Tin lời thầy bói, mẹ biến con trai thành người vô dụng
Bác dâu tôi vốn giỏi giang, khéo thu vén chuyện nhà. Hồi bác còn trẻ, bà mẹ nào có con trai ở tuổi cập kê cũng đều ao ước có một cô con dâu đảm đang, tháo vát như bác. Rất nhiều người đánh tiếng, nhờ mai mối để bác về làm dâu.
Cuối cùng, người chiến thắng trong cuộc đua này chính là bà nội tôi bởi thời đó, gia đình tôi được cho là danh giá nhất làng.
Vì có điều kiện kinh tế, lại thông minh, sáng dạ, sau khi sinh con, bác dâu tôi đến trường cấp 3 bác từng thôi học giữa chừng do hoàn cảnh khó khăn để xin học tiếp. Không những tốt nghiệp loại ưu, bác còn thi đỗ vào đại học. Thời của bác, việc vượt qua vũ môn, bước chân vào được một ngôi trường đại học là vô cùng hiếm hoi. Bác trở thành một tấm gương, niềm tự hào của cả gia đình, dòng họ, đặc biệt là với bà nội tôi – người giành chiến thắng trong cuộc đua “giành giật” được bác ngày nào.
Không phụ niềm tin, lòng mong đợi của mọi người, tốt nghiệp đại học, bác được tuyển thẳng vào cơ quan nhà nước, làm việc hăng say với nhiều cơ hội thăng tiến. Việc nước, việc nhà, bác đều gánh trọn hai vai. Cuộc đời với những thuận lợi, những bước tiến vững chắc của bác khiến không ít người ao ước. Nhưng rồi, con trai của bác càng lớn càng có biểu hiện lầm lì, ít nói, đặc biệt là chỉ muốn ở một mình, xa lánh mọi người. Đến bữa ăn cũng không xuống ăn cùng gia đình mà bác phải mang lên tận nơi, con trai bác mới chịu ăn. Hễ ai nhắc nhở, thậm chí hỏi thăm cũng bị con trai bác nổi khùng, mắng không thương tiếc.
Video đang HOT
Thấy con ngày càng có biểu hiện khác thường, thay vì tìm hiểu, tham vấn bác sĩ, chuyên gia tâm lý, bác lại nghe lời người này người khác, tin vào tâm linh, nhất quyết đi xem bói. Nghe lời thầy bói phán, con trai bác bị vong nhập trong một lần đi qua ngôi miếu về khuya nên phải mời thầy về làm lễ, đuổi vong và phải thường xuyên đi lễ chùa. Bác càng tin hơn khi trong một lần cúng, chén rưụ đang đầy sau một buổi lễ bỗng dưng cạn sạch. Bác hỏi thầy cúng thì thầy nói đó là “ngài” về để bắt vong cho con trai bác uống.
Từ đó, bác lao vào việc bói toán, cúng bái. Hễ ai mách chùa nào, đình, đền nào thiêng, bác đều đến. Rồi bác gia nhập các hội, đoàn, đi lễ khắp nơi, đi lễ đủ bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Không những thế, bác còn dành hẳn một tầng cao nhất trong nhà, đúc tượng Phật để thờ. Trong nhà không lúc nào ngớt hương khói.
Ngày tháng trôi qua, bao nhiêu tiền của trong nhà, bác đều dồn cả vào việc thờ cúng với niềm tin tâm linh duy nhất. Vậy mà, con trai bác vẫn không khỏi bệnh. Dù học rất giỏi lại đa tài nhưng sau khi tốt nghiệp đại học, bác xin cho vào làm việc ở bất cứ chỗ nào, con trai bác cũng chỉ “trụ” được dăm bữa nửa tháng. Dù bác đã phải chọn cho con mình công việc độc lập, ít phải giao lưu, tiếp xúc với nhiều người, ít va chạm với người khác nhưng có một người không thể tránh, đó là sếp trực tiếp thì con trai bác lại thường xuyên mâu thuẫn. Bởi lẽ, con trai bác thường tự ý làm theo cách của riêng mình, không chịu nghe bất cứ ai, kể cả sếp.
Ảnh minh họa
Thấy con không theo được công việc nhà nước, bác tìm cách mở cửa hàng tạp hóa cho con cùng tham gia. Thế nhưng, bác thật bất ngờ khi con trai bác tuyên bố không bao giờ làm việc gì liên quan đến tiền bạc. Vì thế, mỗi khi có khách đến mua hàng, con trai bác chỉ tìm đồ đưa cho khách, còn tiền thì gọi người khác đến thanh toán. Quá mệt mỏi, bác đành để con trai nghỉ ở nhà, xác định nuôi “báo cô” suốt đời.
Vì mải lo cúng bái, công việc đình trệ, bác chỉ được giao làm nhân viên tạp vụ nên khi về hưu, đồng lương thấp lại phải nuôi con trai nên cuộc sống cả vật chất lẫn tinh thần đều trở nên bế tắc. Giờ ngẫm lại, bác mới giật mình, tiếc nuối: Giá như ngày đó bác đừng khăng khăng, nhất quyết không chịu chấp nhận con mình mắc chứng tự kỷ, đừng đi theo con đường mu muội mà tìm cách chữa trị cho con ngay từ những ngày đầu khởi bệnh thì có lẽ bây giờ mọi việc đã khác, con trai bác không đến nỗi trở thành người vô dụng.
Cẩm Hà
Theo phunuvietnam.vn
Cả năm chồng không gần gũi khiến tôi lúc nào cũng bức bối
Gần đây, tôi càng bị nhu cầu sinh lý thúc đẩy nhiều hơn trước và đôi khi cảm thấy mình thật bệnh hoạn và tồi tệ.
Tôi 36 tuổi, thu nhập khá, được nhận xét là đảm đang, tháo vát và mẫu mực trong ứng xử, gia đình chồng rất quý mến. Từ xưa tới nay, tôi cũng không có điều tiếng gì. Cuộc sống tạm được coi là hoàn hảo trong mắt mọi người, nhưng tôi đang rất khổ sở vì nhu cầu sinh lý của bản thân.
Chồng hơn tôi khá nhiều tuổi và yếu sinh lý từ khi mới kết hôn. Tới nay đã 13 năm nhưng mỗi năm chúng tôi chỉ quan hệ vài lần, có năm không lần nào. Nhu cầu của tôi lại khá lớn nên thường phải tự thoả mãn, nhưng tôi luôn cảm thấy không thoả mãn được. Tôi cố gắng tập yoga đều đặn, tập thể thao thường xuyên, thậm chí là tập những môn nặng như boxing để chuyển hướng năng lượng và suy nghĩ nhưng tôi vẫn rất ham muốn. Tôi thường xuyên bị mất ngủ và căng thẳng, cũng thường nghĩ tới sex, nhiều lúc tôi phát cáu vì bức bối.
Gần đây, tôi càng bị nhu cầu sinh lý thúc đẩy nhiều hơn trước và đôi khi cảm thấy mình thật bệnh hoạn và tồi tệ. Nhưng tôi không thể ngoại tình vì chồng rất tốt với tôi và gia đình. Tôi cũng là mẫu người phải có tình yêu mới có thể gần gũi. Hạnh phúc về mặt tinh thần khi có chồng thương yêu chiều chuộng, nhưng ham muốn ngày ngày ăn mòn sự kiên nhẫn của tôi. Chồng là mẫu người cổ điển nên tôi không thể và không dám nói với anh. Tôi sợ anh bị tổn thương vì điều đó. Tôi thật sự bế tắc và tuyệt vọng. Đôi khi muốn tự sát vì cảm thấy bản thân tồi tệ, không thể khống chế nổi mình.
Theo VNE
Bác sỹ bảo ký giấy chứng tử cho vợ nhưng chồng ghé tai vẫn nghe thấy tiếng vợ rê.n yếu ớt, xông vào thì thấy tay bác sỹ ban nãy đang... Tay Hùng run run rồi xỉu luôn vì quá bất ngờ. Không thể nào tưởng tượng ra anh lại mất vợ nhanh chóng tới như thế. Ông trời thật quá bất công. Cưới nhau 2 năm, cuộc sống của vợ chồng Hùng rất hạnh phúc. Nga vợ anh là cô gái thông minh, sắc sảo nên rất được lòng nhà chồng. Nga cũng...