Tiếc thương những kỷ niệm
Nó muốn được tươi cười như trước, một nụ cười không mang theo nước mắt và sự chua chát…
Ngoài trời những giọt mưa lại bắt đầu rơi… Nó vừa lang thang ở Blog của người nó yêu, tự nhiên nó thấy buồn lắm!
Dường như nước mắt nó ứa ra mà nó vẫn cố gắng kìm nén, nó nghe đâu đây tiếng mưa lách tách trên mái hiên, nghe đâu đây văng vẳng những tiếng nói yêu thương ngày nào… trái tim nó như bị từng nhát dao khắc lên những dòng kỷ niệm, những tiếng nói âm áp, nụ cười và ánh mắt long lanh của người con gái nó yêu…
Nó nhớ những lần 2 đứa đi trong mưa, cũng mưa như thế này, cái mưa lây phây của mùa đông lạnh giá càng làm cho nó run lên, nó nhớ những lúc ôm em vào lòng, cảm nhận từng hơi ấm của tình yêu, cảm nhận từng hơi thở ấm áp của người con gái đã làm trái tim nó tan nát…
Dường như nó muốn thoát khỏi chuyện tình cảm này, nó muốn được tươi cười như trước, một nụ cười không mang theo nước mắt và sự chua chát… Nó cố gắng vùng vẫy nhưng càng vùng vẫy nó càng vướng mắc, nó sợ lắm. Nó không có cách nào thoát ra, nó ước gì đó chỉ là giấc mơ và khi nó tỉnh dậy thì người con gái nó yêu vẫn bên cạnh nó, âu yếm vuốt ve nó…
Nó ghét mưa lắm nhưng nó lại thích đi trong mưa. Nó ghét mưa lắm nhưng nó lại thích đứng ngắm những giọt mưa. Đi trong mưa nó có cảm giác như tâm hồn nó đang được gột rửa. Ngắm những giọt mưa nó cảm giác như đang được chia sẻ, cảm thông mặc dù tiếng mưa rất buồn và cô đơn.
Video đang HOT
Ngắm những giọt mưa nó cảm giác như đang được chia sẻ cảm thông
Tiếng mưa rơi nghe sao não nề, khiến nó buồn lắm! Nó nhớ lại những kỷ niệm ngày xưa những lúc hai đứa vui đùa, nhớ đến cái lần đầu gặp em… Đó là ngẫu nhiên, lần đầu tiên gặp mặt trong một hoàn cảnh nửa khóc nửa cười, lần đầu gặp ánh mắt ấy, nụ cười ấy, mái tóc ấy đã làm nó xao động và rồi nó đã thầm nhớ và yêu lúc nào cũng không hay biết.
Nó thấy nhói trong tim và cảm giác luyến tiếc những ngày tháng bên nhau. Từ khi yêu em, cuộc đời nó rẽ sang một hướng khác, không còn những ngày tháng nhàn chán đắm chìm trong thế giới ảo, nó thích đi chơi hơn, cười nhiều hơn… và hạnh phúc trong đời nó xuất hiện nhưng nó phải chịu sự đau khổ, sự dằn vặt mà nó chưa bao giờ nó phải chịu đựng. Nó mất đi sự tôn nghiêm bản thân, nó đã không còn là chính nó và bất chấp tất cả để được bên em. Nhưng nó đã nhầm, dù nó có chịu hàng trăm ngàn đau khổ hay bất chấp tất cả thì nó cũng sẽ mãi mãi ko được ở bên em… Nó đã không tin và cố gắng, cố gắng chịu đựng, cố gắng vun đắp và kết quả là ngày hôm nay… nó vẫn cô đơn thương nhớ một người, một người không thuộc về nó.
Nó đứng lên như thường lệ mỗi khi trời mưa, nó nhìn ra cửa sổ, trông những hạt mưa rơi, trong lòng mát mát buồn, luyến tiếc những giọt mưa hay những dòng kỷ niệm… Hít một hơi thật dài nó nhấm mắt lại… Thôi thì…
Kun Xjnh (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Nhớ anh - nhớ lá thư tay
Đã ba năm và nhiều ngày có lẻ tôi vẫn nhớ anh, nhớ kỷ niệm ngọt ngào...
Đã ba năm và nhiều ngày có lẻ tôi vẫn nhớ anh, nhớ kỷ niệm ngọt ngào, những cảm xúc sướng vui mỗi lần đọc thư anh, nhớ anh đã đến và để lại trong tôi ước mơ hạnh phúc trong veo như là cổ tích...
Cách đây bốn năm tôi và anh quen nhau qua chương trình Cảm nhận âm nhạc trên sóng FM Đài Tiếng nói Việt Nam, hôm đó bài tôi phát sóng, anh nghe và ghi nhanh địa chỉ của tác giả.
Hoàn toàn bất ngờ khi nhận được lá thư tay, bên ngoài là những họa tiết trang trí rất đẹp, tôi hồi âm bằng lời cảm ơn... Từ đó cả hai thường xuyên liên lạc với nhau. Mỗi tuần chúng tôi đều gửi thư tay, kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện bản thân trải nghiệm...
Anh hơn tôi hai tuổi nhưng vẫn thích gọi bằng tên. Anh thường ghi nhật ký bằng thư nên tôi chỉ trông mau mau hết tuần để nhận và đọc những dòng chữ thân yêu đó. Anh bảo hay đọc lại thư tôi vào những lúc rỗi và "nếu cuối tuần chưa nhận được thư thì ra vào không yên. Chưa bao giờ thấy nhớ ai như thế, chỉ mong được gặp và biết mặt nhau".
Anh muốn tôi gửi hình nhưng tôi không đồng ý, vì thích sự lãng mạn như trong cuốn tiểu thuyết (Trăm năm cô đơn) mình đã đọc, hai người không cần biết mặt nhau vẫn có thể nhớ, yêu... và anh đồng ý. Qua nét chữ, cách trò chuyện, với những trăn trở từ cuộc sống, tôi biết anh là một chàng trai tốt.
Từ sự đồng điệu đó chúng tôi yêu nhau. Một tình yêu có nhiều kỷ niệm nhưng chưa một lần cầm tay, không cả rụt rè một cái hôn... đơn giản vì cả hai chưa từng biết mặt nhau. Chúng tôi gửi nỗi nhớ trên từng cánh thư, anh hẹn đúng một năm ngày hai chúng tôi quen nhau sẽ về thưa chuyện với người lớn...
Những lá thư tay của anh vẫn còn làm tim tôi nhói đau những khi mở đến
Rồi tới một ngày tôi nhận được điện thư, không phải là của anh. Tôi chết lặng khi người nhà thông báo anh đã mất trong khóa huấn luyện tốt nghiệp. Tôi òa khóc...
Theo địa chỉ người nhà gửi, tôi một mình về quê thăm anh, vậy là lời hứa cả hai về nhà nhau mãi mãi không thành sự thật. Thắp nén nhang lên bàn thờ anh, lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau cũng là khi anh đã ở rất xa tôi. Anh giống hệt như những gì tôi hình dung trong ý nghĩ... Không giấu nổi cảm xúc của mình, tôi khóc ôm lấy mẹ anh thủ thỉ: "Con yêu anh ấy"...
Đã ba năm và nhiều ngày có lẻ tôi vẫn nhớ anh, nhớ kỷ niệm ngọt ngào, những cảm xúc sướng vui mỗi lần đọc thư anh, nhớ anh đã đến và để lại trong tôi ước mơ hạnh phúc trong veo như là cổ tích... Nhiều khi tôi có cảm giác anh vẫn rất gần bên, trong nỗi nhớ cạnh ngay trái tim mình với khung trời yêu thương
Theo Tuổi trẻ
Có những lúc nên kìm chế "chuyện ấy" Trước những cám dỗ của cuộc sống, nhu cầu bản năng buộc phải được giải quyết. Bằng cách nào để kìm nén bản năng tình dục? Sự quấy rầy của bản năng Bắt đầu vào tuổi dậy thì, xung năng tình dục bắt đầu khởi động "xung nhất" và kéo dài về sau. Hầu như con người bình thường không dễ dàng trốn...