Tim nhói đau khi nhìn con gái khóc ngất gọi mẹ quay về
Hôm ấy, khi tôi bế đứa nhỏ đi, nhìn con gái chạy theo bị bà nội giữ chặt, nó khóc ngất gọi mẹ ở lại mà tôi không thể nào cầm được nước mắt chạy đi.
Chào mọi người, xin được kể vài dòng tâm sự này để nhẹ bớt nỗi lòng và mong nhận được những lời tư vấn từ mọi người.
Tôi thực sự đang rất buồn. Năm nay tôi 28 tuổi, đã có hai con, một gái một trai. Con gái tôi năm nay 7 tuổi, còn con trai 5 tháng tuổi. Các con tôi như thiên thần. Đúng là tạo hóa thật thần kỳ khi có thể cho con người sinh ra được những đứa con tuyệt vời như vậy. Nhiều lúc nằm nhìn con mà tôi thấy hạnh phúc vô cùng.
Thế nhưng, đó là lúc gia đình tôi còn yên ấm, bây giờ mọi thứ đã rời khỏi tầm tay của tôi. Nhìn con ngủ mà lòng tôi đắng cay, nghẹn ngào. Có cái gì đó cứ ứ ở cổ họng khiến tôi không thể nào thốt lên được.
Chồng tôi hơn tôi 5 tuổi. Tôi quen và quyết định lấy anh ấy sau 3 năm yêu nhau. Anh ấy là một người hiền lành, chịu khó. Ngoài cái tật mặc kệ vợ con thế nào cũng được, miễn có bạn gọi là nóng lòng đi ngay, còn lại anh ấy vẫn rất yêu thương mẹ con tôi.
Chính vì lẽ đó mà tôi tin tưởng chồng tuyệt đối. Nhưng đời đúng là không thể ngờ, chính vì quá tin nên tôi mới rơi vào tình thế đau khổ như thế này. Tốt nghiệp đại học với tấm bằng khá, đi làm được 1 năm với lương ba cọc ba đồng thì tôi cưới anh. Cưới được 4 tháng tôi mang bầu. Những ngày sau đó, tôi ốm liên tục, sức khỏe yếu, thai dọa sẩy, bác sĩ khuyên tôi nên ở nhà an dưỡng thai nên tôi nghe theo và quyết định về quê ngoại sống.
Từ đó, chồng tôi ở lại Sài Gòn làm việc, thỉnh thoảng 3 tuần, 1 tháng mới bắt xe về Buôn Ma Thuột thăm tôi. Thế nhưng vì tin tưởng chồng hoàn toàn và hết lòng yêu anh nên tôi vẫn yên tâm, hàng ngày hai vợ chồng gọi điện, nói chuyện với nhau qua điện thoại cỡ 20 phút thì đi ngủ.
Thời gian này, có một người con gái gọi điện cho tôi hăm dọa bảo tôi bỏ chồng đi, nhưng vì nghĩ chỉ là trò trêu chọc của mấy đứa em tôi không chú ý lắm. Rồi con được 5 tháng thì tôi xuống đi làm tiếp, vẫn với niềm tin tưởng chồng tuyệt đối.
Tôi có bầu đứa thứ 2, kinh tế gia đình ngày càng khó khăn do chồng tôi máu làm ăn, mà làm lại hay nóng vội nên liên tục thất bại. Khi sinh đứa thứ 2, tôi cũng về quê để nhờ ông bà chăm giúp. Lúc này chồng tôi ở lại Sài Gòn mở một quán thực phẩm sạch. Tôi nghĩ thương chồng vất vả nên đưa hai con vào và ở nhà làm phụ chồng.
Video đang HOT
Mới vào, tôi nghe mấy đứa em bên phòng trọ kể rằng, chồng tôi đang nấu cơm, tắm giặt hay sang hàng xóm chơi mà chỉ cần nghe thấy cái tên Nhung Hà nào đó là phải về nhà mở máy tính ngay. Chúng còn trêu đùa rằng, chẳng biết Nhung Hà là diễn viênđiện ảnh hay người mẫu gì mà cứ gặp cổ là anh phải diện sơ mi là lượt, tóc vuốt keo bóng láng mới dám mở máy online trò chuyện.
Tôi lúc đó cũng chỉ nghĩ mấy đứa em trêu đùa nên không để ý lắm. Nhưng rồi, khi chính tôi chứng kiến cảnh anh mải mê trò chuyện với người ta, tôi mới nhận ra lâu nay mình đã mù quáng tin tưởng chồng.
Hôm đó, khi tôi đang làm việc mà hai con chơi đánh nhau khóc ầm ĩ ngoài phòng khách, chồng tôi vẫn cứ cắm mặt vào máy tính không ra dỗ con, tôi đã chạy vào phòng thì anh vội tắt ngay cái nick đó. Lúc này thì tôi đã bắt đầu nghi ngờ nhưng con đang khóc nên tôi không kịp kiểm chứng.
Buổi tối khi anh ấy đi ra ngoài uống nước với mấy người bạn, cho con ngủ xong tôi vội vàng mở Facebook của anh xem lịch sử trò chuyện thì tôi không làm chủ được mình nữa, chân tay tôi rụng rời. Tôi giận run người. Những lời nói ngọt ngào như sét đánh ngang tai tôi.
“Nhung Hà, anh nhớ em quá. Một ngày không gặp anh không chịu nỗi, em đẹp lắm…” Họ online chuyện trò với nhau hầu như mọi lúc trong ngày: “5h, 8h, 10h, 12h, 15h, 18h, 21h, 2h sáng…” Lúc ăn, lúc ngủ, và cả lúc tắm họ cũng gọi video nói chuyện với nhau. Thì ra, từ lúc tôi về Buôn Ma Thuột họ đã qua lại với nhau. Tôi không ngờ chồng mình lại như vậy, mà cô ta cũng đã có chồng con vẫn có thời gian nói chuyện với chồng tôi đêm ngày như vậy. Thế nhưng theo câu chuyện của họ thì chồng cô ta cũng cặp bồ, cô ta một mình chăm con còn chồng chỉ đưa tiền về cho mẹ con cô ta ăn tiêu thôi.
Cay đắng thay cho tôi, lúc nào cũng hết mình vì chồng vì con, đến cả quần áo cũng chẳng dám mua đồ mới mà chỉ mặc đồ thừa của mấy người em chồng. Chuyện không dừng lại ở đó. Tôi còn phát iện anh ta chat sex với nhau, cái việc mà người đã có hai con như anh ta vẫn có thể làm được. Đọc những dòng thoại của họ mà tôi thất vọng hoàn toàn với người chồng mình. Bao niềm tin sụp đổ hoàn toàn. Nhưng mọi chuyện rồi cũng qua đi cùng lời xin lỗi của anh ấy, lời hứa không bao giờ phạm sai lầm nữa. Nhưng dù đã bỏ qua nhưng lúc nào tôi cũng bị ám ảnh chuyện đó.
Rồi một hôm, máy điện thoại của tôi hết tiền, tôi mở máy tính và vào Facebook của anh để xem thì lại có một cô gái có nịc “noibuonniemdau…” nhảy vào hỏi chuyện: “ Sao mấy hôm nay không thấy anh đâu?”. Câu hỏi khiến tôi nghi ngờ vì lời nói quá thân mật.
Tôi bắt đầu đóng vai chồng và hỏi dò thì chỉ trong vòng 5 phút, mọi chuyện đã phơi bày hoàn toàn. “Hôm đó nằm bên cạnh anh cả đêm trong nhà nghỉ…”, “Cái dáng ngủ của anh sao mà yêu thế… Anh có vợ nhưng em không đòi hỏi gì ở anh hết…”.
Lúc này tôi không đứng vững nữa, tôi không thể nào thở được. Mọi chuyện đã vượt quá sự tưởng tượng của tôi. Nếu anh ta mà có nhà lúc đó thì không biết chuyện gì xảy ra. Thế nhưng khi anh ta về, tôi mở đoạn chat ra, anh ta thậm chí không hối lỗi mà còn làm ầm lên chửi tôi không tôn trọng quyền riêng tư của anh ra, chửi tôi láo… Tôi nóng quá hỏi 100 triệu tiền tôi tiết kiệm được ở đâu, trả lại cho mẹ con tôi về quê, nhưng anh ta chối bay bảo đang gửi ngân hàng, chưa đáo hạn chưa rút được.
Tôi không tin, âm thầm mang chứng minh thư và giấy tờ đi kiểm tra thì anh ta đã rút hết và còn đau đớn hơn khi nhìn thấy hóa đơn anh ta gửi cho cô gái kia vẫn còn.
Tôi đòi ly hôn và đưa hai đứa về ngoại. Sau đó, anh ta và nhà chồng đòi nuôi con trai nhưng vì con quá bé nên tôi để con gái lại cho nhà chồng. Hôm ấy, khi tôi bế đứa nhỏ đi, nhìn con gái chạy theo bị bà nội giữ chặt, nó khóc ngất gọi mẹ ở lại mà tôi không thể nào cầm được nước mắt chạy đi.
Tôi rất muốn được nuôi cả hai đứa nhỏ nhưng khả năng kinh tế của tôi không cho phép, tôi sợ tòa xử không cho tôi nuôi hai đứa. Nếu được thì ba mẹ tôi ở quê vẫn có thể hỗ trợ giúp. Tôi nên phải làm gì lúc này? Xin hãy tư vấn giúp tôi.
Theo Người đưa tin
Chồng đủng đỉnh mặc lại quần áo trong khi tôi khóc ngất với đứa con 1 tuần tuổi đang tím tái trên tay
Chồng tôi cứ đủng đỉnh mặc lại quần áo, mặc tôi nước mắt lưng tròng với đứa con 1 tuần tuổi đang tím tái trên tay. Tôi thấy con mình bỗng dưng chuyển biến xấu thì lao luôn ra đường...
Nhà chồng tôi giàu lắm, nghe bảo bố mẹ chồng phất lên nhờ buôn gỗ. Nhà lại có mỗi chồng tôi là con trai nên anh được chiều chuộng hết mực. Mẹ chồng tôi bảo, tôi về làm dâu thì chỉ cần lo chuyện sinh cháu nối dõi cho gia đình họ Nguyễn là được, không cần lo chuyện tiền bạc.
Nhưng sau khi cưới, chồng tôi đòi ra ở riêng chứ không chịu ở chung với bố mẹ. May mà dưới anh có 2 cô em gái chưa chồng nên bố mẹ anh đồng ý. Ông bà mua cho vợ chồng tôi một căn biệt thự gần ngoại ô. Căn biệt thự rất rộng và có cả sân vườn nên tôi phải thuê ô sin về để lo việc nhà.
Tôi vẫn đi làm bình thường cho đến khi tôi mang bầu thì cả nhà chồng kiên quyết bắt tôi nghỉ làm. Cũng từ khi tôi mang bầu, chồng tôi đổi tính đổi nết. Anh không còn dịu dàng như trước nữa, cũng chẳng ở nhà thường xuyên với tôi mà lao vào những cuộc ăn chơi, nhậu nhẹt.
Bố mẹ chồng tôi thì bênh con trai chằm chặp. Nghe tôi tố tội chồng, mẹ chồng tôi chỉ cau mặt rồi bảo, chắc tại tôi hành xử sai nên chồng tôi mới thế, chứ bình thường, anh không hề hư hỏng. Mẹ chồng tôi còn bảo tôi về xem lại cách cư xử của mình với chồng.
(Ảnh minh họa)
Tôi đành nuốt cục tức vào bụng. Nhưng chồng tôi ngày càng quá đáng. Suốt thời gian tôi mang thai, anh ấy chưa từng đưa tôi đi khám một lần nào. Cho đến khi tôi siêu âm là con gái, chồng tôi càng bỏ bê. Anh bảo với tôi rằng, n hà anhcon gái có thừa rồi, bố mẹ anh chỉ mong có cháu trai thôi.
Nghe những lời nói đó của chồng mà tôi đau đớn. Con nào chả là con, con gái thì cũng là máu mủ của anh chứ. Nhưng chồng tôi không nghĩ thế và bố mẹ anh cũng không nghĩ thế. Mẹ chồng tôi cứ thở dài thườn thượt mỗi lần nhìn vào tờ giấy khám thai của tôi.
Ngày tôi sinh, tôi khăn gói quả mướp vào viện cùng ô sin và bố mẹ đẻ. Chồng tôi bảo bận họp, bố mẹ chồng tôi thì bảo bận ký hợp đồng quan trọng. Tôi nằm trên bàn đẻ mà nước mắt lưng tròng. Mẹ tôi thấy tôi lủi thủi một mình thì cũng đoán được sự việc. Bà cứ nắm tay tôi trong suốt thời gian ở viện.
Bố mẹ chồng tôi bắt tôi ở lại nhà của hai vợ chồng chứ không cho tôi về nhà mẹ đẻ. Ông bà bảo rằng, con gái lấy chồng rồi thì phải theo chồng. Mẹ tôi thì bận mùa màng ở quê, không thể bỏ nhà lên chăm con gái được. Thế là tôi nằm ổ và cô ô sin phụ trách việc chăm sóc.
Nhưng khi tôi sinh con được mấy ngày thì chồng tôi đưa một cô gái về nhà, bảo đó là họ hàng xa của anh. Cô ấy đang đi tìm việc nên anh để cho cô ấy ở lại nhà tôi một thời gian. Nhìn cô gái có dáng dấp như người mẫu, tôi không hề thấy có nét gì là họ hàng xa của chồng cả. Nhưng tôi biết nói sao , anh bảo đây là nhà của anh, anh muốn làm gì là việc của anh.
Đêm hôm đó, con gái tôi bỗng dưng sốt cao, tôi cuống quá, bật dậy định gọi chồng thì không thấy anh đâu cả. Tôi bế con đi khắp nhà gọi anh. Khi tôi bước sang phòng cô em họ xa của anh thì thấy anh và cô ta đang ở trong trạng thái không mảnh vải che thân. Tôi chết điếng, lúc đó tôi chỉ biết lắp bắp rồi nấc lên: "Anh... anh dám làm vậy trước mắt tôi à? Con thì đang ốm...".
(Ảnh minh họa)
Chồng tôi cứ đủng đỉnh mặc lại quần áo, mặc tôi nước mắt lưng tròng, khóc ngất với đứa con 1 tuần tuổi đang tím tái trên tay. Tôi thấy con mình bỗng dưng chuyển biến xấu thì lao luôn ra đường, cứ thế, tôi chạy ra ngoài đường lớn vẫy taxi đi đến bệnh viện.
Giờ đây tôi đã ly hôn được 5 tháng. Tôi không chịu đựng được cảnh chồng tôi làm cái trò mèo ngay trước mắt mình nữa. Tôi đi làm trở lại, tự kiếm tiền nuôi con. Dù vất vả nhưng tôi nghĩ mình đã hành động đúng vì tôi biết, cuộc hôn nhân của tôi đã mục ruỗng từ bên trong, không thể cứu vãn được nữa.
Theo Một Thế Giới
Khóc ngất bên mộ vợ khi sự thật năm xưa sáng tỏ Khi biết sự thật năm xưa vợ bỏ nhà đi, tim tôi như vỡ ra hàng trăm mảnh vì đau đớn, vì hối hận. Tôi đã từng trải qua khoảng thời gian khủng hoảng trầm trọng bởi quá nhiều nỗi đau cùng ập xuống. Tôi nghĩ mình là người đàn ông bất hạnh nhất thế gian, bởi lẽ bị vợ phụ bạc khi...