Tiếc người cũ
Thời gian ly hôn, em nghĩ nhiều về chồng cũ của mình. Thật lòng em cũng có tiếc nuối, phải chi hồi đó em biết dằn mình xuống chút xíu…
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em 29 tuổi, vừa ly hôn, hiện đang ở nhà ba má ruột. Em nuôi con gái 4 tuổi, cháu đang học mẫu giáo. Vợ chồng lấy nhau 6 năm mà không có một chút tài sản nào, kể cả tiền để dành lo cho con vô lớp Một cũng không. Em thấy cuộc sống của mình không có gì vui vẻ hạnh phúc chị ơi. Cũng có thể do khi lấy chồng em còn quá trẻ. Đến bây giờ em mới thấy mình biết suy nghĩ về tương lai, thì có vẻ mọi việc đã hơi muộn rồi.
Ba má em tuổi đã lớn, em biết mình đang trở thành gánh nặng trong suy nghĩ của ba má. Ba má mong em lấy chồng lần nữa, có gia đình riêng để tự lập kinh tế, nhưng chuyện đó đâu dễ. Em trai em vừa tốt nghiệp đại học, cũng mới đi làm, nghĩ tới vài năm nữa em trai có vợ rồi về ở chung trong nhà, em thấy đúng là mình phải gấp gáp lo liệu rồi.
Thời gian ly hôn, em nghĩ nhiều về chồng cũ của mình. Thật lòng em cũng có tiếc nuối, phải chi hồi đó em biết dằn mình xuống chút xíu. Lý do ly hôn của em cũng không rõ ràng. Có thể phần vì làm dâu ngột ngạt, anh cũng không có ý ra riêng, phần nữa vì tiền bạc thiếu trước hụt sau, mà lương thì anh đưa cho má lo tiền ăn, em hoàn toàn không được tự chủ tài chính. Bây giờ nghĩ lại, em thấy hồi đó ý mình chỉ muốn ra khỏi nhà chồng, nên quyết định chặt một nhát đứt luôn. Giờ chuyện đã rồi, chẳng thể nói tới nói lui gì nữa…
Nguyễn Thảo (TP.HCM)
Em Nguyễn Thảo thân mến,
Trong cuộc đời, không phải lúc nào mình quyết định cũng hoàn toàn đúng. Có những quyết định sai, khiến mình phải dằn vặt, tiếc nuối ân hận. Rất có thể quyết định ly hôn của em vội vã, điều đó chỉ mình em mới đánh giá được. Chỉ có điều, mình không thể cứ ngồi ôm lấy cái sai mà than khóc. Tệ nhất là biết sai mà không làm gì cả, cũng đồng nghĩa với việc mình tiếp tục duy trì cái sai đó.
Video đang HOT
Em vẫn còn mối liên hệ với chồng, đó là con gái em. Em không viết, nhưng Hạnh Dung nghĩ em vẫn còn yêu thương chồng. Bấy nhiêu đó là quá nhiều để mình bắt đầu chinh phục trái tim của anh ấy lần nữa. Em hãy giữ mối liên hệ với chồng cũ, thỉnh thoảng lúc anh đến thăm con, hoặc đón con, hãy để anh thấy em vẫn nhớ, vẫn trân trọng quãng thời gian vợ chồng với nhau ngày trước. Đừng để những khó chịu về gia đình chồng xen vào chuyện của em.
Một lời mời cà phê, ăn tối chung với hai mẹ con, một vài chăm sóc nhỏ như những gì em từng làm ngày trước. Em cũng có thể chọn thời điểm phù hợp để hai bên mở lòng cho những tâm sự. Phụ nữ thường “làm cao”, không muốn biểu lộ tình cảm của mình, không muốn thể hiện mình vẫn còn yêu thương người ấy, muốn người ta săn đón mình chứ không muốn mình ở “thế yếu” chạy theo người ta. Nhưng hãy chân thành bộc lộ tình yêu của mình, người ta sẽ quý trọng mối tình ấy. Con gái em cũng là một nhịp cầu nối, con muốn có ba trong nhà mình – đó là một trong những “vũ khí” mạnh mẽ, một chất keo kết dính anh ấy với gia đình.
Cuộc chinh phục của mình có thể thành công hay thất bại, không hoàn toàn chắc chắn được. Nhưng ngay cả khi thất bại, em hãy coi đó là một bài học đắt giá cho đời mình. Hãy mở lòng đón những cơ hội mới. Chăm sóc bản thân, làm việc và tự lập bằng chính khả năng của mình, đừng trông cậy một sự “tự lập” nào đó sẽ đến kèm với một người đàn ông. Em còn trẻ, cuộc sống còn nhiều điều bất ngờ lắm. Làm lại với người cũ, hay bước tiếp cho một cuộc sống mới – tất cả tùy vào quyết định của em, nhưng hãy bắt đầu ngay vì thời gian không đợi. Chúc em sớm gặp được hạnh phúc thực sự của đời mình.
Theo phunuonline.com.vn
Tâm sự mẹ đơn thân: 'Tôi không khóc vì duyên phận lỡ làng mà chỉ buồn vì con không có cha'
Không gian trong căn phòng trọ chật hẹp đầy mùi ẩm mốc, ánh sáng mờ mờ ảo ảo khiến lòng người cũng tăm tối bội phần.
Anh nhét vào tay tôi một số tiền bảo tôi đi xử lý cái thai. Anh không thể bỏ rơi vợ con ngay lúc này và không sẵn sàng đón nhận đứa trẻ trong bụng tôi.
Nghe tin tôi mang thai, anh vội vã bay ra Hà Nội thăm hỏi. Nói là thăm hỏi nhưng tôi biết chắc chắn mục đích của anh là để xác nhận cái thai đó có phải của anh hay không. Chúng tôi ngồi đối diện nhau trong căn nhà trọ ở vùng ngoại ô, không nói gì. Đôi mắt tôi cay xè vì nhiều đêm mất ngủ khi hay tin mình có thai.
Tôi không van xin tình yêu của anh - Ảnh minh họa: Internet
Cuối cùng anh mở lời phá tan sự im lặng: "tại sao em lại để có thai trong thời điểm này, em muốn anh làm thế nào đây?". Từng câu từng chữ anh thốt ra như ngàn mũi dao đâm vào tim tôi đau nhói. Tuy đã chuẩn bị cho những điều tồi tệ nhất nhưng tôi vẫn rất sốc. Tôi không thể ngờ người đàn ông quan trọng nhất đời mình lại phũ phàng đến thế.
Không có anh, chắc chắn tôi đã không có can đảm để đối mặt với những khó khăn trong quá khứ. Không có anh, chắc chắn tôi đã không còn đủ niềm tin để sống tiếp. Nhưng giờ đây niềm tin ấy như ngọn đèn trước gió, có thể vụt tắt bất cứ lúc nào.
Tôi quyết định giữ lại con và một mình nuôi nấng con nên người - Ảnh minh họa: Internet
Không gian trong căn phòng trọ chật hẹp đầy mùi ẩm mốc, ánh sáng mờ mờ ảo ảo khiến lòng người cũng tăm tối bội phần. Anh nhét vào tay tôi một số tiền bảo tôi đi xử lý cái thai. Anh không thể bỏ rơi vợ con ngay lúc này và không sẵn sàng đón nhận đứa trẻ trong bụng tôi.
Nói xong, anh ra về. Thời gian chúng tôi ở bên nhau thường như vậy, ngắn ngủi và đầy tiếc nuối. Nhưng lần này sự tiếc nuối và khổ đau có thể sẽ kéo dài mãi. Nhìn số tiền anh đưa, lòng tôi lại nặng trĩu, nước mắt không ngừng rơi.
Làm mẹ đơn thân không dễ dàng nhưng tôi phải chấp nhận - Ảnh minh họa: Internet
Thời gian đó, tôi không dám nói với ai, chỉ có cô bạn thân chạy tới chạy lui chăm sóc cơm nước rồi đưa đi khám thai định kỳ. Tôi quyết định không bỏ con, cũng không quỵ lụy van xin tình yêu của anh. Vì tôi nghĩ bản thân mình phải giữ lại lòng tự trọng cuối cùng.
Thời điểm qua lại với anh, tôi đã đánh mất rất nhiều sự tôn nghiêm của bản thân. Tôi chấp nhận trở thành người thứ ba, không dám đòi hỏi danh phận. Tôi chấp nhận trở thành người mà thiên hạ ghét nhất. Tôi đã từng sống bất chấp thị phi như vậy, nhưng bây giờ tôi muốn dành lòng tự trọng cuối cùng để nuôi con.
Sau này tôi sẽ dạy con trở thành một người tốt - Ảnh minh họa: Internet
Phụ nữ một mình mang thai quả thật chẳng hề đơn giản. Ngày nào tôi cũng lủi thủi một mình đi làm, một mình ở nhà, có những đêm rầu rĩ không ngủ được. Điều kinh khủng nhất là đêm chuyển dạ, tôi phải một mình cuốn gói đồ đạc vào bệnh viện chờ sanh mà trong túi chỉ còn đúng 1 triệu đồng.
"Đàn bà đi biển mồ côi một mình", không ngờ tôi phải nếm trải cảm giác này. Cũng may đứa bé ra đời bình an vô sự. Khi nghe tiếng khóc của con, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nước mắt bỗng tuôn rơi, không phải vì quá đau buồn mà vì sung sướng và hạnh phúc.
Tôi sẽ cho con tình yêu của một người cha lẫn một người mẹ - Ảnh minh họa: Internet
Nhìn những đứa trẻ xung quanh có đầy đủ cha mẹ bên cạnh mà lòng tôi vô cùng xót xa. Từ ngày chia tay anh, tôi không khóc vì chuyện tình tan vỡ mà chỉ khóc vì nghĩ đến việc con không có cha. Con tôi không được lớn lên trong sự yêu thương đủ đầy như những gia đình khác. Nghĩ đến đó tôi, lòng tôi lại bứt rứt không yên.
Sau những phút yếu lòng đó, tôi tự nhủ mình phải sống thật mạnh mẽ, vì con và vì mình. Con đường làm mẹ đơn thân còn rất dài, nhưng tôi tin mình sẽ vượt qua vì có con cùng đồng hành.
Theo phunuvagiadinh.vn
Đêm tân hôn đã bị chồng "yêu" đến nhập viện, nhưng bi kịch cuộc đời tôi mới bắt đầu Khi sức khỏe của tôi ổn định, anh lại tiếp tục khiến tôi kinh hãi với những trò quái dị trong phòng ngủ của mình. Dần dần, tôi hiểu ra sự thô bạo của anh không phải là sự thiếu kiềm chế trong cảm xúc. Những vết bầm trên cơ thể tôi cứ xuất hiện liên tục, hết vết này đến vết khác......