Thương anh, thương cả những nỗi buồn của anh…
Hôm nay, chính anh đã thừa nhận rằng những ngày qua anh buồn, chính vì thế anh đã bỏ mặc tôi. Tôi biết, biết chứ, biết hết, biết anh “của tôi” buồn, biết anh buồn về cuộc sống, buồn về người cũ.
Hôm nay, chính anh đã thừa nhận rằng những ngày qua anh buồn, chính vì thế anh đã bỏ mặc tôi. Tôi biết, biết chứ, biết hết, biết anh “của tôi” buồn, biết anh buồn về cuộc sống, buồn về người cũ. Biết rằng anh vì thương nhớ người cũ nên anh buồn và day dứt…Anh này,Tôi biết, biết rằng anh còn thương nhớ cô ấy nhiều lắm, tôi cũng không trách anh đâu.
Bởi trong lòng ai cũng thế, đều có một người để thương, để nhớ về, nghĩ đến, đó là người mà chúng ta từng thương hết lòng, từng hạnh phúc, từng vui vẻ, từng có ngần ấy kỉ niệm quá đẹp với nhau, là người mà chúng ta không thể gạt bỏ, không thể quên được..Nhưng anh này, anh không nghĩ đến chuyện bỏ qua quá khứ, bỏ hết tất cả những thứ xưa cũ ấy, gạt phắt nó sang một bên đễ anh còn là hiện tại, và là tương lai của ai đó sao ? Anh chưa nghĩ đến chuyện này bao giờ sao? Chưa đúng không? Chưa một lần nào hết đúng không anh?
Nhưng anh này, anh có thấy anh đã quá vội vàng để ngỏ lời với một cô gái đã từng có quá nhiều tổn thương, một cô gái tự ti và khép nép như cô ấy làm người yêu anh chưa? Hay anh chỉ nói vì anh thích, anh muốn cua thử xem cô ấy có đồng ý hay không? Anh không biết rằng bản thân anh ra sao, anh đã quên và gạt phắt quá khứ sang một bên chưa? Đã có lần nào anh thôi nghĩ đến cô người cũ ấy chưa?Suy đi nghĩ lại, tôi thấy bản thân tôi đã quá vội vàng, tôi vội vàng nên đã không kịp nghĩ thông suốt, anh còn thương nhớ người cũ nhiều đến vậy!
Nhưng anh này, anh có thấy anh đã quá vội vàng để ngỏ lời với một cô gái đã từng có quá nhiều tổn thương (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh không phải người đầu tiên tôi gặp, tôi đã gặp và bên cạnh những người còn thương nhớ người cũ, tôi chẵng hiểu nổi tôi, tại sao cứ đâm đầu và gây tổn thương cho chính mình. Ắt hẳn, cái gì tôi làm cũng đều có lí do..Đôi lúc, tôi chỉ muốn nói “Anh ơi, anh đã thôi nhớ chưa, anh đã thôi nhắc và thầm gọi tên người cũ chưa? Đã thôi chưa anh? Thôi gọi, thôi ngóng, thôi nghĩ, thôi nhắc, đã thôi chưa anh ơi?”Tôi muốn bên cạnh để xoa dịu, làm những tổn thương, những nhớ nhung ấy tan đi, những đau thương đó vụn vỡ, những kỉ niệm đó dần phai nhòa theo thời gian. Nhưng có lẽ, tôi và chính bản thân tôi, cả suy nghĩ tôi đã nhầm lẫn. Rằng tôi không làm được, tôi không giúp ai được, tất cả những điều đó là do ý thức mỗi người, chứ tôi làm sao mà làm được?
Anh không phải người đầu tiên tôi gặp, tôi đã gặp và bên cạnh những người còn thương nhớ người cũ (Ảnh minh họa)
Tôi không trách anh, tôi biết anh buồn nhiều, nhưng tôi không có cách nào để giúp đỡ anh, để anh chóng quên buồn, không có cách nào để giúp anh quên và không còn thương nhớ người cũ nữa..Đó, đó là suy nghĩ của tôi. Nó luôn vang lên trong đầu tôi..Người cũ – Là thứ gì đó để ta nhớ về, để ta nghỉ đến, chứ không để ta nhìn lại, càng không thể quay lại. Chỉ một câu chào, cả câu chuyện đau lòng sẽ ùa về..Là những lúc anh buồn, anh lặng im. Tôi biết tất cả, tôi không muốn hỏi, không muốn làm phiền anh, không muốn làm anh khó xử, càng không muốn gặng hỏi đễ được đáp án, vì không muốn anh mệt mỏi thêm.
Nếu xem tôi là người quan trọng bên cạnh, ắt hẳn anh sẽ thổ lộ, sẽ không giữ chúng một mình, sẽ không nghĩ vớ vẩn, buồn linh tinh?Tôi đã suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều, rất chính chắn, tôi sẽ đễ anh tự suy nghĩ về những lời anh nói, những chuyện đã và đang diễn ra. Tôi không nói với anh, tôi hành động, tôi chỉ muốn anh nhận ra xem không có tôi thì anh sẽ ra sao? Chắc vẫn ỗn, vẫn có thể nhớ đến người cũ?Anh có biết việc làm người yêu anh tổn thương nó tồi tệ đến thế nào không? Anh có biết em giận anh không?
Giận anh lắm, em nghĩ, em đã rất rất và đang giận anh rất rất giận. Em nghỉ em sẽ giận anh cã đời, sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho anh..Tôi đi đây, đi nghỉ ngơi, đi suy nghĩ những chuyện đang diễn ra, tôi sẽ không nói chuyện với anh nữa đâu, tôi muốn cho cả hai ta suy nghĩ về tất cả..Đồ ngốc của em. Đừng buồn vớ vẩn nữa nhé.. Thương anh, thương cả những nỗi buồn của anh..
Theo Guu
Em còn giận, nghĩa là em còn yêu anh!
Em còn giận, nghĩa là em vẫn còn vương, còn nghĩ về anh và thương anh nhiều lắm. Anh cứ bảo em không thương anh, em cứ kiếm cớ giận hờn vô lí. Ừ, thì em vô lí đấy! Ai bảo anh làm trái ý em, anh vô tâm và mải chơi như vậy.
Anh là một người đàn ông tốt, anh thương em hết mực, chỉ có điều nhiều lúc anh vô tâm và điều đó khiến em buồn rất nhiều. (Ảnh minh họa)
Em còn giận, nghĩa là em vẫn còn vương, còn nghĩ về anh và thương anh nhiều lắm. Anh cứ bảo em không thương anh, em toàn kiếm cớ giận hờn vô lí. Ừ, thì em vô lí đấy! Ai bảo anh làm trái ý em, anh vô tâm và mải chơi như vậy. Này nhé, em mà không thương nữa, em chọn cho mình cách im lặng, im lặng để đóng gói một tình yêu. Sợ chưa?
Mấy hôm nay mình giận nhau, em nhớ anh từng ngày, vậy mà cái tôi em lớn quá, em không thể xuống nước làm hòa trước được. Chắc anh lại bảo em cứng đầu đúng không? Anh gọi điện, nhắn tin, em vẫn dửng dưng như không vậy. Anh hỏi gì thì em đáp cái ấy, duy chỉ có anh hẹn gặp là em nhất quyết không. Anh biết đấy, em sợ em lại mủi lòng mất. Gặp anh mà giận hờn bỗng bay đi đâu, mất công em làm căng mấy hôm nay, như thế thì xấu hổ lắm!
Mấy hôm nay mình giận nhau, em nhớ anh từng ngày, vậy mà cái tôi em lớn quá, em không thể xuống nước làm hòa trước được. (Ảnh minh họa)
Mình yêu nhau bao lâu rồi anh nhỉ? Em và anh như hai mảnh ghép trái dấu tìm thấy nhau, bất chấp tất cả mà gắn kết lại. Mọi người ban đầu cứ bảo với em, rằng anh và em không hợp nhau đâu. Rồi những lần mình cãi nhau như mấy hôm nay, em lại tự mình đặt lại câu hỏi ấy. Rằng, liệu có phải chúng mình không hợp nhau thật không?
Anh là một người đàn ông tốt, anh thương em hết mực, chỉ có điều nhiều lúc anh vô tâm và điều đó khiến em buồn rất nhiều. Anh có thể vô tư cài điện thoại ở chế độ im lặng khi chơi game để tránh ai làm phiền, kể cả em...Anh có thể vô tư ngủ quên trong những lần mình hẹn hò, mặc sức em đứng đợi rồi bị ốm. Sau đó anh lại sốt sắng chạy đến chăm. Thương anh, nhưng em cũng giận anh lắm!
Có phải người đàn ông nào cũng khó hiểu như anh không? Anh không thích nói yêu em, mặc em nhõng nhẽo đòi anh nói suốt ngày. Anh bảo, anh có thương thì em cứ nhìn vào những việc anh làm vì em ấy, chứ đôi ba câu nói đầu môi em muốn nghe làm gì cho mệt anh ra. Ơ hay, thế rồi cuối cùng anh cũng chẳng nói, cứ lúc nào cũng vẻ không quan tâm, không cần. Vậy rồi em mà giận, lại quấn lấy dỗ dành, thật vô lí!
Đến bao giờ thì anh mới trưởng thành đây, người đàn ông của em? Em cứ đợi chờ mãi mà chẳng thấy anh lớn cho...Rồi mai đây, khi cuộc đời có trăm ngàn khó khăn gian khổ khác, anh có đủ sức mạnh để che chở và bảo vệ em không? Em nguôi giận anh rồi đấy, giờ làm sao để nói chuyện lại mà không phải thẹn thùng nhỉ?
Vậy rồi nhớ kĩ nhé chàng trai, không phải em cứ giận là không yêu anh đâu. Có giận, có để tâm, có suy nghĩ và yêu anh thật nhiều thì em mới như vậy. Đừng vội trách và hãy nhớ yêu em nhiều hơn nữa nhé!
Theo Một Thế Giới
Cả nhà cười ngất vì lời đứa cháu trong ngày tôi đưa bạn trai về ra mắt Khi bạn trai bước vào nhà, mẹ tôi tròn mắt, còn ba tôi cũng ngẩn ngơ. Anh đứng che gần hết cả cái cửa nhà tôi. Thằng cháu 3 tuổi của tôi còn nhanh nhảu chạy ra khoanh tay: "Cháu chào chú bầu ạ." Ngay từ thời sinh viên, tôi đã có quan điểm chọn người yêu hoàn toàn khác so với chúng...