Thuê cô bán bún đóng giả người yêu về ra mắt để xin mẹ nửa tỷ làm ăn, ai ngờ bà nhìn con dâu một lượt rồi phán: ‘Giờ mà chửa luôn, mẹ cho ngay 2 tỷ’
“Bí quá hóa liều, Quang nghĩ ngay đến việc sẽ thuê một cô gái nào đó đóng giả làm người yêu để nói dối mẹ mình. Nhưng suy đi nghĩ lại, anh không biết ai mới là người đáng tin để làm việc đó….”
- Mẹ ơi, con đang định góp vốn chung với thằng bạn để mở công ty kinh doanh riêng, giờ đi làm thuê cho người ta thì không biết đến bao giờ mới giàu lên được.
- Thế lấy vợ đi, mẹ cho tiền, có vợ nó giữ tiền cho mày mẹ cũng yên tâm hơn.
- Mẹ lại nhắc chuyện đó rồi, con đầy người yêu, chẳng qua là chưa muốn lấy thôi.
- Phét, có người yêu thì dẫn một cô về đây xem nào. Không nói nhiều nữa, anh lấy vợ tôi cho tiền, còn không thì thôi.
Quang chưa kịp nói thêm câu gì nữa thì mẹ anh đã tắt phụt mất điện thoại. Anh nóng lòng, sốt ruột chẳng biết xoay ở đâu ra số tiền lớn như thế. Tính anh đã định làm cái gì là nhất định phải làm bằng được, việc mở công ty anh đã lên kế hoạch chu toàn cả rồi, giờ chỉ cần kinh phí là bắt tay vào thực hiện.
Bí quá hóa liều, Quang nghĩ ngay đến việc sẽ thuê một cô gái nào đó đóng giả làm người yêu để nói dối mẹ mình. Nhưng suy đi nghĩ lại, anh không biết ai mới là người đáng tin để làm việc đó. Nát óc cả đêm, cuối cùng anh cười như bắt được vàng khi nghĩ đến Đào – cô bán bún đầu ngõ. Tuy chỉ là lao động chân tay nhưng Đào lại xinh xắn, cao ráo, nhanh nhẹn nên chắc chắn sẽ hợp với tiêu chuẩn chọn con dâu của mẹ Quang.
Ảnh minh họa
Sáng hôm sau, Quang đánh liều ra nói chuyện với Đào. Sau một hồi vòng vo, cô trả lời luôn.
- Được, nếu anh trả tôi 5 triệu thì tôi sẽ đi với anh 1 ngày.
Ngay sáng hôm sau, Đào ngoan ngoãn cùng Quang lên xe về nhà anh cách đó 50km. Đúng như những gì Quang dự đoán, chứng kiến tài nấu ăn không chê vào đâu được cùng sự ngoan ngoãn, lễ phép của Đào, mẹ anh mừng lắm, cứ khen tấm tắc.
Cuối bữa ăn, bà nắm lấy tay Đào bảo:
- Có cô người yêu thế này mà không dẫn về cho mẹ xem mặt, cứ giấu mãi làm gì.
Video đang HOT
- Thì con bảo con đầy người yêu, mẹ có tin đâu.
- Ừ… thì anh đúng, tí mẹ đưa tiền cho.
Lúc Quang với Đào chuẩn bị ra bắt xe về thành phố thì trời đột nhiên đổ cơn mưa rào. Thấy thế, mẹ Quang mới bảo:
- Thôi, hai đứa ở lại ăn cơm, ngủ một đêm, sáng mai đi sớm.
Không còn cách nào khác, Đào đành ngoan ngoãn đồng ý. Tối đó, sau khi cơm nước xong xuôi, bà mẹ Quang nửa đùa, nửa thật:
- Bây giờ mà cái Đào có chửa để làm đám cưới luôn thì mẹ cho hẳn 2 tỷ.
- Có thật không hả mẹ?
- Tôi nói dối anh làm gì, nhà mình mới bán 2 mảnh đất kia, số tiền đó mẹ vẫn để dành cho anh, có động vào đâu.
Lúc ấy sung sướng là thế nhưng nghĩ lại thì Quang lại tự nhủ:
- Mẹ cao tay thật, lấy được 2 tỷ đấy còn khướt, làm sao mà cô ấy có thai được.
Quang đang ngồi đờ người ra thì mẹ anh nhắc khéo:
- Thôi hai đứa về phòng nghỉ ngơi sớm đi, đi đường cũng mệt rồi.
- Dạ… con để Đào ngủ phòng dưới tầng 1 nhé.
- Thôi, sao phải thế, hai đứa ngủ chung một phòng thì mới tòi ra đứa cháu cho mẹ được chứ.
Quang đang chưa biết trả lời ra sao thì Đào kéo tay anh đi thẳng một mạch lên phòng. Cô không khóa trái cửa mà để hé rồi ghé sát tai Quang bảo:
- Có muốn tôi giúp anh lấy được 2 tỷ kia không?
- Em… em có cách sao? Nếu em mà làm được tôi sẽ cho hẳn 10 triệu, gấp đôi thỏa thuận ban đầu nhé.
Đào không nói gì mà lẳng lặng đẩy Quang lên giường, chùm chăn kín mít rồi cứ giả vờ cởi quần áo ngoài ném tứ tung khắp phòng, thở hổn hển như đang làm chuyện ấy thật. Khẽ vén chăn lên, Đào trông rõ mồn một mẹ Quang đang đứng nhòm ngó bên ngoài liền thì thầm:
- Cố làm cho thật vào, mẹ anh đang đứng ngoài kia kìa.
Thấy thế, Quang cũng cố gắng ư a theo Đào.
Khoảng 30 phút sau, đảm bảo ván đã đóng thuyền, mẹ Quang mới cười tủm tỉm chịu rời đi. Biết vậy, Đào vội chạy ra đóng cửa rồi mặc lại quần áo, mang chăn xuống đất đánh một giấc đến sáng. Nhìn Đào nằm ngủ ngon lành tự nhiên Quang lại cứ nghĩ đến chuyện hồi nãy rồi thấy cô đẹp lạ lùng, không phấn son, váy áo lòe loẹt như những cô gái khác, Đào giản dị nhưng vẫn khiến người khác bị thu hút.
Sáng hôm sau, lúc hai người chuẩn bị quay về thành phố, mẹ Quang đưa ra 2 tỷ thật rồi bảo:
- Chưa biết có cháu hay chưa nhưng chúng bay cưới đi, mẹ ưng cái Đào lắm đấy, lần sau lại đưa nó về nhà chơi với mẹ nhé.
Cầm được tiền trong tay, Quang rú lên sung sướng vì không ngờ lại được mẹ cho nhiều hơn cả dự định. Khi về tới nơi, anh rút ngay 10 triệu ra bảo:
- Đây tiền công của em nhé, 10 triệu.
- Không, tôi chỉ lấy 5 triệu thôi.
- Nhưng hôm qua tôi và em đã…
- Đã làm sao? Giữa chúng ta không xảy ra chuyện gì hết, cũng không phải tôi chưa nhìn thấy đàn ông trần truồng bao giờ nên chả có gì phải ngại.
Sau lần đó, Quang càng có cái nhìn khác hơn về cô bán bún. Em không những xinh đẹp còn thật thà và không bị đồng tiền làm cho mờ mắt. Quang không quan trọng chuyện quá khứ của Đào, quan trọng là anh thấy cô không phải người dễ dãi. Rồi chẳng biết từ khi nào mà Quang lại đem lòng thầm yêu Đào, sáng nào anh cũng phải ra chỗ cô đánh hết một bát bún mới đi làm nổi, tối về lại ra đó trồng cây si.
3 tháng sau, Quang nhảy cẫng lên sung sướng khi Đào nhận lời cầu hôn của mình. Anh vội vàng gọi về ngay cho mẹ:
- Mẹ ơi, mai mình lên nhà Đào mang trầu cau tới hỏi luôn nhé. Cô ấy đống ý lấy con rồi.
Ngày cưới, Quang quay sang nhìn vợ cười hạnh phúc lắm. Cứ nghĩ lại anh thấy mình thật may mắn, nhờ hôm ấy thuê Đào làm người yêu về ra mắt nên hôm nay anh mới có được người vợ tuyệt vời thế này.
Theo WTT
Tôi hân hoan dẫn người yêu về ra mắt ai ngờ vừa nhìn thấy cô ấy mẹ đã gào khóc và ngất xỉu
Ngày tôi hân hoan dẫn người yêu về ra mắt những tưởng bố mẹ vui mừng vì tôi chọn được người con dâu giỏi giang xinh đẹp ai ngờ mẹ đã khóc ngất khi thấy cô ấy.
(Ảnh minh hoạ).
Tôi và Liên quen nhau được 5 tháng thì chính thức trở thành người yêu của nhau. Em dịu dàng xinh đẹp trình độc học thức thì khỏi phải nói, em giỏi giang có cả tài lẫn sắc. Vì thế tôi mê mẩn em ngay từ lần đầu gặp mặt và chẳng còn hạnh phúc nào bằng khi em đồng ý làm người yêu tôi.
Sau 3 tháng chính thức yêu nhau tôi càng bị em hấp dẫn hơn bởi lối sống nghe thì có phần phong kiến cổ hũ nhưng tôi lại thích và tự hào rằng với tính cách em như vậy tới ngày cưới tôi chắc chắn sẽ là người đàn ông đầu tiên của em. Bởi thực lòng dù bất cứ người đàn ông nào có rộng lượng tới đâu thì cũng mong mình là duy nhất của vợ đặc biệt là trong "chuyện ấy".
Sau nhiều lần nói chuyện em đồng ý về ra mắt bố mẹ tôi, để chuẩn bị cho sự kiện này tôi đã vô cùng tâm huyết và mong đợi. Tới ngày về ra mắt, tôi cùng em đi làm tóc, trang điểm nhẹ nhàng em diện bộ váy trắng tinh khôi nhìn ai cũng siêu lòng. Tôi tưởng tượng ra vẻ mặt hân hoan tự hào của bố mẹ mình khi con trai đã chọn được cô con dâu tài sắc vẹn toàn. Nghĩ thôi tôi cũng thấy hạnh phúc và hãnh diện.
Ngày về ra mắt ngoài bố mẹ còn có ông bà nội ngoại và các cô dì chú bác cũng tới chơi thực chất là tới xem mặt cháu dâu. Tôi tin tưởng rằng ai nhìn em cũng đồng ý và khen ngợi - nhất là với tính cách nhu mì hiền dịu của em lại lễ phép thì người lớn càng ưng ý.
Nhưng không ngờ mọi chuyện không diễn ra như tôi mong đợi, vừa nhìn thấy em ở cửa mẹ tôi giơ tay lên chỉ thẳng vào em mà không nói gì rồi gào khóc lên rồi ngất. Tôi hoang mang lo sợ còn mọi người thì gọi bác sĩ tới. Còn em im lặng không nói gì và bỏ về, phần thì mẹ còn ngất nằm đó nên khi em chạy đi tôi đã chẳng thể đuổi theo và đưa em về.
Sau khi tỉnh lại mẹ chẳng nói gì chỉ bảo không bao giờ đồng ý cô gái đó, bố tôi cũng im lặng hỏi nguyên nhân thì không ai cho tôi đáp án. Tôi tìm đến em thì em không ở phòng trọ gọi điện thoại thì không liên lạc được. Tới nay đã 2 ngày mà tôi vẫn chưa gặp được em để nói chuyện cho rõ ràng còn mẹ tôi thì nhất định im lặng.
Tôi hoang mang quá không biết đã xảy ra chuyện gì giữa hai người mà tôi người đứng giữa lại chẳng hề hay biết - giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Phunutoday
Biết con dâu mang thai đôi là con gái, mẹ chồng chỉ cho ăn cơm trộn ngô suốt 6 tháng để rồi hốt hoảng khi bác sĩ bảo... Mang thai 3 tháng thì mẹ chồng bắt Thủy phải đi siêu âm bằng được xem là con trai hay con gái vì đứa con đầu của chị đã là gái rồi. Để rồi lúc nhận tin từ bác sĩ cô buồn vô hạn, định nhờ chồng gọi điện về nói dối với mẹ chồng thì ai ngờ vừa mới bước chân ra...