Thực hư chuyện n.ữ sin.h Hà Nội đi bơi và bỗng dưng dính bầu
Vừa qua, trên mạng xã hội, câu chuyện một n.ữ sin.h Hà Nội đi bơi và “dính thai” từ bể bơi đã được nhiều người chia sẻ và bình luận.
Trên diễn đàn của trường Đại học mình đang theo học, n.ữ sin.h này này viết:
“Mọi người ơi, em đang rất hoảng sợ, chuyện là thế này ạ, em là nữ K54, hè này em ở lại học hè và làm thêm. Em rất thích bơi và bơi tương đối tốt, 1 phần vì muốn cao thêm vài cm, vì giờ e mới cao 1m62, hầu như ngày nào em cũng bơi ở bể bơi trường mình.
Dạo này em hay bị các triệu trứng giống như mấy người đang mang thai, đứa bạn cùng phòng và em cảm thấy rất kì lạ. Hôm thứ 6 vừa rồi em và con bạn đã quyết định đến bệnh viện để kiểm tra, kết quả là em đã mang thai thật, cái thai được 4 tuần tuổ.i rồi, em vô cùng hoảng sợ và thấy rất kì lạ, vì em chưa có bạn trai, và cũng chẳng có ai đụng vào người em, em rất biết giữ gìn và 1 điều chắc chắn là em chưa bao giờ quan hệ tìn.h dụ.c và em cũng chưa từng bị xâm hại, nhưng giờ sao em lại có thai được?
Chia sẻ của n.ữ sin.h trên diễn đàn mạng.
Em đã trao đổi với bác sĩ về việc này nhưng bác sĩ không tin là em chưa quan hệ, nên em đã đi kiểm tra màng trinh xem sao, và kết quả là nó vẫn nguyên si lành lặn, bác sĩ hỏi thế em có hay đi bơi không? Bác sĩ bảo màng trinh không bị rách nhưng con tin.h trùn.g vẫn có thể chui vào được. Ôi trời ơi, thế là do em đi bơi ở trường mình rồi. Những lần đi bơi em hay mặc quần bơi.
Giờ em rất sợ, sợ lắm vì không biết phải nói với bố mẹ thế nào, làm sao để bố mẹ tin em được đây, em sẽ không bỏ đứ.a b.é đâu, vì lương tâm không cho phép, nhưng tội cho đứ.a b.é quá, sinh ra nó không có cha và ngay cả em cũng không biết cha nó là ai.
Em đã nghĩ đến nước t.ự t.ử nhưng con bạn nó chử.i và khuyên răn em, nên em cũng không nghĩ đến chuyện đó nữa, trước giờ cứ nghĩ bể bơi sạch sẽ và an toàn. Thật sự em không biết phải làm gì bây giờ”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Tuy nhiên, trao đổi với bác sĩ Lê Vương Văn Vệ – Giám đốc Bệnh viện Nam học và hiếm muộn Hà Nội. ông cho biết: Việc có thai do đi bơi là hoàn toàn hoang đường. Tin.h trùn.g muốn thụ thai được phải hàng triệu con, sau đó có 1 con đi đến đích, chúng cũng phải thâm nhập vào được â.m đạ.o của nữ giới thì mới có cơ hội để “bò” lên đến trứng. Còn khi ra đến môi trường nước, tin.h trùn.g đã chế.t ngay lập tức, chẳng có lý nào lại có thai.
TS Vệ cũng cho biết, việc cô gái vẫn còn trinh tiết nhưng lại mang thai cũng có khả năng xảy ra. Vì chỉ cần quan hệ tìn.h dụ.c loanh quanh khu vực cấm địa, xuấ.t tin.h mà chưa cần đi sâu đến chỗ “cái màng” thì “đạn” vẫn có cơ hội đi sâu vào bên trong. Khả năng thụ thai vẫn có, tuy nhiên xác xuất này cũng vô cùng hiếm hoi.
Do đó, theo ông, nếu thực sự có thai nhưng chưa từng quan hệ tìn.h dụ.c thì n.ữ sin.h này cần xem xét kỹ các mối quan hệ của mình, có lúc nào lỡ say mà không biết mình bị quấy rối hay không. Còn vị bác sĩ hỏi “có đi bơi” hay không là do bác sĩ này đùa bỡn khi n.ữ sin.h khăng khăng mình chưa từng quan hệ tìn.h dụ.c mà thôi.
Theo TS Vệ, vấn đề của em n.ữ sin.h này là đã học Đại học nhưng lại không có kiến thức gì về sức khỏe sinh sản, tìn.h dụ.c, dẫn đến những sai lầm “rất khó hiểu” của mình.
Theo Diệu Linh
Dân Việt
Tâm sự của những người mẹ cả cuộc đời nuôi con... thiên hạ
Ở Đồng Nai có những bà mẹ hy sinh tuổ.i thanh xuân, gắn mình vào những mảnh đời bất hạnh, cứu giúp hàng chục sinh linh bé nhỏ có cuộc sống yên bình. Đó là những sư cô ở Mái ấm Thiền tự Phước Quang và Tịnh Thất Quan Âm.
Cơ duyên đưa chúng tôi gặp sư cô và các em nhỏ bất hạnh đang được mái ấm, tịnh thất chở che khi cùng có chuyến dã ngoại ở một khu du lịch thuộc ấp 3, xã Phước Khánh, huyện Nhơn Trạch, Đồng Nai.
Như bầy chim sổ lồng, các em hồn nhiên nô đùa, chìm đắm trong các trò chơi vận động như: lướt sóng, nhảy cầu, trượt máng trên sông, cưỡi bò tót đá banh... Dường như nỗi bất hạnh mà cuộc đời các em trải qua, phút chốc tan biến.
Sư cô đang hướng dẫn các cháu vui chơi trong chuyến đi dã ngoại ở KDL Bò Cạp Vàng
Sư cô Phước Diệu cho biết, ở mái ấm Phước Quang (ấp Hiền Hòa, xã Phước Thái, Long Thành), hầu hết các em mồ côi cha mẹ, không nơi nương tựa; có những đứ.a tr.ẻ bỏ nhà ra đi, lang thang hè phố, có những sinh linh bé bỏng bị người thân bỏ rơi ngay từ lúc chào đời... đều được các sư cô dang rộng vòng tay nhân ái chở che, bảo bọc. Như trường hợp của em Hồ Tuyết My (12 tuổ.i) bị mẹ bỏ rơi từ lúc lọt lòng đã được sư cô trong mái ấm chăm sóc và cho đi học. Em Trần Phạm Minh Khoa (9 tuổ.i) trí não chậm phát triển từ nhỏ. Khoa có cha, có mẹ nhưng họ nhẫn tâm bỏ mặc em trong bệnh viện chỉ vì khi vừa mới sinh ra em đã mang mầm bệnh trong người...
25 em được chăm sóc tại Tịnh Thất Quan Âm (ấp 3, xã Tân Hiệp, huyện Long Thành) của sư cô Diệu Thông cũng có xuất phát điểm "bi đát" không kém gì các em ở mái ấm Phước Quang. Sư cô Diệu Thông đúc kết: "Mỗi đứa một hoàn cảnh, một số phận và cuộc đời riêng. Nhưng chung quy lại, chúng đều là những đứ.a tr.ẻ bất hạnh khi vừa mới lọt lòng mẹ".
Sư cô Diệu Thông đang chăm sóc bé Thông Duyên, đứa con nhỏ nhất trong tịnh thất
Sư cô Diệu Thông kể lại cái duyên của mình đến với các em. Lúc trước, sư cô đi bán nhang thì tình cờ gặp một bà cụ dắt cháu bé đến chùa để gửi vài ngày. Sau đó, bà cụ bặt vô âm tín. Năm 2000, một cháu bé vừa tròn 3 ngày tuổ.i bị bỏ rơi tại trạm xá xã Phước Hòa, huyện Tân Thành, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Xót thương cho cảnh đời bất hạnh của cháu, sư cô nhận về chăm sóc. Đến 2007, chỉ vì động lòng trắc ẩn, tịnh thất của sư cô Diệu Thông trở thành mái ấm gia đình của hàng chục cảnh đời bất hạnh.
"Tôi trăn trở mãi rồi cuối cùng quyết định lập mái ấm để giúp đỡ những mảnh đời cơ nhỡ, giúp các em có bữa cơm no, có điều kiện học hành và tìm lại nụ cười trên gương mặt ngây thơ như cái tuổ.i của em phải có...", sư cô tâm sự.
Mỗi đứ.a tr.ẻ trong mái ấm là những trang đời tuy chưa dài nhưng đẫm nước mắt. Đó là bé Thông Duyên (2 tuổ.i) là con út trong mái ấm của sư cô. "Người ta bỏ đứ.a b.é trước cửa nhà thờ khi nó mới ba tháng tuổ.i, đói sữa, thiếu mẹ... Nhìn thấy cháu mà rơi nước mắt", sư cô nhớ lại khi nhận đứ.a b.é lúc người ta mang nó về đây. Đến giờ, bé Thông Duyên vẫn chưa được mẹ đến thăm. Sư cô cũng không biết mẹ cháu là ai, chỉ nghe phong phanh là cô gái trẻ lên TPHCM làm công nhân. Không tiề.n, lại sinh con khi cuộc sống quá khó khăn nên cô âm thầm mang con đến bỏ trước chùa mong được phước lành.
Niềm vui của các trẻ là hạnh phúc lớn nhất cuộc đời của các sư cô
Dù khó khăn chồng chất khó khăn nhưng sư cô Phước Diệu và Diệu Thông vẫn khẳng định rằng sẽ tạo mọi điều kiện cho các em học hành tới nơi tới chốn. Sư cô vui vì thỉnh thoảng, mái ấm của mình vẫn được những nhà hảo tâm đồng hành, chung sức để giúp các cháu có cuộc sống tốt đẹp hơn. Nhiều bác sĩ, y tá đôi khi không chỉ khám, điều trị miễn phí mà còn giúp đỡ thêm cho các cháu. Chị em tiểu thương ở các chợ gần mái ấm, tịnh thất cũng luôn quan tâm giúp đỡ các cháu từ sách vở, bút mực, đến học phí....
Dành cả một đời để "nuôi con... thiên hạ", điều mong mỏi lớn nhất của 2 sư cô là có căn nhà đàng hoàng, có giường để các cháu ngả lưng cho giấc ngủ say. "Mỗi cháu nằm mỗi góc nhà, chúng lăn lóc để tránh cái nắng nóng. Ngủ mà mướt mồ hôi. Nhìn những cảnh này, lòng sư như quặn thắt", sư cô Diệu Thông tâm sự.
Công Quang - Minh Trung
Theo Dantri
Cụ bà 90 tuổ.i và người con tật nguyền ngày ngày leo núi trông mộ vua Nhiều du khách có dịp đến thăm mộ vua Đinh Tiên Hoàng trên đỉnh núi Mã Yên Sơn khá lạ lẫm trước hình ảnh một cụ già và người con trai tật nguyền hàng ngày quét dọn, nhang khói, trông coi khu mộ. Một lần đến Cố đô Hoa Lư (Ninh Bình), tôi được nghe người bán nước kể về câu chuyện hai...