Thực hư “ma bắt người” ở hồ Ngòi Nong
Chưa đầy 10 năm, đã có 13 người chết trên hồ Ngòi Nong. Đâu là nguyên nhân của những cái chết thương tâm đó?
Năm 1970 đập thủy điện hồ Thác Bà bắt đầu hoạt động, cái tên hồ Ngòi Nong thuộc thôn 13, xã Động Quan, Lục Yên, Yên Bái cũng bắt đầu từ đây.
Từ quốc lộ 70, chiếc xe của chúng tôi ì ạch bò qua ngót chục km đường đất lởm chởm đá mới đến được thôn 13. Chúng tôi đến gia đình nạn nhân Triệu Thị Đồn, 26 tuổi, cùng 2 người con là Lý Thị Lên, 11 tuổi và Lý Văn Huy, 6 tuổi, vừa chết đuối ngày 29-9 vừa qua.
Anh Liêm và con gái quá đau xót trước cái chết của 3 người thân
Ngôi nhà sàn xác xơ nằm nép mình bên sườn đồi còn nghi ngút khói hương. Anh Lý Văn Liêm – chồng nạn nhân đau xót nhớ lại: “Nhà tôi làm trang trại ngoài đảo, hôm đó đi đỡ anh trai phát nương rồi ở lại đảo ăn cơm. Ăn xong, tôi chèo thuyền đưa anh chị về trước, bảo mẹ con nó đợi tôi quay lại đón, nhưng mẹ con nó lại bơi cái thuyền sứt đầu theo sau. Tôi quay trở lại đón thì nghe tiếng kêu cứu. Trời tối, thuyền đến nơi chỉ thấy mấy chiếc dép nổi trên mặt nước…”. Chính quyền và dân làng giúp tìm kiếm, hôm sau anh mới tìm được xác vợ và 2 con dưới lòng hồ.
Năm 2008, 3 học sinh Trường THPT Hồng Quang đến hồ tắm bị chết đuối. Hoang mang, người nhà nạn nhân tìm đến các thầy bói. Tất cả đều nhận được lời phán rằng “do người dân ở đây đã đánh cắp con ngựa của một vị thánh, nên con ma sẽ bắt đi 17 mạng người”. Cụ Lý Văn Chang – già làng, kể: “Cách đây gần chục năm, người dân đào được rất nhiều đồ cổ giá trị ở khu vực lòng hồ này, trong đó có một con ngựa bằng sứ, đã mang bán. Từ đó, hồ này có rất nhiều người chết. Không biết sau 13 người đã ra đi, tới đây sẽ là ai?
Chủ quan với mạng sống
Động Quan là xã vùng 2, 90% dân số là đồng bào dân tộc Dao. 50% số thôn, bản trong xã thuộc diện đặc biệt khó khăn. Cuộc sống của người dân chỉ trông vào làm ruộng, làm nương. Từ khi đập thủy điện hồ Thác Bà hoạt động, người dân có thêm nghề đánh bắt cá trên hồ.
Video đang HOT
Theo quan sát của chúng tôi, toàn bộ thuyền bè đi lại và đánh bắt trên hồ là thuyền nhỏ, chủ yếu trát xi măng, nhiều chiếc đã mục nát và không hề có một phương tiện cứu sinh nào.1
Theo UBND xã Động Quan, hiện nay xã có 140 chiếc thuyền của người dân, phục vụ đi lại và đánh bắt cá trên hồ, tất cả đều không có phao cứu sinh hoặc vật dụng gì để phòng khi thuyền lật hoặc chìm.
Trao đổi với chúng tôi ông Đỗ Xuân Tiến – Chủ tịch UBND xã Động Quan cho biết, hầu hết thuyền bè hoạt động trên khu vực hồ Ngòi Nong đều không đảm bảo an toàn, đây là nguyên nhân dẫn đến những cái chết thương tâm.
Theo ông Tiến, vấn đề quản lý hay đưa ra hình thức bắt buộc nào đối với người dân là rất khó, bởi trình độ nhận thức của hầu hết đồng bào Dao còn hạn chế.
Theo người dân nơi đây, trước đây thuyền bè làm bằng gỗ nên khi lật thuyền không chìm hẳn, họ vẫn có thể bám vào đó. Giờ đây, nguồn gỗ cạn kiệt, người dân đan nứa làm khung thuyền, dùng xi măng trát để nước không ngấm vào nên thuyền rất nặng, khi bị lật sẽ chìm nghỉm chẳng khác nào tảng đá.
Nhìn những chiếc thuyền bé tẹo chòng chành bên làn sóng nhỏ thì con số 17 mạng người sẽ là… quá nhỏ, nếu người dân vẫn chủ quan với mạng sống của mình.
Theo Dân Việt
Người con tàn phế nhặt rác nuôi cha mẹ
Anh Nguyễn Kim Viện
36 năm qua, người đàn ông ấy sống cuộc sống của một người tàn phế, lưng nổi lên một khối u lớn còn đôi chân thì teo lại như bị rút hết xương. Duy chỉ còn sức mạnh ở đôi tay giúp anh di chuyển, đi nhặt phế liệu kiếm cơm nuôi thân và nuôi bố mẹ già bệnh tật.
Đó là anh Nguyễn Kim Viện, 49 tuổi ở thôn Tiên Xá, phường Hạp Lĩnh, Thành phố Bắc Ninh.
Trở về từ cửa tử
Trong căn nhà cũ tồi tàn xiêu vẹo, hai cụ già bệnh tật tuổi ngoài 70 sống nhờ hoàn toàn vào người con trai tàn phế. Bà con trong xóm vẫn bảo: "Nó đã bị như thế sao còn bắt đi làm cái việc cực nhọc đó?". Cụ bà giấu giọt lệ khô trong hốc mắt sâu trũng, thở dài: "Không để nó đi như thế thì còn biết làm thế nào? Chúng tôi già rồi, không nuôi nó được nữa, phải để nó nuôi mình thôi".
Ông Nguyễn Kim Vượng, cha của anh Nguyễn Kim Viện, rầu rĩ kể về số phận bất hạnh của con trai mình. Năm cậu bé Viện mới học lớp 2, trên đường đi học về bị dầm mưa rồi cảm lạnh. Ông bà cứ nghĩ con mình chỉ bị cảm lạnh thông thường, đến khi thấy cậu lên cơn co giật, sốt miên man mới đưa con đi bệnh viện. "Lúc ấy nhà tôi nghèo lắm, tài sản duy nhất có thể bán để đưa nó đi bệnh viện là chiếc xe phượng hoàng".
Đưa con ra bệnh viện tỉnh rồi bệnh viện trung ương nhưng đi đến đâu cũng chỉ nhận được cái lắc đầu của bác sĩ: "Không qua khỏi đâu, về nhà có cái gì thì cho cháu nó ăn đi". Nhìn con bị liệt, chân tay không cử động được rồi ngày càng teo lại, có người cha người mẹ nào mà không đau thắt lòng! Hễ có ai mách ở đâu có thầy thuốc, có chút hi vọng là ông bà lại đưa Viện đi chữa. Nhiều lần, ông lên tận Lạng Sơn cắt thuốc của thầy lang cho con. Cuối cùng, trời không phụ lòng người, cậu bé ấy vẫn sống cho đến bây giờ.
Một đôi tay nuôi 3 cái miệng
Thế nhưng, hi vọng nhỏ nhoi có thể sống cuộc sống người thường, đi lại bằng đôi chân, lấy vợ sinh con đẻ cái như bạn bè cùng trang lứa đã vĩnh viễn vụt tắt. Anh Viện ngày ngày chỉ biết ngồi một chỗ nhìn bạn bè chạy nhảy vui đùa mà thèm khát một lần được như vậy. Anh kể: "Mới đầu, tôi chán nản không thiết sống. Nhưng rồi lâu dần cũng quen, cũng thích nghi được cuộc sống của một người tàn phế. Vậy mà lắm lúc vẫn ao ước một cuộc sống của người đầy đủ chân tay lắm chị à".
Anh Viện đang xử lý sản phẩm nhặt được
Tai họa ập đến cướp đi cuộc sống bình thường của anh khi mới 13 tuổi thì đến năm 2004, anh lại đối mặt với nguy cơ bại liệt toàn thân khi bị thoát vị đĩa đệm. Một lần nữa anh Viện lại vượt qua được nhờ anh em họ hàng cùng làng xóm giúp đỡ số tiền mổ.
Cuộc sống của một người tàn phế khó khăn một thì với anh Viện lại gấp mười lần vì còn phải đỡ đần cha mẹ đã già yếu lại lắm bệnh tật. Ba miệng ăn trông chờ vào 3 sào ruộng khoán và số tiền trợ cấp người tàn tật 120.000đ/tháng, đó là chưa kể đến khoản tiền thuốc thang cho cả ba người.
"Chẳng về không thì làm thế nào"
Hàng ngày, người dân phường Hạp Lĩnh, TP. Bắc Ninh vẫn thường thấy một người đàn ông ngồi xe lăn đi nhặt rác quanh phố, quanh những bãi rác gần đó. Người ta vẫn quen miệng gọi anh là "ông Viện cụt chân" mặc dù anh chỉ mới 49 tuổi. Anh Viện chỉ mới đến với "nghề" nhặt rác cách đây 6 năm, khi ấy, gia đình vét hết thóc trong hòm, mua được cho anh chiếc xe lăn cũ của một người xóm bên. Được một ông cụ hàng xóm cho cục nam châm, anh sáng chế ra cây nam châm thu rác, ban đầu anh chỉ đi xung quanh khu phố nhưng khi công việc đã thành thạo, anh đi những nơi xa hơn, đến những bãi rác cách nhà tới năm sáu cây số.
Anh kể, từ ngày đi nhặt rác, người khỏe ra, nhanh nhẹn hoạt bát hơn hẳn. Kiếm được chẳng đáng bao nhiêu nhưng còn hơn là ngồi nhà chịu đói". Tuy nhiên, khi phường Hạp Lĩnh chưa lên phố thì còn có rác để mà nhặt còn bây giờ, rác được công ty môi trường thu gom tận nhà nên công việc của anh cũng khó khăn hơn gấp bội.
Anh Viện cùng bố mẹ
Nhiều hôm thấy anh trở về nhà, mẹ hỏi: "Ơ, thế về không à?", anh lại nhìn mẹ đau xót: " Chẳng về không thì làm thế nào".
Cụ Nguyễn Thị Mão, mẹ anh Viện, kể: "Ngày xưa, khi ông bà già này còn khỏe mạnh thì có thể ra đồng làm ruộng nhưng bây giờ, chỉ còn biết sống nhờ vào chú (anh Viện) thôi".
Cụ ông đã hai lần phải mổ mắt và mổ viêm đường ruột. Cụ bà thì nay đau mai ốm, đủ các thứ bệnh trong người. Ông bà vẫn chưa đến tuổi hưởng trợ cấp người cao tuổi nên bây giờ, chỉ biết sống nhờ vào đứa con tàn tật.
Cuộc sống khó khăn, nặng nhọc mỗi ngày hằn lên cơ thể dị dạng của anh. Khuôn mặt khắc khổ, dáng vẻ lầm lụi, ngày ngày, người đàn ông ấy vật lộn với sự đau đớn, dùng chút sức lực còn lại của một người tàn phế để bới rác nuôi cha mẹ già qua ngày. Tấm lưng gù kia đang phải oằn xuống nhưng thẳm sâu trong đôi mắt của anh vẫn ánh lên những khao khát sống cuộc sống của một người bình thường.
Theo Bee
Clip bé gái bị bạo hành được quay như thế nào? Đằng sau clip quay cảnh bảo mẫu tắm bé gái 3 tuổi, ít người biết rằng, tác giả của clip đó đã phải mất công bố trí nhiều ngày dài mới có được hình ảnh sống động về cảnh bạo hành đó. Bí mật quay clip Khoảng 6h sáng 24/11, cộng đồng mạng khá sốc và phẫn nộ khi xuất hiện đoạn clip...