Tiếc làm gì, kẻ phụ tình!
Có người khuyên tôi làm lớn chuyện, t.ố cá.o chồng dan díu với tình nhân để anh ta mất hết thể diện nhưng tôi chỉ biết cười thầm và nghĩ, chẳng để làm gì.
Hầu hết với bạn bè, khi nghe tin chồng tôi có tình nhân và đề nghị tôi làm đơn l.y hô.n, thì họ đều khuyên tôi phải đi đán.h ghe.n, làm lớn chuyện. Tôi im lặng, không nói gì. Chỉ biết cười mỉm. Bởi tôi biết rõ nhất tâm trạng tôi khi đó, ngay cả chút năng lượng để tồn tại còn không có huống gì đi đán.h ghe.n được với ai. Có lẽ, vì nỗi đau quá lớn nên trái tim tôi đã bị bóp nghẹt, lý trí chưa kịp định hình cần phải làm gì lúc này. Vậy nên, những ngày đó tôi chỉ biết nằm yên trong phòng, mệt quá thì ngủ.
Ảnh minh họa.
…
Tôi và chồng đã từng có một tình yêu rất đẹp. Anh là hàng xóm nhà tôi, để ý đế tôi từ khi tôi 16 tuổ.i. Ngày đó, anh hay qua nhà và thỉnh thoảng kèm tôi học bài. Tình cảm nảy nở, tôi nhận lời yêu anh khi tôi chính thức vào đại học.
Nhà anh nghèo, nhưng chưa khi nào tôi cảm thấy buồn vì điều đó, chỉ cần anh thương tôi là đủ. Đến bây giờ, tôi vẫn nhớ như in những ngày hè nóng bức, anh đạp xe cả chục km để sang trường đón tôi, do trường hai đứa học cách khá xa nhau. Ngồi sau xe anh, lúc nào anh cũng nói: “Sau này anh giàu có, sẽ mua cho em cái này, cái kia. Không để em thiệt thòi như giờ”. Tôi khi đó thì chỉ cười mãn nguyện.
Rồi chúng tôi ra trường, cả hai đều xin được việc làm ổn định nên cha mẹ hai bên cũng thúc giục chuyện cưới xin. 5 năm sau thì tôi đã có 2 bé, trai, gái đầy đủ cho anh. Cuộc sống gia đình dù khó khăn nhiều nhưng chưa khi nào tôi than vãn lấy một câu.
Hai vợ chồng cùng làm công chức nhà nước, đồng lương ít ỏi cùng các khoản chi tiêu cho con cái ngày một tăng, khiến áp lực tài chính đè nặng lên vai tôi. Phần vì không muốn con cái thua bạn bè, phần vì muốn chồng bớt áp lực nên tôi quyết định, xin nghỉ việc nhà nước và đi kinh doanh.
Video đang HOT
Thời gian đầu, tôi mở bán quần áo online. Tôi học theo các mẫu mới ở Hàn Quốc, sau đó, nhờ một chị thợ may gần nhà, may theo mẫu mới và đăng trên facebook bán hàng. Cách đây 3 năm, việc bán hàng trên facebook còn ít cạnh tranh, cộng với việc biết cách chạy quảng cáo nên tôi có nhiều đơn hàng và cũng thu lại được lợi nhuận khá lớn. Kinh doanh online ổn, tôi mở hẳn một xưởng may nhỏ, nhận thêm các mẫu đang dẫn đầu xu hướng cho nhiều shop thời trang. Có lẽ, cuộc đời nên suôn sẻ với tôi như thế.
…
Vậy mà, sau 3 năm lao vào buôn bán, một ngày đẹp trời, chồng tôi bảo hãy l.y hô.n và anh ta không còn tình yêu với tôi nữa. Lý do vì không đồng cảm, không thể cùng chia sẻ những quan điểm, sở thích như xưa. Anh cũng thừa nhận anh đang có tình cảm với người khác và họ đã quyết định đến với nhau. Vì vậy, cuộc hôn nhân của chúng tôi cần dừng lại. Hai đứa con, tôi được quyền quyết định, nuôi 1 hoặc hai là tùy và anh không có ý kiến.
Tôi bị sốc toàn tập. Như lúc đầu tôi kể, tôi không làm được bất cứ việc gì. Khóc bao nhiêu cũng không đủ. Công việc ở xưởng may, đơn hàng tôi đều phải gạt sang một bên và nhờ nhỏ em gái phụ giúp. Sau 1 tháng biết tin chồng muốn l.y hô.n thì tôi bắt đầu có dấu hiệu trầm cảm.
Sau đó, tôi phải tìm đến bác sĩ tâm lý và sống chung với thuố.c. Bác sĩ khuyên tôi nên đối diện với sự thật, chồng tôi không còn tình yêu với tôi nữa. Anh ấy nhất quyết đòi chia tay như vậy thì tôi không nên hi vọng. Vả lại, theo lời tư vấn, đàn ông có hai loại, lăng nhăng và ngoạ.i tìn.h. Người đàn ông lăng nhăng thì họ có thể “ngoài vợ, ngoài chồng” một chút rồi quay về với vợ. Nhưng còn với đàn ông ngoạ.i tìn.h, thì họ đã hết yêu vợ, chuyển qua yêu cô nhân tình và hôn nhân rất khó cứu vãn.
…
Tôi không biết có đúng thực tế đàn ông chia làm hai loại vậy không, hay chỉ là “chiêu” của bác sĩ tâm lý để tôi chấp nhận thực tế. Nhưng sau khi nghe lời tư vấn đó, tôi thấy tim mình nhẹ nhõm hơn. Có lẽ nên là như vậy, phải chấp nhận sự thật thay vì cố chấp, chìm đắm vào nỗi đau.
Có thể vì tôi quá ham mê kinh doanh, buôn bán mà đã để lạc mất vòng tay anh cho một người khác. Hoặc cũng có thể, vì chồng tôi ham mê cái lạ mà về bỏ bê vợ con… Mọi thứ đều có thể.
Nếu cứ chìm đắm vào quá khứ để tự lấy dao đâ.m thêm vào tim gan mình thì có đáng? Tôi còn hai đứa con và chúng cần có một bà mẹ mạnh mẽ vượt qua. Chợt nhớ, câu hỏi của ai đó, bạn thuộc típ người phụ nữ nào, hạnh phúc hay mạnh mẽ. Đến giờ thì tôi đã trả lời được, tôi sẽ là cả hai, đủ mạnh mẽ để đứng dậy đi tìm hạnh phúc.
Theo Báo Phụ Nữ
Vợ mới bỏ nhà theo trai, người chồng từng phản bội cầu xin tôi quay về nuôi con giúp anh ta
Ngày tôi nằm trong viện cắt tử cung cũng là chồng cũ dẫn bồ về thông báo đã có thai 3 tháng. Giờ đây, vợ anh bỏ đi theo trai, anh cầu xin tôi quay về nuôi giúp đứa con còn đỏ hỏn của anh.
Tôi l.y hô.n chồng sau 5 năm chung sống vì không có con. Ngày tôi nằm trong viện cắt tử cung cũng là ngày anh dẫn bồ vào thông báo đã có thai 3 tháng. Tôi đau khổ đến tuyệ.t vọn.g vì bị phản bội. Nhưng tôi cũng nhẹ lòng vì dù sao cũng có người đã giúp anh "nối dõi tông đường".
Lúc ấy, tôi xác định sẽ ở vậy chứ không đi thêm bước nữa. Bởi tôi không muốn trở thành gánh nặng của bất kì người đàn ông nào.
Thời gian trôi qua, tôi tập ăn chay, tập yoga cho thoải mái. Nhờ thế, tôi nhìn mọi chuyện nhẹ nhàng hơn. Tôi nghĩ, có lẽ tôi và anh có duyên nhưng không có phận, nhìn anh có con tôi cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn.
Thời gian trôi qua, tôi tập ăn chay, tập yoga cho thoải mái. (Ảnh minh họa)
Tôi không bắt anh phải đền bù tuổ.i thanh xuân cũng không nhận bất kì tài sản nào theo phán quyết của tòa. Tôi hiểu anh cũng gặp nhiều khó khăn với gia đình mới. Vợ anh ở nhà nội trợ, không đi làm mà để một mình anh gồng gánh. Ngày vợ anh sinh con, tôi vẫn sang thăm cô ta.
Nhưng bẵng đi một thời gian, tôi nhận được tin vợ anh bỏ theo trai vì chê anh nghèo. Vợ bỏ đi, đứa con tội nghiệp vẫn còn đỏ hỏn, anh trở nên tiều tụy và xơ xác. Trước hoàn cảnh như thế, tôi không thể làm ngơ, tôi có qua phụ anh chăm cho đứa nhỏ.
Nhìn đứ.a tr.ẻ ngây thơ tôi không cầm được lòng. (Ảnh minh họa)
Nhìn anh ôm con rồi khóc tôi không cầm được lòng. Tôi tự mình mày mò cách chăm trẻ, lúc đầu bỡ ngỡ không dám bế, rồi lâu dần đã thành thạo trong việc cho bé ăn, thay tã bỉm. Giờ đây, bé đã được 6 tháng và khá cứng cáp.
Nhiều người thấy tôi làm vậy đều chê tôi ngu ngốc, tiếc chi kẻ phụ tình. Nhưng quả thực, tôi làm vậy chỉ vì thương đứa nhỏ không có mẹ rất tội nghiệp. Tuy nhiên, lời ra tiếng vào khiến tôi mệt mỏi nên tôi bảo anh tìm người khác chăm sóc cho con chứ tôi không thể giúp được nữa.
Tôi thèm khát được làm mẹ, nhưng để nhận nuôi con của hai người đã làm mình đau trong quá khứ thì tôi không đủ can đảm. (Ảnh minh họa)
Lúc này, anh cầu xin tôi cứu giúp anh, về sống chung và chăm đứa con của anh. Anh không biết sẽ xoay xở thế nào khi không có tôi ở bên cạnh. Tôi thực sự khó xử, ước mơ của đời tôi là có một đứa con để chăm bẵm. Nhưng nhận nuôi con của hai người đã làm đau mình trong quá khứ thì quả thực tôi không đủ can đảm.
Nhìn đứa nhỏ, tôi không nỡ lòng nào bỏ đi. Giờ đối với anh, tôi chỉ còn cái nghĩa, nếu chấp nhận nuôi con của chồng cũ thì chúng tôi lại sống chung khi không còn tình yêu. Tôi hỏi ý kiến nhiều người thì phần lớn đều khuyên tôi không nên. Giờ tôi phải làm sao cho vẹn cả đôi đường?
Theo Afamily
Người ta dễ ngoạ.i tìn.h nhất khi 39 tuổ.i Khả năng "ăn phở" tăng cao hẳn khi bạn ở vào năm cuối của mỗi thập niên đời người, đặc biệt là khi sắp 40 tuổ.i. Nghiên cứu mới trên 1.000 người của IllicitEncounters - một trang web hẹn hò tại Anh cho thấy nam giới hay phụ nữ đều dễ ngoạ.i tìn.h hơn khi họ 19, 29, 39, 49 hay 59 tuổ.i....