Thực hư lời nguyền trai gái hai làng lấy nhau là gặp họa
Theo các chuyên gia, tất cả chỉ là những câu chuyện mê tín dị đoan.
Cách đây khoảng bốn thế kỷ trước, thôn Mường Ải và thôn Mường Lầm (xã Phong Phú, huyện Tân Lạc, tỉnh Hòa Bình) có tranh chấp nguồn nước con kênh mương dẫn vào ruộng rất kịch liệt. Tuy nhiên, mặc dù là hai thôn láng giềng nhưng không bên nào chịu nhường nhịn. Hai làng đánh nhau bằng sức mạnh siêu nhiên của “ác hiểm độc bùa” cay nghiệt. Lời nguyền ấy đã reo rắc những cuộc tình “đẫm lệ”, chia lìa… Kể từ đó, trai gái hai thôn, dù có yêu nhau đến mấy cũng không dám đến với nhau nữa!
Sợ phạm vào lời nguyền, thôn Mường Ải và thôn Mường Lầm vẫn chưa dám lấy nhau.
Hai làng tranh nhau một cái mương
Ông Bùi Văn Ểu, 61 tuổi, rất đam mê sưu tầm về văn hóa Mường. Qua tìm hiểu trong các sách cổ, sưu tầm từ các cụ già làng, học hỏi từ những nhà nghiên cứu chuyên môn… Ông Ểu cho rằng: Xa xưa, các cụ đã biết dùng đến sức mạnh siêu nhiên của “bùa mê, tà chú” để thực hiện dã tâm của mình.
Được biết, cách đây khoảng bốn thế kỷ, vùng Mường còn hoang sơ lắm. Có hai người đàn ông đến khai khẩn những cánh rừng già để trồng nương, làm rẫy. Làm nương rẫy khiến đất cũng bạc màu dần, mùa màng thất bát, họ chuyển sang trồng lúa nước. Họ cải tạo đất, chăm bón, tưới tiêu cho ruộng đồng. Người ở xóm trên, kẻ xóm dưới, sinh con đẻ cái, khai phá đất đai. Họ là tổ tiên của Mường Ải và Mường Lầm.
Người dân Mường Ải (xóm trên) lười hơn Mường Lầm (xóm dưới). Họ suốt ngày ăn ngủ, không chịu làm nương. Chính vì vậy, Mường Ải thường xuyên mất mùa, đói kém. Mường Lầm chịu khó làm ăn, cày cấy, mùa màng tốt tươi, ấm no. Thấy vậy, Mường Ải sinh thói ganh ghét. Họ ác cảm và đổ tại người dân Mường Lầm chiếm được đất màu mỡ hơn, trong khi đó đất mình lại bạc màu.
Một mùa khô, thấy đồng ruộng khô hạn, Mường Lầm mới rủ Mường Ải cùng đào con mương dẫn nước về ruộng. Mường Ải biết chắc Mường Lầm đào con mương thì kiểu gì cũng phải chạy qua cánh đồng ruộng dân bản mình “lúc đó thì chỉ việc khoét lấy nước xuống ruộng mình cũng chẳng muộn” nên không đồng ý. Mặc kệ Mường Ải không góp sức, người dân Mường Lầm vẫn hì hục đào mương dẫn nước về thôn. Chỉ mấy ngày sau, nguồn nước ào ào chảy, đủ nước để tưới tiêu cho cả các cánh đồng khô hạn. Những cây lúa đang khát cháy cũng được hồi sinh.
Người dân Mường Lầm bực tức vì Mường Ải không đào mương mà vẫn trộm thả nước của mình. Càng ngày, xóm trên càng tháo lấy nhiều hơn. Mùa khô thì nước chưa xuống đến đã bị xóm trên hớt sạch. Mường Lầm càng ngày càng tức giận hơn. Người dân hai làng đã chửi rủa nhau độc địa. Thậm chí, có lần hai thôn đã đánh nhau đến sứt đầu, mẻ trán. Mường Ải ít người hơn nên đã bị trận đòn đau, ôm nỗi hậm hực đến nhờ một thầy “cao tay” về bùa ác để chơi lại Mường Lầm.
Cuộc chiến bùa ngải của hai làng
Theo truyền thuyết, ông trưởng thôn Mường Lầm đã thuê thầy bùa đến bắt vía của trưởng thôn Mường Ải. Ngày trước, người dân tộc vùng cao cứ có ân oán, thâm thù là họ lại tìm đến các thế lực siêu nhiên, vô hình. Đặc biệt là bùa chú vẫn được họ tìm đến.
Mường Ải đã bí mật cắt mấy bông lau rồi ngồi chờ ông trưởng thôn Mường Lầm đi qua. Buổi chiều chạng vạng, ông trưởng thôn Mường Lầm đi qua đã bị ông trưởng thôn Mường Ải niệm chú, bắt sống vía. Trước đó, người dân Mường Aãi đã đi ra cánh đồng Mường Lầm cắt trộm mấy bông lúa. Họ buộc cùng với bông cỏ lau, sau đó đọc chú, yểm “ác hiểm độc bùa” (bùa chú để hại người – PV). Sau đó, bí mật chôn xuống con kênh dẫn nước sinh hoạt chung của Mường Lầm.
Khi bị bắt vía, ông trưởng thôn Mường Lầm ốm đau liên tục, người nao nao khó chịu, ngứa ngáy không biết lý do. Ông đi xem bói mới biết mình bị hại. Ngay lập tức, ông sai người đi tìm thầy bùa đến hóa giải. Để hóa giải được bùa ác này, thầy bùa đã lấy một con gà trống, một con lợn đực đem ra nguồn nước mương để cắt tiết. Trước khi cắt tiết, ông phù phép để phá đi bùa yểm dưới đáy mương kia, cộng thêm vật trấn yểm bùa bằng sừng trâu. Sau một hồi làm phép, ông mới thả xuống để rửa trôi, phá bùa ác của Mường Ải. Thế nhưng, vị thầy bùa Mường Ải cao tay hơn, nên không thể phá được thế bùa hiểm kia.
Video đang HOT
Bộ đồ yểm “ác hiểm độc bùa”
Ông Bùi Văn Rẩy, ở xóm Trọng, xã phong Phú, lý giải: Nếu như thầy bùa nào đi phá giải bùa của người khác mà không phá được rất dễ bị phản lại. Thầy bùa ở Mường Ải cao tay hơn, biết chắc chắn thầy bùa Mường Lầm sẽ “chài” lại mình nên chống phá bùa bằng cách “trấn yểm”: Lấy ngà voi, nanh hổ, niệm chú sẽ có sức mạnh gấp mấy lần “bùa ác” bằng sừng trâu thường. Trấn yểm đã được chôn sâu xuống chính giữa lòng mương.
Ông trưởng thôn Mường Lầm càng cay cú, hậm hực. Mặc dù không thể hóa giải được bùa yểm xóm trên nhưng ông này cũng có quái chiêu có thể “yểm” mà không phá được. Đó là yểm bùa vào sừng con trâu trắng được niệm bằng “lời nguyền của kẻ sắp chết”. Lúc sắp chết, ông mới gọi con cháu đến và bảo rằng giữa hai Mường này sẽ không bao giờ kết giao họ hàng. Ông cấm tiệt đứa nào của Mường Lầm lấy ai ở Mường Ải. Sau đó, ông sai con cháu vứt sừng trâu trắng xuống lòng con mương mà hai làng tranh nước mà thề độc: “Bao giờ con sông có hướng chảy về thị trấn Vụ Bản, huyện Lạc Sơn, Hòa Bình và một nhánh khác chảy về huyện Nho Quan, Ninh Bình cạn hết mới hết tác dụng lời nguyền.
Do không phá được bùa yểm của thầy bùa Mường Ải nên ông trưởng thôn Mường Lầm đã chết. Xóm trên đã “chài” được chết ông trưởng thôn xóm dưới nên gọi là Mường Ải (Vần “Ai” giống với từ “Chài”), còn xóm dưới gọi là Mường Lầm vì họ đã không tìm cách giải quyết khác thân thiện hơn, họ đã lầm lỗi để gây nên thâm thù giữa hai làng.
Cách làm bùa ngải của người Mường Ông Bùi Văn Rẩy, ở xóm Trọng, xã phong Phú, người được mệnh danh là thầy bùa ở đất Tân Lạc, Hòa Bình “tiết lộ” cách dùng bùa ác để bắt vía: Muốn bắt vía người sống, cần chọn đúng thời điểm mặt trời bắt đầu lặn. Vì lúc này sinh khí của đất trời cũng yếu dần và dễ gây cho tâm trạng con người trở nên yếu đuối, hồn vía cũng yếu nhất, dễ bắt nhất. Dùng con dao đã đâm vào củ gừng, hà hơi, niệm chú sau đó “phả” vào cành cây bông lau, lá cỏ gianh, bông chít, hay quạt nan… Người bắt vía phải đứng cao hơn người đối tượng mình định bắt, không để người bị hại biết mình đang bắt vía họ. Chỉ cần vẩy ba cái là bắt được vía, sau đó đem vía đó nhốt vào chất sừng con trâu rồi đem vứt xuống lòng mương.
Theo NDT
"Vua diệt sói dữ" và cuộc đời tàn phế trong ân hận
Ông Que đã phải trả máu cho đại ngàn. Khuôn mặt và cơ thể rúm ró của ông, là bài học đau đớn nhưng sinh động nhất về cái lời nguyền "ăn của rừng rưng rưng nước mắt".
Chỉ cách đây hơn chục năm, đường vào Quỳnh Nhai còn khủng khiếp lắm. Mùa mưa, đường liên huyện trơn nhẫy, lầy lội, chỉ có nước cuốc bộ. Để ra khỏi huyện lỵ Quỳnh Nhai, cách đi thuận tiện nhất là cưỡi thuyền xuôi sông Đà.
Từ bến phà Bắc Uân, người ta đi thuyền ngược lên huyện lỵ. Lên Cà Nàng cũng đi bằng thuyền mấy chục cây số. Từ dưới thuyền, bước lên bờ đã là rừng già rậm rịt. Từ sườn Huổi Luông nhìn xuống, huyện lỵ Quỳnh Nhai gồm vài nóc nhà chìm nghỉm trong rừng già. Rừng ngút ngát tầm mắt. Những thân nghiến cổ thụ mọc... giữa cánh đồng.
Bến Quỳnh Nhai.
Nhưng, giờ huyện lỵ nghèo xác nghèo xơ ấy đã chìm nghỉm dưới ngót trăm mét nước. Nhiều bản làng cũng đã biến mất dưới lòng hồ thủy điện Sơn La mênh mông. Đường bộ, đường thủy đều thuận tiện và đó cũng là lý do rừng ở Quỳnh Nhai mỗi ngày một thu hẹp.
Rừng ít dần, những con thú bị dồn lại, và lần lượt gục dưới nòng súng kíp, thứ súng vốn nhiều như cây rừng ở Quỳnh Nhai.
Anh Lò Văn Định, kiểm lâm huyện Quỳnh Nhai bảo rằng, chẳng năm nào ở Quỳnh Nhai không có người bị gấu, sói tấn công. Loài thú hoang tuy ác hiểm, nhưng chúng lại thường tấn công những thợ săn muốn tìm cách giết chúng, chứ chẳng bao giờ mò về bản tấn công dân lành
Loài thú hung dữ, tấn công người nhiều nhất không phải hổ, báo, bò tót, chó sói, mà lại là gấu, con vật vốn khá chậm chạp, ì ạch. Bụng dạ con gấu ác hiểm, nhưng sở dĩ nó quay sang tấn công con người là vì con người đã dồn nó đến chân đường cùng, khiến nó trở nên cục cằn.
Nhiều năm nay, mật gấu rừng là thứ quý hơn vàng. Thịt gấu ngon. Tay gấu ngâm rượu bán mấy chục triệu một bình. Con gấu có giá vài trăm triệu đồng khiến thợ săn lóa mắt. Hễ nghe tin ở đâu có gấu, là họ tổ chức cả đoàn thợ săn, lên đến vài chục người vào rừng diệt gấu.
Ông Định kể cho tôi nghe hàng chục trường hợp thợ săn thương tật cả đời, thậm chí mất mạng vì bị gấu tấn công. Hầu như bản làng nào quanh đại ngàn Huổi Luông cũng có người bị gấu vật chết, hoặc tàn tật vĩnh viễn.
Ông Định chỉ tay lên tấm bản đồ, nơi có bản Nà Mùn, cuối xã Chiềng Khay. Bản ấy ở lưng chừng núi, giữa đại ngàn, phải đi bộ 2 ngày mới đến nơi. Trong bản, có hai anh em ông Lường Văn Tun, bị gấu tấn công thảm khốc
Người em của ông Tun vác súng bắn gấu, con gấu không chết, nó lao đến tát ông những cú trời giáng. Người thợ săn ấy bất tỉnh rồi, nó vẫn chưa nguôi cơn giận. Nó cắn nát đầu khiến ông mất mạng.
Bản thân ông Tun, cũng một lần bắn gấu bị chệch. Con gấu lồng lộn xông vào tát rách bụng, khiến ruột ông xổ ra ngoài. Nó dùng móng vuốt xé nát mặt ông. Từ bấy, ông nằm một chỗ, sống đời thực vật.
Từ nơi xưa kia là bến phà Bắc Uân, giờ là cây cầu khổng lồ bắc ngang sông Đà từ hai sườn núi, tôi phải đi vòng mãi, xuyên qua lớp lớp đại ngàn, mới đến được xã Mường Giôn, xã giáp với Than Uyên của Lai Châu. Rồi phải đi bộ nửa ngày nữa mới đến lưng chừng núi Pú Coong Khẩu, nơi có bản Phiêng Mựt.
Cuối bản ấy, có thợ săn Lò Văn Que, vẫn còn đang sống, vẫn đang tỉnh táo và vẫn hằng ngày kể cho con cháu nghe tuổi trẻ lừng lẫy, ngang dọc đại ngàn, bắn hạ vô số ác thú, trừ hại cho dân. Nhưng, ông đã phải trả máu cho đại ngàn. Khuôn mặt và cơ thể rúm ró của ông, là bài học đau đớn nhưng sinh động nhất về cái lời nguyền "ăn của rừng rưng rưng nước mắt".
Nghe tiếng khách lạ, ông Que cứ ngơ ngáo. Đôi mắt giả của ông vô hồn, không nhìn được gì cả. Mũi ông bị gấu xơi mất, nên ông thở bằng cái lỗ khoan ở sống mũi, ngay dưới hốc mắt. Bộ dạng ông còn thảm hại hơn thợ săn Lường Văn Khặm ở đối diện bên kia Huổi Luông.
Ông Que kể, đại ngàn Huổi Luông nhiều gấu lắm. Chó sói thì vô số đàn. Bọn sói hung ác xơi không biết bao nhiêu trâu bò mà kể. Mấy chục năm vác súng, vác cung, ông tiêu diệt không biết bao nhiêu sói. Gấu ông cũng giết quá nhiều. Chúa sơn lâm cũng đã gục dưới nòng súng của ông.
Nhưng giờ, người con của đại ngàn, mạnh mẽ như hổ báo ấy, chỉ còn là một ông già ngoài 60 nhỏ thó, cả ngày chỉ ngồi một chỗ, ngâm đôi bàn chân phù nề vào nồi thuốc ấm. Đôi mắt giả ấy mở thao láo cả lúc ông ngủ. Mi mắt đã bị gấu móc mất rồi, không khép được hai con mắt giả.
Ông Que kể, đợt đó là năm 1997, khi đuổi theo bọn sói, qua đỉnh Pú Coong Khẩu (dịch nghĩa là đống thóc lớn), đến núi Huổi Cha, thì ông dừng lại khi phát hiện dấu vết của gấu.
Bọn gấu rất tinh ranh khi săn mồi, nhưng lại rất ngố khi đi đâu cũng để lại dấu vết. Những vết móng vuốt cào trên thân cây còn rõ mồn một. Nó dùng tay bẻ tơi tả những thân gỗ mục để tìm tổ ong, côn trùng.
Những thợ săn như ông Que đều rất am tường tập tính các loài thú. Hễ ở đâu có tiếng gà rừng gáy râm ran, thì ở đó dễ có gấu. Gấu và gà rừng luôn đi kiếm ăn với nhau. Khi gấu lật đá, phá gỗ mục bắt côn trùng ăn thì gà rừng cũng sà đến kiếm chác.
Trên ngọn cây nghiến nham nhở vết cào có một tổ ong. Ông Que thừa biết rằng, tên gấu này đang ngòm ngó tổ ong và chắc chắn nó sẽ còn quay lại.
Ông Que không đuổi theo bầy sói nữa, mà kiếm một chỗ ẩn nấp ở xuôi chiều gió. Những đám mây cô đơn chợt đến chợt đi đưa ông vào giấc ngủ xế chiều.
Tiếng roạc roạc vang lên khiến ông choàng tỉnh. Vạch bụi rậm, ông Que nhìn rõ con gấu ngựa to tướng đang ôm gốc cây nghiến. Đôi mắt nó hấp háy nhìn lên tổ ong. Nó bám vào thân cây, chậm chạp bò lên. Nó vục bàn tay hộ pháp vào tổ ong, xé từng mảng đưa lên miệng mút lấy mật, trong sự giận dữ của bầy ong.
Nó chậm rãi thưởng thức từng giọt mật. Đôi mắt hấp háy, cái miệng nhe ra với hàm răng nhọn hoắt, trắng ởn, tỏ vẻ no nê.
Ông Que nhẹ nhàng tiến đến phía gốc cây nghiến. Một tiếng nổ đanh gọn. Con gấu rơi uỵch xuống đất. Lùm lùm một đống đen sì. Lông bay tơi tả.
Ông Que khoác súng lên vai, tiến lại kiểm tra chiến lợi phẩm. Không ngờ, khi ông vừa tới gần, nó vùng lên. Đôi mắt long sòng sọc. Nó lao thẳng về phía ông Que. Nó nhằm thẳng mặt ông Que mà tát. Nó lao vào cắn xé ông. Nó dùng móng sắc lột từng mảng da mặt, da đầu, da cổ.
Chưa hả cơn giận, con gấu ngoạm vỡ xương hàm, nhai nát vụn miếng xương đó. Nó đớp mất mũi và cả hàm răng trên của ông Que. Nó móc hai mắt ông ra. Nó lột cả da, bóc cả thịt ở cánh tay phải và đớp gãy xương tay trái của ông. Tưởng ông Que chết rồi, con gấu hung dữ lững thững bỏ đi.
Ông Que kể, gấu thường trèo lên ngọn cây ăn ong, rồi thả cho cơ thể rơi xuống đất. Nó chỉ bất tỉnh một lát, rồi trở dậy mà không việc gì. Phát súng của ông tưởng trúng đầu, nhưng hóa ra chỉ sượt da. Cả đời cầm súng, nhưng chỉ một phút chủ quan, ông phải trả giá bằng toàn bộ sức khỏe của mình.
Dù tiếng súng nổ trong rừng đã vọng về bản, nhưng đến đêm mà không thấy ông Que, nên dân bản đốt đuốc đi tìm. Mọi người phát hiện ông Que chỉ còn là đống thịt bầy nhầy, nhưng vẫn thoi thóp thở.
Khiêng ông xuống Bệnh viện Sơn La, bác sĩ lắc đầu bảo không cứu được. Người nhà đưa ông về Bệnh viện Việt Đức, không ngờ ông sống. Nhưng, mười mấy năm nay, ông rơi vào cảnh dở sống dở chết. Ông mắc đủ thứ bệnh. Đôi chân phù nề, lúc nào cũng phải ngâm trong nồi thuốc ấm. Cứ trái gió trở trời, đầu ông đau như muốn nổ tung.
Theo Dân Trí
Giải mã "lời nguyền sông Hiếu" Nước sông Hiếu bao đời luôn một màu trong xanh và là mạch sống cho nhiều thế hệ con người nơi đây. Song, không hiểu sao hơn 10 năm trở lại đây, sông Hiếu "trở chứng nổi giận vào đúng mùa thi". Theo những người dân sống đôi bờ sông Hiếu cho biết, cứ sau mỗi cái chết bất ngờ của các đôi...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Tìm kiếm 2 em nhỏ ở Đồng Nai nghi đạp xe tới TPHCM xem diễu binh

Thêm vụ tai nạn ở Tam Đảo, tài xế ô tô cài nhầm số lùi húc bay hộ lan

Ảnh đẹp bắn đại bác tổng duyệt diễu binh 30.4 ở bến Bạch Đằng

38 học sinh ói, tiêu chảy ở trường Tuệ Đức là do ngộ độc thực phẩm

Nhiều tâm trạng ở Vạn Hạnh Mall sau 3 vụ nhảy lầu liên tiếp

Sự trùng hợp khó tin của 2 vụ tai nạn 4 người chết trên đường đèo Tam Đảo

Hai vợ chồng bị sét đánh thương vong khi đi làm rẫy

Ô tô đầu kéo cháy ngùn ngụt trên cao tốc Nội Bài - Lào Cai

Hà Nội: Bé gái 5 tuổi bị chó nhà cắn liên tiếp vào đầu - mặt

Vụ nam sinh bị điện giật khi biểu diễn văn nghệ: Nhiều học sinh đã cảnh báo

Công an thông tin nguyên nhân vụ lật xe khách 3 người chết ở Tam Đảo

Hiện trường vụ lật xe khách khiến 3 người tử vong ở Tam Đảo
Có thể bạn quan tâm

Hội phú bà Bắc Kinh Cbiz: Đàn chị khuyên Dương Tử rời showbiz giàu không tưởng, tiền chỉ là con số!
Sao châu á
13:24:32 27/04/2025
Ấn Độ, Pakistan leo thang căng thẳng sau vụ tấn công đẫm máu ở Kashmir
Thế giới
13:20:20 27/04/2025
Ra mắt xế nổ 2025 Royal Enfield Hunter 350, giá hơn 53 triệu đồng
Xe máy
13:15:55 27/04/2025
Tổng duyệt ngày 27/4: Hoa hậu Thanh Thủy, Lan Ngọc và dàn sao Việt diện áo dài, tất bật chuẩn bị từ 3h sáng
Sao việt
13:02:03 27/04/2025
Đạo diễn Bùi Thạc Chuyên: "Tôi đưa cảnh nóng vào đoạn thả bom là có dụng ý"
Hậu trường phim
12:52:34 27/04/2025
Windows Maps của Microsoft sắp bị 'khai tử'
Thế giới số
12:51:31 27/04/2025
Chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Mazda 6e, công suất 258 mã lực, nội thất tiện nghi, công nghệ tiên tiến
Ôtô
12:44:09 27/04/2025
Nvidia công bố dòng laptop GeForce RTX 50 tích hợp AI thế hệ mới
Đồ 2-tek
12:41:55 27/04/2025
Quần jeans ống đứng và giày bệt: sang xịn, mát mẻ trong mùa hè
Thời trang
12:11:31 27/04/2025
Tranh cãi quán cà phê 'vườn thú người' ở Thái Lan
Lạ vui
12:05:28 27/04/2025