Thương chị dâu bị mẹ chồng đay nghiến nhưng khi thấy túi đen trong tủ quần áo của cô ta, tôi giận không thốt nên lời
Dường như chị dâu đã có màn trả đũa hơi quá đà…
Tôi nghĩ bản thân mình là một trong những người phụ nữ may mắn vì được sinh ra trong gia đình khá giả, hạnh phúc. Khi lấy chồng, tôi được bố mẹ đẻ cho một căn nhà mặt phố, thế là nghiễm nhiên chẳng phải cố gắng gì cũng có nơi ra nơi vào. Nhưng hãy khoan nghĩ tính nết tôi kiêu chảnh hay không dễ chịu cho lắm. Ngược lại, tôi thấy mình rất giàu lòng trắc ẩn, dễ thương người và biết phân biệt phải trái đúng sai.
Và người mà tôi cảm thấy thương cảm trong gia đình nhà chồng nhất có lẽ là chị dâu. Chị ấy cũng chỉ hơn tôi 3 tuổi thôi nhưng đã về làm dâu được gần 7 năm rồi. Suốt khoảng thời gian đó, tôi biết chị ấy đã bị mẹ chồng gây khó dễ rất nhiều. Đặc biệt, hiện tại chị dâu anh cả đang sống cùng mẹ chồng nữa.
Thi thoảng tâm sự giữa chị em dâu, tôi có được kể lại rằng vì chị không sinh được con trai, gia thế của nhà ngoại cũng không khá giả nên tất cả nhận về chỉ là ánh mắt đầy coi thường. Chị dâu bảo vì hiểu được mình có nhiều khiếm khuyết nên chị ấy quyết định đi làm, có lương đàng hoàng chứ chẳng sống bám víu, dựa dẫm vào chồng. Nếu không thì nỗi căm ghét từ phía mẹ chồng sẽ còn kinh khủng hơn nhiều.
Ảnh minh hoạ.
Nghe kể thì có thể hơi chủ quan, nhưng tôi đã để ý thái độ của mẹ chồng mỗi khi cả nhà tụ họp. Quả thực ánh mắt bà ấy rất lạ, luôn đằng đằng sát khí dồn về phía chị dâu trưởng. Thêm nữa, bà còn tỏ vẻ quan tâm, chiều chuộng tôi hơn. Không ít lần chính tôi cũng cảm thấy ngượng trước mọi người vì những pha “giả trân” từ phía mẹ chồng. Thi thoảng tôi nghĩ thầm trong bụng, chắc là do nhà tôi cho con rể hẳn căn nhà nên mẹ chồng mới biết ơn và hay nịnh nọt đến thế. Chứ nếu chẳng cho gì thì có khi tôi cũng không khác số phận chị dâu là bao.
Video đang HOT
Thêm một điều làm tôi cực kỳ quý mến chị dâu là chị ấy không so đo, ghen tỵ với tôi. Ngược lại, chị cũng quý tôi lắm vì hai người hay tâm sự với nhau. Vả lại, chị nói thôi thì tôi được quý cũng tốt, như thế mẹ chồng sẽ không dồn hết mọi ác tính lên người chị. Mặt khác, chị cũng chẳng để bụng vì thấy tôi cởi mở, không huênh hoang và biết lắng nghe, thấu hiểu.
Trong những năm tháng đầu lúc mới lấy chồng, tôi nghĩ chị dâu đúng là một mẫu phụ nữ chuẩn mực, hiền lành. Cho tới khi biết những gì chị ấy trả thù mẹ chồng…
Một lần nọ tôi có đến nhà chị dâu thăm cả mẹ chồng. Tôi hỏi chị chiếc gương ở đâu để tôi lên thay một bộ quần áo mới mua ngoài tiệm về. Chị dâu chỉ lên trên gác, bảo tôi rằng gương ở đằng sau cánh tủ gỗ. Nào ngờ, khi mở cánh tủ ra, có lẽ vì lực hơi mạnh nên một túi bóng đen nhỏ đã rơi ra ngoài.
Ảnh minh hoạ.
Đáng nói hơn, những thứ rớt từ trong túi bóng đó khiến tôi bàng hoàng. Đó là những chiếc tất của mẹ chồng. Nhưng kỳ lạ là, mỗi đôi chỉ có một chiếc. Đang cảm thấy khó hiểu, tôi bỗng nhớ lại lời than của mẹ chồng gần đây. Bà bảo chẳng hiểu ai phơi quần áo mà đôi tất cứ bị mất một chiếc. Thành ra mẹ chồng cứ phải đi chân trần. Người già sợ lạnh, nhìn đôi chân của mẹ chồng tôi cũng thấy thương.
Hoá ra chính chị dâu là người đã giấu một bên tất của mẹ chồng đi. Tính mẹ chồng tôi khắt khe lắm, đôi cọc cạch bà ấy sẽ nhất quyết không đeo.
Chị dâu cũng thật tinh quái, nghĩ ra được cách trả thù đầy mưu mô. Nhưng điều ấy lại chỉ chứng tỏ chị rất nhỏ nhen. Ai lại đi làm thế với một người lớn tuổi, hơn nữa là mẹ chồng của mình cơ chứ? Mọi người ơi bây giờ tôi có nên thẳng thắn nói chuyện này với chị dâu không? Hiện tại tôi thấy mình như đứng giữa ngã ba chẳng biết đi về đâu. Một bên là chị dâu, tôi có thương chị nhưng lại không đồng tính với sự trả đũa đê hèn này. Bên kia là mẹ chồng, dù bà ấy không đối xử với con dâu đàng hoàng nhưng dẫu sao cũng đã lớn tuổi, chẳng đáng để bị trả đũa như vậy. Tôi biết phải làm sao đây?
Chị dâu đòi về ngoại ở cữ bằng được, thậm chí còn dọa ly hôn, ai ngờ vừa qua 10 ngày, chị đã gọi điện khóc mếu xin mẹ chồng đến đón về gấp
Khi chị về ngoại ở cữ được 10 ngày, tôi đang định giục mẹ sang thăm chị dâu với cháu thì chị đột ngột gọi điện về cho mẹ chồng trước.
Cách đây một tháng, nhà tôi nháo nhào cả lên vì chuyện chị dâu sẽ ở cữ bên nội hay ngoại. Anh trai và mẹ tôi đều muốn chị ở cữ bên nội, vừa để bố được gần con, bà nội được gần cháu, nhà cửa lại rộng rãi. Mẹ tôi hứa sẽ sắp xếp thời gian chăm chị, hết một tháng chị thích về ngoại thì về.
Nhưng chị dâu khăng khăng không nghe. Chị bảo phụ nữ lúc sinh đẻ là khó khăn nhất nên chị muốn được mẹ đẻ chăm sóc những ngày đó. Chị sẽ ở ngoại khoảng 1-2 tháng, sau đó mới về nhà chồng. Anh trai và mẹ tôi nhớ cháu thì có thể sang thăm, bà nội thương cháu thì bà ngoại cũng thương cháu tương tự mà thôi.
Hai bên nói qua nói lại, không bên nào chịu nhường bên nào, cuối cùng chị dâu còn mang chuyện ly hôn ra dọa dẫm, anh trai và mẹ tôi đành đồng ý cho chị về ngoại ở cữ. Sau khi sinh, mẹ con chị về thẳng nhà ngoại luôn. Sau đó anh trai tôi vẫn sang với vợ con thường xuyên nhưng mẹ tôi giận con dâu nên chỉ chăm chị 3 hôm ở viện, còn lại chưa sang bên thông gia thăm cháu lần nào.
Khi chị về ngoại ở cữ được 10 ngày, tôi đang định giục mẹ sang thăm chị dâu với cháu thì chị đột ngột gọi điện về cho mẹ chồng. Bất ngờ hơn cả là chị khóc mếu bảo không thể chịu đựng được nữa, xin mẹ tôi đến đón mẹ con chị về. Nếu không có mẹ tôi đến đón thì mẹ chị ấy không cho về.
Nghĩ chuyện chị dâu ở cữ mà cứ buồn cười. (Ảnh minh họa)
Nghe chị dâu kể lể mới biết, chị được mẹ đẻ chăm ở cữ rất tận tình nhưng quan điểm của hai người đối nhau chan chát. Chị không thể khuyên được mẹ nên hai người thường xuyên cãi cọ, căng thẳng với nhau. Mẹ chị dâu vẫn giữ tư tưởng cổ hủ nên không cho chị tắm gội, đánh răng, bắt chị và bé ru rú cả ngày trong cái phòng nhỏ tối như hũ nút. Chị đưa con ra phơi nắng liền bị mẹ mắng té tát.
Bà không cho chị ăn rau xanh, hoa quả, bữa nào cũng cơm với thịt rang nghệ và tí rau ngót. Bà bảo hết một tháng thì chế độ ăn ở, sinh hoạt mới được nới lỏng, qua 3 tháng mới có thể trở lại bình thường. Chưa nói còn quan điểm khác nhau trong việc chăm sóc em bé. Chị dâu có tư tưởng hiện đại, cập nhật kiến thức khoa học nên vô cùng bất mãn với những cách chăm bé kiểu dân gian của mẹ. Ai cũng khăng khăng mình đúng, mẹ chị bảo bà đã nuôi chị lớn từng ấy, chẳng lẽ bà lại sai!
Đủ thứ chuyện cộng lại, thành ra mới qua 10 ngày mà chị dâu đã ngột ngạt, khó chịu không thể tiếp tục chịu đựng được nữa. Mẹ tôi thì khác hẳn mẹ chị dâu, bà rất chịu khó tiếp thu những kiến thức mới, cách suy nghĩ cũng thoải mái, cởi mở hơn. Lúc xích mích với mẹ đẻ, chị dâu mới thấy mẹ chồng cũng có nhiều điểm tốt lắm.
Mẹ tôi bảo tôi đưa bà đến đón mẹ con chị về. Lúc tiễn con gái ra xe, mẹ chị dâu còn cứ nắm tay mẹ tôi dặn dò phải chăm chị thế này thế kia khiến chị dâu tái xanh, giục mẹ tôi đi gấp.
Sau chuyện về ngoại ở cữ, chị dâu cư xử với mẹ chồng mềm mỏng và dịu ngoan hơn hẳn. Nghĩ mà cứ buồn cười, sau này tôi đi lấy chồng cũng sẽ nhớ bài học của chị dâu mà biết cách ứng xử hơn!
Nhà tôi thách cưới 100 triệu mà mẹ chồng vẫn vui vẻ đồng ý, song giữa đám tiệc bà lại "trả đũa" thâm sâu khiến tôi tái mặt Tôi cứ nghĩ mẹ chồng sẽ kiên quyết phản đối thế nhưng bà lại không hề mặc cả câu nào, nhanh chóng cười tươi đồng ý với yêu cầu có phần quá đáng ấy của bố mẹ tôi. Gia cảnh nhà tôi và gia cảnh nhà chồng đều thuộc hàng bình thường. Chính vì thế, vào ngày bố mẹ chồng đến nhà tôi...