Tìm anh trong cơn mơ
“Em vẫn tin có một cõi vĩnh hằng Người ta khóc vì yêu và nhớ….”
Anh biết không, mỗi đêm em vẫn mơ…và đêm nay…
Em thấy mình đứng giữa đồi hoa thạch thảo tím ngát nhìn theo anh cứ đi xa, xa dần, xa mãi…Em dang tay. Chới với. Hụt hẫng. Cơn mơ vỡ nát trong tiếng khóc bật lên nức nở, nghẹn đắng. Vậy là anh lại đi, Hạnh phúc nhỏ nhoi được gặp anh trong những giấc mơ chợt tan biến thành ảo ảnh. Nhưng nỗi nhớ anh lại ùa về day dứt khắc khoải mãi không thôi.
Thức giấc, em với tay bật đèn, lấy khăn giấy. Mắt chạm vào tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ để bàn. Hai giờ đêm. Hà Nội một đêm mùa đông vắng lạnh, chỉ có tiếng mưa rơi nhẹ ngoài mái hiên, nhẹ đến nỗi tưởng không phải tiếng mưa mà là tiếng bước chân ai đang cất bước quay trở về. Em trở mình thao thức, lại một đêm nữa thật dài. Lấy chiếc phone, em mở nhạc, hy vọng âm nhạc sẽ xoa dịu nỗi đau đang quặn thắt trong tim. Điệu buồn từ ca khúc Một ngày mùa đông do Mỹ Tâm thể hiện vang lên quện cùng tâm hồn em vốn ngập tràn giông bão:
“Rồi một ngày trời không biếc xanh, rồi một ngày hàng cây vắng tênh. Và cơn gió mang mùa đông tới, cuốn bay theo đám lá vàng rơi…”
Bỗng chốc bao kỉ niệm lại dội về. Nhức nhói. Mùa đông năm đó, mình quen nhau khi em gặp anh lang thang cầm máy say sưa chụp hình những ngôi nhà cổ mái đã rêu phong bởi lớp bụi thời gian. Rồi chẳng biết tự bao giờ, mình yêu nhau như vốn thuộc về nhau. Con đường Hoàng Diệu, Phan Đình Phùng dài hun hút ngập xác lá vàng bay biết có còn nhớ bước chân anh sóng bước cùng em sau mỗi giờ tan học?
Video đang HOT
Anh đã từng bảo sẽ nắm tay em đi đến trọn cuộc đời này. Vậy mà giờ đây anh đã bỏ em đi xa rồi, Anh đi về miền bên kia thế giới sau một tai nạn. Chỉ một mình em giữa nhân gian. Trơ trọi, Và cô độc.
Những thói quen không thể nào thay đổi. Vẫn những chiều lang thang trên con đường mà mình đã từng qua. Nhưng chỉ có một mình em với em, với những hoài niệm thuở nào. Em tìm lại chút hơi ấm ngày xưa để khỏa lấp đi nỗi nhớ anh quay quắt. Em thầm gọi tên anh. Nhưng trả lời em chỉ có tiếng gió, tiếng lá xao xác. Con đường dài, hun hút đén tái tê. Em bước vô định về khoảng trời cũ, những chiếc lá khô rạn vỡ, tan nát dưới chân em. Đêm nay, giật mình, em nhận ra nỗi đau vây kín: ” GIờ đây em biết, em biết đã mất anh..”. Và dẫu cho bao tháng năm đã trôi qua nhưng trái tim em vẫn mãi khắc sâu bóng hình anh.
Em không sao quên được từng nụ cười trao gửi, từng ánh mắt yêu thương, từng dấu chân anh nhịp bước trên con đường đầy lá. Em vẫn đi tìm anh trong những cơn mơ để bao đêm giật mình trong nước mắt vì không níu giữ được anh. Một mùa đông vắng anh đã trôi qua. Và một mùa đông nữa lại tràn về. Nhưng anh mãi tận nơi nào ở bên kia thế giới? Có lẽ nào em đã mất anh mãi mãi..?
Đêm, một đêm mùa đông mưa rơi buốt lạnh, em nghe như tiếng hồn mình cất lên tự nơi nào sâu lắm trong trái tim “Lòng em đau đớn nhưng trái tim vẫn thầm nói : Em mãi yêu anh “.
Và mãi mãi…Em vẫn đi tìm anh trong những cơn mơ….
Anh ơi….!
Theo iBlog
Chồng giả bị trộm để mang tiền cho gái
Sau gần 30 phút anh lái xe về nhà thở hổn hển gọi vợ "Tiền bị trộm nó cuỗm rồi, cái túi quần còn bị nó rạch tan nát... mất hết rồi...". Phương hét toáng lên vì biết bao lâu nay mình bị vẻ mặt giả ngây giả ngô của chồng lừa.
Phương đâu ngờ rằng xưa nay số tiền mỗi lần cô đưa cho chồng đi đóng tiền phường hội, hay đi gửi tiết kiệm, đóng lãi ngân hàng, kể cả tiền lương của chồng bị hao hụt đều không phải do mất trộm, đánh rơi mà là do anh chồng cô giấu diếm nuôi nhân tình bên ngoài. Đến khi làm rõ trắng đen việc chồng ngoại tìnhrồi cô mới hay ngoài khoản tiền lương công khai với vợ, anh chồng cô còn có cả một khoản quỹ đen to đùng.
Phương lấy chồng được gần 3 năm, cả hai vợ chồng vẫn đang ôm mộng làm giàu khi còn trẻ nên quyết định kế hoạch chuyện sinh con. Chồng Phương làm kỹ sư công trình xây dựng, còn Phương sắc sảo nên quyết bỏ việc ngân hàng về nhà mở nhà hàng kinh doanh. So với chồng thì Phương mạnh bạo hơn nhiều, máu liều của cô cũng cao gấp mấy lần, nói nghỉ việc là nghỉ việc, nói thuê địa điểm mở nhà hàng ẩm thực là cô bắt tay vào làm luôn.
Ngay từ khi đưa ra quyết định đến khi đi vào thực hiện, thuê mặt bằng, thuê nhân viên, xây dựng nhà hàng đều do một mình Phương bươn trải, chồng cô không giúp được gì ngoài những đồng lương hàng tháng anh mang về cho vợ.
Với máu kinh doanh cùng với sự lanh lợi Phương nhanh chóng đưa nhà hàng phát triển, số tiền cô kiếm được gập nhiều lần so với đồng lương ba cọc ba đồng của chồng. Càng ngày Phương càng trẻ, càng xinh đẹp, đúng phong thái của một bà chủ lớn, đàn ông nhìn Phương mà phát thèm. Ấy thế mà chồng Phương còn không biết "hưởng" lại đi ngoại tình, nuôi nhân tình bên ngoài.
Nhiều lần Phương đưa tiền cho chồng để đi nộp tiền phường hội nhưng lần nào khi đi về anh cũng nói với vợ là thiếu, có khi còn thiếu đến vài triệu. Lúc đầu Phương còn nhẹ dạ tin là mình đếm thiếu, rồi rút tiền đưa cho chồng bù lại. Sau này chồng Phương liên tục nói là rơi đâu mất mấy tờ, có lần còn rối rít "diễn" như thật là bị trộm mất ví, mất cả giấy tờ... Phương vốn tin chồng vì nghĩ anh hiền lành, chẳng bao giờ nói dối vợ nửa lời, anh ấy "hiền như cục đất" - Phương vẫn hay tự hào với bạn bè. Nhưng tất cả chỉ là sự lừa gạt của gã chồng hư.
Lần gần đây nhất Phương đưa cho chồng hơn chục triệu để nộp lãi ngân hàng. Ngay sau khi chồng Phương đi, cô lập tức chạy xe phía sau theo dõi chồng, vì mới đây nhiều người phong thanh chuyện chồng cô có bồ nhí bên ngoài, cộng thêm những lần chồng cô kêu mất tiền vô lý Phương sinh nghi nên mới bày kế theo dõi chồng.
Chỉ sau hơn 5 phút cô đã đủ để Phương biết rõ bộ mặt thật của chồng. Cô không thấy chồng mình đi đến ngân hàng mà rẽ qua con phố thứ 2. Đến đó, cô thấy một người phụ nữ xinh đẹp mở cửa cho anh. Ban đầu cô định nhảy bổ tới đánh ghen, nhưng bình tĩnh lại cô đứng phía bên ngoài vờ gọi điện cho chồng. Anh chồng vẫn rành mạch "Anh sắp đến ngân hàng rồi, lát xong việc anh về ngay".
Sau gần 30 phút anh lái xe về nhà thở hổn hển gọi vợ "Tiền bị trộm nó cuỗm rồi, cái túi quần còn bị nó rạch tan nát... mất hết rồi...". Phương hét toáng lên vì biết bao lâu nay mình bị vẻ mặt giả ngây giả ngô của chồng lừa. Cô tiến tới vung tay tát thẳng vào mặt chồng "Đồ đàn ông tồi. Sao mày có thể lấy tiền mồ hôi nước mắt của tao cho gái. Mày lấy bao lần rồi, tiền tao kiếm là để sau này nuôi con, nuôi mày đó không phải tiền cho mấy con tình nhân của mày đâu. Mày lừa dối tao từ bao giờ. Thế mà mày nói là trộm được à? Nếu không phải chính mắt tao trông thấy thì mày còn lý do lên tận trời xanh. Mày lấy lại hết số tiền tao đưa trước đây rồi muốn đi đâu thì đi, muốn ngủ với con nào thì ngủ tao không quản...".
Nói xong Phương ngồi lặng xuống ghế mặc cho chồng cô thao thao bất tuyệt giải thích. Sáng hôm sau cô nhất quyết đệ đơn ly hôn ra tòa, nhưng chồng cô van xin nài nỉ và hứa sẽ dứt khoát với cô gái đó. Nhưng mọi chuyện đã quá muộn, đơn ly hôn đã được gửi đi, Phương cũng đã vững lòng không thể tha thứ cho người chồng sở khanh được nữa.
Theo ĐSPL
Gia đình nổi giông bão từ khi biết tôi lấy người nước ngoài Tôi thương gia đình mình vốn hiền lành, chân chất trở nên tham lam đòi hỏi, bản thân thì cảm thấy mình vừa vô dụng vừa bức bách. Ảnh minh họa Tôi 29 tuổi, nhan sắc bình thường, tính tình không có gì nổi bật, hơi khép kín, sống khá chỉn chu nhưng độc lập và có chủ kiến. Tôi có bạn trai...