Tin chồng, lao vào…bi kịch
Trước khi kết hôn, họ là những phụ nữ có trình độ, có công việc ổn định; đầy tự tin khi về nhà chồng. Nhưng, chỉ … một phút xiêu lòng, họ trở thành người sống lệ thuộc vào người khác, tự đẩy mình vào bi kịch.
Cố đấm…
Hiền là kế toán trưởng của một đơn vị kinh doanh nhà nước, thu nhập ổn định. Tuấn, chồng Hiền, là kiến trúc sư, giám đốc một công ty tư vấn thiết kế và trang trí nội thất. Thời bất động sản hưng thịnh, Hiền sinh con thứ hai, Tuấn thuyết phục vợ nghỉ việc để chăm sóc con cái, nhà cửa. Đắn đo mãi, cuối cùng Hiền nghe theo lời chồng.
Thời gian đầu, được vợ chăm lo từng bữa ăn, giấc ngủ, áo quần giặt ủi sẵn sàng, tươm tất, về nhà thấy hai con khỏe mạnh, ngoan ngoãn, Tuấn rất hài lòng, gia đình vui vẻ hẳn lên. Mẹ Tuấn bệnh, anh đón mẹ vào Nam để tiện chữa trị và chăm sóc. Hiền vất vả hơn xưa nhưng đó là bổn phận dâu con, Hiền cũng không lấy làm phiền, mà luôn cố gắng chu toàn. Mẹ chồng khỏi bệnh, thay vì về quê sống với người chị cả độc thân như trước, bà lại bàn với ông bán nhà ngoài quê, cùng cô con gái vào Nam sống cùng con trai. Hiền phản đối, Tuấn gạt đi: “Tôi làm ra tiền, tôi phải lo trả hiếu cho ba mẹ tôi!” – Hiền đành nín thinh.
Có thêm ba thành viên trong nhà, Hiền biến thành người phục vụ. Từ cơm nước, lau dọn nhà cửa, cho đến giặt ủi áo quần… Người chị cả mó tay vào việc gì, mẹ Tuấn cũng cản: “Để đó cho em nó làm!”. Công việc đã nhiều, sinh hoạt gia đình lại bị ảnh hưởng do nhà đông người, Hiền lại còn bị bắt bẻ, xét nét từ cách ăn mặc, chi tiêu cho đến việc chăm sóc, dạy dỗ con. Nhiều lần Hiền lên tiếng than phiền, Tuấn nạt ngang: “Ở nhà có bao nhiêu đó mà làm cũng không xong!” Đã vậy, mỗi khi vợ chồng có mâu thuẫn, mẹ chồng, chị chồng lại nhắc: “Ăn ở không để chồng nuôi mà còn không biết điều”. Có cả nhà luôn đứng về phía mình, lại gièm xiểm Hiền đủ điều, Tuấn ngày càng coi thường vợ.
Giữa đại gia đình chồng, Hiền như một người khác chiến tuyến, bị cô lập ngay chính trong mái nhà của mình. Nhiều lúc Hiền muốn thoát ra, tìm việc gì đó để làm, nhưng giờ đã quá tuổi 40, công việc đã bỏ hơn 10 năm, đâu dễ xin được việc? Cả nhà sống nhờ vào thu nhập của chồng, nhưng gần đây chuyện làm ăn của Tuấn khó khăn, tất cả những bực dọc từ áp lực kinh doanh, Tuấn về trút hết vào Hiền…
Ăn xôi hẩm
Video đang HOT
Thương là cử nhân kinh tế, từng làm công tác đối ngoại cho một công ty. Sau khi lập gia đình, sinh con, cùng lúc Hùng, chồng Thương, lên chức giám đốc một doanh nghiệp nhà nước đang ăn nên làm ra, nghe lời chồng, Thương nghỉ làm vì công việc của cô cứ đi sớm về trễ, giao dịch, tiếp khách liên tục.
Thời gian đầu, cuộc sống khá êm ấm nhưng đến khi Thương sinh đứa thứ hai, cũng là con gái, Hùng bắt đầu có những biểu hiện không hài lòng với vợ, thường gây gổ những chuyện vô cớ và phi lý. Lúc đầu, Thương nín nhịn, nhưng sau Thương nhỏ nhẹ phân tích cho chồng thấy cái sai của mình, hy vọng chồng thay đổi cách cư xử để giữ hòa khí trong nhà, vì hai con gái dần lớn, bắt đầu ý thức, rất sợ hãi những cơn giận bất ngờ của cha. Lần nào cũng vậy, vợ nói chưa hết ý Hùng đã quát: “Sinh toàn một lũ vịt trời còn bày đặt lý lẽ” rồi đứng dậy xách xe bỏ đi nhậu tới khuya, mặc cho Thương khóc sưng cả mắt.
Từ đó, Thương đành im lặng. Hùng được nước làm tới, vắng nhà nhiều hơn, Thương hỏi Hùng chỉ lạnh lùng: “Tôi đi kiếm con nối dõi…” Rồi Hùng làm thật! Thương tìm hiểu, mới biết Hùng quen với một cô gái ở quê lên thành phố bán cà phê phụ người bà con. Giờ cô ta đã có thai đến tháng thứ bảy, siêu âm là con trai, nên Hùng mừng như bắt được vàng, mua một căn nhà ở vùng ven cho cô ta, chu cấp đủ mọi thứ. Thương đến tìm, dự định sẽ làm cho cô ta sợ mà rời bỏ chồng mình. Biết Thương là vợ Hùng nhưng cô ta vẫn tỉnh bơ, còn lên mặt “dạy khôn”: “Ảnh muốn có con trai thì tui đẻ con trai cho ảnh. Chị biết điều thì im lặng để giữ ghế cho ảnh đi làm nuôi ba mẹ con chị. Chị mà quậy lên thì hổng phải mình mẹ con tôi chết đói mà mẹ con chị cũng không khác gì đâu!”.
Thương chết lặng, vì cô ta nói quá đúng! Có lẽ, chính Hùng đã xác định với cô ta điều đó, nên cô ta không hề sợ Thương, mà còn có thái độ thách thức. Thương làm ầm lên, Hùng bị cách chức, ba mẹ con Thương ai nuôi? Còn nếu ly hôn, thì Thương biết ở đâu, làm gì để tự nuôi mình, khi kiến thức, chuyên môn đã mai một sau gần chục năm ru rú xó nhà?
Ngày đầu ra toà theo thư triệu tập hoà giải ly hôn, Hiền ngất xỉu khi biết sắp phải ra khỏi nhà chồng tay trắng. Tuấn- nguyên đơn đã chìa ra toàn bộ giấy tờ chứng minh hai vợ chồng hoàn toàn không có tài sản gì chung dù chỉ là chiếc xe gắn máy! Hóa ra, anh ta đã âm thầm chuyển hết cho người chị đứng tên toàn bộ nhà cửa, đất đai, xe cộ.
Thương thì nức nở với vị thẩm phán thụ lý vụ ly hôn của mình: “Lui về chăm lo việc nhà, làm hậu phương cho chồng, tôi đã không lường được là khi có bất trắc xảy ra, mình không làm chủ được kinh tế, đồng nghĩa với việc không làm chủ được bản thân nên rơi vào thế bị động hoàn toàn, đành chấp nhận sống trong đau khổ với thân phận của người “cố đấm ăn xôi”. Nhưng, tôi càng gắng chịu, anh ta càng làm dữ hơn, Ngày đứa con trai anh ta với người đàn bà kia chào đời, anh ta đã ném hết quần áo ba mẹ con tôi khỏi nhà”.
Hai chị đều tự nhận vì tin chồng, các chị đã để mình rơi vào bi kịch hôn nhân…
Theo VNE
Vợ lắm chiêu, chồng điêu đứng
Lân nào ý chị không ưng là lân đó anh xanh mặt, bở hơi tai. Thâm chí có lân anh phải khóc tu tu như môt đứa trẻ đê van vỉ chị bỏ chai thuôc trừ sâu đang đê kê cân trên miêng xuông.
Vợ ăn vạ, chông toát mô hôi hôt
Vợ bỏ vê nhà ngoại đã được gân môt tháng nhưng anh Lâm (Giang Văn Minh - Hà Nôi) vân không thèm đên "rước" vê. Lân này, được mọi người mách nước, anh quyêt tâm theo kê sách "phớt lờ", "hư thì trả vê nơi sản xuât" và xem ra nó đang có hiêu quả.
Anh Lâm cho biêt: "Trước đây, cứ đông môt cái là cô ây khăn gói quả mướp ôm con vê nhà ngoại. Kinh khủng môt nôi là cô ây cứ đè lúc nửa đêm đê gây sự, khóc mêu, lu loa. Môi lân ăn vạ chông là cô ây bê xôc thằng nhỏ đang ngủ, khiên nó khóc thét lên... Thây con như vây, dù tôi đúng như vân phải năn nỉ, xin lôi theo kiêu van lạy. Càng ngày cô ây càng được thê làm già, quá quắt. Lân này thì tôi cho đi luôn...".
Qua câu chuyên của anh Lâm, được biêt chị Hà - vợ anh, là kiêu phụ nữ 1 phân tiêu thư, 99 phân nhõng nhẽo. Viêc gì chị cũng "anh ơi, anh ơi...". Đã không ít lân, anh Lâm bị bô mẹ, anh em xúm lại phê phán vì cái tôi "không biêt dạy vợ, đê chị ây cưỡi lên đâu". Biêt vợ tính âm ương, "đụng vào là rách chuyên" nên anh cứ cam lòng "hâu" vợ cho xong chuyên.
Có lẽ mọi chuyên vân cứ như thê nêu buôi tôi hôm đó, chị không mải xem phim, đê con ngủ gục ở cái xe tâp đi rôi lại gọi "anh ơi"... "Tôi vừa đi lây quân áo từ trên sân thượng xuông. Cô ây ngôi duôi dài chân trên ghê, xem phim, đưa tay chỉ vê phía thằng con đang ngủ gục. Bực mình, tôi trừng mắt nhìn thì cô ây lu loa như thê vừa bị tôi đánh đâm. Không những thê, cô ây còn giở thói xưng hô với chông là "mày - tao"... Cô ây gói ghém đô đạc. Tôi đê mặc kê...", anh Lâm kê.
Và đúng như những gì anh dự tính, chờ chông tới nịnh mãi không được, chị Hà đành phải cum cúp ôm con vê nhà vì ông bà ngoại không thê chứa châp mãi cô con gái đã lây chông mà suôt ngày, hê giân dôi là ôm con, xách hành lý vê!
Cũng có vợ hay tung chiêu ăn vạ, anh Thắng (Vũ Trọng Phụng - Hà Nôi) không ít lân khôn đôn, điêu đứng. Mà chị Giang - vợ anh, môi lân ăn vạ thì không làm những chuyên giân dôi thường tình. Lân nào ý chị không ưng là lân đó anh xanh mặt, bở hơi tai. Thâm chí có lân anh phải khóc tu tu như môt đứa trẻ đê van vỉ chị bỏ chai thuôc trừ sâu đang đê kê cân trên miêng xuông.
Lắc đâu ngao ngán, bê tắc, anh Thắng chia sẻ: "Tôi quả thực bó tay, bât lực với cô ây. Lúc nào cô ây cũng mang cái chêt ra đê áp đặt, uy hiêp chông. Chuyên không có gì to tát, chỉ là viêc lây cho cô ây côc nước, tôi vì mải xem trân bóng, không nghe thây, thê là cô ây cũng kiêm được cớ. Chuyên nhỏ còn thê, chuyên lớn thì thôi rôi... Bởi vây, cô ây cứ như bà hoàng bà chúa trong nhà, chứ không phải là vợ, là mẹ".
Những bà vợ... không thê trị
Hay như anh Văn (Nguyên Chí Thanh - Hà Nôi), vợ anh mặc dù đã bước sang tuôi 35 nhưng xét vê đô "mè nheo" thì đứa con gái thứ 2, 5 tuôi của anh cũng không thê theo kịp. Không những thê, nhà mặt phô, nên môi lân chông chỉ cân phản ứng đê giữ uy là chị sẵn sàng lao đâu vào tường hoặc... đứng trước đâu ô tô đê "cho chông biêt khiên vợ buôn là thê nào".
Nhiêu phen, cả gia đình anh rôi như mớ bòng bong vì chị bỏ nhà ra đi, không vê ngoại, cũng chả đên nhà nôi, bạn bè chắn chắn không ai biêt chị đi đâu. "Nghĩ khôn không nghĩ, tôi toàn nghĩ đên những tình huông xâu. Những lúc như thê cứ muôn điên lên. Dọa nạt chông thì không sao chứ chỉ sợ cô ây quân trí thì tôi có hôi cũng không kịp... Cả nhà tôi thì lắm phen náo loạn vì cô ây, có kê cũng không hêt chuyên", anh Văn khô sở cho biêt.
Còn câu chuyên của anh Hoàng (Gia Lâm - Hà Nôi) thì môi lân chông khiên chị không hài lòng là tức thì chị tuyêt thực, cả tuân không thèm đụng đên thứ gì, cứ thê nhôt mình ở lỳ trong phòng. Hai bên nôi, ngoại khuyên răn kiêu gì chị cũng không ăn, không uông. Chuyên chị phải nhâp viên do kiêt sức không còn xa lạ gì với cả khu phô.
"Đành rằng chông phụ bạc, ngược đãi cô ây thì còn có thê hiêu được. Đằng này nâng như nâng trứng, ây vây mà... Vợ chông ở với nhau làm sao tránh khỏi có những lúc va chạm. Côt yêu là góp ý, bỏ qua cho nhau, chứ làm theo hướng giải quyêt của cô ây chỉ khiên chông kinh sợ thôi...", môt người hàng xóm nhà anh Hoàng cho hay.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gắt gỏng, dễ nổi nóng,... sẽ khiến hôn nhân đứng trên bờ vực thẳm Nhiều người cho rằng, khi kết hôn là đã nắm chắc một hạnh phúc được "bảo hiểm trọn đời", chính vì thế họ thường có tâm lý lơ là việc vun đắp tình yêu với một nửa của mình, mặc sức thể hiện cái tôi mà bỏ mặc cảm xúc của người bạn đời. Hôn nhân là một sự cam kết đến từ...