Cục NTBD NSND Xuân Bắc.