Tìm lại một chữ tình!
Gặp lại anh, lòng chẳng còn xôn xao như ngày tình yêu còn đong đầy, nhưng nhìn anh tiều tụy, sao lại vẫn xót xa đến thế?
Khi em đã khép chặt quá khứ, anh lại tìm về, tha thiết xin một cơ hội làm chồng, làm cha. Bạn bè, người thân, xưa giận anh là thế, giờ thấy anh trắng tay, họ bảo em hãy tha thứ để anh còn lại một gia đình. Hãy mở cho anh một con đường, vì con mà quên đi nỗi đau phản bội, cho hai đứa trẻ có một mái ấm trọn vẹn…
Gặp lại anh, lòng chẳng còn xôn xao như ngày tình yêu còn đong đầy, nhưng nhìn anh tiều tụy, sao lại vẫn xót xa đến thế? Nước mắt dồn nén bao năm lại rơi, quá khứ kéo ngược em trở về với những ngày xưa…
Ngày đó, anh tài giỏi, hào hoa bao nhiêu, em lại quê mùa, giản đơn bấy nhiêu. So với chồng, em chỉ như “con sâu, cái kiến”, cúc cung, tận tụy, hết lòng yêu chồng, yêu con.
Ngày đó, anh tài giỏi, hào hoa bao nhiêu, em lại quê mùa, giản đơn bấy nhiêu.(ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mỗi ngày anh bước ra đường với quần áo phẳng phiu, nước hoa thơm nức. Em lui vào bếp, bắt đầu một ngày với những bữa cơm liên tục đổi thực đơn, với lau chùi, giặt giũ, em dần già nua, cũ kĩ, lạc hậu với thời đại. Có lẽ điều đáng giá nhất với em là được hãnh diện về chồng, yêu và tin chồng hết mực.
Rồi một hôm, đang loay hoay dọn dẹp, cơm nước, đứa bạn thân gọi cho em. Sau một hồi liến thoắng hỏi thăm, nó đốp chát: “Bà định cứ ở nhà dọn dẹp, cơm nước, để ông chồng thảnh thơi bồ bịch đến bao giờ vậy?”. Em ngơ ngác: “Bồ nào? Ai bồ?”. Nó bảo: “Thay ngay quần áo đi, tôi đến, bà đi với tôi ra đây sẽ biết…!”. Theo chân đứa bạn, em mới biết, đã từ lâu em không còn là người đàn bà duy nhất của anh!.
Đứa bạn thân bảo, tại em yêu ngu muội nên mới cả tin và chịu hy sinh đến thế. Em không muốn tranh luận, tình yêu thì chẳng có lỗi gì, yêu ai, cách nào, làm sao có thể lý giải rạch ròi được?
Anh bảo, anh thương em, nhưng không thể bỏ người tình. Em không chấp nhận được điều đó. Vậy là mình chia tay!
Anh bảo, anh thương em, nhưng không thể bỏ người tình. Em không chấp nhận được điều đó. Vậy là mình chia tay! (ảnh minh họa)
Sau đau khổ, vẫn phải tự mình đứng lên. Ngày xưa, em giỏi giang là thế, lấy chồng rồi tự đánh mất bản thân, tự nguyện hy sinh, nghĩ đó mới là vì tình yêu. Ngẫm lời đứa bạn thân, cũng thấy mình có chút ngu muội. Mỗi ngày, khi không còn anh bên cạnh, em cần mẫn làm việc, bắt nhịp với mọi đổi thay của cuộc sống, mới thấy rằng chẳng có anh, ba mẹ con em vẫn ổn.
Bẵng đi vài năm, em nghe có người nói anh làm ăn thua lỗ, rồi lại nghe nói anh không còn sống với cô vợ hờ, anh đang vất vả lang thang xứ người. Nghe thế, biết thế, chứ để trong đầu làm gì, chuyện của anh giờ cũng khác gì chuyện của người xa lạ?
Nhưng rồi, anh tìm cách bắt liên lạc với hai đứa trẻ, bố con lại ríu rít với nhau. Em chẳng ngăn được bọn trẻ, nước bao giờ chẳng chảy về nguồn? Giờ anh nói lời xin lỗi, tha thiết muốn em tha thứ, cho anh cơ hội làm chồng, làm cha…Em băn khoăn, lòng tự ái, tổn thương muốn nói “không”, nhưng cái nghĩa vợ chồng lại xui nên tha thứ.
Có thể có, cũng có thể không chuyện tình xưa nối lại. Đã qua đi thời nông nổi, nhưng để sống trọn vẹn, biết yêu thương, trân trọng nhau, cũng không phải dễ dàng…
Trôi trong vòng tròn của hạnh phúc, đắng cay, gian dối, mới thấy, tìm lại một chữ Tình thật khó biết bao!?
Theo Eva
Con gái ơi, ba xin lỗi!
Hôm qua, thấy con khóc, không ăn cơm, ba rất giận. Ba nghĩ con cái bây giờ thiệt hết biết. Ba mẹ nói động chút xíu đã làm mình, làm mẩy, như vậy thì làm sao mà dạy dỗ?
Cổ nhân đã dạy "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng". Con chơi với đám đó, không hư mới lạ! Thế nhưng, con lại bảo: "Sao ba không nghĩ con là đèn, muốn gần gũi để cảm hóa các bạn ấy? Các bạn đã bất hạnh, không có gia đình, mẹ cha; không ai thèm chơi. Con muốn an ủi, động viên các bạn vượt lên nghịch cảnh. Có phải con bắt chước học thói lêu lông của các bạn ấy đâu mà ba lại mắng con giữa mặt bạn bè như vậy?"- con vừa nói vừa khóc tức tưởi.
Lúc đó ba chỉ giận là con dám cãi lời, dám trả treo với ba chứ không nghĩ sâu xa những điều con nói. Mãi đến khi mẹ thủ thỉ: "Anh như vậy là sai rồi. Có gì thì về nhà nói với con, sao lại la mắng um sùm ngoài đường như vậy? Hơn nữa, bé Mai cũng ý thức được chuyện nó làm là muốn giúp đỡ, lôi kéo bạn bè đừng nghe theo bọn xấu... Chính cô bí thư Đoàn phường đã nói cho em biết. Người ta khen con mình hết lời, trong lúc đó anh lại la mắng nó".
Những lời mẹ nói khiến ba bừng tỉnh. Ba đúng là hồ đồ. Lẽ ra ba phải hiểu con, tin con và biết chuyện con làm, có đâu lại hời hợt, thậm chí thô lỗ với con và các bạn như vậy. Ôi, ba thấy thật xấu hổ! Ngày mai, ba sẽ đưa con tới nơi sinh hoạt với các bạn. Ba sẽ xin lỗi các bạn con về những lời nói nóng nảy của mình hôm trước.
Còn bây giờ, con gái ơi, ba xin lỗi con. Hãy xuống ăn cơm với ba mẹ và anh hai. Ba hứa từ nay về sau, làm gì, nói gì cũng sẽ suy xét thật cẩn thận...
Theo VNE
Kiểm đếm lại tình yêu "Anh có hối hận vì đã yêu em không?"- em nhìn sâu vào mắt anh. "Không có" - anh nói rất thật lòng. "Thế anh có biết tại sao mình chia tay?" - em lại hỏi. "Vì em không còn yêu anh nữa" - anh lại siết chặt tay em. Rất lâu rồi, mình mới có một bữa nói chuyện cởi mở như...