Tìm bóng anh
Gần đến ngày sinh nhật của chồng em củũg là còn vài ngày nữa đến sinh nhật của anh rồi. Anh có khỏe không ? Cuộc sống của anh như thế nào ? Em muốn tìm anh nhưng không biết bằng cách nào.
Ngày mình quen nhau đã qua bao lâu rồi anh còn nhớ không ? Có lẽ mười sáu năm trôi qua, lúc nấy em mười tám, anh đôi mươi, cái tuổi nấy mình yêu nhau đẹp quá phải không anh ? Em nghĩ mình sẽ mãi ở bên nhau, em luôn cầu nguyện đừng bao giờ anh lìa xa em, như không ngờ có một ngày chính em là người rời khỏi anh.
Không hiểu tại sao sáu năm bên nhau làm cho em ngày càng thấy mệt mỏi. Em rời khỏi anh khi nào chính em củng không hay biết. Đến một ngày chính thức em nói lời chia ta là ngày trở đi em không thể quên được anh.
Video đang HOT
Bao nhiêu nước mắt mỗi lần nghĩ đến anh và ai đó vô tình nhắc đến tên anh. Sau khi chia tay anh đã làm gì và sống như thế nào em củng hay biết và em củng chẳng quen được ai.
Cho đến năm năm sau, ngày em quen chồng em thì lúc đó anh lại xuất hiện, khóc và mong em quay về và đợi anh ba năm nữa, anh sẽ đùm bọc cho em.
Liệu lời nói trong men bia ấy có đáng tin cậy không? Bao nhiêu năm qua anh đã ở đâu, cuộc sống của anh như thế nào em nào hay biết. Bây giờ đột nhiên anh xuất hiện, em phải làm sao đây.
Em đã lung lay đưa số điện thoại. Thật may mắn thay, em đã suy nghĩ quyết định từ chối và anh hãy quên em đi. Vài ngày sau đó em thấy thoáng bóng anh chỉ một hoặc hai lần.
Năm năm nữa lại trôi qua, em vẫn mong tìm được bóng anh. Mặc dù bây giờ em đã biết được ngày ấy anh tìm lại em, lúc đó anh đã là cha của hai đứa con. Nghĩ lại nếu ngày đó em yếu lòng người đau khổ chính lại là em.
Em vẫn mong gặp được anh dù chỉ một lần thôi. Em cố lặn lội trong biển người như bóng anh mãi xa quá và thật sự em đã xa anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người em không thể quên
Em chỉ có một tuổi mười tám và một tình yêu nguyên vẹn và trong sáng dành cho anh, anh đã bỏ lỡ rồi. Nếu biết trước rằng chúng ta còn duyên nợ thế này hồi đó em đã không quyết định như vậy. Nhưng em vẫn không hiểu từ trước tới giờ anh đối với em như nào, em là gì trong trái tim anh vậy.
Sao anh không gọi điện cho em, sao anh không nhắn tin cho em, sao anh nói chuyện điện thoại với em lại xưng là "tôi" như vậy?. Cái cách nói chuyện điện thoại của anh khiến em thấy e dè và thấy anh nghiêm túc, người lớn quá chừng. Nhưng anh lại luôn chi phối cuộc sống của em, và khiến em hy vọng. Điều đó làm em thấy đau xót. Chẳng thà chúng ta không còn quan tâm đến cuộc sống của nhau. Vậy tại sao một người vẫn cứ luôn đau đáu cho một người, quên cả thời gian, quên cả những biến cố thăng trầm trong cuộc sống. Nhưng rồi có lúc em lại nghi ngại, anh ngày ngày tiếp xúc với những cô gái xinh đẹp và hiện đại thế kia, chắc gì anh đã không có một vài lần yêu các cô ấy. Và nếu có tình cảm với em sao anh không giữ em lại, sao anh không chủ động hẹn gặp em, mà toàn là em nhớ anh, em nhắn tin cho anh, em gọi anh.
Đã 7 năm trôi qua rồi, cuộc sống và trách nhiệm gia đình đã dạy cho em biết lo toan hơn,bớt nông nổi hời hợt hơn nhưng chỉ duy nhất một điều em không thể chế ngự được đó là tình cảm đối với anh, quá lớn và càng ngày càng đong đầy khiến em luôn sợ bị lộ,em sợ lỡ mình buột miệng ra một vài câu về anh, sợ những tờ giấy viết linh tinh về anh ai đọc được. Sao anh không nói thẳng với em rằng anh không có tình cảm với em, sao anh cứ để cho em hy vọng như vậy?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Phụ nữ rất dễ tha thứ mà không thể quên.... Có ai đó đã nói rằng" đàn ông rất dễ quên những lỗi lầm nhưng rất khó tha thứ, phụ nữ rất dễ tha thứ nhưng khó có thể quên được những gì xảy ra". Anh ơi, những gì xảy ra ngày hôm qua thật sự làm em quá đau lòng và mệt mỏi. Anh nói với em rằng em luôn không quên...