Thực lòng tôi chỉ muốn chồng…đi ngoại tình
Nói như vậy ắt hẳn sẽ có nhiều người cho rằng tôi bị thần kinh mới muốn chồng đi ngoại tình. Nhưng thực lòng tôi thực sự muốn như vậy lắm.
Chúng tôi đã có một đám cưới chóng vánh sau chưa đầy 1 năm quen biết, rồi yêu nhau. Gọi là yêu nhau chứ thực sự thì tôi chưa bao giờ yêu anh. Tôi đến với anh sau một cú sốc về tinh thần quá lớn. Người yêu tôi đã phản bội tôi khi chúng tôi đã chuẩn bị làm đám cưới. Anh chạy theo người con gái khác chỉ vì bố cô ta là giám đốc công ty anh ta đang làm việc và hứa hứa hẹn sẽ mang lại một tương lai sáng lạn khi anh lấy con gái ông ta. Anh bỏ rơi tôi vì tôi chỉ có thể cho anh tình yêu chứ không thể đáp ứng được lòng tham tội lỗi ấy của anh. Thế rồi đám cưới của họ diễn ra hoan hỷ trên nỗi đau đớn tột cùng của tôi.
Tôi chỉ muốn chồng đi ngoại tình (Ảnh minh hoạ)
Giữa lúc tôi hoang mang, tuyệt vọng nhất thì anh đã đến với tôi như một sự sắp đặt trước. Anh là bạn của người yêu tôi. Anh – một người đàn ông mà nhiều người phụ nữ sẽ phải ao ước được làm vợ anh. Lúc đầu, tôi không biết anh là bạn của người đã bỏ rơi tôi. Chúng tôi là thường xuyên gặp gỡ nhau, trò chuyện với nhau như những người bạn. Vì anh làm cùng công ty với tôi nên thời gian chúng tôi gặp nhau cũng khá thường xuyên. Anh tốt bụng, điềm tĩnh, sống nội tâm và hiểu tâm lý phụ nữ.
Anh giúp đỡ tôi nhiều trong công việc khi tâm lý tôi còn chưa ổn định sau cú sốc hôn nhân không thành. Vì là sếp của tôi nên chuyện công việc anh cũng ưu ái cho tôi nhiều. Anh bảo tôi nghỉ ngơi đến khi nào tinh thần thoải mái và sẵn sàng làm việc trở lại thì hãy đến. Tôi nghe lời anh và thực sự là tôi cũng cần thời gian để tĩnh tâm trở lại. Những ngày tôi nghỉ làm, anh gọi điện hỏi thăm sức khoẻ, an ủi, động viên tôi. Lâu dần, anh đến tận nhà tôi. Lúc đầu, tôi cảm thấy sự xuất hiện của anh thật là phiền phức vì lúc ấy tôi hoàn toàn mất niềm tin vào đàn ông. Trong đôi mắt tôi lúc ấy, tất cả đàn ông đều khốn nạn như nhau.
Nhưng anh đã đem lại niềm tin cho tôi. Những cử chỉ quan tâm, những lời nói nhẹ nhàng, tôi nhận ra nó xuất phát từ chính trái tim anh. Và thế rồi tôi quen với sự có mặt của anh trong ngôi nhà tôi thường xuyên hơn. Bố mẹ tôi cũng rất quý tính thật thà của anh.
Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn tôi. Với tôi, đó không có gì bất ngờ vì với sự nhạy cảm của người phụ nữ thì tôi biết anh đã yêu tôi từ lâu, chuyện ngỏ lời chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Tôi thực sự chưa sẵn sàng đến với cuộc sống hôn nhân khi ám ảnh về sự đổ vỡ lần trước còn hằn sâu trong trái tim tôi. Và anh kiên nhẫn chờ đợi tôi.
Video đang HOT
Một ngày nọ, tôi biết anh là bạn của người đàn ông đã bỏ rơi tôi. Chẳng hiểu sao suy nghĩ trả thù người đàn ông ấy trong tôi lại cay nghiệt đến thế. Tôi sẽ lấy bạn của anh ta – một giám đốc lắm tiền, nhiều của lại tử tế hơn anh ta vạn lần. Tôi sẽ cho anh ta thấy rằng không có anh thì tôi vẫn có một cuộc sống sung sướng, rằng sự lựa chọn của anh ta khi bỏ rơi tôi là sai lầm.
Và thế là đám cưới của chúng tôi diễn ra không lâu sau khi tôi nhận lời cầu hôn của anh.
Cuộc sống của tôi quả thật là sung sướng như tôi nghĩ. Vật chất không thiếu bất cứ thứ gì. Anh chiều chuộng tôi như một bà hoàng. Trong mắt mọi người, tôi là phu nhân của một giám đốc có tài. Ai cũng cho rằng tôi quá may mắn khi lấy được anh.
Đúng! Tôi đồng ý với điều đó. Anh quá tử tế, quá tốt. Giá như anh đừng tốt với tôi như thế thì tôi đã không cảm thấy tội lỗi khi tôi đã lợi dụng tình cảm của anh để trả thù người đàn ông bội bạc kia. Anh không những cho tôi một cuộc sống sung sướng mà còn xấy nhà cho bố mẹ tôi, nuôi các em tôi ăn học đàng hoàng. Điều ấy, nếu không có anh chắc tôi đã không thể làm được cho gia đình tôi những điều đó. Dù thế, nhưng anh chưa bao giờ có ý khinh thường cái nghèo của bố mẹ tôi.
Tôi đã cố gắng để yêu anh. Nhưng cố gắng bao nhiêu đi chăng nữa thì với tôi, aanh cũng vẫn chỉ như là một ân nhân mà thôi. Tôi không biết anh biết mà vờ đi hay thực sự không biết tình cảm tôi dành cho anh đến mức nào. Anh vẫn yêu tôi, chiều tôi và chiều cả cái khối băng trong trái tim tôi.
Anh lại quá thuỷ chung. Ước gì anh ngoại tình, anh lăng nhăng như nhiều người đàn ông khác để tôi thoải mái hơn. Tôi đã không mang lại cho anh một tình yêu đích thực. Tôi chỉ lừa dối anh mà thôi. Biết bao lần tôi muốn nói ra điều tội lỗi ấy để mong sẽ giải thoát cho anh nhưng tôi sợ. Tôi sợ làm anh tổn thương lắm. Giờ đây tôi đang mang thai đứa con của anh.
Theo VNE
Thư kí nguyện hiến dâng, tôi vẫn không thèm
Thú thực, mấy cô thư kí tôi tuyển thì xinh đẹp thật. Nhưng tôi không thích.
Đàn bà có lắm cái hay, đàn ông cũng lắm kiểu lăng nhăng. Nhưng họ dù có lăng nhăng cũng biết chọn người. Chứ không phải cô nào cũng hở hang, có vẻ lẳng lơ là họ thích.
Người ta cũng nói, đàn ông giàu có, có tí chức quyền là chúa lăng nhăng. Vì với khả năng kinh tế của họ, họ nghĩ, mình có thừa sức nuôi được vợ con đàng hoàng, lại còn nuôi được cả một cô bồ nhí &'ngon nghẻ', cung phụng cô ấy đủ thứ dù là hàng hiệu. Với khả năng của tôi, một giám đốc của công ty lớn, tôi thừa sức nuôi được cô bồ như vậy. Người có tiền thường hay nghĩ, &'sống là phải hưởng thụ', và với đàn ông có tiền, họ nghĩ, cách hưởng thụ tốt chính là &'mang tiền cho gái'.
Tôi là giám đốc nên chuyện có một cô thứ kí là đương nhiên. Tôi thường xuyên tuyển thư kí nếu như các cô ấy không đạt yêu cầu của tôi và bị sai thải. Điều này cũng khiến vợ tôi lo lắng rất nhiều. Vì vợ tôi sợ, nếu như gặp phải cô xinh, cô đẹp thì sẽ nguy hại đến hạnh phúc gia đình, sợ rằng tôi sẽ không vượt qua được cám dỗ của nhan sắc. Nhiều lần nhìn vợ tôi để ý, thăm dò mà tôi thấy cứ hài hài. Vợ yêu mình như vậy, tôi phải nên tự hào chứ!
Thú thực, mấy cô thư kí tôi tuyển thì xinh đẹp thật. Nhưng tôi không thích. Vợ tôi đẹp, con tôi ngoan, vợ tôi giỏi giang, chăm chồng, yêu thương chồng con, hà cớ gì tôi phải đi ngoại tình. Vì tôi giàu sao, vì tôi có chức quyền sao? Đàn ông trên đời này quá nhiều người như tôi, và họ cũng có thừa điều kiện để có được những cô bồ xinh đẹp, nhưng đâu phải ai cũng làm thế.
Tôi là giám đốc nên chuyện có một cô thứ kí là đương nhiên. Tôi thường xuyên tuyển thư kí nếu như các cô ấy không đạt yêu cầu của tôi và bị sai thải. (ảnh minh họa)
Có thể, khi họ nhìn vào tôi, họ sẽ nghĩ, tôi chắc phải có cả tá các cô bồ, vì người giàu tội gì mà không bồ bịch. Có lẽ, những người như vậy đã quá mất niềm tin vào cuộc sống.
Tôi có thể ngoại tình, nhưng tôi đâu cần thiết phải làm điều đó? Cô thư kí chỗ tôi xinh đẹp, chân dài, đảm bảo là quá thích tôi. Vì những cô gái như thế, khi đã chấp nhận vào vị trí này lại ăn mặc hết sức hở hang, thường xuyên cúi xuống mà không lấy tay che ngực, tôi biết chắc, họ đang &'mơi hàng' tôi. Một người đàn ông như tôi thì lạ gì những trò như thế. Nhưng thử hỏi, được cái lợi lộc gì?
Vì những cô ấy chỉ mong moi được túi tiền của tôi, chỉ mong tôi cung phụng, tôi mua cho đồ xịn, hàng hiệu, rồi cả vàng, cả bạc đeo đầy người. Túi xách xịn, quần áo, giày dép cả tủ cũng là mong ước của các cô ấy, còn khoe khoang với bạn bè. Nhưng mục đích của những cô gái như vậy thực sự là gì? Những người sẵn sàng bán thân, câu kéo người khác khi biết anh ta có gia đình, giàu có thật sự chẳng đáng để tôi màng tới. Thế nên, có khi cô ấy còn mặc áo hở nửa ngực, tôi cũng làm ngơ. Và thấy thái độ của tôi như vậy, lần sau sợ hẳn, không dám ho he gì nữa.
Nhiều khi cô ta còn mở lời, cố tình ngỏ ý sẵn sàng trao thân cho tôi, chắc cô ta nghĩ ai cũng giống ai, đàn ông luôn háo sắc. Thú thực, với kiểu người như thế thì tôi không phải gã đầu tiên. Cô ấy làm việc tốt, có năng lực, ngoại ngữ tốt, tôi không phủ nhận. Nên tôi vẫn giữ lại, vẫn coi trọng nhưng chỉ trong công việc mà thôi.
Tôi có tiền thì chăm vợ, chăm con, lo cho con sau này có cuộc sống đủ đầy, tội gì đi mang tiền cho gái. (ảnh minh họa)
Tính ra, vợ tôi ngày xưa còn đẹp gấp mười lần. Vợ tôi vốn là một cô gái chân dài, xinh xắn, dáng đẹp, lại còn có mái tóc dài mượt. Vợ tôi có công việc tốt, gia đình gia giáo lại yêu thương tôi hết lòng. Giờ vợ lại sinh cho tôi thằng cu kháu khỉnh, cực kì yêu. So ra thì mấy cô này làm sao sánh được với vợ tôi, có mà chạy xách dép không kịp. Nếu chẳng may tôi ngoại tình mà bị vợ phát hiện, vợ làm um lên thì chẳng phải tôi mất mặt sao. Mất mặt với gia đình, bạn bè, không được vợ yêu và tin nữa, tôi thiệt đủ đường. Tôi không đủ dũng cảm để bỏ vợ lấy bồ, với lại, chẳng có cô gái nào moi tiền của tôi mà lại xứng tầm với vợ tôi cả. Nên tôi nhất định là không, dù họ có lẳng lơ thế nào tôi cũng nhịn. Tôi yêu vợ, muốn gì vợ cũng chiều, thương con, chơi với con, đó là một mái ấm hạnh phúc.
Tôi có tiền thì chăm vợ, chăm con, lo cho con sau này có cuộc sống đủ đầy, tội gì đi mang tiền cho gái. Thế nên, đừng nghĩ, đàn ông có tiền là ngoại tình, bởi những cô bồ ấy, thật chẳng tử tế gì cho lắm, mục đích của họ chỉ là moi tiền của đàn ông mà thôi!
Theo VNE
'Chết mê, chết mệt' đồng nghiệp có chồng Tôi đã từng nghĩ, mình cả đời này sẽ là một người chồng chung thủy, không lăng nhăng với ai cả. ...Chỉ yêu vợ và chăm sóc vợ con thôi. Vậy mà, cuối cùng, chính tôi lại rơi vào vòng xoáy ấy. Tôi lại trở thành người phản bội vợ mình. Trước đây, khi còn là một người đàn ông thất nghiệp, tôi...