Thư tình: Em gởi lại những ngày xưa
Ngày xưa ấy đã bao giờ anh khắc khoải nỗi nhớ em da diết đến nao lòng?
Anh! Lá thư này em gởi lại những ngày xưa, ngày em đã mang trong tim mình tình yêu của một thời tươi trẻ, một thời em cứ ngỡ cuộc sống của mình sẽ đơn điệu biết mấy nếu không có anh. Ngày xưa ấy đã bao giờ anh khắc khoải nỗi nhớ em da diết đến nao lòng?
Thời gian đã qua chưa bao giờ xoá nhoà trong kí ức của em từ những ngày đầu tiên gặp anh cho đến ngày cuối cùng xa cách. Và giá như có một phép màu thì em ước thời gian có thể quay ngược trở lại để đợi chờ, nhung nhớ như ngày xưa.
Ngày mình gặp nhau Sài Gòn nắng lắm, mưa nhiều. Mình yêu nhau tuổi 20 với bao nhiêu mơ ước, hoài bão, nhìn cuộc đời thật hồng phải không anh? Đã quá lâu rồi thời của chúng mình, thời không có nhiều điện thoại, tin nhắn như tuổi trẻ bây giờ; thời của chúng mình hò hẹn với nhau em hay giận, hay hờn; thời của chúng mình anh viết cho em những lá thư, những lá thư mà anh vẫn gọi em là Đỗ My đó anh có còn nhớ hay không? Đỗ My không phải là tên em, nhưng anh gọi, chỉ đơn giản vì em thích.
Có phải chăng giữa cuộc đời tấp nập thì ngày xưa vẫn còn rất nguyên vẹn trong trái tim mình?
Thời của chúng mình trong nhật ký em có tên anh, cái tên cũng thật anh như con người anh vậy. Chỉ có em là khởi đầu rắc rối và em xa anh cũng như đường Sài Gòn quá nhiều ngã rẽ nên chúng mình cứ mãi lạc nhau. Nhẹ nhàng quá phải không anh? Vậy mà đủ sức làm cho tim chúng mình nhói đau lâu lắm.
Em về nơi em đến, có đôi lần muốn gọi cho anh nhưng lại sợ người nghe điện thoại không phải là anh, em buồn, giận khi chia tay anh không tiễn em đi. Em đạp xe lòng vòng chỉ mong anh nghe điện thoại trước khi em rời thành phố, vậy là ta xa nhau.
Video đang HOT
Lần chia xa đó có ai ngờ là xa mãi, những lá thư thưa dần, anh không tìm em như đã hứa, em chờ mong tương phùng với niềm hy vọng mong manh.
Thời gian trôi nhanh, kỷ niệm nhạt nhoà, Đỗ My ngày nào mãi mãi đi vào quá khứ. Tình yêu ngày nào cũng ngủ yên trong kí ức xa xưa, chỉ còn em con người của hiện tại, với nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền… Em đã quên viết nhật ký từ lâu lắm, đã quên những bài thơ gửi tặng anh còn dang dở, em đã quên mình từng chờ anh. Em đã quên rất nhiều điều mà em cứ ngỡ sẽ mang theo đến tận cuối đời.
Chiều nay, một mình đi trên con đường quen, con đường em vẫn bạn cùng em hằng ngày trong cuộc sống mưu sinh, bỗng nghe có ai đó gọi “Đỗ My” làm em chạnh lòng, kỷ niệm xưa bất chợt ùa về cay mắt.
Có phải chăng giữa cuộc đời tấp nập thì ngày xưa vẫn còn rất nguyên vẹn trong trái tim mình?
Mùa thu đến có điều gì rất lạ và thiết tha, làm cho chúng mình nhớ lại những ngày xưa cũ, những nẻo đường chúng mình đã cùng đi qua, có chiếc lá nào rơi phía sau rất khẽ, âm thầm. Anh ở nơi đâu xa lắm có giây phút nào khẽ gọi “Đỗ My” chăng?
Theo Blogtamsu
Thư tình: Đã thương yêu xin anh đừng lừa dối
Đừng ích kỉ chỉ biết nghĩ tới cảm xúc, sự thỏa mãn tham lam của bản thân nữa được không anh.
Ngay cả trong những khoảnh khắc yếu đuối và đớn đau nhất của cuộc đời này, em vẫn luôn cố gắng nghĩ về chuyện tình của chúng ta với những hồi ức tươi đẹp nhất.
Em nghĩ về những sớm đầu xuân, anh chạy xe qua nhà, đặt lên má em nụ hôn âu yếm. Nụ hôn thoảng vị bụi đường, lấm lem làn mưa bụi. Nhưng là nụ hôn của nhung nhớ và thương yêu. Dù mình vừa gặp nhau cách đó chưa đầy vài tiếng.
Em nghĩ về những món quà anh tặng, bé bé xinh xinh nhưng khi nào cũng được cẩn trọng bọc gói với những lời đề tặng vô cùng dễ thương và tình cảm. Em lẩm nhẩm đọc tới đọc lui, tới khi thuộc lòng vẫn không muốn buông xuống.
Em nghĩ về những ngày mình đi bên nhau trên phố. Phố đông người và ồn ã, chỉ riêng chúng ta đi bên nhau thinh lặng, khoảng không gian bình yên biết mấy.
Nhưng rồi mọi thứ vụn vỡ.
Khi em phát hiện ra một cuộc sống khác của anh. Cuộc sống ở nơi đó, hoàn toàn không có em. Như thể em chưa từng tồn tại.
Xa nhau rồi, chỉ mong anh biết trân trọng hơn tình cảm từ trái tim mình
Đó là nơi tay anh đan cài trong tay một cô gái khác, anh âu yếm lau mồ hôi trên trán cô ấy trước cửa cơ quan, anh đặt tay lên eo cô ấy, tin cẩn và dịu dàng.
Đó là nơi anh trao lời yêu cho cô ấy, những câu nói đã từng khiến em đắm say.
Đó là nơi thương yêu không thay đổi nhưng đã được chuyển giao, từ người này sang người khác, từ em sang cô ấy. Chỉ riêng trong anh, tình cảm dường như vẫn thế. Hoặc em đã lầm, hoặc em không biết.
Đó là nơi anh nhìn em trân trân. Em nhìn anh chẳng biết nói gì, chỉ trông đợi một lời giải thích. Nhưng không gì cả. Ngoài trời, gió nhẹ nhàng thổi, mà sao em thấy trong lòng mưa bão. Trong quán cà phê, bên chiếc bàn leng keng đá, em đã ước mình chưa từng xuất hiện trong cuộc đời anh, chúng ta chưa từng gặp nhau. Giá như chúng ta hãy cứ là những người xa lạ. Hoặc ít nhất, tình cảm vừa qua cũng chỉ là cơn say nắng.
Nhưng em tỉnh cơn mơ và phát hiện nỗi đau này là rất thật. Đau quặn thắt. Có cảm giác như không thở nổi, cũng chẳng biết nên gào thét lời nào. Đành để con tim chết lặng. Em ngồi đó, nhìn anh rời đi. Bỗng thấy cả yêu thương theo chân anh đi mất. Chẳng biết cô gái đó có chờ anh ở đâu đó, chẳng biết cô gái ấy có biết về em và một cuộc sống khác của anh, nơi em đang đứng.
Những điều ấy giờ này, đâu còn quan trọng, đúng không anh? Dẫu sao em cũng là người từ bỏ và quyết định bước ra, dẫu sao em cũng là người chấp nhận ôm nỗi đau về mình và để anh bước về bên người đó. Thương yêu dành cho em và cả cho cô ấy, có thể chẳng thương yêu nào là điều rất thật.
Nhưng biết sao được, đó là lựa chọn của anh, là tình yêu anh nắm giữ.
Xa nhau rồi, chỉ mong anh biết trân trọng hơn tình cảm từ trái tim mình. Để biết thương yêu một người nào đó hết lòng, thực sự hết lòng.
Khi quyết định trao tình yêu cho ai đó, không một ai mong nhận được sự dối gạt. Tình cảm mà, va vấp dễ để lại vết thương hay nhức nhối từ những mối sẹo. Em mong anh hiểu và biết thương tình cảm của mình hơn. Đừng ích kỉ chỉ biết nghĩ tới cảm xúc, sự thỏa mãn tham lam của bản thân nữa được không anh.
Vì đã thương yêu xin anh đừng lừa dối...
Theo Blogtamsu
Bức thư tình không bao giờ được gửi... Chỉ là mỗi lần nghĩ đến anh thì em lại buồn. Bởi mọi chuyện chẳng đi đến đâu. Bởi em cứ nồng nhiệt nhưng anh lại cứ hững hờ. Em có một bức thư chắc chẳng bao giờ dám gửi... Em nhớ anh quá! Em ghét anh, nhưng nhận ra là vẫn rất nhớ anh... Chỉ là mỗi lần nghĩ đến anh thì...