“Tìm giúp tôi chiếc quần Calvin Klein, size 41 trong nhà cậu”
Phong tự nhủ giá như đừng mang vợ ra làm trò đùa, không đưa cô ấy vào một phép thử, anh đã chẳng mất vợ vào tay gã đồng nghiệp. “Hãy hỏi vợ cậu đêm thứ 5 mưa gió cô ấy đã làm những gì nhé!”
Trước giờ, Phong vẫn luôn tự hào với đám bạn rằng mình may mắn lấy được người vợ xinh đẹp, giỏi giang và chung thủy. Quả thực ba năm sau ngày kết hôn, là ngần ấy thời gian anh và vợ chung sống hạnh phúc. Họ chưa từng to tiếng dù cũng xảy ra những xích mích. Do cùng làm việc trong một ngân hàng lớn nên cả hai dễ đồng cảm và hiểu nhau hơn.
Đồng nghiệp đều có chung nhận xét rằng chưa thấy ai yêu vợ, chiều vợ và thích mang vợ ra khoe khoang như Phong. Gặp bất cứ bạn bè, đối tác nào dù quen hay lần đầu gặp, anh cũng tìm cách dẫn về bà xã và không ngại dành những lời có cánh cho người phụ nữ là mối tình đầu và đã có với mình b.é g.ái 1 t.uổi.
Đành rằng không ai phủ nhận Lan có vẻ ngoài như hot girl dù đã là gái một con. Cũng chẳng ai cãi cô này giỏi cả việc cơ quan và việc nhà, chung thủy với chồng nhưng cái cách Phong đội vợ lên đầu, ca tụng người bạn đời như “thánh sống” khiến không ít người nổi da gà, cảm thấy dị ứng thực sự.
Một lần khi đã quá chén trong cuộc liên hoan ở cơ quan, Phong lại giở “bài cũ”, không chỉ tâng bốc vợ hết cỡ, anh còn buông lời thách thức hai đồng nghiệp của mình rằng đố ai quyến rũ được người phụ nữ của mình.
Ảnh minh họa
Bẵng đi một thời gian, sau đợt công tác kéo dài nửa tháng trở về, Phong bỗng nghe phong phanh chuyện vợ mình ăn nằm với một gã đồng nghiệp trực tiếp ngay tại nhà.
Vốn rất yêu và tin vợ nên Phong phớt lờ mọi đồn thổi, xì xào trong cơ quan, đồng thời vẫn ca tiếp bài “vợ tôi Number One” như thường lệ. Tối đó ngay khi vừa về đến nhà, Phong nhận được tin nhắn: “Hãy hỏi vợ cậu xem đêm thứ 5 mưa gió, cô ấy đã làm những gì nhé. Nhân tiện tìm lại giúp tôi chiếc quần nhỏ hàng hiệu, size 30 trong nhà cậu. Tôi gợi ý chỗ giấu luôn, hôm trước vẫn còn nhét ở ngăn tủ phải, góc trong cùng”.
Video đang HOT
Đọc xong, nghĩ đến những lời râm ran ở cơ quan lúc chiều, Phong bỗng dưng tái mặt nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Bước vào phòng, thay vì ôm hôn, cưng nựng vợ như thường lệ, anh liền căn vặn Lan về buổi tối cách đây vài ngày mà gã kia đề cập.
Trước thái độ lạ của chồng, Lan tỏ ra ấp úng và lúng túng thấy rõ. Cô không trả lời thẳng vào câu hỏi của chồng mà lái sang chuyện khác. Điều đó càng khiến Phong thêm nghi ngờ.
Như con thú bị thương, Phong chạy nhanh xuống phòng vệ sinh, tiến đến vị trí phía sau bồn cầu vệ sinh. Thọc tay sâu xuống lần tìm, anh c.hết đứng khi cầm lên chiếc quần chip ở đúng nơi như ông sếp đã miêu tả. Xem nhãn hiệu và kích cỡ, Phong càng đứng ngây người ra vì tất cả đều trùng khớp hoàn toàn với những gì hắn ta gửi vào điện thoại. Chiếc quần này rõ ràng đã qua sử dụng và cũng không phải của Phong, trước giờ anh chưa từng biết đến nó.
Mặt đỏ bừng bừng, miệng run lập cập, Phong lao thẳng đến tra hỏi vợ. Anh ném đoạn tin nhắn và cả chiếc quần lạ kia xuống giường ngay trước mặt Lan.
Phong chờ ở vợ một lời giải thích. Cô im lặng hồi lâu, mặt cúi gằm, miệng lí nhí. “Em xin lỗi” và quỳ khóc van xin Phong tha thứ. Lan thú nhận đã ngã vào lòng sếp của mình khi chồng vắng nhà. Cô thanh minh rằng chẳng hiểu sau lại đ.ánh mất bản thân dễ dàng đến vậy.
Vậy là những gì ông sếp nhắn là có thật, những đồn đại ở cơ quan mà anh nghe được đều chẳng sai. Rõ rồi, vợ Phong đã phản bội anh. Cay đắng, đau đớn, Phong khóc to hơn cả vợ rồi lại cười lớn như một gã khùng. Từ khi trưởng thành đây mới là lần đầu, anh khóc lớn như thế, nức nở như thế. Tiếng khóc của người đàn ông bị vợ “cắm sừng” bị phản bội khi niềm tin vào cô ta là tuyệt đối. Nỗi đau của người chồng phải “chia sẻ” vợ với sếp mà chuyện này lại được loan báo khắp cơ quan.
Trách vợ, Phong cũng hận mình đã quá tự tin tưởng vào cô ta, trót buông lời thách thức xanh rờn. Hạnh phúc đang viên mãn, tưởng như chẳng gì chia cắt nổi bỗng hóa tan hoang khiến Phong mê man, suy sụp.
Theo Kenhphunu
Đau đầu vì vợ xấu nhưng thích mặc h.ở h.ang
Tôi ước cho vợ được 'mặc sướng' mà quên ước là 'mặc đẹp' nên hậu quả là bây giờ tuy mỗi tháng cô ấy chi cả chục triệu mua quần áo vẫn khó thấy đẹp.
Đầu tiên xin thứ lỗi nếu có gì không phải khi nói về phụ nữ. Mục đích của tôi là muốn tìm giải pháp nào đó để góp ý hiệu quả và qua đó giúp vợ ăn mặc đẹp hơn
Vợ chồng tôi yêu nhau từ thời sinh viên. Tình yêu lớn lên từ những ngày gian khó, từ chiếc xe đạp cà tàng, từ mảnh áo mưa chia đôi, từ bát canh chỉ toàn nước mỗi cuối tháng. Mong ước của tôi là sau này kiếm được nhiều t.iền để cho cô ấy được ăn sung mặc sướng.
Cưới nhau đến nay được 7 năm, mơ ước đó của tôi phần nào thành hiện thực. Vợ tôi từ gái quê ngày nào đã có cuộc sống không khác gì những cô chủ quý phái.
Nhưng thật tình tôi chỉ muốn quay trở về ngày xưa để sửa lại điều ước của mình. Tôi ước cho vợ được 'mặc sướng' mà quên ước là 'mặc đẹp' nên hậu quả là bây giờ tuy mỗi tháng cô ấy chi cả chục triệu mua áo quần vẫn khó thấy đẹp.
Vợ tôi bảo cô ấy chưng diện là để đẹp mặt chồng, để chồng ngắm. Vậy mà không hiểu sao mỗi khi tôi nhẹ nhàng góp ý đều bị cô ấy sưng sỉa mắng mỏ là 'mù thời trang, gu thẩm mỹ kém'. Do đó đối với tôi, bị vợ rủ đi mua sắm hoặc được vợ hỏi ý kiến là cả một cực hình.
Vợ mà hỏi 'Có đẹp không' thì tôi chỉ được gật chứ không được lắc. Mà gật đầu thì trái lương tâm, sai đạo đức vô cùng. Hơn nữa, tôi cũng sợ người khác sẽ cười cô ấy. Sự thật là tôi đã nghe nhiều người nói sau lưng vợ tôi là 'Có t.iền mà không biết xài'.
Vợ tôi là người đoan trang, tốt tính. Tiếc là chỉ có tôi mới thấy được điều đó. Với người ngoài, cô ấy đen, béo, lưng dài chân ngắn nên có vẻ thấp hơn chiều cao thực. Ấy vậy mà cô ấy vẫn thu hút được sự chú ý từ mọi người vì rất yêu chuộng các màu hồng tươi, xanh non, vàng chuối, cam rỡ.
Từng màu đơn lẻ vốn đã tương phản với làn da của cô ấy và gây nhức mắt cho người nhìn nhưng cô ấy vẫn muốn hòa quyện phối hợp làm sao cho càng giống kính vạn hoa càng tốt. Nhiều khi tôi nói vui rằng cùng vợ ra ngoài phố, dù đông đến mấy thì hai vợ chồng cũng không bao giờ lạc nhau.
Với tôi, thời trang của vợ là một 'vấn nạn' và vấn nạn này nhạy cảm tới mức chỉ cần tôi có chiều hướng đi ngược lại thì vợ sẽ giãy nãy như bị chạm nọc.
Ảnh minh họa
Sau màu sắc, kiểu dáng cũng là cả một vấn đề. Tôi rất dị ứng với kiểu thời trang của vợ. Lúc ở nhà thì mặc đồ nghiêm túc như đi làm. Thời trang lúc ra đường thì mỏng manh nhàu nhĩ không khác gì đồ ngủ.
Vợ tôi có không biết bao nhiêu cái áo, mỗi cái mỗi kiểu mỗi màu nhưng có một điểm chung là 'vải thưa che mắt thánh". Mỗi khi vợ mặc quần áo đứng trước gương và hỏi tôi 'Anh thấy thế nào?' thì tôi chỉ biết trả lời 'thấy hết'.
Vợ luôn trách tôi không có mắt thời trang và tự tin là mình đang mặc đẹp nhưng cô ấy quên mất rằng những đàn ông khác ngoài xã hội cũng chỉ có mắt thời trang ngang tôi là cùng.
Sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, tôi thấy nếu không lay chuyển được gu thẩm mỹ của vợ thì nên giúp vợ tân trang nhan sắc bằng cách khác. Tôi khuyên vợ nên đi tắm trắng với điều kiện là phải an toàn, vài chục triệu hay trăm triệu tôi đều sẵn sàng chi t.iền. Tôi chỉ muốn làm sao để màu da và màu áo quần cô ấy chọn đỡ đối chọi nhau mà thôi.
Không phải lời đề nghị đó của tôi có gì sơ suất không mà vợ tôi dỗi từ đó đến nay. Cô ấy vặn vẹo 'Anh chê em đen phải không?', 'Anh chê em xấu phải không?', 'Anh chỉ thích những ai trắng trẻo thôi phải không?'.
Nếu tôi mà bảo 'không' thì mắc gì tôi phải khuyên vợ đi tắm trắng. Nhưng nếu tôi bảo 'có' thì có khi lại làm sứt mẻ hôn nhân. Hình như với phụ nữ, sau chuyện váy vóc thì làn da cũng là một vấn đề nhạy cảm không được phép hỏi đến.
Xin hỏi tôi như thế là có gì sai sót, xúc phạm vợ không? Là do vợ hay do tôi không hiểu phụ nữ? Cũng mong mọi người góp ý đôi điều để tôi có thể giúp vợ đẹp lên mà không làm cô ấy giận. Xin cảm ơn.
Theo Tinngan
Tự sự một người vợ có chồng là 'máy nổ' Trong đêm đầu tiên, chồng tôi bắt đầu 'ngáy vang nhà' ngay khi đầu vừa chạm gối. Tiếng ngáy của anh quá lớn khiến tôi nơm nớp lo sợ... 'Những ngày trăng mật của chúng tôi đã được lên kế hoạch với một kỳ nghỉ lãng mạn ở Oxford, thành phố của những ngọn tháp thơ mộng. Nhưng điều đó chẳng đến với...