Tìm ra cách chữa lành trái tim
Các nhà khoa học vừa tìm ra phương pháp chữa lành cho tế bào tim sau những cơn đau đến đe dọa tính mạng.
Hình chụp X-quang trái tim. Ảnh: Alamy
Một nhóm bao gồm các nhà nghiên cứu đến từ Italy và Tây Ban Nha đã tiến hành thử nghiệm trên lợn bằng phương pháp tiêm trực tiếp các protein IGF-1 và HGF vào tim. Kết quả cho thấy các tế bào bị tổn thương trong tim có thể tự chữa lành và bắt đầu quá trình tái tạo sau khi dùng các protein trên để liên kết với môi trường xung quanh chúng.
Bác sĩ Bernardo Nadal-Ginard, giám đốc Trung tâm sinh học tế bào gốc và tái tạo thuộc Đại học John Moores, Liverpool đánh giá cao công trình nghiên cứu kéo dài 4 năm này bởi tính đơn giản và chi phí thấp, trong khi các phương pháp hiện tại đang được thử nghiệm lâm sàng rất tốn kém cả về thời gian lẫn tiền bạc.
“Công trình này sẽ có một tác động lớn đối với việc chữa trị các loại bệnh đe dọa đến tính mạng hàng triệu người như bệnh tim. Nó cho phép thực hiện một phương pháp trị liệu bằng cách tái tạo cơ tim lâm sàng rất hiệu quả, đơn giản, giá cả phải chăng, có sẵn, dễ dàng ứng dụng và phổ biến rộng rãi, tương thích với tiêu chuẩn lâm sàng về chăm sóc tim mạch”, Telegraph dẫn lời ông Nadal-Ginard.
Một thành viên khác thuộc nhóm nghiên cứu, bác sĩ May Ellison cho biết chi phí cho các thử nghiệm lâm sàng đã được đảm bảo. Nhóm nghiên cứu đang trao đổi với một số cơ quan tài trợ và bệnh viện Tim và Ngực Liverpool để thu hút thêm kinh phí và tiến hành các cuộc thử nghiệm lâm sàng tại Anh.
Theo VNE
Tình yêu của anh, liều thuốc chữa lành trái tim tôi
Dù gần đến ngày cưới nhưng trong đầu tôi luôn đặt dấu hỏi liệu đó có phải là tình yêu bởi chúng tôi yêu nhau thật tình cờ qua trang web kết bạn với những dòng tin nhắn buâng quơ đại loại như: anh ở đâu, làm gì, nhà anh có mấy anh chị em....
Chỉ vài dòng tin nhắn vậy, anh hỏi tôi đã có bạn trai chưa? Tôi thành thật kể lại mối tình của mình 2 năm về trước: Những tháng ngày chập chững từ quê vào trọ học, cũng tình cờ tôi đi trên chuyến xe buýt ngồi cùng dãy ghế, anh hỏi và làm quen, rồi tìm đến trường học của tôi, Năm ấy anh là sinh viên năm 3 của Đại học Hàng hải. Ngoài giờ học, những lúc rảnh rôi anh thường qua phòng trọ tôi trò chuyên hay đưa tôi đi chơi, ăn kem, anh chia sẻ và động viên tôi những khó khăn của cuôc sông sinh viên xa nhà. Ban đầu tôi xem anh như anh trai, nhưng thú thật trước vẻ đẹp trai, giỏi giang của anh đã khiên tôi xóa dân khoảng cách và âm ỷ cái tình mà anh em sẽ không tìm được nó, tôi thương thầm nhớ trộm và mong nhận được sự ngỏ lời từ anh. Nhưng rồi cái thời khắc ấy cũng đến vào hôm tôi nhập viện, khi tỉnh dậy, thấy anh ngồi bên cạnh và hôn vào tay tôi.
Chúng tôi quen nhau suốt 3 năm sinh viên, đó là khoảng thời gian có thể nói là đẹp nhất của tình yêu, anh để lại trong tôi nhiều kỷ niệm đẹp lắm. Anh học rất giỏi, tôi khuyên anh nên săn học bỗng đi du học... tôi la cà vào mạng tìm trường cho anh thi, ngày tôi chuẩn bị bảo vệ luận văn tốt nghiệp cũng là lúc anh sang Mỹ du học. Những ngày đầu anh đi chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau qua điện thoại, email, chat... nhưng có lẽ tình yêu của tôi không đủ lớn để giúp anh vượt qua những khoảng cách địa lý, những cảm dỗ nơi đất khách quê người... Hôm ấy tôi chat với anh bình thường, anh cho tôi xem webcam, vô tình tôi thấy sau lưng anh ngồi, là một cô gái tây bên cạnh. Hoa cả mắt, không biết thế này là thế nào, tôi gạn hỏi, anh bảo "tỉnh bơ" đó là bạn gái mới, học chung lớp với anh, cô ấy người Đan Mạch. Từ đấy tôi mất niềm tin vào tình yêu, hơn 2 năm nay tôi như đánh mất niềm tin vào tình yêu của chính mình, trái tim tôi chai sạn. Tôi sống khép kín với mọi người, đặc biệt là với cánh đàn ông. Tôi kể cho anh nghe tình yêu của tôi là vậy, anh hỏi tôi thế em đã sẵng sàng bắt đầu cho một mối quan hệ mới chưa? Nghe anh hỏi, tôi buồn cười, thầm nghĩ hoá ra đàn ông của mấy anh là vậy sao? Tôi ậm ừ trả lời cho xong chuyện với những câu đại loại như: nếu tìm được người mà hợp thì "OK". Rồi anh hẹn mời tôi di uống cà phê. Qua nhiều lần từ chối không được tôi đồng ý gặp mặt. Buổi tối đầu tiên anh hẹn tôi, bạn biết không? anh ấy hẹn 8 giờ tối mình gặp nhau. Thế nhưng tôi đợi mãi đến 9 giờ mới thấy anh đến. Tôi nghĩ chắc là anh chàng này không ra gì, qua cuộc điện thoại "nhận dạng" anh gãi đầu và xin lỗi tôi, hôm nay anh không chú ý nên xe bị hết xăng dọc đường. Lúc ấy trông anh đáng thương làm sao... tôi nghĩ chắc tình yêu của mình cũng bắt đầu từ cái tối "đáng thương" hôm ấy. Sau 2 tuần làm quen.
Ngày 1/6, ngày sinh nhật của anh trai anh, anh đưa tôi về nhà, và cũng cái ngày ấy anh ngỏ lời yêu tôi và xin được cưới tôi. Lúc đó tôi đồng ý ngay và bắt đầu xúc tiến cho 2 gia đình gặp nhau. Hơn 4 tháng yêu nhau, tôi thấy anh đáng yêu làm sao, và tôi nhận thấy cuộc đời này quả thật tình yêu, có điều kỳ diệu.
Theo Bưu Điện Việt Nam