Thực ra tôi thuộc giới tính nào?
Đó là câu hỏi của một bạn nữ nhưng lại thích ngắm nhìn cơ thể phụ nữ…
ảnh minh họa
Tôi đã trải qua không chỉ một mà vài mối tình với đàn ông. Họ đều cho tôi những cảm xúc tuyệt vời, sự lãng mạn dịu dàng mà mọi tình yêu đều có. Song nhiêu ấy chưa đủ xóa đi nỗi hoài nghi trong tôi: Thực ra tôi thuộc giới tính nào?
Bởi phải thú thực là, dù có bị đàn ông cuốn hút, tôi hầu như chỉ thích cách nói chuyện của họ, sự thông minh,mạnh mẽ, dịu dàng chở che của họ.Tôi thích họ những lúc thủ thỉ chuyện trò cùng tôi như hai người bạn tâm giao, tôi thích họ những lúc họ chia sẻ những dự định tương lai, những ước mơ thầm kín, trong đó có thể có tôi hoặc không, nhưng tôi hào hứng khi thấy mình được yêu và được ai đó tin tưởng.
Video đang HOT
Riêng chuyện gần gũi thể xác, phải nói rằng tôi chưa thực sự trải qua một lần “yêu đương” đúng nghĩa. Hình như tôi không có cảm giác với cơ thể đàn ông, hơi thở và những đụng chạm mạnh mẽ của họ không làm tôi xao xuyến. Cảm giác hào hứng hay “điện rẹt” chưa bao giờ xuất hiện với tôi.
Đó là một phần lý do các cuộc tình của tôi đều đi vào ngõ cụt.
Trong khi đó, tôi phát hiện, khi ngắm nhìn cơ thể phụ nữ, tôi… hưng phấn. Tôi thích sự mềm mại, uyển chuyển, những đường cong mà tạo hóa ban tặng cho phái đẹp. Tôi hay ngắm nhìn những cô gái xinh đẹp đi qua, ngắm rất lâu ấy, mà không biết chán.
Giờ đã ngoài 30 rồi, tôi muốn tìm kiếm một mối quan hệ nghiêm túc để ổn định cuộc sống, nhưng băn khoăn quá, nên ổn định với ai, đàn ông hay đàn bà? Tôi sẽ lấy chồng bình thường như mọi người khác mang hình hài phụ nữ để rồi có thể cả đời này không biết đến vui thú ái ân, hay mạnh dạn dấn thân vào một cuộc phiêu lưu nào đó để cảm phá xem bản chất thật của mình ở đâu, và rất có thể sẽ trở thành… người đồng tính?
Tôi biết mình không phải trường hợp duy nhất rơi vào cảnh này. Thực tế thì nếu ở nước ngoài, những người như tôi có thể được khuyên là nên sống cởi mở hơn, thử nghiệm và tìm hiểu chính mình, nhưng một đất nước Á Đông như đất nước chúng ta đang sống thì có chấp nhận cách sống như vậy không? Tôi được gì và mất gì nếu đưa ra lựa chọn…/.
Theo VOV
Em là người vợ đầu tiên
Nhớ hồi hai đứa dắt nhau ra tòa, anh còn thách thức em: "Thử rồi coi sau này em có tìm được ai hơn anh không? Có của quý trong nhà mà không biết giữ...".
Em cũng không kém cạnh: "Nếu lấy trúng thằng chồng như anh thì thà ở vậy cho sướng. Đàn ông gì đâu mà lười biếng...". Anh đáp trả: "Chuyện nhà cửa, cơm nước là của đàn bà, mắc gì anh phải làm?". Em vác mặt lên trời: "Vậy thì đừng có bắt em phải ra ngoài kiế.m tiề.n"...
Cứ lời qua, tiếng lại như vậy cho đến khi chị thẩm phán bực mình gắt: "Thôi, tôi quyết định xử cho hai người l.y hô.n. Vợ chồng gì mà cứ ăn miếng, trả miếng, chẳng ai nhường nhịn ai thì làm sao mà sống chung? May mà chưa có con chứ nếu không, hai người sẽ làm gương xấu cho con cái".
Vậy rồi hai đứa mình l.y hô.n. Năm đó anh 25 tuổ.i, còn em thì 23. Đành rằng cả hai đều muốn l.y hô.n nhưng khi điều đó thành sự thật thì anh cũng thấy chạnh lòng. Hai đứa mình có quá ít thời gian để nuôi nấng cho tình yêu đủ lớn trước khi thành chồng vợ. Cả hai dường như đều bị trúng tiếng sét ái tình nên cứ muốn lao vào nhau, muốn thuộc về nhau ngay những giây phút đầu tiên. Từ quen đến cưới vỏn vẹn 3 tháng, từ cưới đến l.y hô.n là 1 năm. Tổng cộng mình có 1 năm 3 tháng để trải nghiệm yêu đương, vợ chồng, ngắn ngủi quá phải không em? Đến bây giờ anh mới thấy nó ngắn ngủi chứ lúc chúng mình bất hòa, gây gổ thì anh thấy như thiên thu...
Dù vậy, anh cũng cảm ơn em, cảm ơn những năm tháng chúng ta là chồng vợ. Chính nhờ sự đổ vỡ ấy mà với cuộc hôn nhân sau này, anh đã biết nâng niu, trân trọng. Dù thỉnh thoảng vẫn mắc phải những lỗi lầm như khi xưa đã từng với em nhưng anh biết cách sửa chữa, khắc phục và trên hết, anh biết nhường nhịn để giữ bình yên cho nếp nhà của mình.
Cảm ơn em, người vợ đầu tiên của anh...
Theo VNE
Ấy vậy mà anh dám bỏ tôi để theo con mắm đó... "Anh nói thiệt, nếu em không thay đổi thì chắc là... ở giá luôn quá. Đàn bà con gái gì mà không có một chút duyên...". Mỗi lần nghĩ tới câu nói của Hưng là tôi thấy tức nghẹn. Anh ta đã chẳng từng là người đầu tiên, là người đã lấy mất đời con gái của tôi đó sao? Thế sao hồi...