“Tiểu Thuyết Sát Nhân”: Phim Hàn mang tham vọng châm biếm nhưng chưa đủ sâu cay
Điện ảnh Hàn đang ở trong những năm giàu năng lượng và sức sáng tạo nhất nhưng có lẽ họ vẫn cần thêm một vài năm nữa để biến những ý tưởng như của True Fiction ( Tiểu Thuyết Sát Nhân) trở thành một bộ phim hấp dẫn và nặng ký.
Bộ phim năm 2018 của đạo diễn Kim Jin Muk True Fiction (Tiểu Thuyết Sát Nhân) là một trong những tác phẩm đi theo trào lưu phản ánh và đả kích chính trị đang rất hot của điện ảnh Hàn hiện nay. Những bộ phim thuộc thể loại này đã phát triển ra thành nhiều chủ đề rất đa dạng, từ sự kiện đàn áp trong những năm 80 cho đến các scandal chính trị gần đây, từ hư cấu cho đến dựa trên sự kiện có thật, từ bom tấn kinh phí cao cho đến những phim kinh phí thấp như True Fiction.
Đây là thời điểm mà dòng phim chính trị Hàn Quốc trở nên dồi dào và phong phú nhất trong ngôn ngữ và cách thể hiện và True Fiction chính là một trong số những cái tên đem lại sự mới mẻ trong cách thể hiện đó, dù vẫn còn yếu kém về mặt kinh nghiệm.
Bộ phim xoay quanh buổi đi chơi của Kyeong Seok ( Oh Man Seok), một chính trị gia trẻ tuổi đầy tham vọng. Dù tiến thân nhờ dựa vào vai vế của bố vợ nhưng Kyeong Seok vẫn ngoại tình với cô bạn cùng lớp của vợ mình ngày trước. Trong khi đôi tình nhân đang tìm chỗ để “vui vẻ” thì họ bị một gã ăn mặc bí ẩn tên là Soon Tae ( Ji Hyun Woo) bắt gặp. Hai bên bắt chuyện và rủ nhau ăn thịt nướng trên bãi cỏ. Soon Tae tuy luôn tỏ ra thoái mái và dễ gần nhưng những câu chuyện mà cậu ta kể thì lại cực kỳ bất thường và mang màu sắc kỳ quái.
True Fiction đặc biệt ở chỗ nó chọn một khung thời gian rất hẹp để truyền tải thông điệp của mình. Từ lúc bắt đầu cho đến điểm kết thúc chỉ vỏn vẹn trong một đêm nhưng có đủ thứ từ ghê rợn đến hoang dại diễn ra. Ân oán, trả thù, biển thủ, giết người,… tất cả đều có đủ. Ban đầu, Kyeong Seok chỉ coi Soon Tae như một gã ngốc nhiều chuyện và tận hưởng việc giết thời gian bên cạnh nồi thịt chó. Tuy nhiên, càng lúc thái độ và những câu chuyện của Soon Tae càng mang thiên hướng khiêu khích và khiến Kyeong Seok phải nóng mặt. Lúc này, sự khác biệt giữa hai nhân vật chính dần lộ ra.
Soon Tae tưởng như là gã ngốc hoá ra lại là một người thâm hiểm. Kyeong Seok tưởng như là thâm hiểm nhưng rốt cuộc lại là gã ngốc. Soon Tae cao to, ăn mặc hầm hố nhưng hành động dựa vào trí óc, trong khi Kyeong Seok càng lúc càng lộ bản chất là một tay não ngắn, chỉ biết hành động dựa vào bản năng. Anh ta nhận ra rằng mình có làm gì đi nữa thì cũng không thể gạt cái nụ cười rất đểu cáng khỏi khuôn mặt của gã Soon Tae kia. Càng bất lực, Kyeong Seok càng muốn tìm đến bạo lực để làm biện pháp giải quyết.
Đó cũng là lúc những góc khuất trong đời sống chính trị và hoạt động bầu cử của giới chính khách thành phố bắt đầu bộc lộ ra. Chất châm biếm của True Fiction nằm ở cái tính hống hách, thích bắt nạt của Kyeong Seok. Biên kịch muốn đặt vấn đề bằng cách đưa anh ta vào một tình huống oái oăm, ép nhân vật phải bộc lộ ra tất cả những điểm xấu xí và lố bịch trong con người mình – một chính trị gia dốt nát, không có gì ngoài sĩ diện và chí tiến thủ mù quáng.
Tuy nhiên, điểm khó của kịch bản chính là làm sao để cốt truyện liền mạch và thông suốt từ đầu đến cuối mà vẫn hấp dẫn khán giả liên tục không ngừng dù chỉ một phút. Điều này thì True Fiction chưa đủ khả năng để làm được. Những câu chuyện phiếm cài cắm vào trong phim phần lớn mang cảm giác nông cạn và ít tính gợi. Phần mở đầu thì hơi vụng và vội vã, dẫn đến sự căng thẳng chưa được xây dựng đủ tốt để thuyết phục khán giả về mối đe doạ sắp xảy ra. Chất châm biếm được đưa ra khá rõ ràng nhưng chưa đủ sâu cay hoặc dí dỏm để làm người xem phải nhớ lâu.
Cách dẫn dắt nội dung bằng những câu chuyện nhỏ lẻ và phi tuyến tính có vẻ mang hơi hướng Tarantinoesque nhưng quả thực, True Fiction mới chỉ giống phim Quentin Tarantino theo kiểu trẻ con vẽ nguệch ngoạc giống tranh Picasso. Bộ phim giống như một bức phác thảo rời rạc hơn là một tác phẩm hoàn chỉnh, có cá tính và chiều sâu xứng tầm.
True Fiction cũng muốn tạo sự khác biệt bằng cách để cho các nhân vật đều không hoàn hảo và có vẻ hơi xấu tính, sân si quá mức. Điều này khiến người xem không hoàn toàn đứng về phe nào mà chỉ điềm nhiên quan sát những gì đang diễn ra trên quan điểm châm biếm của biên kịch. Thường thì những nhân vật tâm lý bất thường trên phim hoặc là quyến rũ một cách lạ kỳ, hoặc là điên loạn một cách không cần thiết. True Fiction đặt nhân vật của mình nằm giữa hai hướng đi đó.
Tuy nhiên, cách này đòi hỏi nhiều hơn ở cả kịch bản và diễn xuất. Nhân vật Soon Tae có vẻ được xây dựng như một gã bê tha hận đời nhưng khuôn mặt và biểu cảm đậm chất phim rom-com của diễn viên Ji Hyun Woo đã khiến cho bản chất nhân vật đã rối lại càng thêm rối. Diễn xuất của Oh Man Seok trong vai Kyeong Seok cũng mờ nhạt và không có gì đột phá, kể cả trong những phút bốc đồng nhất. Điểm đáng khen nhất của True Fiction có lẽ nằm ở sự mới mẻ trong phong cách mà bộ phim lựa chọn.
Trailer “True Fiction”
Điện ảnh Hàn đang ở trong những năm giàu năng lượng và sức sáng tạo nhất nhưng có lẽ họ vẫn cần thêm một vài năm nữa để biến những ý tưởng như của True Fiction trở thành một bộ phim hấp dẫn và nặng ký.
Theo Trí Thức Trẻ
"Chị Đẹp" tập 8: Chị gái Jung Hae In biến sắc khi nhìn thấy thứ này trong phòng anh
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, mối tình của "chị đẹp" giờ chỉ còn một người chưa biết, đấy là người phụ nữ nguy hiểm nhất bộ phim này.
Mối tình vụng trộm dù có cố giấu đến đâu thì vẫn còn sơ hở. Trong tập 8 Chị Đẹp Mua Cơm Ngon Cho Tôi, khi mà cơn sóng mang tên "Lee Gyu Min biến thái" đã qua đi thì cơn sóng mới dữ dội hơn lại ập đến với chuyện tình của Yoon Jin Ah (Son Ye Jin) và Seo Joon Hee (Jung Hae In). Sau Yoon Seung Ho (Wi Ha Joon) và bố của Yoon Jin Ah, người thân thứ ba sắp sửa biết được mối quan hệ của họ chính là Seo Kyung Sun (Jang So Yeon) - chị gái của Seo Joon Hee, cô bạn thân luôn muốn tìm cho Yoon Jin Ah một người đàn ông tốt.
Trong tập này, khán giả đã có cơ hội biết được ít nhiều về người bố của hai chị em họ Seo. Bố của Seo Joon Hee và Seo Kyung Sun đã kết hôn lần ba và có một đứa con nhỏ tuổi hơn họ rất nhiều. Chính vì ông quá tệ bạc khi phản bội ba mẹ con mà Seo Kyung Sun không muốn kết hôn hay thậm chí là nghĩ tới chuyện yêu đương. Cô cũng không muốn em trai mình giống bố. Thế nhưng lần này, khi tình cờ nhìn thấy bức tranh vẽ Yoon Jin Ah ngủ trong phòng Seo Joon Hee, gương mặt cô đã biến sắc hoàn toàn, giống như thể cô đang cảm thấy bị phản bội.
Thật ra, Yoon Jin Ah và Seo Joon Hee cũng đã nghĩ tới việc có nên tiết lộ mối quan hệ yêu đương của họ với mọi người, trong đó có Seo Kyung Sun, hay không. Sau khi đi "quẩy" cùng các đồng nghiệp nữ, Yoon Jin Ah có đến công ty của Seo Joon Hee để thăm anh rồi ngủ lại trên ghế. Vô tình, cậu đồng nghiệp đang say xỉn của Seo Joon Hee đã phát hiện ra chuyện tình của hai người rồi... chúc mừng họ. Chính thái độ vui vẻ ủng hộ của cậu đồng nghiệp đã khiến đôi chính nghĩ tới chuyện công khai hẹn hò thay vì tiếp tục giấu giếm. Tuy nhiên, họ rất lo lắng về phản ứng của người thân trước sự thật này.
Yoon Jin Ah, Seo Joon Hee quyết tâm công khai chuyện hẹn hò
Yoon Jin Ah thậm chí đã cãi nhau với em trai mình. Yoon Seung Ho giận dữ nói: "Bố thì không biết sẽ như nào nhưng mẹ thì ít nhất sẽ ngất xỉu nếu biết chuyện đấy". Về phía Yoon Jin Ah, cô vừa đánh răng vừa lẩm bẩm một mình: "Yêu đương có gì mà không được? Có vấn đề gì chứ?". Cuối cùng, Yoon Jin Ah vẫn quyết định thú nhận mọi chuyện với bố. Tuy nhiên, khi cô vừa quỳ gối xuống và khóc nức nở thì ông hỏi: "Joon Hee đâu rồi?" khiến Yoon Jin Ah mở to mắt ngạc nhiên. Vậy là giờ chỉ còn mỗi mẹ chị là chưa biết chuyện thôi, chị đẹp ạ!
Yoon Jin Ah sốc khi nghe bố hỏi: "Joon Hee đâu rồi?"
Trong khi đó, mối quan hệ giữa Yoon Jin Ah và Lee Gyu Min (Oh Ryong) đã được giải quyết nhưng không thực sự khiến người xem cảm thấy "đã" vì gã sở khanh kia chưa bị trừng trị thích đáng mà chỉ phải "bắt tay giảng hòa" với Yoon Jin Ah. Cụ thể, sau khi vụ tai nạn xảy ra, Seo Joon Hee tức tốc tới bệnh viện cấp cứu để tìm Yoon Jin Ah. Vừa nhìn thấy Lee Gyu Min, anh đã lao vào đánh hắn nhưng bị cảnh sát ngăn lại. Gặp Yoon Jin Ah, anh ôm lấy cô hỏi han, còn cô thì xin lỗi anh, sau đó anh giúp cô thay đồ, giúp cô đi giày.
Seo Joon Hee tới bệnh viện tìm Yoon Jin Ah
Chở Yoon Jin Ah về nhà, gương mặt của Seo Joon Hee lộ rõ vẻ giận dữ nhưng khi Yoon Jin Ah hỏi thì anh cứ chối. Cuối cùng, anh dừng xe bên vệ đường và bật khóc: "Giờ không có Yoon Jin Ah anh không sống được mất". Yoon Jin Ah cố gắng giúp Seo Joon Hee nguôi cơn giận. Họ trở về nhà và có một đêm hạnh phúc cùng nhau. Vì Yoon Jin Ah, Seo Joon Hee đã từ chối chuyến đi Trung Quốc dù nó chỉ kéo dài ba tháng.
Giới thiệu tập 9 "Chị Đẹp Mua Cơm Ngon Cho Tôi"
Đón xem tập 9 Chị Đẹp Mua Cơm Ngon Cho Tôi vào thứ Sáu, ngày 27/4, trên đài jTBC.
Theo Trí Thức Trẻ
Không phải gã bồ cũ lái xe liều chết, đây mới là nhân vật nguy hiểm nhất phim "Chị Đẹp"! Dù có ích kỷ, cố chấp và điên cuồng đến mức nào, gã bồ cũ Lee Gyu Min vẫn chưa là gì so với nhân vật đáng sợ này của "Chị Đẹp Mua Cơm Ngon Cho Tôi". Dù mới đi đến gần nửa chặng đường, Chị Đẹp Mua Cơm Ngon Cho Tôi đã chứng tỏ sức hút "ghê gớm" của mình nhờ câu...