Tim nhói đau khi nghĩ về quá khứ của chồng
Mỗi lần nghĩ đến chuyện chồng ân ái với người phụ nữ khác khi chưa làm đám cưới, tim tôi lại nhói đau…
Tôi không đồng ý với ý kiến của anh Nguyễn Kiên và Việt Đặng. Tôi thấy các anh không ở trong hoàn cảnh của anh Huy Thịnh, hay vợ anh ấy, nên mới mạnh miệng như vậy. Còn nếu ở vào hoàn cảnh của họ, chắc chắn các anh sẽ nghĩ khác.
Như bản thân tôi, cũng có hoàn cảnh giống như vợ anh Huy Thịnh, tôi là một người phụ nữ luôn nghiêm túc trong tình yêu, hôn nhân, và luôn mong muốn người chồng của mình cũng là một người như vậy. Nhưng số tôi không may mắn, chồng tôi cũng đã từng sống thử với một người phụ nữ khác khi chưa đăng ký kết hon.
Chồng tôi là một người đàn ông rất bình thường, thậm chí còn xấu trai và nhìn khá cổ hủ, nhìn anh, tôi hay bất cứ ai cũng đều nghĩ chắc anh chưa bao giờ biết yêu. Anh cũng nói với tôi chỉ rung động với vài người con gái, nhưng mọi chuyện chưa đi đến đâu. Tôi tin chồng, và chúng tôi làm đám cưới.
Nhưng thật không ngờ, cưới về được một tháng, tôi biết chuyện chồng đã từng sống thử với một người con gái hơn một năm trời và anh chỉ thực sự chia tay với cô gái đó khi quen tôi. Sợ tôi biết chuyện, anh đã giấu giếm và dặn mọi người trong gia đình không được nói.
Khi biết chuyện, tôi đã vô cùng đau đớn, tôi cảm giác mình bị phản bội, bị lừa dối, bị lợi dụng. Mà người lừa dối, lợi dụng đó là ai, lại chính là người tôi thương yêu, tôi tin tưởng lấy anh làm chồng mình, nên sự tổn thương ấy càng lớn hơn bao giờ hết.
Chồng tôi cũng xin lỗi, và tôi cũng đã chấp nhận lời xin lỗi đó. Nhưng cả tôi và chồng đều biết rằng, dù có xin lỗi như thế nào, thì cũng không bao giờ xóa được nỗi ám ảnh trong tôi về quá khứ của chồng.
Mỗi lần nhớ đến quá khứ của chồng, nghĩ đến chồng mình đã âu yếm người phụ nữ khác như vợ chồng khi chưa làm đám cưới, tôi cảm giác sợ hãi và nghê tởm.
Vì tôi cứ nghĩ rằng, chỉ khi người ta là vợ chồng, người ta mới có quyền làm chuyện ấy với nhau, còn chồng tôi thì khác, anh đã vượt qua giới hạn của tình yêu đơn thuần, dễ dãi trong quan hệ với những người con gái khác.
Video đang HOT
Và liệu tôi, tôi có phải là người đàn bà cuối cùng của đời anh, hay đằng sau tôi, và bên cạnh tôi lúc này anh còn có thêm những người đàn bà khác?.
Tôi không muốn nghĩ nhiều đến quá khứ của chồng, muốn quên đi, nhưng thật khó để quên. Nên vẫn nghĩ về quá khứ của chồng như một nỗi ám ảnh không bao giờ từ bỏ được.
Biết là ghen với quá khứ của chồng là không đúng, biết là ai cũng có quyền yêu, nhưng giá như anh thành thật với tôi ngay từ ban đầu, để tôi có thể chấp nhận hoặc không chấp nhận anh.
Hoặc, anh cũng yêu, nhưng tình yêu của anh có giới hạn, chứ không phải yêu nhau rồi sống với nhau như vợ chồng mà nói là không có lỗi, không việc gì phải xin lỗi vợ thì tôi thật sự không thể chấp nhận điều đó.
Theo Đất Việt
Mỗi lần thấy vợ thẫn thờ, câm lặng tôi lại nhói lòng về những gì mình đã làm với cô ấy
Nhìn cô ấy như chết nửa phần người, cô ấy bủn rủn rồi ngã xuống đất ngồi bần thần. Thấy chiếc điện thoại trên tay vợ tôi dường như đoán được mọi chuyện và rồi...
Mười hai năm trước, tôi si mê một người con gái. Ngày đó tôi luôn ước được bảo vệ chở che và nắm tay em đi đến cuối cuộc đời. Cô gái ấy miệng rất hay cười nhưng trái tim lại chất chứa rất nhiều tổn thương. Tôi đã thấy nước mắt cô ấy rơi cả ngay lúc đang cười, tôi thấy bóng cô ấy heo hắt và tan dần trong ngõ nhỏ. Ngày đó tôi thực sự yêu 1 người con gái đa cảm như thế. Và sau này cô ấy chính là vợ tôi.
Ngày cưới nhau tôi nhìn vợ và tự hứa với lòng mình rằng sẽ không khiến cô ấy phải khóc thêm lần nữa. Và tôi đã làm được điều đó trong 1 thời gian dài. Vợ tôi béo hơn, trẻ đẹp và cười nhiều hơn, cô ấy không còn buồn rầu như trước nữa. Gia đình tôi thực sự rất hạnh phúc, nhìn con ngoan vợ đẹp lại đảm đang tôi mỉm cười mãn nguyện.
Chúng tôi đã từng rất hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Khi có gia đình rồi việc tôi muốn làm lúc đó chỉ là cố gắng kiếm tiền để có thể cho vợ con mình một cuộc sống tốt hơn. Thời gian đầu mọi thứ khá khó khăn, gia đình tôi khá chật vật nhưng rồi kinh tế cũng khá dần lên. Hai vợ chồng chắt chiu mua được 1 căn hộ chung cư 80 mét vuông khá rộng rãi cho ba người ở.
Mọi thứ sẽ êm đềm và không có gì đáng nói cho đến khi con tôi được 10 tuổi. Khi đó tôi đã có chỗ đứng trong xã hội và không còn yêu vợ nồng nàn như thuở đôi mươi nữa. Đầu óc tôi lúc nào cũng căng ra vì công việc và công cuộc kiếm tiền. Người ta nói đúng khi có gia đình rồi thứ đàn ông đặt lên đầu là sự nghiệp chứ không phải thứ tình yêu sến sẩm ngày trước.
Và rồi trong 1 lần vội vã đi họp tôi đã đụng xe vào một cô bé sinh viên. Chẳng hiểu sao đôi mắt buồn đó cứ cuốn hút tôi. Tôi xin số em để sau này có dịp sẽ xin lỗi vì khi đó tôi quá vội. Thế rồi sau nửa năm trò chuyện hỏi han, tôi thấy mến cô bé đó. Ngày nào không có tin nhắn của cô ta tôi lại thấy thiếu vắng, và rồi tôi đã làm điều có lỗi với vợ. Tôi đã yêu một người phụ nữ khác ngoài cô ấy.
Chúng tôi quan tâm và yêu thương nhau như những người tri kỷ song hành bên đời. Trái tim tôi rạo rực khi gặp em, mỗi ngày dù về khuya đến đâu tôi vẫn tranh thủ qua gặp cô ấy 1 chút rồi mới về nhà. Tôi không phủ nhận việc mình vẫn còn yêu vợ, chỉ có điều tôi không thể ngăn nổi trái tim mình đến với cô bé kia.
Ngày vợ tôi phát hiện ra tin nhắn mùi mẫn giữa chúng tôi. Nhìn cô ấy như chết nửa phần người, cô ấy bủn rủn rồi ngã xuống đất ngồi bần thần. Thấy chiếc điện thoại trên tay vợ tôi dường như đoán được mọi chuyện. Tôi thực sự chưa chuẩn bị tinh thần cho việc này. Cô ấy khóc nhìn tôi với ánh mắt nhòe lệ. Lâu lắm rồi tôi mới thấy vợ mình khóc nhiều như vậy, tôi sợ đôi mắt đó buồn rầu. Tôi đã thực sự sai rồi.
- Bao lâu rồi? Anh và cô ấy...
Cổ họng vợ nghẹn ứ không nói tiếp được.
- Gần 1 năm, anh xin lỗi.
Vợ tôi cười rồi khóc trong chua chát.
- Anh muốn thế nào?
- Anh sẽ không bỏ mẹ con em, anh xin lỗi. Anh sai rồi, xin em đừng bỏ đi.
- Bao lâu để giải quyết.
Vợ tôi nói lạnh lùng.
- Cho anh 1 tuần, đó là người tốt. Anh nghĩ mình cần thời gian.
Nhìn thấy vợ đau khổ tim tôi lại nhói đau (Ảnh minh họa)
Vợ tôi đứng dậy bước đi ra ngoài con trái tim tôi như bóp nghẹt. Tôi biết mình quá tham lam khi yêu cả hai người phụ nữ, tôi cũng không hiểu tại sao mình có thể làm như vậy, nhưng những giây phút và kỷ niệm bên nhân tình bé nhỏ tôi thực sự rất trân trọng.
Ngày tôi nói chuyện với người con gái nhỏ bé đó, em không nói gì chỉ mỉm cười. Em nhói lòng quay lưng gạt nước mắt rồi bảo tôi: "Chị ấy là người tốt, anh nhớ trân trọng nhé. Em... em biết mình đã sai khi chen ngang hạnh phúc của hai người. Nhưng... em nghĩ mình không hối hận khi đã yêu anh và được anh yêu".
Tôi thương em, thương nhiều lắm, chẳng hiểu kiếp trước tôi đã làm gì mà kiếp này lại gặp được hai người phụ nữ tốt như vậy. Tôi quay về bên gia đình và chuộc lỗi lầm với vợ. Nhưng có lẽ tổn thương trong lòng vợ quá lớn, cô ấy không còn vui vẻ và cười nói như trước. Vợ tôi lặng lẽ hơn và đôi lần tôi thấy cô ấy âm thầm khóc 1 mình. Hằng đêm cô ấy ngồi trước máy tính, gõ gõ rồi thẫn thờ nhìn xa xăm, tôi lại nhói lòng và cảm giác tội lỗi vô bờ bến. Tôi đã làm tổn thương hai người phụ nữ tốt. Và quan trọng hơn tôi đã đánh mất hạnh phúc vốn có của vợ và gia đình mình.
Theo Một Thế Giới
Cái tát bất ngờ cho anh khiến cuộc đời chúng tôi bi kịch Cả hai đã phạm vào điều cấm kỵ của luật hôn nhân để đến với nhau, bù đắp cho nhau khoảng thời gian xa cách. Chúng tôi biết nhau từ ngày tôi học lớp 6, anh học lớp 9. Có thể nói tuổi thơ tôi gắn liền với hình ảnh cây đa, giếng nước, sân đình của làng quê anh. Nơi đó tôi...