Thú tội của U60 uống nhầm thuốc cường dương giả
Tôi đã về hưu nên rất nhàn rỗi và thường xuyên đọc báo mạng thay vì đọc báo giấy như vợ tôi. Tôi hay nghiền ngẫm báo mạng và điều lạ là nghiện các chuyên mục tâm sự trên các trang mạng hơn là đọc tin tức.
Để làm vui cho nàng, tôi đã dùng thuốc cường dương. Ảnh minh họa
Tính ra đến nay đã hơn 4 năm tôi gắn bó với các mục tâm sự, nhưng tôi chưa bao giờ viết tâm sự về câu chuyện của mình. Tôi đã nhiều tuổi nên ngại gõ bàn phím thay vì lăn chuột. Hôm nay đọc tâm sự của một bạn đọc về việc mua nhầm thuốc giả chữa bệnh cho chồng. Tôi lại thấy lạnh gáy có lẽ nào tôi đã dùng phải thuốc giả.
Câu chuyện bắt đầu cách đây hơn một năm vợ tôi bị bệnh thoái hóa cột sống. Mặc dù đã nhiều tuổi nhưng tôi cũng không phải là người kém cỏi trong “chuyện ấy”. Bình thường hai vợ chồng tôi quan hệ với nhau 5 -6 lần/tháng. Có tháng nhiều hơn đấy nhưng tôi không nhớ cụ thể lắm.
Từ ngày bị đau lưng, vợ tôi không còn ham muốn chuyện chăn gối. Biết vợ đang chống lại căn bệnh tuổi xế chiều nên tôi cũng không đòi hỏi vợ mình nhiều. Mấy người bạn cùng về hưu với tôi thường hay rủ nhau đi uống café tám ngẫu chuyện cho nhanh hết ngày.
Một vài người thì tìm hướng công tác tại phường, hay tổ dân phố nhưng tôi chọn nghỉ ngơi và hưởng thụ. Có lẽ nguồn tài chính của gia đình cũng dư giả nên tôi không cần lo kiếm thêm tiền.
Không hiểu trời se duyên thế nào, tôi lại đem lòng thích một người phụ nữ góa chồng, mở quan café nơi chúng tôi hay lui tới.
Người phụ nữ đã ngoài 40 tuổi, rất xinh và trẻ trung. Cái giọng nói ngọt như mía của nàng khiến cho cánh mày râu đã già chúng tôi điêu đứng. May thay, trong số 5 anh bạn chiến hữu, nàng lại để ý đến tôi. Thế rồi, tôi và nàng cho nhau số điện thoại để tiện tâm sự.
Video đang HOT
Nàng nói với tôi từ ngày chồng nàng mất nàng chưa bao giờ phải lòng một người đàn ông nào nhưng khi nhìn thấy tôi nàng cảm giác như định mệnh vậy. Thế rồi chúng tôi như hai kẻ thèm yêu lao vào nhau. Tôi và nàng thường hay “phím” nhau đến một địa điểm thứ 3 để âu yếm nhau. Thú thực, lâu ngày không gần vợ nên khi gần nàng tôi chưa làm được gì thì đã “hết tiền” nên tôi thất vọng vô cùng.
Tôi lân la tìm hiểu và đánh liều đến một cửa hàng thuốc để mua thuốc cường dương. Mặc dù người bán thuốc cũng không muốn bán cho tôi vì không có đơn nhưng khi tôi nói tôi vẫn uống, hôm nay quên không mang đơn nên cô bé bán thuốc đã bán cho tôi một vỉ thuốc và hai chiếc bao cao su giúp kéo dài thời gian.
Tôi vui lắm, hồ hởi lắm vì có cả hai trợ lực vừa thuốc uống vào trong người, vừa là chiến hữu mỏng manh giúp kéo dài thời gian. Làm đúng hướng dẫn sử dụng nhưng thực sự lần đó tôi chỉ kéo dài được 3 phút.
Cô ấy biết tôi đã qua cái tuổi “nồng nhiệt” nên thông cảm động viên tôi chịu khó uống thuốc và tập thể dục để kéo dài thời gian “yêu”.
Những lần sau đó, tôi lại dùng thuốc cường dương khi hẹn với nàng nhưng nàng và tôi đều thất vọng vì không đạt được khoái cảm như tôi mong muốn. Trong khi trong nhóm bạn già của tôi có một lão cũng dùng thuốc này thì rất hiệu nghiệm. Lão có thể kéo dài được tới 10 phút và được 2 -3 lần/tuần.
Mọi chuyện bị gia đình phát hiện khi con gái tôi giặt quần áo cho bố phát hiện ra còn sót một viên thuốc kích dục. Con gái tôi làm trong công ty dược nên khi nhìn thấy viên thuốc nó nhận ra ngay và nó đã đi tra khảo tôi.
Cả gia đình tôi họp lại yêu cầu tôi giải thích viên thuốc “lạ” và tôi bị cho vào vòng kiểm soát từ hôm đó. Nhưng thú thật trong lòng tôi vẫn nhớ nàng da diết. Tôi chưa bao giờ giúp nàng có được cảm giác “yêu” thực sự và trong thâm tâm tôi, tôi vẫn tìm hiểu để tăng cường sinh lực cho mình.
Nếu tính ra, cả thời gian gần gũi nàng cũng đến vài tháng và thi thoảng tôi có sử dụng thêm thuốc kích thích ham muốn, kéo dài thời gian nhưng không mang lại hiệu quả mong muốn. Có lẽ tôi mua phải thuốc giả rồi. Tôi thấy lạnh hết cả gáy vì chỉ có thuốc giả mới không có hiệu quả giúp tôi “lên đỉnh” với nàng. Nhưng may tôi vẫn chưa rơi vào trạng thái bị đau tim, đau đầu hay liệt dương vì thuốc giả.
Một người đàn ông đã có hai cháu ngoại mà vẫn lên mạng để than thở chuyện này tôi thấy thật buồn cười, nhưng tôi chỉ hi vọng nếu ai muốn dùng thuốc “bản lĩnh đàn ông” nên tìm đến những nhà thuốc an toàn để tránh phải thuốc giả tiền mất mà tật chẳng cải thiện có khi còn rước thêm họa.
Theo VNE
Vợ có bầu với người tình khi tôi đang lo kiếm tiền
Em có bầu với người đàn ông khác. Vì chồng đi xa, ở nhà không chịu được cảnh gối chăn lạnh lùng nên vợ tôi đã ngoại tình và kết quả là mang thai. Cái thai cũng đã lớn nên không thể phá...
Cưới xong, chồng đi lập nghiệp
Ý đồ của tôi khi cưới Nga không hẳn là vì cưới em rồi để đó. Chỉ là tôi yêu em, nên sợ, nếu như không cưới em lúc này thì sẽ mất em, và rất có thể em sẽ không sẵn sàng chờ đợi tôi. Yêu nhau được hơn 1 năm, tôi bàn với em về chuyện cưới xin. Thật ra, hai đứa không cần phải chờ đợi điều gì nữa, cũng đến tuổi và cũng có công ăn việc làm rồi, nhất là em. Còn tôi, cũng định hướng công việc rõ ràng rằng, sau khi kết hôn, tôi sẽ đi nước ngoài một thời gian để làm ăn.
Em cũng đồng ý với quyết định ấy và gật đầu lấy tôi làm chồng, sẽ chờ đợi tôi quay về sau 1 năm ở nước ngoài. Nhưng khi cưới xong, em lại nói tôi không có trách nhiệm với em, em không muốn tôi đi làm nữa. Trong khi tiền nong gia đình tôi đã chạy chọt xong hết rồi, tôi cũng chuẩn bị tâm lý kiếm tiền. Tôi động viên em ở nhà, chờ đợi tôi quay về, 1 năm không phải là quá lâu. Chỉ cần khi tôi kiếm được chút ít thì chúng tôi sẽ mở hàng kinh doanh.
Em cũng đồng ý với quyết định ấy và gật đầu lấy tôi làm chồng, sẽ chờ đợi tôi quay về sau 1 năm ở nước ngoài. (ảnh minh họa)
Dù em không vui nhưng vẫn phải bằng lòng. Em phải ở nhà cùng với bố mẹ tôi nên có vẻ khiến em không vui. Nhưng sự đã rồi, tôi phải đi lập nghiệp, phải làm việc còn chăm sóc vợ con nên em có níu kéo tôi cũng đành lòng. Tôi chỉ lo vợ ở nhà không được chồng chăm sóc, em sẽ tủi thân mà thôi.
1 tuần sau ngày cưới tôi đi. Nói đúng hơn là tôi đang cưới chạy. Cũng hi vọng thời gian đó em ở nhà làm vợ của tôi, chăm sóc bố mẹ tôi và tôi có thể gửi tiền về cho em lo trang trải nhà cửa. Tôi ngày ngày gọi điện về hỏi thăm vợ, xem em ăn cơm chưa, đang làm gì. Những ngày đầu, em cũng chăm chỉ nhắn tin tho tôi lắm. Nhưng lâu dần, chúng tôi cũng ít liên lạc với nhau. Có khi cả tuần mới gọi về cho nhau một lần.
Mẹ tôi có gọi sang bảo, dạo này vợ tôi hay đi chơi đêm lắm, mẹ nói mãi cũng không được, nói nhiều thì sợ thiên hạ lại dị nghị chuyện mẹ chồng nàng dâu. Mẹ cũng mặc kệ, chỉ nhắc nhở là gái có chồng rồi nên giữ chừng mực.
Nhưng có vẻ như con dâu phớt lờ lời của mẹ chồng. Mẹ nói, cô ấy hay tụ tập bạn bè, có hôm còn uống rượu say về nhà. Thảo nào mấy ngày gần đây, tôi gọi điện nhưng vợ không nghe máy. Có lẽ em đang bận chơi bời đâu đó.
Tôi cũng mải mê làm việc mà quên đi mất chuyện vợ mình. Thi thoảng chỉ nghe mẹ nói vậy. Nhưng mẹ nói sao biết vậy chứ ở xa thì làm sao được. Thời gian trôi qua, tôi về nước. Lúc ấy, tôi ngạc nhiên vì về nhà không thấy vợ mình ra đón. Tôi có hỏi thì mẹ bảo, mẹ đã trả em về nhà mẹ đẻ, với lý do em quá hư đốn.
Bây giờ, khi cái thai đã quá to, em cũng không đủ sức khỏe để phá nên mọi chuyện mới ra nông nỗi này. (ảnh minh họa)
Tôi gào lên trách cứ mẹ, sao mẹ lại hành động như vậy mà không nói với tôi một lời. Lúc này tôi mới nghe câu chuyện mẹ nói. Em có bầu với người đàn ông khác. Vì chồng đi xa, ở nhà không chịu được cảnh gối chăn lạnh lùng nên vợ tôi đã ngoại tình và kết quả là mang thai. Cái thai cũng đã lớn nên không thể phá, vì phá thì ảnh hưởng tới sức khỏe của người mẹ nên em không dám liều. Mẹ không muốn nói cho tôi vì sợ tôi sẽ đau khổ. Tôi dù choáng nhưng vẫn cố gắng làm rõ đầu đuôi câu chuyện.
Tôi nói chuyện với vợ và được nghe chính em thú nhận rằng, em thực sự mang bầu và đó là con của người đàn ông khác, chính là người em thường hay qua lại suốt thời gian tôi đi nước ngoài. Vợ tôi bảo, lấy chồng mà như không có gì. Cuộc sống vợ chồng chỉ trên danh nghĩa, còn em phải chăn đơn gối chiếc, còn phải cô quạnh, khổ đau, em thật sự cảm thấy mệt mỏi vì chuyện này. Em không thể sống cô độc một mình và trong thời gian đó, em đã lầm lỡ vì chúng tôi xa nhau.
Bây giờ, khi cái thai đã quá to, em cũng không đủ sức khỏe để phá nên mọi chuyện mới ra nông nỗi này. Em không thể lừa dối tôi được thêm nữa, và giờ, em bị mẹ tôi trả về nhà mẹ đẻ.
Nhìn em mà tôi chua xót vô cùng. Người con gái tôi yêu, người tôi muốn gắn bó cả đời lại như vậy sao. Tôi đã tin em nên lấy em và hi vọng, không để mất em. Hi vọng em có thể kiên trì chờ đợi tôi. 1 năm, quá ngắn để thử thách tình yêu này, thế mà em lại vội vàng như vậy, phản bội người chồng ở nơi xứ người mà vẫn chỉ nghĩ đến việc chăm chỉ làm việc để về với vợ yêu.
Thật đúng là, còn gì đáng để tin nữa đây?!
Theo VNE
Tôi có ác độc khi mong chị dâu sảy thai? Có lẽ nói ra hơi nhỏ nhen, song mình chỉ mong chị bị động thai, sảy thai luôn. Mình liệu có đang ác độc quá với chị dâu không khi có ý nghĩ này? Có ai đi làm dâu không khốn khổ với bố mẹ chồng và khổ với chị dâu của chồng chưa? Người ta nói chị em dâu như bầu nước...