Thụ tinh nhân tạo vì tôi không muốn dây dưa với người mình yêu
Tôi là tác giả bài: “Tôi thụ tinh nhân tạo sau thời gian dài yêu người có vợ”.
Xin cảm ơn tất cả lời góp ý của độc giả, dù chê trách hay thông cảm tôi xin nhận. Thật ra viết ra dòng tâm sự này không có gì tự hào nhưng khi tôi nói ra thấy nhẹ nhõm lắm. Tôi thấy độc giả lo cho con tôi mang tiếng con rơi. Tôi thụ tinh nhân tạo con lai nên không có chuyện mọi người nghĩ con bé là con rơi của anh. Chuyện này anh cũng biết và lúc đầu hơi tức giận, hỏi sao tôi không sinh con cho anh mà đi thụ tinh nhân tạo. Tôi không muốn đời con mình dây dưa với gia đình họ. Mọi người khuyên tôi nên tìm kiếm một người đàn ông cho mình, sao phải thụ tinh nhân tạo? Thật ra tôi còn tình cảm với anh nên không muốn bất cứ ai phải đau khổ vì tôi còn vương vấn tình cũ.
Tôi đến với anh không phải vì vụ lợi nhưng còn phải lo cho bản thân và gia đình, không thể ngu ngốc làm người thứ ba mà trong tay không có gì. Chắc chắn anh có giúp đỡ tôi nhưng nếu tôi không có khả năng kinh doanh thì chuỗi làm đẹp không có nhiều chi nhánh như hiện tại. Tôi không xem mình là mối quan hệ ăn bánh trả tiền nên sẵn sàng cho anh vay lại số tiền khi công ty anh khó khăn, dù thời điểm đó có khả năng tôi không lấy lại được. Sau tất cả, bằng tài của anh, công ty anh lại đi lên. Đến thời điểm này xem như chúng tôi hết duyên, có thể khoảng thời gian này anh khó chấp nhận nhưng tôi tin là một lãnh đạo như anh không thể gục ngã vì một người đàn bà.
Hiện tại tôi không còn thù hằn với gia đình anh, gặp mẹ anh lúc trước vào một chi nhánh làm đẹp chắc bà chẳng bao giờ nghĩ là của tôi. Tôi từng bị bà chê nhà quê, hay chính vợ anh có ngày nhìn tôi trên sân khấu với tư cách tài trợ học bổng ở trường con cô ấy học, người từng bị cô ấy chê chỉ có chăn trâu. Giờ tôi không còn sự thù hận nữa, chỉ quan tâm đến con ăn gì, học trường nào là tốt, làm gì cho con bé hạnh phúc. Tôi không nghĩ mình sẽ kết hôn với anh nữa, rảnh rỗi tôi cùng con và ba mẹ đi du lịch. Sau này lỡ như công việc tôi không tốt thì vẫn còn vài căn nhà tôi tích góp được, những căn nhà đó tôi đang cho thuê, có thể giúp mẹ con tôi và bố mẹ sống tốt rồi.
Theo VNE
Video đang HOT
Có thai sau 4 năm mang tiếng "cây độc không trái", tôi vẫn vô dụng không giữ được con
Tôi đang chìm trong đau khổ, tự trách bản thân và không ngừng khóc. Mọi lỗi lầm đúng là đều do tôi nhưng cách nhà chồng đối xử càng khiến tim tôi tan nát.
Tôi và chồng kết hôn sau 2 năm yêu nhau. Hồi đó nhà chồng cũng phản đối vì thấy tôi nhỏ con, ốm yếu. Mẹ chồng còn nói thẳng sau khi cưới, chúng tôi phải "thả" để có con ngay.
Thế nhưng nửa năm rồi một năm trôi qua, tôi vẫn không thể báo tin vui cho mọi người. Mẹ chồng tôi thời gian đầu còn chạy nơi này nơi nọ hỏi han thuốc Đông Tây cho tôi uống. Vợ chồng tôi cũng đi khám ở những bệnh viện uy tín nhất nước. Nhưng chờ mòn mỏi con vẫn không đến với chúng tôi.
Sau hai năm, sự kiên nhẫn của mẹ chồng tôi cũng hết. Bà thường xuyên cạnh khóe, mắng mỏ tôi là "cây độc không trái". Thậm chí có một lần, bà còn dẫn cả con gái một người bạn thân đến giới thiệu cho chồng tôi. Lần đó, gia đình tôi xáo trộn.
Tôi đau khổ, khóc sưng cả mắt, tinh thần suy sụp. (Ảnh minh họa)
Tôi đau khổ, khóc sưng cả mắt, tinh thần suy sụp. Đến mức tôi còn tự viết giấy ly hôn và thu xếp đồ đạc với ý định rời khỏi nhà chồng, trả tự do cho chồng để anh tìm người khác sinh con. Nhưng chính chồng tôi đã níu kéo tôi lại.
Anh phản đối mẹ vì hành động vô tình tàn nhẫn của bà. Bố chồng tôi cũng mắng mẹ chồng, bênh vực tôi. Lúc đó, mẹ chồng tôi khóc nói rằng chỉ muốn có một đứa cháu bế. Cứ thế này, không lẽ nhà này tuyệt tôn hay sao? Những câu nói của bà như xát muối vào tim tôi. Sau lần đó, tôi và mẹ chồng ít khi nói chuyện với nhau.
Đến đầu tháng 6 này, tôi phát hiện mình có thai. Khi cầm que thử hai vạch đỏ chót trong nhà vệ sinh, tôi òa lên khóc như một đứa trẻ. Chiều chồng tôi đi làm về, tôi đưa que thử cho anh xem. Anh cũng đỏ hoe mắt, cứ ôm chặt lấy tôi. Sau 4 năm, cuối cùng chúng tôi cũng có một đứa con cho riêng mình.
Quan trọng hơn, mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng cũng trở nên dễ chịu hơn. Mẹ chồng tôi chủ động nấu ăn cho tôi. Quần áo tôi bà cũng gom đi giặt giũ. Rồi bà mua sữa bầu, mua quần áo em bé sẵn sàng cho tôi dù đứa bé mới chỉ tượng hình. Những ngày tháng có con trong bụng là thời gian tôi hạnh phúc nhất.
Tại sao họ lại chà đạp lên nỗi đau ấy khiến tôi tuyệt vọng hơn. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi chiều tôi không khác gì bà hoàng. Tôi nghỉ làm, ở nhà dưỡng thai và gần như không làm bất cứ việc gì cả.
Vậy nhưng cách đây một tuần, tôi lại vô ý làm mất con. Hôm đó, tôi vào nhà tắm, không may giẫm nước xà phòng, trượt chân ngã. Cú ngã đó kinh động cả nhà chồng tôi. Mọi người vội vã đưa tôi vào bệnh viện cấp cứu. Nhưng rồi con tôi cũng không giữ được.
Giây phút nghe bác sĩ báo tin con đã ra đi, tôi chỉ biết ôm lấy mẹ mình mà khóc. Chồng tôi cũng khóc.
Nằm viện được ba ngày, tôi về nhà chồng. Nhưng nhà chồng gần như không còn quan tâm đến tôi nữa. Mẹ chồng cả ngày không thèm nhìn xem tôi thế nào. Chồng cũng hờ hững, lạnh nhạt. Tôi biết mình sai nhưng tôi là người đau đớn nhất. Tại sao họ lại chà đạp lên nỗi đau ấy khiến tôi tuyệt vọng hơn.
Mấy ngày nay, tôi cứ nghĩ mãi về tờ đơn ly hôn. Giờ tôi có nên giải thoát cho chồng không? Tôi không thể cứ sống mãi trong sự lạnh nhạt thế này được?
Theo Afamily
Chồng ngoại tình có con rơi con vãi khắp nơi Từ đó đến nay anh ấy vẫn liên tục ngoại tình, còn cờ bạc, thậm chí có con rơi ở khắp nơi. Em kết hôn từ năm 1989, đến năm 1995, chồng em đã bắt đầu ngoại tình. Khi đó em có cháu thứ 2, em đã bỏ về nhà ngoại, em muốn ly hôn nhưng mọi người khuyên nên nghĩ về gia...