Thư vợ gửi chồng: Bao lâu rồi chúng ta chưa có bữa cơm gia đình đàng hoàng hả anh?
Ngày chúng ta ly thân, em chỉ muốn hỏi anh một điều: “Bao lâu rồi anh chưa dành thời gian để ăn cơm cùng em?”.
Ngày nào mâm cơm trên bàn cũng lạnh tanh, chờ mãi anh vẫn chưa về, ngoài trời thì mưa không ngớt, lòng em nặng trĩu những lắng lo. Không biết anh đi đường thế nào, công việc có áp lực không, có gặp gỡ cô gái nào không? Mỗi ngày em đều lo lắng những điều vớ vẩn đó, không thể nào suy nghĩ tích cực hơn được.
Đàn bà cô đơn nhất là khi đợi chồng về – Ảnh minh họa: Internet
Chúng ta cưới nhau từ khi chẳng có gì trong tay. Tài sản lớn nhất là chiếc xe máy cà tàng để làm phương tiện cho anh đi làm mỗi ngày. Những bữa cơm đơn giản chỉ có canh rau nhưng không hiểu sao rất hạnh phúc. Còn giờ đây, nhà cửa đủ đầy, cơm đầy thịt cá nhưng lại vô cùng trống vắng và tẻ nhạt. Ngày nào em đi làm về cũng tự mình nấu nướng, tự mình đợi anh đến khi cơm canh nguội lạnh. Điện thoại nhắc nhở thì anh lại nổi cáu bảo đang tiếp khách, bàn chuyện quan trọng. Nghe vậy, em cũng không dám hối thúc nữa.
Ngày xưa, anh chưa bao giờ để em phải ở nhà một mình. Dù bận đến mấy cũng tranh thủ về nhà ăn bữa cơm chiều cùng em. Thời gian đó vợ chồng chẳng có gì ngoài những lời an ủi, động viên nhau. Nghĩ lại thấy hạnh phúc hơn bây giờ gấp vạn lần. Em chẳng cần nhà cao cửa rộng hay chồng có chức vụ cao trong xã hội. Em chỉ muốn chúng ta như hai con người bình thường, cùng nhau ăn bữa cơm, cùng nhau chia sẻ về vấn đề trong cuộc sống, mặc ngoài kia mưa bão thế nào. Nhưng từ hồi lên chức đến giờ anh cứ bận rộn suốt, có hôm đến tận khuya mới về, trong người lúc nào cũng có hơi men.
Đàn ông cố gắng lấy lòng người dưng nhưng lại làm tổn thương người thân – Ảnh minh họa: Internet
Một ngày 24 tiếng, có khi cả hai chỉ gặp nhau vài tiếng, anh bảo có công việc phải giải quyết. Cưới nhau hơn 2 năm rồi nhưng anh chưa có kế hoạch sinh con. Em hỏi thì anh nói chưa đủ tiền để lo cho con, bảo em ráng đợi một thời gian nữa, khi nào cuộc sống đủ đầy muốn bao nhiêu đứa cũng được. Thấy chồng vất vả, lương ba cọc ba đồng của em cũng không thể giúp đỡ được nhiều nên đành tạm gác ham muốn được làm mẹ lại một thời gian. Những lần vợ chồng ân ái, anh đều làm qua loa cho xong, không thiết tha hay đặt chút tình cảm nào. Nghĩ là anh mệt nên em cũng không dám trách.
Thời gian bên nhau không dài cũng không ngắn, em hiểu anh là người sống có trách nhiệm, nhưng lại quá vô tâm. Có lẽ gánh nặng cơm áo gạo tiền, vai trò trụ cột đã khiến anh trở nên như vậy. Dần dần tình cảm vợ chồng cũng rạn nứt. Em không thể chịu được cảnh suốt ngày ngủ gục bên mâm cơm chờ đón chồng, để rồi nhận lại những lời mắng nhiếc “cô là đồ vô dụng”. Em nghĩ những công sức mình bỏ ra để vun vén cho gia đình, dù công việc bận rộn đến đâu cũng ráng dành thời gian nấu cho chồng bữa cơm đàng hoàng. Nhưng anh lại không đón nhận điều đó theo cách chân thành mà nhẫn tâm phá vỡ, thật sự chẳng xứng đáng chút nào.
Em nghĩ không biết bao lâu rồi vợ chồng mình chưa có bữa cơm đàng hoàng? – Ảnh minh họa: Internet
Anh chén chú chén anh bên ngoài, cười cười nói nói, lo lấy lòng những người khác. Còn em thì ngồi một mình trong bốn bức tường, trước mặt là những món ăn anh thích, bụng đói cồn cào nhưng lại cố gắng đợi anh về. Thậm chí những lúc anh về muộn, đầu óc em lại tưởng tượng vô số điều kinh khủng. Không biết anh đi xe thế nào, có chạy cẩn thận không, hay anh có chuyện gì xảy ra không. Nhìn điện thoại, nhìn đồng hồ mà em đứng ngồi không yên.
Video đang HOT
Những ông chồng luôn như vậy, cố gắng làm hài lòng người dưng, nhưng rồi lại làm tổn thương người thân của mình. Các ông ăn uống nói cười vui vẻ, còn vợ thì ở nhà trông ngóng mòn mỏi, đợi chờ có người về ăn cơm chung đến ngủ gục ra bàn lúc nào không hay. Nếu không về nhà ăn cơm, hãy gọi nói vợ ăn trước. Đừng cứ im lặng khiến người ở nhà lòng dạ bồn chồn, đứng ngồi không yên, rồi suy diễn hàng tỉ sự việc chồng gặp phải. Chồng càng vô tâm, vợ càng mệt mỏi và cô đơn. Bữa cơm gia đình là thứ hàng gắn tình cảm vợ chồng hiệu quả nhất. Vì vậy, dù có bận rộn đến mấy cũng hãy dành thời gian ăn cơm cùng nhau.
Đàn ông à! Bao lâu rồi anh không ngồi với cô ấy ăn một bữa cơm gia đình đàng hoàng?
Theo Ngoisao
Con trai chửi vợ bầu ăn bám, mẹ chồng bảo: Còn hơn thằng rúc váy nó
- Bỏ quách cái thằng chồng ấy đi con ạ, mới lấy nhau về mà nó đã như thế rồi thì sống cả đời sao được. Ai đời vợ bầu to tướng rồi, làm luôn tay luôn chân vẫn bị chồng chửi là ăn bám nó.
- Nhưng... giờ mà bỏ nhau thì con con không có bố.
- Thôi đấy, tùy mày, mẹ chả nói nữa.
Lấy nhau 3 năm thì số ngày Lan được sống hạnh phúc, vui vẻ bên chồng có lẽ chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Vừa mới cưới được nửa năm, vợ chồng son đang êm ấm là thế thì bỗng một ngày Lan nghe tin chồng mình bị tai nạn giao thông. Bao nhiêu kế hoạch chưa kịp thực hiện, ngày ngày cô phải ở bên chăm sóc chồng, túc trực trong bệnh viện. Đợt đó, anh bị va đập mạnh, ảnh hưởng đến não, may mắn là vẫn giữ được mạng sống.
Qua hai tháng nằm viện, Nam dần hồi phục nhưng tính tình thay đổi, chẳng còn hiền lành, chiều chuộng vợ như ngày xưa nữa. Hễ động 1 tí là anh cáu gắt, kiếm cớ gây sự, cứ rảnh rỗi là lại lượn lờ quán xá với bạn bè, uống rượu như nước lã.
Thấy chồng như thế, Lan ra sức khuyên ngăn, mong có ngày anh trở lại bình thường như trước đây nhưng 1 năm trôi qua vẫn không hề có chuyển biến gì. Mang tiếng là đi làm nhưng Nam chưa tháng nào đưa được một đồng lương cho vợ, có khi ốm phải đi viện, cô vừa mới mở mồm ra anh đã bảo:
- Vợ với chả con, một lũ ăn hại, suốt ngày tiền, đúng là rước cái của nợ về nhà.
(Ảnh minh họa)
Chồng chẳng ra gì nhưng được cái Lan có bà mẹ chồng chuẩn vàng mười, không chê vào đâu được. Bà hiền lành, thương con dâu như con ruột mà hễ Nam chỉ cần động đến cái lông chân của vợ là đã bị mẹ choảng cho rồi. Chả thế mà bao nhiêu lần cãi vã nảy lửa, anh chưa bao giờ dám tát vợ dù chỉ một cái.
8 tháng trước biết mình mang thai, Lan chẳng biết nên vui hay nên buồn nữa bởi chồng chẳng ra chồng, giờ lại nuôi thêm đứa con trong bụng. 8h tiếng ở công ty, về nhà cô còn nhận thêm việc, có hôm làm đến nửa đêm mới xong. Có tiền nhưng Lan chẳng dám tiêu, cứ tằn tiện suốt để dành cho con sau này. Người ta bầu bí được chồng chiều chuộng, hỏi han từng tí, còn Lan thì ngược lại. Dạo gần đây sức khỏe của mẹ chồng cô không được tốt, bà cứ đau yếu liên miên nên không phụ giúp được con dâu nhiều. Một tay Lan phải lau chùi, dọn dẹp nhà cửa, cơm nước hậu hạ cái ông chồng lớn xác của mình.
Sáng ấy, Lan vừa dắt xe ra đến cổng để chuẩn bị đi làm thì đầu óc choáng váng, quay cuồng rồi ngất đi lúc nào không hay.
Tỉnh dậy, cô thấy mình đang được truyền nước trong bệnh viện, bên cạnh là mẹ chồng. Vừa thấy con dâu mở mắt, bà liền bảo:
- Con có sao không? Khổ lắm cứ ham kiếm tiền nên mới thành ra thế này. Bác sĩ nói phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng không ảnh hưởng đến đứa bé là nguy đấy.
Bà vừa dứt lời thì Nam đi vào, tay cầm tờ giấy kết quả kiểm tra, mồm nói oang oang:
- Lại đi một đống tiền của tôi rồi, mấy triệu bạc chứ có ít ỏi gì đâu. Đã cái thân ăn bám không giúp được gì rồi lại còn làm khổ người khác.
Nam luôn miệng chửi vợ, cứ lảm nhảm mãi khiến mẹ anh bực dọc, phải đứng lên nói:
- Im ngay, tí nữa về nhà tôi khắc bảo, định để người ta cười vào mặt cho à mà cứ nói huyên thuyên mãi.
Chiều đó, vừa đưa Lan về đến nhà, bà liền vào phòng lấy ra cái bọc màu đen:
- Mày chửi nó ăn bám chứ gì, nó ăn bám ai? Nó vẫn còn hơn chán cái thằng rúc váy đàn bà, nhìn đi.
Thấy bên trong cái túi mẹ cầm là một lố vàng, Nam hoa mắt, cứ ngắm đi ngắm lại rồi bảo:
- Mẹ lấy ở đâu ra mà nhiều thế này? Thật hay giả hả mẹ?
- Số vàng ngày là hơn năm nay cái Lan nó tích cóp, dành dụm mua được đấy. Anh nhìn cho kỹ đi, 3 cây chứ không ít đâu.
- Anh nghĩ xem, không đưa cho vợ được 1 đồng tiền lương thì anh ăn bằng gì, uống bằng gì? Anh uống nước lã sống qua ngày chắc? Rõ ràng mình mới là thằng ăn bám mà dám mở mồm ra nói người khác, không biết ngượng à? Không những thế, nó còn có sổ tiết kiệm hơn trăm triệu, mẹ đang giữ trong tay đây này.
Lan chạy lại định nói gì đó nhưng bị mẹ chồng ngăn lại rồi ra hiệu nháy mắt nên lại thôi.
- Vợ anh nó nuôi anh hơn 1 năm, mỗi tháng tính đơn giản 2 triệu thôi, nhân lên là 28 triệu. Anh làm thế nào thì làm, từ giờ đến lúc nó sinh con phải nộp đủ từng ấy tiền thì sau này tôi sẽ giao cả sổ tiết kiệm và vàng cho anh giữ.
- Mẹ... còn có 2 tháng nữa vợ con sinh rồi thì con lấy đâu ra từng ấy tiền?
- Anh nợ nó thì phải trả chứ, nếu không trả được thì vác quần áo ra đường mà ở.
- Kìa mẹ... con là con trai mẹ cơ mà. Thôi bây giờ ra mua con gà tần về cho vợ đi.
Con trai vừa ngoan ngoãn đi khỏi thì Lan liền nói nhỏ:
- Con làm gì có cuốn sổ tiết kiệm nào đâu ạ? Với lại mẹ giao vàng cho anh ấy giữ thì khác gì mất luôn.
- Mày dại lắm con ạ, mẹ cứ bốc phét lên thế cho nó sợ, nó muốn lấy lòng mẹ con mình thì phải nghe lời. Mẹ bảo "sau này sẽ cho nó giữ" chứ có nói cụ thể là khi nào đâu. Nhỡ 30 năm sau mẹ mới đưa cho nó thì sao?
Lan cười tủm tỉm bảo:
- Trời, con không nghĩ mẹ nhanh trí như thế đấy.
- Chuyện, để rồi xem, mẹ sẽ cho thằng này vào khuôn khổ. Xem nó có dám mở mồm ra chửi vợ ăn bám trong khi chửa vẫn phải làm bục mặt ra không.
Từ hôm bị mẹ dọa đuổi đi, Nam không dám dở thói hạnh họe, rượu chè ra nữa mà lúc nào cũng đi theo sau vợ, nhìn thấy cô làm cái gì là cũng xắn tay áo lên phụ giúp. Nhìn thấy chồng thay đổi từng ngày, Lan mừng lắm. Dù không biết sau này sẽ thế nào nhưng hiện tại cô chỉ mong anh như thế và đứa con trong bụng mình được mạnh khỏe mà ra đời.
Theo WTT
Bạn thuộc típ phụ nữ ngốc nghếch hay khôn ngoan? Không phải dựa vào cách kiếm tiền, chức vụ, địa vị trong xã hội để chứng nhận đó là phụ nữ khôn ngoan. Muốn biết phụ nữ khôn hay ngốc chỉ cần đọc bài này sẽ rõ. ảnh minh họa 1. Phụ nữ ngốc tìm cách giữ đàn ông, phụ nữ thông minh tìm cách giữ nhan sắc. Phụ nữ ngốc tận tụy,...