“T.iền đâu? Anh đừng làm con này điên lên!”
Người yêu tôi có một sở thích thực tế đến mức thô thiển. Với em “t.iền giải quyết mọi vấn đề”
Tôi và em yêu nhau được 1 năm, chuyện tình cảm của hai chúng tôi phát triển khá tốt. Em là cô gái thông minh, sắc sảo, giao tiếp tốt. Hầu như mọi chuyện em làm tôi không thể chê vào đâu được. Duy chỉ có một vấn đề làm tôi thấy băn khoăn là bạn gái tôi cực kỳ thích t.iền. Em đề cập vấn đề t.iền một cách hồn nhiên, giữa chốn đông người, thậm chí với bạn bè tôi em cũng không ngần ngại vòi vĩnh làm tôi phát ngượng.
Chúng tôi bằng t.uổi nhau, em khá xinh, khéo ăn nói lại thêm cái tính hài hước nên rất được lòng mọi người. Xung quanh có rất nhiều anh chàng đẹp trai theo đuổi nhưng em không màng tới bạn bè nói tôi may mắn vì yêu được cô gái như em.
Không giống như những cặp yêu nhau thường thích không gian riêng, những lần gặp nhau của chúng tôi hầu như đều tụ tập hội bạn của cả 2 đứa, ăn uống c.hém gió quên trời đất. Cũng vì cái tính nhanh nhảu, hoạt bát của em mà hội con trai tụi tôi không bao giờ chịu thiệt thòi khoản t.iền nong. Mỗi lần đi ăn uống xong, em đều là người chủ trì “đi chợ” rồi “móc ví” từng tên một. Cách hành xử của em làm tôi và hội bạn thấy thoải mái vô cùng. Với em lúc nào cũng phải có cái tuyên ngôn “sòng phẳng cho dễ chơi, đã ăn là phải “lệ quyên”.
Tôi không biết các cô gái khác thế nào, nhưng người yêu tôi thì thích t.iền ra mặt. Cái gì cũng được em quy ra thành t.iền để giải quyết. Những lần sinh nhật hay vào dịp đặc biệt tôi hỏi em thích quà gì để tặng thì em hồn nhiên trả lời “Em chỉ thích t.iền, anh cứ đưa t.iền cho em khỏi phải mua quà rách việc”. Lúc đầu tôi thấy đó là hài hước, nhưng dần dần dần thấy hơi kỳ cục. Tình cảm con người cũng như tinh thần em đều mang t.iền ra để cân đo khiến người khác thấy khó chịu vô cùng.
Ảnh minh họa
Dù mới yêu nhau một năm nhưng hầu như mọi vấn đề cần chi phí tôi đều lo hết cho em. Từ t.iền nhà, t.iền sinh hoạt đến những chi phí đắt đỏ em cần tôi đều lấy t.iền túi ra chi trả. Yêu nhau mà cứ gặp nhau em lại mở ví của tôi kiểm tra xem hôm nay giắt lưng bao nhiêu. Nhiều lần tôi cũng nửa thật nửa đùa kêu sao em kỳ cục thế thì em hồn nhiên trả lời “em kiểm tra để còn biết đường ăn uống dè xẻn, chứ ăn vô tội vạ đến lúc anh không có t.iền trả thì gán em lại quán à?”. Em từng nói mục tiêu sống của em chỉ hướng tới 3 điều “gia đình, t.iền và ăn ngon”, những cái còn lại không có ý nghĩa nhiều.
Video đang HOT
Lắm khi tôi phát ngại với sự thẳng thắn quá mức ấy. Sự thẳng thắn đó làm tôi có cảm tưởng như em đang đ.ánh mất đi cái duyên của mình. Đến nỗi nhiều hôm bạn bè chẳng biết đùa hay thật mà phát biểu “người yêu thằng Phong chỉ thích “hoa đồng t.iền” thôi, dễ nuôi lắm!”.
Mấy lần tôi ngỏ ý bàn chuyện hôn nhân với em thì em lại gạt phắt đi. Nói em chưa muốn cưới, rằng em còn muốn bay nhảy và chừng nào tôi mua được nhà thì lúc đó hãy bàn đến chuyện cưới xin. Em không muốn lấy nhau về sinh con đẻ cái rồi chui rúc trong cái phòng trọ chật chội, chạy đôn chạy đáo lo trả t.iền tháng một. Nhiều khi áp lực công việc, nhìn thấy em là những câu cửa miệng lúc nào cũng chỉ có t.iền, t.iền làm tôi muốn nổi cáu. Góp ý thì em chẳng chịu sửa, còn tự tin nói “trên đời này ai mà chẳng thích t.iền, chỉ là họ không dám thẳng thắn nói ra như em. Em sống thật thế anh còn trách cái nỗi gì, hay anh muốn em đạo đức giả?”. Những lý lẽ của em sắc sảo làm tôi có muốn cãi cũng chịu, vì biết trước mình không đủ hoạt ngôn để tranh cãi với em.
Nếu mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó thì tôi vẫn cố chịu đựng. Ấy thế mà có một lần em làm tôi bẽ mặt trước bao nhiêu bạn bè, kể cả những người xa lạ ngồi bên. Hôm đó là sinh nhật em, chúng tôi cùng hội bạn thân tụ tập tại một quán quen. Sau màn hát hò em cũng không quên nhiệm vụ đòi quà. Tôi đưa cho em hộp quà tôi chuẩn bị từ trước (đó là một cái váy) thì em tỏ vẻ không thích ra mặt nhưng vẫn không quên đòi thêm “khoản đi kèm”. Tôi chưa kịp giải thích thì em đã ném ra một câu xanh rờn “T.iền đâu? Anh đừng làm con này điên lên!”. Tôi chưng hửng trước câu nói của em, giá như lúc đó có cái lỗ chắc tôi sẽ chui vội vào cho đỡ mất mặt. Còn lũ bạn tôi lúc đó mắt chữ O mồm chữ A, không ngờ cô bạn gái của tôi lại tỏ thái độ ra mặt đến thế.
Thật sự tôi yêu em, nhưng không thích cái sở thích trắng trợn của em. Tôi không hiểu nếu đặt lên bàn cân thì “tình yêu” và “t.iền” cái nào sẽ có sức nặng với em hơn. Ngoài cái sở thích quái dị kia thì mọi mặt em đều không chê vào đâu được. Tôi có nên tiếp tục yêu một người con gái coi trọng vật chất như thế không?
Theo Tintuc
Mất một mắt vì tham t.iền, “đốt” đời trai để sưởi ấm tình già
Uống xong ly rượu, tôi thấy người lâng lâng như say sóng. Rồi tôi mê đắm, mụ mị trong vòng tay lả lơi, êm ái của bà chủ nhà.
19 t.uổi tôi theo bác họ ra thành phố làm thợ hồ kiếm sống, đồng lương phụ thuộc vào mỗi công trình lớn, nhỏ mà chủ thầu nhận được. Ăn tiêu hết sức dè sẻn, mỗi tháng tôi cũng gửi về quê cho bố mẹ được năm, bảy trăm nghìn.
Sức dài vai rộng lại quen vất vả nhà nông nên tôi chẳng từ việc gì, làm băng băng. Ông chủ quý tôi lắm. Ăn uống kham khổ, ngủ thì vạ vật lán lều, thế mà ai cũng khen tôi đẹp trai, cơ bắp vạm vỡ, ăn đứt nhiều trai thành phố.
Chẳng những thế, Trời còn phú cho tôi giọng hát trầm ấm nên lúc rảnh rỗi, anh em thợ hay quây quần quanh tôi để tôi hát cho họ nghe để vui hơn mà quên nhọc nhằn đời thợ.
Phụ hồ được hơn một năm thì tôi lên làm thợ xây chính nên lương, thưởng cũng cao hơn nhiều so với làm phụ hồ.
Gần cuối năm ông chủ nhận được hợp đồng sơn sửa cho một biệt thự 5 tầng ở trung tâm thành phố. Chủ căn biệt thự là một phụ nữ gần 50 t.uổi, góa chồng, có một anh con trai đang làm cho một công ty liên doanh với nước ngoài ở tỉnh bên.
Căn biệt thự thật đẹp, đồ đạc toàn hàng xịn, có cả sân vườn cây cảnh với nhiều loài cây, hoa lạ mắt. Trong gara ô tô là chiếc xe mới cáu cạnh màu đỏ chói của bà chủ, nghe nói anh con trai cũng có ô tô riêng.
Giầu có nhưng bà chủ chẳng hề kênh kiệu, bà xởi lởi nói chuyện với anh em thợ, cho chúng tôi dựng lán ở góc sân để tiện sinh hoạt và sửa sang căn nhà.
Với riêng tôi, không hiểu sao tôi cứ có cảm giác là bà chủ hay nhìn lén tôi. Cái trực giác của thằng con trai đến t.uổi yêu đương nó lạ lắm, mỗi lần phát hiện bà chủ đang "ngắm" tôi, tim tôi lại đ.ập rộn ràng như trống làng, hai má nóng bừng bừng...
Rồi một buổi chiều cuối tuần, khi anh em thợ lục tục ra về thì bà tới xin ông chủ cho tôi ở lại giúp bà mấy việc lặt vặt. Theo bà lên gác hai, bà bảo tôi kê lại cho bà chiếc tủ phấn vì để nó ở vị trí hiện tại không hợp với phong thủy nhà bà.
Đang hí húi kê dọn thì không biết vô tình hay cố ý, bà chủ làm đổ một ít sơn lên người tôi. Bà chủ xin lỗi rối rít rồi đi lấy đưa cho tôi một bộ quần áo của con trai bà, chỉ cho tôi nhà tắm và giục tôi đi tắm rửa còn về sớm kẻo muộn.
Từ nhà tắm bước ra, tôi đã thấy bà bày ra bàn một bữa ăn nhẹ, bà bảo tôi uống cùng bà ly rượu cho ấm người...Uống xong ly rượu, tôi thấy người lâng lâng như say sóng. Rồi tôi mê đắm, mụ mị trong vòng tay lả lơi, êm ái của bà chủ nhà.
Từ sau lần đó, chiều nào tôi cũng lấy lý do nọ kia để không trở về nhà trọ cùng đám thợ xây mà ở lại để "phục vụ" bà chủ. Bà chiều tôi hết mực, đưa cho tôi số t.iền bằng mấy năm lương thợ xây...
Thế rồi chuyện mờ ám của tôi và bà chủ nhà bị chính anh con trai của bà phát hiện ra, khi anh từ cơ quan về nhà.
Quá tức giận, anh ta đã đẩy tôi ngã dúi dụi, mất đà nên tôi bị bổ nhào, đ.ập mặt vào tấm gương to của cái tủ đứng trong phòng ngủ của bà chủ.
Tôi trở về quê với một bên mắt trái thị lực chỉ còn 1/10, mặt chằng chịt sẹo do bị mảnh gương vỡ đ.âm vào. Nỗi xấu hổ, mặc cảm về thể xác không đau đớn bằng nỗi nhục nhã lương tâm mỗi khi tôi nhớ lại chuyện đã qua của mình. Tôi đang sống trong những ngày tháng ân hận và dằn vặt vô cùng.
Theo TPO
Lý Liên Kiệt bị bôi nhọ hèn kém, tham t.iền Trước những cáo buộc, tài tử nổi tiếng đệ đơn kiện lên Tòa án quận Triều Dương, Bắc Kinh (Trung Quốc). Gần đây trên mạng xôn xao thông tin về bài viết Bản chất của Lý Liên Kiệt: một kẻ hèn nhát. Trên trang cá nhân của người có tiếng nói trong ngành giải trí - Tống Tổ Đức chỉ rõ, ngôi sao...