Tiếng nức nở trong nhà hàng tiết lộ bí mật của chồng
Trong nhà hàng, chồng tôi cố níu lấy tay Hoa để giải thích. Gương mặt anh đau khổ như kẻ vừa bị phụ tình.
ảnh minh họa
Tôi và Hoa là bạn thân từ nhỏ. Lên đại học, hai đứa ở cùng phòng trọ nên gắn bó với nhau như hình với bóng. Ở đâu có Hoa là ở đó có tôi và ngược lại. Hai đứa tôi đã hứa với nhau sẽ không yêu đương bất kỳ ai cho tới khi đi làm. Tuy nhiên tôi đã phá hủy lời hứa đó khi đang là sinh viên năm thứ 3…
Người đàn ông khiến tôi thất hứa với Hoa chính là chồng của tôi hiện tại. Anh đã quyến rũ tôi bằng vốn hiểu biết sâu rộng, nụ cười thân thiện, cách nói chuyện cởi mở và sự quan tâm đầy tế nhị. Vì thế tôi đã không thể khước từ tình cảm của anh.
Tôi giấu Hoa, lén lút qua lại với anh. Thế nhưng những biểu hiện của kẻ đang yêu khiến tôi không thể qua mắt được người bạn cùng phòng. Cuối cùng, tôi buộc phải giới thiệu anh với Hoa.
Lần gặp nhau đầu tiên của 3 người, tôi nghe theo lời Hoa, chọn địa điểm là quán cà phê ca nhạc ở gần ký túc xá để thử tài ca hát của anh.
Không ngờ, anh khiến tôi hãnh diện khi không ngại lên sân khấu và thể hiện một bài hát vô cùng ngọt ngào. Hoa nghe xong cũng ngưỡng mộ anh. Từ đó tôi quang minh chính đại hẹn hò mà không sợ những cái cau mày nhăn nhó của cô bạn thân.
Video đang HOT
Ra trường, tôi xin được việc làm ở một nhà xuất bản còn Hoa làm việc ở một công ty du lịch. Địa điểm làm việc của 2 đứa ở khá xa nhau nên chúng tôi thuê nhà trọ riêng. Cuối tuần hoặc vài tuần, chúng tôi mới đến thăm nhau.
Ngày tôi và anh kết hôn, Hoa bận lịch công tác nước ngoài nên không thể đến. Tuy nhiên Hoa vẫn liên tục gọi điện và gửi quà chúc mừng khiến tôi thấy rất tự hào. Sau đó một thời gian ngắn, cô ấy nhận quyết định điều chuyển công tác vào TP.HCM…
Thứ 7 tuần vừa rồi, trường cấp 3 của chúng tôi tổ chức lễ kỷ niệm 30 năm thành lập nên cả lớp quyết định tụ họp. Tôi ra sân bay đón Hoa rồi cùng về quê. Gặp nhau, 2 đứa mừng mừng tủi tủi, hàn huyên tâm sự cả buổi không hết chuyện.
Tôi mời Hoa đến nhà sau buổi họp lớp nhưng cô ấy từ chối. Vì thế chúng tôi hẹn gặp nhau ở một nhà hàng trước khi Hoa lên máy bay vào TP.HCM. Chồng tôi biết tôi hẹn với Hoa nên nằng nặc đòi đi cùng. Anh nói, việc tiếp đón bạn thân là việc của cả hai vợ chồng như thế mới thể hiện sự chu đáo. Tôi thấy có lý nên đã đồng ý…
Hai vợ chồng đến nhà hàng chừng 10 phút thì Hoa xuất hiện. Tuy nhiên khác với vẻ hồ hởi, thân thiện ngày hôm trước ở buổi họp lớp, Hoa cười gượng gạo và tỏ ra không vui trước sự có mặt của chồng tôi.
Chồng tôi không nhận ra biểu hiện khác lạ đó nên ra sức hỏi thăm, tạo không khí vui vẻ với Hoa. Thế nhưng Hoa vẫn luôn giữ kẽ. Suốt cả buổi, Hoa chỉ ngồi nghe vợ chồng tôi tung hứng. Thỉnh thoảng lắm, Hoa mới nói vài câu hài hước để câu chuyện đỡ nhạt nhẽo.
Khi tôi nhắc Hoa chuyện tình yêu và khuyên Hoa nên kết hôn sớm, Hoa xua tay và lảng sang chuyện khác. Sau đó, Hoa xin phép vào nhà vệ sinh… Trong lúc ngồi chờ Hoa, tôi nhận ra vài người quen ở bàn bên cạnh nên đã đến chào hỏi. Lúc quay trở lại, tôi thấy chiếc bàn trống rỗng nên vã vào phòng vệ sinh để tìm Hoa.
Không thể nào tin được, trước cửa nhà vệ sinh của nhà hàng, chồng tôi đang cố níu tay Hoa để giải thích một chuyện gì đó. Gương mặt anh đau khổ như kẻ vừa bị phụ tình. Trong khi đó, Hoa khóc nức nở nhưng vẫn dứt khoát gạt tay người đàn ông ra khỏi tay mình…
Nhìn thấy tôi, Hoa lau nước mắt rồi đẩy mạnh chồng tôi ra xa. Sau đó, Hoa xin phép rời đi. Trở về nhà, chưa kịp để tôi cất lời, chồng tôi đã quỳ xuống chân tôi rồi tiết lộ một sự thật động trời.
Hóa ra, trước khi tôi và anh kết hôn, Hoa đã mang thai đứa con của anh. Cái thai được phát hiện chỉ sau khi tôi biết mình có thai với anh vài ngày. Thế nhưng Hoa đã chọn cách im lặng và một mình bụng mang dạ chửa vào TP.HCM lập nghiệp.
Chồng tôi nghĩ Hoa đã phá bỏ cái thai. Tuy nhiên 2 năm trở lại đây, anh phát hiện Hoa quyết định sinh đứa trẻ. Anh tìm cách liên hệ nhưng Hoa luôn từ chối. Nay sự việc đã đến tai tôi, anh muốn tôi đứng ra giải quyết giúp anh, nhận nuôi đứa trẻ để Hoa đi lấy chồng.
Tôi nghe từng lời anh nói mà thấy trái đất như sụp đổ. Cổ họng tôi nghẹn lại và tim như ngừng đập. Tôi không thể tin, một câu chuyện hoang đường như vậy lại xảy đến với mình. Bây giờ tôi phải giải quyết ra sao? Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Vietnamnet
3 tháng sau ngày chồng mất tôi chết lặng khi nghe tin chồng có con riêng
Chưa ráo nỗi đau mất chồng, tôi lại đón nhận một nỗi đau khác khi hay tin cô bồ bí mật của chồng đã có bầu.
Một cuộc tình đẹp không chỉ tính bằng cái đám cưới, nó còn được ghi nhận bằng những tháng năm về chung một nhà. Chuyện tình của vợ chồng tôi cũng vậy, theo như ghi nhận của nhiều người, và ngay cả với chính tôi, hôn nhân ấy có lẽ là kết tinh của tình yêu, khi cả hai hơn chục năm bên nhau luôn dành cho nhau sự quan tâm, sẻ chia, luôn cùng nhau chăm sóc cho thiên thần bé nhỏ.
Biết tin bồ của chồng đã mất có con với nhau khiến tôi chết lặng. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng chúng tôi vốn dĩ là bạn học thời phổ thông. Sau những năm tháng cùng học đại học ở Hà Nội, từ những lần đi chơi cùng bạn bè, tình cảm đơm bông kết trái. Ra trường được hai năm, chúng tôi quyết định về chung một nhà, và con gái đầu lòng cũng chào đời một năm sau đó. Tôi là một kế toán cho một công ty tư nhân, chồng tôi làm quản lý cho một nhà hàng nhỏ tại Hà Nội. Công viện của cả hai khá bận rộn, nhưng hễ về đến nhà, chúng tôi lại chung tay chăm sóc con nhỏ, gác mọi gánh lo, ồn ào sau cánh cửa để vun đắp tổ ấm.
Thời gian trôi qua, con gái cũng đã vào lớp một, công việc của anh gặp nhiều thuận lợi, vì thế anh cũng sắm sửa được xe ô tô, mua được chung cư và vợ chồng chúng tôi thoát khỏi cảnh sống thuê nơi phồn hoa đô thị. Có điều, chồng tôi kể từ dạo ấy cũng hay chải chuốt, về khuya, mỗi lần về thì trên người cũng nồng nặc mùi rượu pha lẫn nước hoa thoang thoảng. Tôi vốn không cầu kỳ, kiểu cách, nên cũng không sành mùi nước hoa lẫn son phấn. Mỗi lần gặng hỏi, anh đều nói do tiếp khách nên bận rộn, vì yêu và tin chồng, tôi chả quan tâm hỏi thêm, chỉ cố gắng làm tròn bổn phận của một người vợ hiện thảo, đứng phía sau vun vén cho tổ ấm nhỏ.
Rồi cái tin sét đánh ấy cũng đến, vào một sáng mờ sương, nhận được tin chồng tôi đột ngột qua đời vì tai nạn giao thông, tôi vô cùng choáng váng. Tôi ngất lịm bên đầu máy điện thoại, mẹ chồng tôi ra đỡ máy, đỡ con dâu nhận được tin báo cũng ngất theo. Ngày đưa tang anh về quê, mưa phùn giăng lối, tôi đờ đẫn nhìn anh về với đất, vừa nhìn sang con thơ ngây dại, và đau lòng nhất là vì tôi đã mang bầu đứa thứ hai. Anh mất mà cha con chưa kịp nhìn mặt nhau, còn nỗi đau nào hơn. Vì con tôi cố gắng gượng chờ ngày sinh nở, tự nhủ mình đó cũng là cái số, dù ngắn nhưng những năm tháng bên nhau, vợ chồng tôi vẫn cơm lành, canh ngọt, anh vẫn luôn chu toàn cho mẹ con tôi.
Thấm thoát cũng 3 tháng kể từ ngày anh mất, tôi cũng mang bầu ở tuần 33. Một ngày đang ngồi làm việc, tôi nhận được một tin nhắn từ số máy lạ, có nhắn rằng là bạn của chồng, có một số thứ chồng muốn gửi lại cho tôi mà chưa gửi, giờ nhắn tôi đến lấy. Tôi khá hồi hộp và băn khoăn, nhưng cũng tò mò muốn xem đó là thứ gì nên cũng ra điểm hẹn.
Trước mặt tôi là một cô gái khá xinh đẹp, vẻ mặt cũng hiền lành, giọng nói nhỏ nhẹ. Vừa thấy tôi, cô ấy vội đến đón và đưa vào ghế ngồi. Sau một hồi giới thiệu về tên, tuổi, cô ấy chợt lặng người giây lát, mà có lẽ đến vài phút trước khi bị tôi gặng hỏi đến thứ mà chồng tôi gửi.
Cô ấy nói với giọng lí nhí, mở lời với câu xin lỗi tôi. Trong đầu tôi hình dung có chuyện không hay, nhưng cũng không muốn nghĩ đến cái điều mà đang nảy sinh trong đầu mình, cái điều... không thể. Nước mắt tôi lã chã khi cô ấy nói đang mang trong mình giọt máu của chồng tôi, với giọng đầy thành khẩn, không có sự lừa dối. Và cô ấy cũng không yêu cầu trách nhiệm đón nhận từ phía bố mẹ tôi. Chỉ là một tin báo mà cũng đủ khiến tôi lịm thêm lần nữa. Nhưng không hiểu sao đến lúc ấy tôi lại mạnh mẽ thế, gạt nước mắt, nhưng tôi cũng không phủ nhận hay khẳng định điều gì.
Tôi gắng gượng ra xe về, trong đầu đầy oán hận người chồng đã mất, với bồ của anh ấy, tôi cũng dành nguyên cảm xúc đó. Tôi chẳng biết chia sẻ với ai, tôi cũng không biết nên khuyên cô gái ấy thế nào. Dẫu gì chúng tôi cũng đều là góa phụ, có khác chăng chỉ là chính thống hay hờ mà thôi. Cô gái ấy còn trẻ, chưa chồng, cái thai cũng 5 tháng, tức là khi hay tin chồng tôi mất, cô ấy vẫn cố giữ lại đứa bé. Chắc hẳn thứ tình yêu ấy cũng đậm sâu, đủ để cô gái trẻ chấp nhận làm mẹ đơn thân, không danh phận. Tôi nên đón nhận hay phủ nhận sự tồn tại của đứa trẻ cùng cha khác mẹ ấy của con tôi? Chồng tôi thực sự đã để lại cho tôi cái câu trả lời khó xử này, và giờ tôi mắc kẹt giữa lương tâm và trách nhiệm, và thêm một lần đau... nỗi đau suốt đời không nguôi.
Theo GĐVN
Bắt quả tang chồng ngoại tình, vợ ngã khuỵu khi biết sự thật đau lòng phía sau Ngày đón anh từ chuyến công tác trở về, tôi thấy anh gầy đi hẳn. Đổi lại sự quan tâm hỏi han của tôi là ánh mắt tránh đi của anh. Vợ chồng lâu ngày mới được gặp nhau nhưng sau chuyến công tác đó, anh thường xuyên đi sớm về muộn, thậm chí tối không ăn cơm nhà và trở về khi...