Tiếc 50 ngàn vào nhà nghỉ, tôi lôi người yêu ra bờ sông vắng người để ‘tâm sự’
Đến bờ sông đang lúc nói chuyện một chút, tôi bắt đầu đòi hỏi. Dù người yêu cũng có phản kháng…
Trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra. Chắc chắn không ai có thể tin được rằng vẫn còn tồn tại những chuyện hi hữu đến như thế. Dĩ nhiên chuyện của tôi và bạn gái sẽ là chuyện hi hữu trên đời. Chỉ vì một phút ham hố dại dột khiến bản thân mình phải hối hận cả đời.
Tôi có cô người yêu cũng đã được gần 3 năm rồi. Bên nhau bằng đó lâu cũng đã khá hiểu tính cách của nhau và hi vọng có một ngày không xa sẽ có một đám cưới ngọt ngào. Tất cả đều nằm trong dự định của cả hai. Nhưng chỉ vì một phút nông nổi, tiếc có 50 ngàn vào nhà nghỉ đã khiến tôi phải hối hận cả một đời.
Chẳng là hôm đó cả hai đi chơi về cũng muộn rồi. Trời thì đã tối, mọi người đã tắt đèn đi ngủ. Tôi ham muốn khi em đặt lên môi mình một nụ hôn dài. Đã thế lại còn là khoảng thời gian đầu tháng, chưa nhận lương nên cũng khá kẹt tiền. Bí quá, tiếc 50 ngàn tiền vào nhà nghỉ tôi lôi cô người yêu mình ra bờ sông vắng ngay cạnh đó để “tâm sự”.
Đến bờ sông đang lúc nói chuyện một chút, tôi bắt đầu đòi hỏi. Dù người yêu cũng có phản kháng:
- Không được đâu, anh định làm ở đây luôn đấy à?
- Anh, nhưng mà anh thèm…
- Kệ, ở đây là không được đâu nhỡ ai thấy thì sao?
- Anh cũng kệ đấy, nhanh thôi mà không ai thấy đâu.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mặc kệ lời nói của bạn gái, tôi đã bỏ qua tất cả đề đè xem xuống rồi hôn hít lên cơ thể của em. Dĩ nhiên sức khỏe thì em sao có thể khỏe như tôi để mà chống cự được. Vậy là trong cái lúc đó tôi lập tức bắt đầu thì thầm vào tai em những lời mật ngọt rồi làm chuyện đó ngay trên bờ sông vắng.
Tôi không thể nào ngờ được rằng đúng lúc cao trào nhất thì em hét lên 1 tiếng rồi hoảng hốt:
- Anh ơi, dừng lại đi có cái gai đâm vào em rồi.
- Gai gì, để anh gỡ ra cho.
- Không phải, là cái kim tiêm.
- Sao, kim tiêm sao?
- Em mà bị lây nhiễm HIV thì sao hả anh, chẳng may là kim tiêm của bọn nghiện thì sao hả anh? Em sợ lắm.
- Đừng lo lắng quá, anh đưa em đến viện.
Trên đường đến viện bạn gái nấc lên thành tiếng. Còn bản thân tôi thì tự trách bản thân mình. Ham hố lúc nào không đúng lúc lại ham ngay cái lúc bạn gái đang bị như thế. Giờ thì biết làm sao được khi mà đưa bạn gái vào viện trong tình trạng đó.
Thấy bạn gái cứ khóc nấc lên mà tôi lo lắng khôn nguôi. Giờ phải đợi lấy máu của cả hai để xét nghiệm xem có nguy cơ bị phơi nhiễm HIV hay bệnh gì không. Đến tận giờ phút này tôi mới hiểu người ta nói khôn ba năm dại 1 giờ là thế này.
Có thông minh có cẩn thận đến mấy chỉ vì 1 phút bất cẩn thôi cũng đã đủ khiến mình tự hủy hoại cuộc đời của mình rồi. Rồi mọi thứ sẽ ra sao đây, khi mà bạn gái và chính tôi đều có nguy cơ bị mắc bệnh xã hội.
Chỉ vì tiếc 50 ngàn đi nhà nghỉ, tôi lôi người yêu ra bờ sông vắng làm chuyện đó nào ngờ còn chưa xong chuyện đã phải dắt díu nhau vào viện rồi ôm hận cả đời. Ngồi nhìn chỉ cầu mong mình và người yêu đều không bị sao. Chứ nếu bị làm sao chắc cả đời này tôi cũng không thể nào nhận được tha thứ từ cô ấy và gia đình cô ấy. Sau này, tự bản thân tôi hứa sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra nữa.
Đây chẳng phải chuyện vui hay đáng tự hào gì cả. Nhưng tôi muốn kể lại cho tất cả mọi người nghe để biết đường mà tránh. Đừng để ai phải rơi vào tình trạng của tôi như thời điểm hiện tại. Nếu có yêu đương thì hãy rủ nhau đến nơi nào an toàn ấy. Đừng có lôi người yêu mình đến những nơi không an toàn để phải hối hận cả một đời.
Nắng Mai/Theo thể thao xã hội
Thấy bóng người giống bố chồng đi vào nhà nghỉ, con dâu báo tin cho mẹ chồng đi đánh ghen
Tôi giật mình vội vàng gọi điện cho mẹ chồng, không quên chụp lại hình ảnh "bố chồng" tình tứ dắt cô bồ đi vào nhà nghỉ.
Gia đình chồng tôi xưa nay vốn là gia đình mẫu mực, được mọi người ca tụng và luôn nhắc đến mỗi khi dịp họp xóm hay có cơ hội liên hoan khu dân cư. Bố mẹ chồng là gia đình trí thức nghỉ hưu, từ khi về làm dâu, chưa bao giờ tôi thấy bố mẹ chồng cãi nhau, mọi người trong gia đình luôn nhẹ nhàng khiến tôi cảm thấy thật may mắn vì có có một gia đình thứ hai bao người mong ước.
Hôm đó tôi đi làm về, cũng gần 12h trưa, vừa đói vừa nắng, chỉ muốn thật nhanh về nhà, mà đoạn đường về nhà cũng phải 3km nữa, đang suy nghĩ mông lung thì bất chợt thấy bóng dáng quen quen làm tôi có chút giật mình, phản xạ tự nhiên làm tôi thấy lo sợ, một thoáng bất ngờ: "kia chẳng phải áo bố chồng tôi hay sao!"
Dù trùm kín mít nhưng bóng dáng quen thuộc ấy nhìn từ xa tôi vẫn đủ nhận ra dáng người quen thuộc. Định bụng gọi nhưng lòng tôi nao nao khó tả, lại thấy cô bồ trẻ đi bên cạnh, tai tôi ù đi, không nghĩ được gì thêm, cầm điện thoại tôi chỉ biết gọi cho mẹ chồng, không quên chụp vội lại cảnh lúc này.
Vội về nhà, mẹ tôi chờ sẵn, tôi kể sơ qua cho mẹ, hai mẹ con quyết định đến nhà nghỉ lúc nãy, sau một hồi thương lượng với lễ tân, chúng tôi cũng được lên phòng, phải nói lúc đó tim tôi đập rất nhanh, bậc cầu thang như đi dài cả cây số và thật tâm tôi biết mẹ chồng tôi cũng không muốn lên đó. Gia đình vun vén bao năm nay sợ chỉ vì một ngày mà rạn nứt, cầu mong cho mọi sự chỉ là hiểu nhầm. Không ai nói với ai, hai mẹ con nhìn nhau, gõ cửa. Cửa gõ lần thứ nhất không mở, phải đến lúc sau, khi cửa được gõ lần ba, "bố" chồng mở cửa:
- Có gì không anh?
Cả tôi và mẹ tá hỏa, thì ra tôi đã nhầm, người tôi nhìn thấy không phải bố mà bóng dáng quen thuộc đó không ai khác chính là chồng tôi - người chồng đầu ấp tay gối yêu vợ thương con và thề thốt không bao giờ bỏ vợ...
- Anh, anh sao lại... sao lại là anh?
Anh, anh sao lại... sao lại là anh? - Ảnh minh họa: Internet
Tay chân tôi như rã rời, đầu gối khuỵu xuống, chẳng biết do tôi quá bất ngờ hay vì tuyệt vọng quá mà cảm thấy không nghe được gì xung quanh nữa, tạm gác lại chuyện đánh ghen, mẹ vội đưa tôi vào phòng và cho tôi uống nước. Mọi thứ trong tôi dường như sụp đổ hoàn toàn.
Khi định thần lại thấy anh nhìn tôi, vừa lo lắng có phần sợ hãi, tôi khóc - nước mắt cứ thế tuôn dài trong những câu xin lỗi từ anh.
- Anh xin lỗi, xin lỗi em.
- Giờ này mà anh còn nói được những lời đó à, anh không thấy có lỗi với mẹ con em sao?
- Xin em đấy, hãy tha thứ cho anh 1 lần có được không?
Có lẽ vì gia đình tôi xưa nay chưa bao giờ điều tiếng nên mẹ tôi cũng nhẹ nhàng nói chuyện lẽ phải, tôi không nói gì cả, chỉ im lặng nhìn hai người - sự im lặng đến đáng sợ khiến cô bồ phải lí nhí nói lời xin lỗi, anh cũng giải thích nhưng với tôi giờ mọi sự không muốn nghe chút nào. Hai mẹ con đứng dậy ra về, anh mặc kệ cô bồ, đưa tôi với mẹ đi về cùng vẻ mặt tội lỗi. Mấy ngày sau đó, anh đều về sớm đi chợ nấu cơm, đón con, làm hết mọi việc mà bình thường tôi làm. Anh cầu xin tôi tha thứ, nhưng làm sao tôi có thể coi mọi chuyện như không có gì, tôi chỉ sợ có lần một sẽ có lần hai.
Một tháng sau đó, anh vẫn ân cần như vậy, liệu rằng tôi có nên cho anh cơ hội, vì trước đó anh cũng chưa bao giờ phản bội tôi. Được cả bố mẹ chồng tốt khuyên răn, an ủi, nhìn con ngày càng lớn, chuẩn bị lên lớp hai, mỗi lần đi học về lại gọi tíu tít bố mẹ, nhìn xung quanh mọi bạn bè đều hạnh phúc, cuối cùng tôi quyết định giữ lấy gia đình, giữ lấy hạnh phúc của mình và cho anh cơ hội sửa sai. Sau bao nhiêu ngày vùi trong suy nghĩ, tôi quyết định gọi anh đưa đi mua sắm. Khỏi phải nói anh bất ngờ ôm chặt lấy mẹ con, vừa xin lỗi vừa run run. Tôi nhìn thấy ánh mắt anh cười.
Dẫu mọi thứ đã xảy ra thì không thể nào quên được, nhưng hi vọng rằng hạnh phúc sẽ quay về. Tôi tin rằng mình đã làm đúng và con tôi vẫn có bố mẹ, gia đình tôi sẽ lại mẫu mực như ban đầu. Tôi cũng chăm sóc để ý nhiều hơn, bỏ qua sai lầm này để không mắc phải sai lầm thêm một lần nào nữa.
Theo Phụ Nữ Sức Khỏe
Gã đàn ông thích ngoại tình khi chỉ yêu mình vợ Một lúc nào đó, khi người đàn ông không còn "giữ được mình" thì lại lao vào con đường ngoại tình với muôn vàn những lý do... Đàn ông thường hay "thích của lạ" vì thế mà nhiều ông chồng dù đã có vợ con tử tế nhưng vẫn cứ thích có thêm bồ bên ngoài. Đàn ông, ai cũng "thích ngoại tình"...