Thư tình: Ở nơi đó anh có hay
Gửi người em yêu! Em viết cho anh người trong trái tim em, em muốn nói với anh em nhớ anh thật nhiều. Đã lâu lắm rồi em và anh không gặp nhau, giờ này anh có khoẻ không? Không biết anh có nhớ em như em nhớ anh lúc này không nữa? Thời gian thấm thoát mà đã trôi qua thật nhanh anh đã xa em thật rồi, em không có anh bên cạnh nữa rồi.
Giá như trên đời này không có hai chữ “nếu như”, giá như thời gian quay trở lại thì có lẽ em sẽ không chọn con đường đi như bây giờ đâu anh. Tại sao mình gặp nhau? Tại sao mình quen nhau? Tại sao mình thân nhau? Tại sao mình thương nhau rồi yêu nhau làm gì để đau khổ như bây giờ hả anh?
Em không biết em đã yêu anh từ khi nào, em cũng không biết anh đã yêu em từ lúc nào? Nhưng lúc hai đứa mình nhận ra thì thật đau đớn thay tình yêu ấy không thể hạnh phúc như mình vẫn thường mơ phải không anh? Tại sao ông trời cho mình gặp nhau quen nhau thương nhau và rồi yêu nhau nhưng lại không thể bên nhau hả anh? Mình vẫn biết tình yêu này đã mang đến đau khổ cho nhiều người nhưng sao mình vẫn cứ yêu vì lí trí không thể điều khiển được con tim phải không anh?
Em cứ nghĩ rằng khi em xa anh thì sẽ tốt hơn cho cả hai nhưng em đã sai lầm anh ơi. Em nhớ anh mọi lúc mọi nơi hình ảnh anh luôn hiện diện trong tâm trí anh. Em càng cố quên thì lại càng nhớ nhiều hơn. Em đã khóc, khóc thật nhiều cho tình yêu của hai đứa mình nhưng nước mắt ấy không mang anh trở về bên em. Những lúc ngồi một mình, những lúc lang thang trên phố những kí ức bên anh lại ùa về. Nhất là những khi trời mưa hay vào những đêm trăng tròn những kỉ niệm ấy cứ hiện ra trước mắt em anh à. Em nhớ như in những lời tỏ tình mộc mạc mà chân thành, ánh mắt dịu dàng mà trìu mến, bàn tay ấm áp lạ thường. Anh ơi em không quên được dù em đã cố gắng rất nhiều. Anh biết không em hạnh phúc biết bao khi anh nói “từ lúc gặp em trái tim anh đã thuộc về em”, em hạnh phúc biết bao khi em và anh cùng làm việc, cùng đùa giỡn cùng đi chơi cùng chia sẻ biết bao vui buồn… Nhưng hạnh phúc ấy mong manh quá anh ạ, ông trời không công bằng với em không cho em được hưởng hạnh phúc như bao người khác khi anh và em sinh ra không dành cho nhau không thuộc về nhau phải không anh?
Video đang HOT
Dù ở phương xa em cũng thầm cầu nguyện anh luôn bình an và hạnh phúc… (Ảnh minh họa)
Em biết anh cũng rất đau khổ khi quyết định rời xa anh của em, nhưng em không thể làm gì khác khi em biết anh đã có người yêu. Anh nghĩ người yêu của anh sẽ thế nào khi anh rời xa cô ấy? Anh nghĩ em sẽ thế nào khi anh bên em mà bỏ rơi chị ấy? Em là con gái, chị ấy cũng là con gái em không làm vậy được anh à. Em không thể sống ích kỉ như vậy, hạnh phúc của mình mà làm người khác đau khổ thì thà rằng em đau khổ còn hơn. Rời xa anh là một quyết định khó khăn với em nhưng em không thể không làm vậy vì em yêu anh em không muốn một ngày nào đó người em yêu sẽ phải gặp đau khổ.
Anh biết không, ngay lúc này đây em nhớ anh vô cùng, em cứ nhớ như in ánh mắt nụ cười cử chỉ vòng tay anh đã dành cho em. Em cố nén nỗi nhớ anh vào tận sâu đáy con tim nhưng em không ngăn cản được tâm hồn em nghĩ về anh. Chắc giờ này ở nơi đó anh đang bình yên và hạnh phúc anh nhỉ? Anh trách em tại sao yêu anh mà không cùng anh vượt qua mọi khó khăn để được kết quả nhưng em không làm được điều đó? Đừng trách em anh nhé. Em nhớ anh đã từng hỏi “Em yêu anh ở điểm nào?”, em đã trả lời anh rằng: “Em yêu anh đơn giản chỉ vì yêu, em yêu tất cả những gì thuộc về anh chứ không yêu một điểm nào ở anh hết”. Anh cười tươi khuôn mặt hiện rõ hạnh phúc khi ấy nên em nghĩ chắc giờ anh cũng hiểu nguyên nhân tại sao em chọn con đường rời xa anh.
Có lẽ những dòng thư này anh sẽ không đọc được nhưng em hi vọng anh sẽ không trách em tại sao rời xa anh chẳng một lý do. Cuộc đời này dù đau thương em vẫn cầu mong anh mãi hạnh phúc bình yên và vui vẻ. Trong em tình yêu anh mãi hiện diện và trường tồn, yêu một người không nhất thiết người đó phải ở mãi bên cạnh mình dù đó là điều ai cũng mong muốn phải không? Thời gian em đi công tác không phải là dài nhưng em nghĩ nó cũng đủ để chúng ta quên tất cả phải không anh? Em tin thời gian qua chúng ta đã cho nhau những kỉ niệm đẹp. Em sẽ cố quên anh thật mau tập sống với cuộc sống không có anh bên cạnh. Dù ở phương xa em cũng thầm cầu nguyện anh luôn bình an và hạnh phúc. Đừng buồn anh nhé, hãy sống cho thật vui vẻ và quên em đi. Anh hãy chăm sóc cho chị thật tốt và hãy yêu thương chị ấy thật lòng “vì yêu anh em sẽ là người ra đi”, mãi mãi yêu mình anh mà thôi…
Theo VNE
Phải đi cửa sau vì "ăn cơm trước kẻng"
Chúng em lỡ "ăn cơm trước kẻng", giờ em có thai 3 tháng. Ba mẹ chồng tương lai của em ra điều kiện hoặc là theo không hoặc là đám cưới nhưng không rước dâu, em phải về nhà chồng bằng cửa sau.
Khi em nói điều này, ba mẹ em rất giận và bắt em phải cắt đứt. Mẹ nói cứ đẻ con ra rồi mẹ phụ nuôi, không cần thứ nhà chồng chưa chi đã coi khinh mình như vậy.
Người yêu em cũng khổ tâm. Anh năn nỉ ba mẹ em chấp nhận phương án của bên nhà anh ấy để mọi chuyện êm xuôi. Thế nhưng, ba mẹ em không bằng lòng. Giờ em phải làm sao?
ngoclan...@gmail. com
Bạn gái thân mến,
Đúng là các bạn có hơi vội vàng, đã "ăn cơm trước kẻng" mà còn không biết phòng ngừa. Bây giờ chuyện lỡ rồi, phải tìm cách "gỡ rối", sao cho tốt đẹp mọi bề. Ba mẹ chồng tương lai của bạn muốn làm vậy là vì họ theo xưa, khi con dâu thất tiết trước ngày cưới thì họ sợ sẽ mang theo xui xẻo về nhà mình. Ngày nay, nhiều người suy nghĩ thoáng hơn về tình dục và hôn nhân, chuyện như vậy không còn phổ biến nữa.
Tốt nhất là các bạn nên nhờ một người lớn tuổi, có uy tín đối với 2 bên đứng ra làm "thuyết khách", vận động 2 bên cởi mở hơn một chút để chuyện trăm năm của con cái không bị ảnh hưởng; có thể tổ chức đám cưới ở nhà hàng, sau đó đôi trẻ tự đưa nhau về không cần phải đón dâu, đưa rể.
Kinh nghiệm cho thấy nếu các bậc cha mẹ nào dễ dàng, thương dâu, thương rể thì sẽ được hưởng phúc đức về sau, con cái gần gũi thương yêu, chăm lo chu đáo; chứ làm khó dễ thì vừa mất lòng sui gia vừa làm cho dâu con tủi phận. Các bạn hãy kiên trì thuyết phục cha mẹ đôi bên. Chắc chắn họ sẽ vì con cháu mà rộng lòng.
Theo VNE
Giận hờn vô lối Đang vội xem bóng đá mà em gọi điện thoại về bảo "kêu gas dùm" khiến anh rất bực mình. "Em làm gì mà gấp vậy? Lát em về gọi cũng được mà?" - anh dấm dẳn trả lời. "Gọi bây giờ để lát em về tới là có gas để kịp làm cơm, trễ rồi" - nói rồi em cúp máy. Anh...