Tim không yêu khác nào giày không mang?
Hãy cứ yêu thương, hãy cứ dại khờ. Trái tim không dám yêu cũng giống đôi giày được cất kín trong hộp, sẽ đến lúc không còn dùng được nữa… Vậy nên, đừng mãi “ám thị” đời như chẳng còn đàn ông tốt.
ảnh minh họa
Đừng vừa yêu vừa… canh chừng
Tôi 28 tuổi, lứa tuổi không còn quá trẻ để mơ mộng vào một tình yêu đẹp như cổ tích. Tôi cũng từng yêu nhiều lần và từng bị phản bội, phụ tình không ít lần. Nhưng đọc xong đọc bài viết Đàn ông tốt, anh ở nơi đâu? của bạn Minh Ngọc và Được tha thứ, đàn ông sẽ tiếp tục phản bội? của Bảo Anh, tôi nghĩ các bạn đang có cái nhìn hơi bi quan, phiến diện về đàn ông.
Mối tình đầu của tôi là một anh chàng đẹp trai, học giỏi, không ít cô gái mê anh như điếu đổ. Anh nói chia tay tôi phũ phàng khi có người con gái khác.
Tôi từng sống quãng thời gian không hề “bình thường” sau cú sốc đầu đời đó. Tôi van xin anh, cầu mong anh nghĩ lại và cho tôi một cơ hội nhưng anh đáp trả tôi bằng sự im lặng.
Video đang HOT
Thời gian sau đó tôi dành cho anh những lời lẽ chua ngoa, quá quắt bởi tôi hận anh vô cùng.
Phải gần 3 năm sau tôi mới có thể hiểu vì sao anh rời xa tôi. Bởi khi ấy tôi còn quá trẻ để là một người phụ nữ có cá tính riêng, khi ấy tôi coi anh là trên hết, tôi ngoan ngoãn nghe lời anh, tôi tạo áp lực về một đám cưới trong tương lai gần…
Nhưng những ai giúp tôi nhận ra lý do vì sao mình lại bị “đá”: đó là những người đàn ông của những mối tình về sau. Dẫu có những tình yêu chưa sâu sắc, không hết lòng vì nhau, thậm chí cả lừa dối tôi nhưng nhờ có những người đàn ông ấy, tôi hiểu mình đã trưởng thành hơn rất nhiều sau những va vấp, tổn thương.
Họ ra đi, tôi học được từ họ cách ứng xử khôn khéo với tình cũ chứ không phải là những lời đay nghiến, chì chiết. Sự thật nhờ yêu nhiều và bị “đá” cũng nhiều, tôi bắt đầu biết cách kiểm soát cảm xúc, học cách sống cứng cáp và nêu rõ nguyên tắc sống “không làm khổ mình”.
Tôi biết nhiều người phụ nữ không còn tin vào đàn ông. Tôi biết nhiều cô gái sợ bị phụ tình, sợ “cho rất nhiều xong nhận chẳng bao nhiêu” và không dám yêu ai chân thành, hoặc vừa yêu vừa canh chừng, sợ hãi… Xin nhắc lại một câu nói tôi từng nghe ở đâu đó: Không ai tin mình là một điều bất hạnh nhưng mình không tin ai còn bất hạnh gấp trăm lần.
Theo VNE
Tâm sự của một quý bà "dại trai"
Danh hiệu "dại trai nhất xóm" không thuộc về cô Hoa 17 tuổi chửa hoang mà được "trao" cho bà Lập, đã 57 tuổi.
Giải thích về "mỹ hiệu" trên, người trong xóm nói rằng, chuyện một cô gái mới lớn ít kinh nghiệm vì yêu mà lỡ dại là thường, còn chuyện một người đàn bà từng trải "sắp lên lão" phải ngồi bệt giữa sân khóc hu hu khi bị tình nhân lừa thì không phải ở đâu cũng có.
Bà già bị... lừa tình
Bà Lập sống một mình 19 năm nay ở một làng quê tại Ninh Bình, kể từ khi bị chồng bỏ. Bà tuyên bố cạch đàn ông đến già vì "chúng nó toàn đồ khốn nạn". Bà "giữ lời" không mấy khó khăn vì phải dồn hết tâm lực nuôi con, chẳng còn thời gian để nghĩ đến chuyện trai gái. Khi hai đứa còn gái đều đã lấy chồng, bà Lập thở phào, nhưng không ngờ lúc này mới có chuyện.
Trong số người bỏ mối hàng cho bà Lập có một ông 62 tuổi, chết vợ đã lâu. Cùng cảnh luống tuổi cô đơn, họ hay tâm sự, chuyện trò. Ít lâu sau, khi xóm giềng xì xào, bà không ngại điều tiếng mà nói thẳng: "Hy sinh cho con cái cả đời rồi, giờ ai cười cứ cười, tôi sẽ lấy ông ấy đấy, thân già đùm bọc nhau".
Rồi một ngày, hàng xóm đổ sang khi nghe tiếng gào thất thanh, thấy bà Lập lăn lộn giữa sân, la khóc lạc cả giọng. "Nó lấy hết của tôi rồi các ông các bà ơi. Hỏi han mãi, người ta mới hiểu "nó" đây chính là tình nhân của bà. Vì ông bảo muốn đưa bà ra thị trấn ở để tránh sự đàm tiếu vô duyên của hàng xóm, bà bèn dồn hết tiền, vàng dành dụm được, vay thêm họ hàng để góp với ông mua nhà. Nhưng cầm tiền xong thì "tình lang" tuổi lục tuần cũng biến mất. Bà Lập tìm đến nhà người yêu thì chỉ có lũ con ra xỉa xói bà thậm tệ rằng đã bòn rút bố chúng lại còn bôi nhọ ông.
Chuyện của bà Phúc ở Phú Thọ cũng tương tự. Gần đây, người phụ nữ 56 tuổi tính tình bẳn gắt này như trẻ lại đến chục tuổi, mặt mày tươi như hoa nhờ nối lại tình xưa với ông Huân. Họ từng yêu nhau hồi học cấp ba, sau bà Phúc chia tay vì chê ông vừa keo kiệt vừa tính toán. Gặp lại khi ông đã ly dị, bà thấy ông khác hẳn, vừa rộng rãi vừa tâm lý.
Sau ba tháng, họ đăng ký kết hôn, rồi bà Phúc choáng khi chồng bảo cùng ra ở nhà thuê. Hóa ra ngôi nhà bề thế của ông đã sang tên cho con riêng cùng mọi tài sản khác. Bà bảo ông về nhà mình nhưng ông "quyết không ở nhờ vợ". Để giải quyết vấn đề sĩ diện cho chồng, bà ghi tên ông đồng sở hữu mảnh đất đang ở, mới mua vài năm chưa làm sổ đỏ. Khi chuyện xong xuôi cũng là lúc bà nhận thấy chồng chẳng tình cảm với mình như trước. Một mình bà làm bún chả phục vụ khách, ông chỉ ăn rồi đi chơi. Lương hưu tháng mấy trăm nghìn ông giữ hết, để vợ nuôi toàn bộ. Thỉnh thoảng, ông lại kêu trót thua bạc xin vợ tiền trả nợ, hoặc mấy đứa con ông kêu khó khăn đòi giúp đỡ... Thấy mình bị lợi dụng, bà Phúc nổi điên lên. Ông chồng liền lớn tiếng bảo không chịu được thì ly dị, nhà cửa chia đôi theo quy định của pháp luật.
Cái dại của họ thì không ai bào chữa cho được... (Ảnh minh họa)
Có chồng vẫn bị "giai' lừa
Không chỉ những phụ nữ luống tuổi độc thân mới bị lừa tình, nhiều bà đang có gia đình đàng hoàng cũng "sập bẫy", trong đó có bà Phương, 49 tuổi, ở Đống Đa, Hà Nội. Gần đây, thấy bà giao hết cửa hàng cho con dâu, suốt ngày chỉ lo làm đẹp, mua sắm, rồi xúng xính đi nhảy đầm, về nhà thì ca hát líu lo như chim, con cái nghĩ bà hồi xuân nên đổi tính. Ông chồng vốn từ lâu không đoái hoài tới vợ, giờ cũng chỉ chép miệng là "đồ dở hơi" rồi mặc kệ.
Một ngày nọ, đầu gấu đến nhà bà lôi đi cái xe Spacy của cô con dâu để siết nợ, và tuyên bố trong ba ngày bà Phương phải trả số tiền 180 triệu còn lại. Bị cả nhà tra hỏi, bà khóc bảo vay hộ một người bạn, nhưng người ta chưa trả được. Tìm hiểu kỹ, hóa ra người bạn đó chính là anh bồ trẻ bà quen ở câu lạc bộ khiêu vũ. Anh chàng 38 tuổi có dáng vẻ nghệ sĩ này làm bà ngất ngây hạnh phúc khi ca tụng vẻ đẹp bí ẩn, kỳ lạ của bà mà ông chồng lạnh nhạt mấy chục năm chẳng phát hiện ra. Ngay cả khi biết anh bồ biến mất trước sự truy lùng của các con, bà chẳng những không oán thán mà còn thở phào mừng cho tình nhân.
Mất tiền, mất danh dự, những người như bà Phương, bà Lập, bà Phúc còn bị chê cười là già mà chưa trót đời, đầu hai thứ tóc còn dại. Cái dại của họ thì không ai bào chữa cho được. Thế nhưng, con trai bà Phương lại tự trách mình: "Tại mẹ tôi cô đơn quá. Bố tôi chẳng ngó ngàng gì đến bà nhiều năm nay, con cái thì bận. Gần đây thấy mẹ vui vẻ đi nhảy đầm, tôi mừng, không ngờ... Giá có người thân quan tâm thì bà đã chẳng dính vào chuyện kia".
Cô con gái lớn của bà Lập cũng ân hận: "Chị em mình đi lấy chồng rồi là bỏ mặc mẹ. Giá bọn mình quan tâm đến mẹ hơn thì có yêu đương dại khờ đến mấy, bà cũng chẳng đến nỗi bị lừa như thế".
Theo VNE
Yêu Dại Khờ... "Tình yêu không có luật lệ, phải không? Nhưng giới hạn thì có. Em nghĩ mình đi qua giới hạn rồi. Tình yêu đâu thể tranh cướp khi người ta đã thuộc về ai đó, em hiểu mà. Là vì em dại khờ thôi..." 1. Phòng trà Mây một buổi chiều thứ tư... An lặng lẽ hòa vào hàng ghế khán giả nghe...