Tin lời Sở Khanh, tôi mất cả tình lẫn tiền
Hạnh phúc và tin tưởng anh, tôi không tiếc anh bất cứ điều gì, từ việc rủ anh về ở chung nhà, rồi mua sắm quần áo, tiền tiêu pha cho anh, cho đến cả đời con gái của mình tôi đã không ngần ngại trao cho người đàn ông mà mình nghĩ chắc chắn sẽ là chồng của mình.
Ảnh minh hoạ: Internet
Sinh ra và lớn lên ở miền quê nghèo, bố mẹ quanh năm đầu tắt mặt tối với mấy thửa ruộng mà khó khăn vẫn đeo bám gia đình nên tôi luôn nung nấu ý định phải học thật giỏi để thoát khỏi cảnh nghèo và phụ giúp cha mẹ nuôi hai đứa em. Do vậy mà suốt 4 năm học đại học, tôi luôn chắt chiu, tiết kiệm từng đồng của bố mẹ gửi lên, cũng không hề nghĩ đến chuyện yêu đương, chỉ vui đầu vào học, thời gian rảnh thì đi dạy thêm, làm thêm để kiếm tiền.
May mắn là thu nhập từ việc dạy kèm khá ổn nên đến năm thứ hai đại học, tôi đã không còn phải chờ tiền của bố mẹ cho nữa, mà chủ động việc ăn tiêu, học hành của mình. Tốt nghiệp ra trường, trong khi nhiều bạn bè cùng khoá chật vật chưa xin được việc, với học lực giỏi và khả năng tiếp thu nhanh, tôi đã được nhận ngay vào một công ty tư nhân có tiếng tại thành phố với mức lương khá ổn. Miệt mài vừa làm việc ở công ty, vừa nhận thêm ở ngoài, tôi đã có tiền để mua cho mình một căn nhà chung cư nhỏ ở ven thành phố. Ngoảnh đi ngoảng lại đã 26 tuổi, tôi bắt đầu nghĩ đến việc tìm kiếm cho mình một bờ vai để nương tựa…
Video đang HOT
Thế rồi trong một lần ra bến xe về quê cách đây gần 2 năm, tôi bị kẻ cướp giật mất túi xách. Hoảng sợ tôi chỉ ú ớ được vài tiếng rồi đứng yên một chỗ, nước mắt ngắn dài. Khoảng 15 phút sau, khi còn chưa hoàn hồn, tôi nhận lại được chiếc túi của mình từ một thanh niên cao to, khá đẹp trai. Anh còn ân cần dặn dò tôi cẩn thận khi đeo túi bởi vừa dễ làm mồi cho bọn cướp, vừa có thể hại đến tính mạng. Rồi không hiểu ông Trời sắp đặt thế nào mà ngày từ quê lên lại thành phố để làm việc, vừa ra khỏi bến xe tôi gặp lại “ân nhân” của mình, anh bảo tình cờ đi ngang qua đây thấy tôi tay xách nách mang nên muốn chở giúp tôi cùng đống đồ đạc lỉnh kỉnh ấy về nhà.
Không nỡ từ chối và cũng có cảm tình với anh nên tôi vui vẻ để anh chở về nhà, còn mời anh vào nhà chơi. Anh giới thiệu mình là giáo viên dạy ngoại ngữ, đang ở nhà thuê cùng mấy người bạn đồng nghiệp. Sau đó mấy tháng thì chúng tôi yêu nhau, anh luôn chiều chuộng, chăm sóc tôi chu đáo, còn hẹn thời gian ngắn nữa khi thu xếp cuộc sống ổn định, anh sẽ đưa tôi về ra mắt bố mẹ anh để bàn chuyện cưới hỏi.
Hạnh phúc và tin tưởng anh, tôi không tiếc anh bất cứ điều gì, từ việc rủ anh về ở chung nhà, rồi mua sắm quần áo, tiền tiêu pha cho anh, cho đến cả đời con gái của mình tôi đã không ngần ngại trao cho người đàn ông mà mình nghĩ chắc chắn sẽ là chồng của mình.
Sống cảnh già nhân ngãi non vợ chồng đã gần một năm qua mà mỗi lần nhắc đến chuyện ra mắt gia đình, cưới hỏi, tôi thấy anh cứ lần lữa mãi. Thế rồi qua một người bạn, tôi “ngã ngửa” khi biết sự thật về anh, anh không phải giáo viên ngoại ngữ đi dạy ở trung tâm như lời anh nói mà là một bảo vệ ở một công trường xây dựng. Vì bao che, thông đồng cùng một nhóm công nhân ăn cắp vật liệu nên bị đuổi việc. Anh sống nhờ mấy người bạn cùng quê cho đến khi gặp tôi…
Vậy là vì nhẹ dạ, cả tin, lại không hề tìm hiểu ngọn ngành nên tôi đã trao nhầm đời con gái vào tay người đàn ông tàn tệ.
Theo Tienphong
Ân hận vì tự đưa thân "làm mồi" cho kẻ Sở Khanh
Theo tôi chị cho rằng người tình của chị là Sở Khanh, lừa tình là có phần "oan" cho anh ấy đấy.
Ảnh minh hoạ: Internet
Theo tôi chị cho rằng người tình của chị là Sở Khanh, lừa tình là có phần "oan" cho anh ấy đấy. Bởi ngay trong câu chuyện" Tin lời Sở Khanh, tôi mất cả tình lẫn tiền" do chính chị kể, tôi thấy hầu như chị đều là người chủ động, từ việc nấu cơm nước, mua sắm đồ dùng quần áo cho anh ấy, rồi mời anh ấy về nhà ở cùng thì "mỡ dâng miệng mèo" như thế, người đàn ông độc thân nào từ chối cho nổi chứ?
Tốt nhất bây giờ là chị hãy tự trách bản thân mình, tỉnh táo rút ra kinh nghiệm để tiếp tục sống quãng đường còn quá dài phía trước, nếu không thì trước sau, sớm muộn gì, chị cũng sẽ lại tự đưa thân ra "làm mồi" cho những anh chàng kiểu đó thôi.
Theo tôi chị nên suy nghĩ thật sự nghiêm túc về mối quan hệ của hai người, về người đàn ông mà gần hai năm nay chung sống cùng chị và chị đã coi như "chồng chưa cưới" ấy. Nếu thực sự chị có tình yêu với anh ấy và việc lừa dối chị vì không có công ăn việc làm của anh ấy chỉ là do quá yêu chị, không muốn mất chị nên mới phải "đường cùng" như thế, thì chị hãy thẳng thắn nói chuyện với anh ấy. Tôi nghĩ nếu hai người thực sự yêu thương nhau, chị có thể hỗ trợ, giúp đỡ, động viên anh ấy đi tìm kiếm một công việc phù hợp để hai người cùng xây dựng tổ ấm. Khi có việc làm đàng hoàng, lương thiện, anh ấy sẽ có trách nhiệm với gia đình và cũng sẽ biết trân trọng công sức cũng như tấm lòng, tình cảm mà chị dành cho anh ấy.
Còn nếu thực sự anh ta là kẻ Sở Khanh, chỉ muốn ăn bám vào sức lao động của chị và hưởng thụ trên thân xác chị, thì tôi nghĩ hơn ai hết chị sẽ biết cần phải làm gì với loại người hèn hạ này. Hãy suy nghĩ thật kỹ và thật tỉnh táo để có hướng đi đúng cho cuộc đời của mình, chị nhé.
Theo Tienphong
Bí mật đắng cay sau cuốn sổ tiết kiệm cả chục tỷ đồng mà chồng gửi mẹ chồng giữ Qua một người cháu họ, tôi được biết anh từng tâm sự với em trai anh rằng lý do anh nhờ mẹ đứng tên sổ tiết kiệm là bởi phòng khi ly hôn sẽ không rắc rối về chuyện chia tài sản. Tôi năm nay 35 tuổi, đã có hai con trai học tiểu học. Tôi làm kế toán còn chồng tôi là...