Tiếng gọi “mẹ” muộn màng khi biết được bí mật về mẹ kế trong ngày tang lễ
Nghe được những lời này, nước mắt tôi chảy xuống như suối. Tôi quỳ trước linh cữu mẹ và khóc òa lên và thốt lên tiếng gọi “Mẹ!” muộn màng, thế nhưng mẹ mãi mãi không thể nghe được nữa
ảnh minh họa
Năm tôi vừa mới lên 9, mẹ đã qua đời. Trong trí nhớ của tôi, mẹ không giống với những người mẹ khác, mẹ đối xử với tôi không thương cũng không ghét, so với mẹ thì tôi thấy bố yêu tôi nhiều hơn, tôi cũng vô cùng yêu bố. Từ sau khi mẹ mất, bố càng thương chiều tôi hơn, ông nói vì muốn yêu thương thêm phần của mẹ nữa.
Không lâu sau khi mẹ qua đời, có người đến làm mối cho bố, họ nói rằng một mình bố phải nuôi tôi quả là điều không dễ dàng gì, trong nhà nên có một người phụ nữ . Nhưng tôi không đồng ý việc bố tái hôn, tôi sợ người phụ nữ khác sẽ cướp mất bố, bố cũng lo lắng vợ mới sẽ đối xử không tốt với tôi nên mặc dù có khó khăn nhưng bố vẫn một mình nuôi tôi như vậy.
Vào một hôm, đúng lúc tôi tan học về nhà thì thấy trong nhà xuất hiện một người phụ nữ lạ mặt, bố nắm lấy tay tôi kéo lại rồi nói:
“Đây là mẹ mới của con, nhanh gọi mẹ đi con!”
Tôi khóc rồi nói:
“Mẹ của con không còn nữa, con không cần mẹ mới, con không cần!”
Tôi khóc rồi chạy ra khỏi nhà. Bất luận tôi phản đối đến kịch liệt thế nào thì người phụ nữ đó vẫn trở thành mẹ kế của tôi.
Bởi không muốn làm tổn thương đến tôi nên họ không tổ chức hôn lễ. Sự xuất hiện của cô ấy dã làm gia đình tôi có sự thay đổi lớn, cô ấy cũng đối với tôi rất tốt nhưng tôi vẫn không thể tiếp nhận tấm chân thành đó. Mỗi bữa ăn, mẹ kế đều làm cho tôi những món ăn ngon, nhưng tôi thì lúc nào cũng chê này chê nọ, không canh mặn thì cũng chê nhạt, ấy vậy nhưng mẹ kế đều nhẹ nhàng nói lần sau bà sẽ chú ý.
Video đang HOT
Tôi còn lén lút để “bắt nạt” bà, hôm nay cắt thủng quần áo của mẹ kế, ngày mai lấy trộm đồ trang sức của bà ấy rồi vứt đi nhưng mẹ kế chưa từng trách tôi đến một lần, vậy mà đổi lại, tôi lại đến chỗ bố để tố cáo, nói xấu, bịa đặt mẹ kế đối xử với tôi không tốt thế nào. Nhưng bất luận tôi nói thế nào, bố đều không tin, mà ngược lại còn dặn tôi phải đối tốt với mẹ kế, bố càng vậy, tôi càng ghét bà ấy hơn bởi tôi cho rằng chính bà ấy đã chia cắt tình yêu của bố dành cho tôi.
Thái độ của tôi đối với mẹ kế bỗng thay đổi trong một lần ngã bệnh. Lần đó, tôi sốt rất cao nhưng bố lại không có nhà, mẹ kế hốt hoảng đưa tôi đến bệnh viện, thức mấy đêm liền chăm sóc cho tôi từng chút một, ngày tôi khỏi bệnh cũng là ngày thấy mẹ kế gầy đi nhiều. Cũng kể từ lần đó, tôi không còn ghét bà như trước nữa nhưng vẫn không thể nào gọi bà được một tiếng “mẹ”, vẫn không thể tiếp nhận tình yêu thương của bà.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, thoắt cái tôi đã bước vào Đại học. Kể từ ngày đi học, tôi rất ít khi về nhà, mặc dù mẹ kế đối với tôi rất tốt nhưng tôi vẫn có cảm giác gì đó khi đối mặt với bà ấy, còn bà ấy cứ cách vài ngày lại gọi điện thoại cho tôi, hỏi thăm tình hình học tập và dặn tôi phải chăm sóc tốt cho mình, hết t.iền thì cứ gọi điện về cho bà. Những ai không biết đều nghĩ rằng đó là mẹ ruột của tôi.
Vào một ngày cuối tuần, tôi nhận được điện thoại của bố, ông vừa khóc vừa nói trong điện thoại: “Mẹ con bị ốm rồi, giờ đang ở bệnh viện, tình hình nguy cấp lắm rồi, bà ấy muốn gặp con, con nhanh về đi!”.
Không nghĩ ngợi gì nữa, tôi vội vàng ra bắt xe về đến bệnh viện, mẹ kế đang nằm thở thoi thóp trên giường bệnh, bố dắt tôi đến trước mặt bà rồi nói:
“Cái Tuyết nó về rồi này, mình mở mắt ra mà xem này!”
Mẹ kế cố gắng hết sức để mở to mắt rồi nở nụ cười, bố bảo tôi gọi mẹ nhưng tôi không thể nào gọi nổi, cứ đứng như một bức tượng. Bố hét lên: “Gọi đi, nhanh gọi mẹ đi!”, nhưng tôi vẫn nhất quyết không gọi, quá tức giận, bố cho tôi một cái bạt tai, tôi khóc rồi chạy ra khỏi bệnh viện.
Ngày làm lễ an táng cho mẹ kế, vì cái bạt tai nên tôi không nói chuyện với bố. Lúc đó, bác cả bảo tôi quỳ xuống vái đầu trước mẹ và nói:
“Thật ra, đây không phải là mẹ kế cháu đâu mà là mẹ ruột cháu đấy. Trước khi bố cháu kết hôn cùng mẹ trước, bố cháu và mẹ cháu đã có quãng thời gian yêu nhau khá lâu, nhưng do bà nội phản đối nên họ phải chia tay nhau. Tuy nhiên, khi đó mẹ cháu đã mang bầu cháu, ông bà nội không hề hay biết, ngay cả bố cháu cũng mãi đến sau này mới biết.
Về sau, bố cháu kết hôn cùng mẹ trước nhưng bà ấy không thể sinh con, bởi vậy bố cháu bất đắc dĩ đã đến xin mẹ cháu được nhận nuôi cháu. Sau khi mẹ trước của cháu qua đời, tình cảm bố cháu dành cho mẹ ruột vẫn còn sâu đậm, đương nhiên, mẹ cháu cũng vì yêu bố cháu quá nhiều nên không tái hôn nữa. Một mình bà ấy trải qua bao nhiêu năm cực khổ như vậy, về sau bà ấy đã về đây để được tận tay chăm sóc cháu, đừng giận bố, cũng đừng hận mẹ cháu nữa!”.
Nghe được những lời này, nước mắt tôi chảy xuống như suối. Tôi quỳ trước linh cữu mẹ và khóc òa lên và thốt lên tiếng gọi “Mẹ!” muộn màng, thế nhưng mẹ mãi mãi không thể nghe được nữa. Cho đến bây giờ, tôi vẫn không thể nào tự tha thứ được cho mình, “nếu như còn có kiếp sau, nếu như còn được làm con của mẹ, mẹ hãy để con yêu thương mẹ như mẹ đã từng yêu thương con mẹ nhé!”
Theo blogtamsu
Cảm động với bức thư người phụ nữ gửi tới mẹ kế của con gái
Chắc chắn không người mẹ nào mong muốn có người phụ nữ khác chen vào cuộc sống của gia đình mình. Khi điều đó trở thành hiện thực, tâm trạng chung của hầu hết chị em phụ nữ là sự ấm ức và lo lắng. Tuy nhiên, cách phản ứng của mỗi người lại hoàn toàn khác nhau.
Gửi đến mẹ kế của con gái chị!
Chị chưa bao giờ mong chờ sự xuất hiện của em. Em cũng không có mặt trong những giấc mơ và dự tính để xây dựng tổ ấm của chúng tôi.
Chị không cần sự giúp đỡ của một người phụ nữ khác để nuôi dạy con cái mình. Gia đình đối với chị chỉ bao gồm bản thân, những đ.ứa t.rẻ và cha của chúng, chứ không phải là em.
Chị chắc chắn rằng em cũng vậy, không hề nghĩ đến sự tồn tại của chị trong cuộc sống của mình. Và chị cũng cá rằng em có hàng tá kế hoạch cho tổ ẩm riêng.
Nhưng cuộc đời là như vậy đấy. Có quá nhiều thứ mà chúng ta không thể nào lường trước được. Gia đình của chúng tôi phải chia tay nhau, và rồi em xuất hiện.
Trong tưởng tượng của chị, em là một con người nhỏ nhen và ích kỷ. Con gái chị không đời nào coi em là mẹ. Chị đã từng hy vọng em là người có phần nhạt nhẽo và thầm mong con bé hắt hủi em. Rồi cha bọn trẻ sẽ nhận ra rằng anh ấy đã phạm phải sai lầm lớn đến nhường nào.
Chỉ cần nghĩ đến việc có người khác thay thế vị trí của mình là trong lòng chị lại cảm thấy vô cùng giận dữ.
Nhưng mọi chuyện vẫn phải tiếp diễn...
Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, phải thừa nhận rằng em không hề giống như những gì mà chị tưởng tượng. Chị cảm thấy có phần ghen tị vì điều đó. Em là một người phụ nữ trẻ trung và đáng yêu.
Kế hoạch của chị đã thất bại hoàn toàn. Chị vốn tự nhủ rằng mình sẽ ghét cay ghét đắng con người ấy, nhưng chỉ cần nhìn thấy nụ cười thân thiện của em, trái tim chị liền dịu lại.
Chị cũng muốn chọc tức và phá hoại cuộc sống của em, nhưng tất cả mà chị cảm thấy là sự biết ơn đối với em.
Em đã chấp nhận con gái chị và yêu thương nó vô điều kiện. Đó thực sự là một món quà vô giá. Em coi con bé là một phần cuộc sống của mình, và luôn trân trọng mối quan hệ gắn bó giữa hai cha con. Điều đó cho thấy em là một con người dũng cảm biết nhường nào.
Khi ly hôn với chồng, chị đã biết rằng con bé sẽ vô cùng cô đơn và cảm thấy trống vắng bởi nó quá nhỏ và cần có mẹ kề bên. Nhưng thật đau lòng khi chị vẫn quyết định ra đi. Bởi vậy, chị rất biết ơn khi em đã chấp nhận hy sinh và lấp đầy khoảng trống ấy bằng sự bao dung và nhân hậu của mình. Em chính là người mẹ tuyệt vời mà con bé cần.
Và trên hết, em vẫn tôn trọng và không gạt chị ra khỏi cuộc sống của gia đình mình. Chị cảm thấy thật may mắn khi vẫn có thể thường xuyên trao đổi và chia sẻ với mẹ kế của con.
Em là một món quà mà ông trời ban cho gia đình chị. Con gái chúng ta sẽ trưởng thành và là một cô bé giàu tình yêu thương. Mặc dù cha mẹ con bé ly dị nhau, nhưng nó sẽ không phải chịu sự bất hạnh.
Chị sẽ rất vui mừng và yên tâm khi nghe con bé gọi em là mẹ và nhìn thấy hai người cư xử thân thiết với nhau. Chị có thể vượt qua tất cả những khó khăn và thử thách trong cuộc sống, chỉ cần con bé khỏe mạnh và hạnh phúc là đủ.
Con gái chúng ta thật may mắn vì nó có 2 người mẹ, 2 người phụ nữ kiên cường luôn yêu thương và chở che.
Một lần nữa cảm ơn em, thiên thần của gia đình chị!
Theo Hanoimoi
Tô canh mặn chát và giọt nước mắt muộn màng của người đàn ông có 10 năm ngoại tình Rồi anh chị cũng có một đứa con trai kháu khỉnh. Ngày con chào đời, anh cũng vui mừng, nhưng nhìn gương mặt khắc khổ của chị, anh chán. Anh vẫn ngoại tình thường xuyên với Thy. (Ảnh minh họa) Hôm trước đám cưới, anh nói thẳng với chị: "Tôi không yêu Thảo, là mẹ tôi bảo tôi lấy em, thế nên đừng...