Tiễn bạn trai lên đường du học, vừa quay lưng tôi đã ngã quỵ khi thấy một người
Tôi với anh là có duyên không phận, là chút tình cảm còn vương vấn nhưng chẳng thể quay lại tìm nhau một lần nữa. Hơn hết, giữa chúng tôi không chỉ có tình yêu, mà còn có cả một đoạn quá khứ nhục nhã, uất hận… mà cả đời tôi chẳng thể quên.
25 t.uổi, tôi có tất cả mọi thứ trong tay, có một công việc lương nghìn đô tại một công ty nước ngoài, có một người bạn trai hào hoa, đẹp trai, có một gia đình hạnh phúc mà ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ… Hơn hết, tôi còn xinh đẹp và lúc nào cũng tràn đầy tự tin. Người ta bảo, tướng tùy tâm sinh, tôi có được như ngày hôm nay là vì trước đó trời đã lấy đi quá nhiều thứ, lúc này là lúc ông bù đắp lại.
Phụ nữ t.uổi 25 ai cũng nghĩ tới chuyện có cho mình 1 tổ ấm, tôi cũng thế thôi nhưng vì tương lai tôi muốn phát triển sự nghiệp thêm 1 chút để sau này có thể toàn tâm toàn ý lo cho gia đình. Đầu năm, anh hỏi cưới nhưng tôi từ chối. Cuối năm, anh nói anh muốn đi tu nghiệp 2 năm. Tôi dĩ nhiên chẳng có lý do gì ngăn cản anh vì ngay từ lúc đầu chính tôi không muốn cưới.
Anh người yêu của tôi hiện tại vừa đẹp trai, tốt tính lại giỏi giang. Ảnh minh họa.
Ngày anh lên đường, tôi ôm anh nức nở, không phải khóc vì nhớ thương anh mà khóc vì tôi nhớ lại quá khứ, lo sợ cho tương lai. Từ ngày tôi chia tay mối tình đầu khắc cốt ghi tâm, tôi gần như không dám xuất hiện ở sân bay, vì mỗi lần tới đây tôi đều không thể kiềm lòng. Anh hiểu, nên ôm tôi thật chặt, hứa anh sẽ trở về, nói anh sẽ sớm cưới tôi sẽ không để tôi phải khổ thêm nữa.
Tôi quyệt nước mắt bảo anh giữ gìn sức khỏe rồi buông tay để đi anh vào làm thủ tục. Đúng lúc này, nhìn sang phía bên kia, tôi thấy hình ảnh quen thuộc của một người con trai, người con trai gây ra tất cả đau khổ cho tôi, phá vỡ toàn bộ cuộc sống, ước mơ của tôi. Và cũng là người biến tôi từ một cô gái thành đàn bà, tạo nên vết nhơ cả đời tôi chẳng thể xóa được.
Anh đứng đó, nhìn tôi, mỉm cười như cách anh vẫn làm nhiều năm trước, như cách anh luôn chờ tôi sau mỗi buổi làm thêm về.
Ngày đó, tôi năm 2, anh năm cuối,… chúng tôi yêu nhau bằng thứ tình yêu thuần khiết nhất. Tôi chưa từng nghĩ tới tương lai ra sao, mọi thứ sau này thế nào, chỉ biết lúc yêu phải yêu hết lòng. Tôi trao anh đời con gái, dọn đến ở cùng anh… Chúng tôi xem nhau như vợ chồng, gọi nhau là ông xã – bà xã (cái tên sau này tôi sẽ không bao giờ gọi ai như thế).
Mọi chuyện yên bình cho tới 1 ngày tôi không còn thấy anh đến đón tôi về từ chỗ làm bán thời gian, tôi gọi anh không nghe máy, màn hình hiện lên tin nhắn nói rằng anh có lỗi với tôi. Tôi vội vã trở về nhà thì phòng ốc trống trơn, anh đã dọn tất cả quần áo đồ đạc cá nhân ra khỏi nhà không một lời giải thích.
Video đang HOT
Tôi không biết lý do anh ra đi là gì, tại sao lại bỏ tôi khi tình cảm của cả 2 đang tốt đẹp? Ảnh minh họa.
Trời đổ mưa lớn, tôi đi tìm anh, tôi không biết mình đã gặp những ai, chạy đi những đâu cho tới khi tôi đứng trước kí túc xá, bên trên là phòng của một người bạn thân từ nhỏ của anh.
Anh ta nói anh đi Mỹ, anh bay vào tối hôm ấy. Thì ra, anh nhận được học bổng du học từ 1 tập đoàn lớn và cô gái yêu đơn phương anh 2 năm trời ở lớp đại học là con gái của chủ doanh nghiệp đó. Dễ hiểu mà, cô ấy nhường xuất đó cho anh.
Đứng trước tương lai đổi đời, anh đá văng tôi không 1 lời giải thích.
Tôi điên cuồng bắt xe ra sân bay, tôi chạy thật nhanh vào chỗ làm thủ tục nhưng chậm 1 bước máy bay đã cất cánh, tôi dần lịm đi cho tới khi tỉnh dậy thấy đang nằm trong bệnh viện.
Tôi có bầu! Đã bầu được 6 tuần t.uổi… nhưng tôi không hề hay biết. Bác sĩ nói em bé rất khỏe. Nếu là người phụ nữ khác nghe tin con mình khỏe có gì vui sướng hơn. Còn tôi thì không, tôi phải sống thế nào khi mới năm 2 đã ôm bụng bầu đến lớp, còn bố mẹ tôi, còn anh, anh ở đâu…
Hàng trăm ngàn câu hỏi, hàng vạn cách được đưa ra nhưng cuối cùng tôi vẫn chọn cách bỏ đi con mình. Ngày tôi lên “bàn đẻ” sớm, cũng là lúc tôi thề sẽ sống tốt hơn anh, sẽ lấy người tốt hơn anh, sẽ đẻ ra những đứa con tốt hơn con anh,… Nhưng tôi biết dù thế nào tôi vẫn sẽ yêu anh, theo cách cay nghiệt nhất.
Sau ngày hôm đó, tôi ốm liên tục trong 1 tháng, người tôi từ 50kg xuống còn 42kg chỉ trong 2 tuần, bố mẹ tôi biết chuyện khóc hết nước mắt nhưng nghĩ thương tôi rồi cũng đành im lặng.
Tôi bảo lưu 1 năm học, chuyển vào Nam hơn nửa năm, khi mọi thứ ổn định mới trở lại trường học. Trong thời gian này tôi gặp người yêu hiện tại, anh yêu và hiểu tôi, quá khứ của tôi anh cũng biết rõ. Nhưng có điều anh không biết, sau 4 năm, tôi vẫn còn yêu người cũ, vẫn nhói lòng khi bước tới quán quen, vẫn đau đáu khi nhìn những đ.ứa t.rẻ khác và sợ hãi khi đến bệnh viện…
Qúa khứ như 1 bản nhạc ven đường, dù tôi không cố ý nghe nó vẫn dội về khiến tôi nức nở… Ngày hôm nay là một ngày như vậy.
Tôi quay lưng bước đi, nghe tiếng gọi phía sau nhưng không dám dừng lại, nước mắt tôi chảy dài, bao nhiêu năm qua tôi hận anh biết mấy, ngay lúc này tôi chỉ thấy hận bản thân mình nhiều hơn. Vì sao tôi cứ mãi lụy tình như vậy?
Theo afamily.vn
Vừa được bạn trai cầu hôn chưa lâu, cô gái lại lập tức hủy cưới vì nghe được câu chuyện tréo ngoe
Hồng cố gắng giữ bình tĩnh, cô không vội xông vào chất vấn anh về cô gái ấy. Hồng lặng lẽ men theo dãy ghế và đến gần hai người. Cô chọn ngồi khuất sau lưng họ và lắng nghe câu chuyện.
Hồng và Quân quen nhau qua mai mối. Khoảng thời gian ban đầu, cả hai chỉ xem nhau như những người bạn thân, sau đó, Hồng dần có tình cảm với Quân. Cô yêu cách anh đối xử ân cần, chu đáo mỗi khi cả hai ở bên nhau.
Quân kể với Hồng, trước đây 3 năm, anh từng yêu điên cuồng một cô gái tên Lan. Lan là mối tình đầu của Quân, cả hai yêu nhau chỉ 1 năm, nhưng kỉ niệm về Lan là những điều Quân không thể nào quên.
Nhưng cuối cùng chính Lan lại là người phản bội tấm chân tình của Quân và đến với người đàn ông khác. Nỗi đau ấy đến bây giờ Quân vẫn chưa nguôi ngoai. Hồng thương xót và thầm nhủ sẽ ở bên xoa dịu tổn thương của Quân, giúp anh lấy lại niềm tin vào tình yêu và cuộc sống.
Quân cảm nhận được tình yêu của Hồng, anh từng nói rằng: 'Anh không thể đáp lại tình cảm của em, anh vẫn chưa quên được tình đầu, em nên rời xa anh và đến với người đàn ông khác tốt hơn anh!'.
Hồng buồn bã lắc đầu: 'Em sẽ không rời xa anh, em tin sẽ có ngày anh mở lòng với em, mọi chuyện cần có thời gian và em sẽ đợi anh!'.
Thời gian đằng đẵng trôi qua, Hồng trở thành người bạn thân đáng tin cậy của Quân trong suốt 5 năm, Hồng tin khoảng thời gian 5 năm đủ khiến Quân cảm động và chấp nhận cô. Không ngoài dự đoán, Quân ngỏ lời cầu hôn Hồng vào một buổi chiều lộng gió.
Quân xỏ nhẫn vào ngón tay Hồng, anh trìu mến nhìn cô: 'Em đã đợi anh 5 năm, anh biết ơn về những điều em đã làm, anh sẽ dùng nửa đời còn lại đáp đền tình cảm của em!'.
Hồng mỉm cười trong nước mắt, cô không ngờ giấc mơ trở thành vợ Quân đã sớm trở thành hiện thực. Ngày Hồng thử váy cưới, cô đợi mòn mỏi nhưng không thấy Quân đến. Hồng gọi điện liên tục nhưng điện thoại của Quân đã khóa máy, trong suy nghĩ của cô có những dự cảm không hay.
Hồng thẫn thờ rời tiệm váy cưới, cô lang thang trên con phố mà cả hai thường nắm tay nhau đi dạo. Bất chợt Hồng sững người khi nhìn sang tấm kính của tiệm cafe bên đường, có hai người đang chuyện trò cười nói vui vẻ. Người đàn ông ấy không ai khác là Quân, còn cô gái ngồi bên cạnh thân mật với anh chẳng khác nào người yêu.
Hồng cố gắng giữ bình tĩnh, cô không vội xông vào chất vấn anh về cô gái ấy. Hồng lặng lẽ men theo dãy ghế và đến gần hai người. Cô chọn ngồi khuất sau lưng họ và lắng nghe câu chuyện.
Lan bật khóc nức nở: 'Em hối hận vì ngày xưa phản bội anh và đến với người đàn ông khác. Em đã nhận quả báo và có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Em và anh ấy ly hôn rồi, chúng mình có thể quay về bên nhau không? Em sẽ bù đắp cho anh những lỗi lầm mà em gây ra'.
Quân khẽ thở dài: 'Anh sắp cưới Hồng, cô ấy đã luôn ở bên cạnh anh trong lúc khó khăn nhất. Anh không thể bỏ rơi cô ấy. Nhưng anh... anh vẫn còn yêu em!'.
Hồng bấm chặt móng tay cố giữ đầu óc tỉnh táo. Cô cứ ngỡ sau khi bị bỏ rơi, Quân sẽ nhận ra bài học cay đắng và tránh xa Lan. Nhưng nhìn xem anh vẫn chưa thức tỉnh, Quân đang do dự và điều chắc chắn là anh sẽ không bỏ rơi Lan.
Hồng gạt nước mắt và rời khỏi tiệm cà phê. Nếu Quân không thể quyết định thì cô sẽ tác hợp cho anh và mối tình đầu. Hồng gọi điện thông báo cho cả hai gia đình rằng hôn lễ sẽ hủy bỏ. Tối hôm ấy, điện thoại của Hồng đổ chuông liên tục, chẳng cần nhìn cũng biết người gọi đến là Quân.
Ảnh minh họa
Quân kinh ngạc hỏi: 'Tại sao em hủy bỏ hôn lễ? Không phải em luôn mong đợi trở thành vợ của anh sao? Tại sao em không hỏi qua ý kiến của anh mà vội đưa ra quyết định?'.
Hồng bật cười đau đớn: 'Anh nên đến với người phụ nữ anh yêu, em không thể thay thế cô ấy, càng không thể níu giữ trái tim của anh. Ngày em thử váy cưới anh cũng không đến, em còn trông mong anh sẽ yêu thương em sau khi cưới sao?'.
Quân im lặng không thể phản bác. Hồng biết đó là cách giải thoát tốt nhất cho cả hai. 5 năm ở bên Quân, Hồng đã làm mọi điều nhưng vẫn không thể chiếm trọn trái tim của anh. Thay vì cố gắng níu kéo, cô chọn buông tay và chúc phúc anh với mối tình đầu. Có lẽ đây là món quà tốt nhất và cuối cùng mà cô có thể dành tặng cho Quân. Cô không trách anh, chỉ trách bản thân đã yêu hết lòng mà không chừa lại đường lùi, để bây giờ mọi đau đớn mình cô gánh chịu.
Theo Trí thức trẻ
Từ bỏ chồng đại gia để quay lại với mối tình đầu, thế nhưng khi gặp lại, người tình đề nghị một câu khiến tôi tan nát trái tim Những lời nói ngọt ngào của Đăng gieo vào trái tim trí óc tôi mỗi ngày khiến cho càng ngày càng nhớ mối tình đầu hơn. Rời ghế giảng đường đại học cũng là lúc mối tình đầu của tôi với Đăng chấm dứt sau 3 năm yêu nhau mặn nồng. Do Đăng phải về quê làm việc còn tôi thì có bác...