Tin lời bạn thân tôi bị vố đau, mất tấm thân cho lão sếp già lại còn bị đuổi việc
Công ty mình đang cần tuyển một chuyên viên kiểm toán lương rất cao, nếu cậu có nhu cầu hãy đến chỗ mình làm và hai đứa có cơ hội được sống chung một phòng.
Tôi và Diễm là bạn thân từ ngày còn là sinh viên, ngày đó chúng tôi thân nhau lắm đi đâu chúng tôi cũng kè kè bên nhau như hình với bóng, mỗi khi có ai chơi đểu một đứa nào đó là đứa kia sẽ nhảy vào bảo vệ luôn. Cả hai đứa rất giản dị lại muốn hòa nhập cùng với xóm trọ sinh viên nên hai đứa ở chung một căn phòng chật hẹp cho ấm cúng.
Ra trường hai đứa chúng tôi ngậm ngùi chia tay nhau khi mỗi đứa kiếm việc một nơi. Những ngày đầu chúng tôi nhớ nhau nhiều lắm ngày nào cũng gọi điện hỏi thăm nhau vài lần rồi khi công việc đã vào cuồng quay thì chẳng đứa nào còn thời gian mà liên lạc với nhau nữa, khoảng cách thời gian và không gian đã khiến tình bạn của chúng tôi xa dần.
Làm được 2 năm với công việc hành chính văn phòng dù được biên chế nhưng lương quá thấp không đủ tiền chi tiêu cho những bộ quần áo phấn son của một đứa con gái như tôi, sự nhàm chán mệt mỏi lẫn tiếc nuối những kiến thức về quản trị kinh doanh của tôi bị hao hụt mỗi ngày. Hiểu được nỗi buồn của bạn Diễm mừng rỡ bảo:
- Công ty mình đang cần tuyển một chuyên viên kiểm toán lương rất cao, nếu cậu có nhu cầu hãy đến chỗ mình làm và hai đứa có cơ hội được sống chung một phòng như ngày còn là sinh viên.
Không ngờ tôi lại bị chính bạn thân của mình lừa (Ảnh minh họa)
Nghe bạn nói tôi mừng rỡ khôn siết, một cơ hội đổi đời tại sao tôi lại từ chối được chứ, biết tôi từ bỏ công việc nhà nước để làm tư nhân bố mẹ buồn lắm nhưng cũng muốn con có cơ hội va vấp hơn nên không ai ngăn cản tôi đến thành phố sầm uất nơi Diễm đang làm cả. Lâu không gặp lại bạn thân nhìn nó khác quá ăn mặc rất bốc lửa nói năng rất mạnh mồm và nhìn nó tự tin hơn hẳn tôi có lẽ đồng tiền đã tạo lên con người của nó. Nhưng được cái nó đối với tôi rất chân tình như những ngày hai đứa còn là sinh viên.
Nhờ có Diễm mà tôi dễ dàng trở thành một kế toán của công ty, qua vài ngày nghiên cứu sổ sách kế toán của công ty tôi thấy công ty rất đơn giản chỉ nhập khẩu có một mặt hàng điện tử rồi xuất đi bán. Vậy mà họ lại trả cho tôi mức lương kế toán những 30 triệu một tháng thật là một con số khủng. Có lần tôi đưa thắc mắc hỏi Diễm:
- Mình làm công việc kế toán nhàn rỗi quá suốt ngày chỉ có mỗi việc nhập liệu và tính toán vậy mà được trả lương quá hậu hĩnh khiến mình ngại quá thôi.
- Ôi giời lương của cậu bằng đó thấm tháp vào đâu, mình chỉ là phó giám đốc mà lương gấp 10 lần cậu đấy.
Tôi trợn tròn mắt khi nghe Diễm khai mức lương khủng, chẳng hiểu có mấy dàn đèn sân khấu thôi mà sao công ty lại kiếm được lời khủng để trả lương cho nhân viên cao thế. Tự nhiên tôi thấy nghi ngờ quá, chẳng có một công ty nào có một giám đốc hào phóng mang tiền biếu không nhân viên cả. Tôi có thắc mắc với Diễm thì nó chỉ bảo giám đốc rất ưu đãi nhân viên nên có những chính sách đãi ngộ thu hút nhân tài đấy mà.
Nghe Diễm giải thích tôi thấy yên tâm mà làm việc, mọi thứ diễn ra rất thuận lợi trong tháng đầu tiên đến tháng thứ hai tôi bắt đầu thấy khó chịu với ánh mắt của ông sếp ngoài 60 tuổi, mỗi lần mang giấy tờ vào ký sếp toàn muốn cầm tay rồi xờ mông tôi. Lúc đầu tôi hoảng hồn ném ánh mắt giận dữ vào ông sếp già rồi bỏ chạy, mang nỗi tức giận tâm sự với Diễm thì nó cười bảo:
Video đang HOT
- Ôi giời mày cứ khó khăn chứ nhiều cô gái làm văn phòng còn chủ động mời mọc giám đốc đụng vào là đằng khác, mình cần tiền cứ để cho ông ta động chạm mấy thứ ngoài da thì mất mát gì của chùa.
- Nhưng tớ cứ cảm thấy ghê ghê thế nào ý.
- Mày cứ nghe tao ông đấy giàu lắm mày chiều ông ta tốt vào biết đâu được tặng cả căn biệt thự.
Mặc kệ Diễm nói ngon ngọt thế nào đi nữa tôi vẫn bảo vệ thân thể của mình chứ không dễ dàng để cho ông già đó động chạm vào. Thấy tôi làm căng ông sếp dê già đó không dám động vào tôi nữa mà nể tôi hơn.
Trong một lần nhân dịp sinh nhật tôi, Diễm đích thân tổ chức sinh nhật cho tôi tại căn hộ chung cư cao cấp của Diễm, khách mời chẳng có ai ngoài sếp. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi hai người đã có lòng tốt quan tâm đến tôi. Vui quá tôi uống rất nhiều chẳng còn biết gì nữa, chỉ khi đến lúc cơ thể như đang có vật gì đó rất nặng đè lên người lại đau nhức thì tôi mở mắt ra hoảng hồn khi nhìn thấy một cục thịt đồ sộ đang đè lên người mình. Tôi cố lấy sức đẩy ra rồi kêu cứu nhưng đành bất lực, trong lúc đuối sức tôi nhìn thấy cánh cửa hé mở và ánh mắt của Diễm đang theo dõi hành động của tôi vậy mà cậu ta lại không đến cứu tôi.
Vậy là tôi đã hiểu mọi chuyện, nước mắt tôi chảy ra ướt gối, tay chân tôi buông xuôi để cho lão già muốn làm gì thì làm bởi có cố gắng cũng chẳng giải quyết được gì nữa khi cơ thể đã bị nhơ nhớp rồi. Khi đã no xôi chán chè lão già cũng thả tôi ra và ném một sấp tiền vào mặt tôi mà bảo:
- Cô bị xa thải từ ngày mai, vậy mà con Diễm quảng cáo là cô còn zin nguyên, thà đi với gái ngoài đường còn sướng hơn và rẻ hơn.
(Ảnh minh họa)
Tôi bàng hoàng trước lời nói của ông dê già, tôi chưa một lần quan hệ với ai vậy mà sao lại bị mất trinh tiết chứ lại còn bị hai người làm nhục nữa. Nhục nhã tôi vơ vội tấm chăn che vào người, khi hắn ta đã ra về thì Diễm bước vào chửi tôi:
- Vậy mà miệng mày lúc nào cũng nói chưa có mảnh tình nào vắt vai khiến tao bị chửi một vố đấy.
- Thế mày mang tao đến đây để kiếm tiền à? Sao mày thay đổi nhanh quá vậy Diễm?
- Có ai chê tiền bao giờ đâu, vì tiền tao đã nhiều lần bị vợ của lão già đánh ghen lên bờ xuống ruộng nhưng hắn vẫn chiều chuộng và luôn bảo vệ tao, nhờ có lão già đó tao có cả một căn hộ chung cư đẹp này đấy. Mày hãy đến xin lỗi lão đi để chúng mình hợp sức bòn rút của nhà hắn.
Diễm vừa nói xong tôi tát cho nó từng cái một:
- Cái tát này tao tát cho tình bạn thân đã chết, còn cái tát này tát cho sự lừa lọc dối trá của mày, cái tát này tát cho danh dự của tao và cái tát cuối cùng là chấm dứt không bao giờ thèm gặp con người khốn nạn như mày nữa.
Trong khi Diễm đang ngồi ôm má đau đớn thì tôi bước ra khỏi căn phòng nhơ nhớp tôi thấy ghê tởm không thèm ngoảnh mặt nhìn lại đứa bạn một thời.
Theo GĐVN
Vì mẹ, tôi 'bán thân' cho sếp già hơn 23 tuổi
Tôi 21 tuôi, là mẹ kế của hai cô gái, thực sự rất đau đầu, nhât la chúng còn suốt ngày chống đối tôi.
Chuyên cua tôi thi dai, năm tôi lớp 7, bố mẹ tôi ly hôn, bố bỏ tôi lại cho mẹ, lập gia đình mới. Tôi không bao giờ quên được ngày mẹ đón tôi từ chỗ bố về, bà ấy chửi ông dọc đường với những lời độc ác, tôi sợ đến mức chẳng dám nói gì, nhưng mẹ ôm tôi vào lòng, nói với tôi rằng: "Sau này mẹ sẽ luôn bên con, con không phải sợ gì hết". Nói xong, mẹ tôi bật khóc, lần đầu tiên tôi thấy mẹ đau buồn như vậy, tôi cũng không biết phải làm thế nào.
Tôi khá bối rối bởi, lúc bố mẹ tôi còn bên nhau, tất cả kinh tế đều từ công ty của bố tôi, mẹ tôi chỉ là nhân viên văn phòng bình thường, lương cũng ít. Với số tiền lương ít ỏi đó, me không thê nao lo đươc cho ca hai me con. Thê nhưng mẹ đã làm đung như những gì mẹ nói. Để chăm sóc tôi, mẹ làm thêm tơi tân hai nơi, một ngày chỉ ngủ 4, 5 tiếng.
Sức khỏe của mẹ tôi từ trước đã không tốt, đau mỏi khắp người, nhưng từ khi ly hôn, mẹ tôi không còn kêu ca gì cả. Vì tôi, mẹ không tiêu gì cho bản thân, mấy năm chẳng mua quần áo mới. Quần áo mẹ tôi mặc đều là của dì tôi không mặc nữa mẹ tôi đem về mặc. Trước đó mẹ tôi rất thích làm đẹp, thích sang trọng. Không biết từ lúc nào, mặt mẹ tôi khô sam đi.
Nhin me vât va, tôi cô găng hoc hanh. Thi đại học, tôi đỗ hai trường, đêu la nhưng trương top cao nhưng học phí rất đắt. Thấy mẹ khổ cực như vậy, tôi chủ động đề nghị thôi học, tốt nghiệp cấp 3 xong cũng có thể làm việc kiếm tiền rồi. Thê nhưng mẹ mắng tôi một trận, nhất định bắt tôi học tiếp. Me noi răng, con gái không chiu kho học tốt, sau này không kiếm được đàn ông tốt, se phải lây người đàn ông tôi tê như bố tôi.
Năm tôi tốt nghiệp đại học, mẹ tôi vì bao năm vất vả đã lâm bệnh (Anh minh hoa)
Kỳ nghỉ hè năm đó, tôi gần như không thấy mẹ ở nhà, mẹ vì kiếm tiền học phí cho tôi mà không nghĩ đến sức khỏe bản thân, sáng sớm bán đồ ăn sáng, ban ngày đi làm, đợi đến tối lại đi bán đồ ăn đêm... lúc mẹ đưa tôi tiền, tôi khoc trong long khi thấy mẹ già đi nhiều, mặt rất nhiều đốm và nếp nhăn. Cảm giác chi môt mùa hè, mẹ tôi như già đi 10 tuôi. Trong lòng tôi thầm tự hứa, nhất định sẽ báo đáp mẹ tôi.
Khi học đại học, tôi mới biết mẹ tôi từng tìm bố tôi mượn tiền để lo học phí và tiền sinh hoạt cho tôi. Luc đo, bố tôi bảo chỉ cần mẹ tôi quỳ xuống, ông ấy sẽ cho bà mượn tiền. Không ngơ, khi mẹ tôi quỳ xuống trước mặt ông ta thật thì ông ta lại quay đầu đi mất, còn gọi bao vệ đuổi mẹ tôi đi. Tôi không dám tin sau khi ly hôn, ngươi tôi tưng goi băng bố lại máu lạnh như vậy.
Năm tôi tốt nghiệp đại học, mẹ tôi vì bao năm vất vả đã lâm bệnh. Lúc đó tôi chỉ mới 21 tuôi, mới đi làm chưa có tích lũy, cũng không có bà con thân thích bên cạnh để dựa vào, đối mặt với chi phí chữa bệnh không lô cho mẹ, tôi không biết phải làm thế nào.
Tôi đi tìm bố, nhưng khi tôi bảo cần 20 vạn để chữa bệnh cho mẹ, ông ấy liền khuyên tôi bỏ suy nghĩ chữa bệnh cho mẹ đi, còn nói mẹ tôi già rồi, không nên đê bênh tât cua me làm ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi nữa. Tôi ra vê trong sư bang hoang, thi ra me con tôi thâm chi con không băng ngươi dưng nươc la vơi ông ta.
Lúc đó, sếp lơn có thích tôi, nói nếu tôi đi theo ông ấy, ông ây se đưa tôi 20 vạn để chữa bệnh cho mẹ. Sêp hơn tôi 23 tuôi, đã li dị, có 2 đứa con.
Không thê vây vung thêm đươc, tôi đã đồng ý để cứu mẹ. Ơ với sêp đươc môt tháng, tôi đã có bầu. Sêp rất vui, cầu hôn tôi, vì đứa con tôi cung đồng ý lấy anh ấy. Nhưng kết hôn xong, anh ấy nhât quyêt không cho tôi ra ngoài đi làm, nói tôi ở nhà chăm con. Tôi phải đối mặt với việc mang bầu mệt nhọc khó chịu va phai đôi pho vơi ca 2 đứa con của anh ấy nữa.
Cô con gái lớn là con của anh ấy và vợ cũ chi nho hơn tôi 3 tuôi, ngày nào cũng ở nhà chẳng làm gì, ngủ đến trưa mới dậy, tối đến trang điểm đi chơi đến 2, 3h sáng mới về. Cô con gai thư hai hoa ra là con ngoai gia thu cua chông tôi vơi một người phụ nữ khác, nghe nói sau khi sinh con xong thì chông tôi đa dùng tiền để tống khứ cô ta đi.
Tôi 21 tuôi, là mẹ kế của hai cô gái, thực sự rất đau đầu, nhât la chúng còn suốt ngày chống đối tôi.
Tôi kể khổ với chồng thi anh nói tôi chửa đừng nên nghĩ linh tinh. Ngày nào tôi cũng ưu phiền như vậy ma anh ấy cũng mặc kệ, chỉ nói: "Em là vợ anh, những việc này em phải giúp anh giải quyết chứ, anh ở ngoài kiếm tiền nuôi cả gia đình, em biết anh mệt mỏi thế nào không?"
Sinh con xong, tôi ra ngoài tìm việc thi chông tôi kiên quyêt phan đôi. Tôi cảm thấy như bị giam cầm trong căn nhà này vậy. 22 tuổi, tôi không được bước ra ngoài thế giới, tôi sông như môt loai thu cưng, không cam xuc, không muc tiêu. Tôi thây minh như đa chêt, chi phân thân xac con tôn tai, chư linh hôn co le săp bi khô kiêt rôi.
Nghi đi nghi lai, cuôi cung tôi quyêt đinh ly hôn. Tôi con qua tre đê sông môt cuôc đơi nham chan, te nhat như vây.
Hai hươc la, luc nay bố tôi mơi tơi tìm tôi, nói rằng biết tôi sống không tốt nên ủng hộ tôi ly hôn. Nhưng nói tôi nên nhương lai quyên nuôi con trai cho chông và đòi môt nửa tài sản, còn nói công ty của bố gặp chuyện, cần một ít tiền và muốn tôi giúp ông ấy.
Nghe bố tôi nói như vậy, tôi nhớ lại lúc me con tôi khổ sở nhất, ông ấy đã bỏ rơi mẹ con tôi lanh lung, tuyêt tinh như thế nào. Tôi vi cưu me, đa đanh đôi môt đơi con gai, chi đang tiêc, 20 vạn đo cung không thê chưa khoi hoan toan bênh cho me tôi. Sau khi phâu thuât môt thơi gian, mẹ tôi mất. Giờ tôi chỉ còn mình bố là người thân.
Bao nhiêu năm trôi qua, tôi đã để bố tôi xuống đáy tim, không dám nghĩ đến, sợ làm tổn thương mẹ tôi, sợ làm tổn thương chính bản thân mình. Hiên tai, ông ây tim đên tôi, nhơ tôi giup đơ, con khuyên tôi nên bo con đoi tiên, tôi thưc sư cam thây, co ngươi cha như thê nay, tha không co con hơn.
Theo Dân Việt
Nhục nhã khi biết tôi đồng ý cặp kè với sếp già lắm tiền nhiều của, chồng vui ra mặt Anh nói với tôi, có còn gì để mất nữa đâu, tôi đồng ý đi chơi với ông ta vừa có tiền mang về, vẹn cả đôi đường. Cưới nhau 5 năm, tôi chưa bao giờ được hưởng trọn vẹn hạnh phúc vợ chồng, bởi người đàn ông mà tôi yêu thương, trao gửi lại là người tồi tệ vô cùng, điều mà...