Thứ phụ nữ ngại nhất không phải là một ông chồng nghèo, họ sợ nhất vớ phải một anh đàn ông không chịu “cai sữa mẹ”!
Thực ra phụ nữ không sợ lấy phải chồng nghèo, thứ đáng sợ nhất đối với họ chính là lấy một ông chồng…
Sau tất cả những tất bật ngược xuôi của tuổi trẻ. Người đàn bà nào rồi cũng bắt đầu tìm cho mình một bến đỗ bình yên. Nơi đó là nhà, là người đàn ông, là đứa con bé bỏng, là mỗi ngày thức dậy không còn quẩn quanh với câu hỏi: “Hôm nay sẽ làm gì?” mà chính là việc mỗi sáng lại từng chút một chăm sóc cho gia đình từ những điều nhỏ nhất.
Đàn bà lấy chồng, mất đi khoảng trời riêng, hi sinh sự tự do, thanh xuân và nhan sắc. Thậm chí còn có người bằng lòng thay đổi công việc, vứt bỏ những dự định chỉ để quanh quẩn nơi bếp núc, một lòng chăm chút cho chồng con và cả gia đình chồng.
Đó cũng là lý do vì sao hạnh phúc của đàn bà phụ thuộc phân nửa vào người đàn ông họ cưới. Có người may mắn lấy được một người chồng hết lòng yêu thương, thấu hiểu. Cũng có những người lấy phải những gã đàn ông được tóm gọn với một từ “tồi”. Phụ nữ ấy mà, thông minh xinh đẹp đôi khi lại không bằng may mắn. Nhiều khi tránh bao nhiêu người đàn ông để rồi gật đầu lấy một ai đó chẳng ra gì.
Nhưng có lẽ, đáng sợ nhất của đàn bà vẫn không phải là lấy phải đàn ông nghèo. Đáng sợ nhất chính là khi đàn bà lấy một người đàn ông rồi mới nhận ra anh ta là người “bám váy mẹ”. Khi đó bất kể mẹ họ làm điều gì chưa đúng, họ cũng một mực khăng khăng đứng về phía mẹ mình. Để rồi họ coi người đàn bà cạnh mình cũng chỉ là một người dưng không hơn không kém.
Ảnh minh họa.
Tôi từng chứng kiến rất nhiều câu chuyện, ở đó người đàn bà khi bước chân về nhà chồng đều không có lấy một người “chống lưng”. Mọi thứ họ làm dù đúng hay sai vẫn luôn phải chấp nhận sự chì chiết từ người mẹ. Chồng thì ậm ừ cho qua chuyện hoặc vào hùa với mẹ để “dạy dỗ” vợ của mình.
Có những người đàn ông không quá đáng đến vậy. Họ vẫn yêu thương vợ, nhưng mẹ của họ mới là thứ quyết định tất cả mọi thứ lớn nhỏ. Thậm chí đến chuyện riêng của hai vợ chồng cũng phải tuân theo những quy tắc mà mẹ đã đặt ra. Đàn ông kiểu này giống như một đứa trẻ chưa hề trưởng thành. Tất cả mọi suy nghĩ và hành động của họ đều cần đến sự đồng ý của mẹ mình.
Khi hai người phụ nữ, một là mẹ, một là vợ xảy ra xích mích. Họ đôi khi đứng giữa mà không biết mình thực sự nên làm gì. Để rồi cuối cùng họ quyết định đặt vợ mình đứng sau để trở thành người con có hiếu kiểu như “mẹ anh chỉ có một”, còn vế “vợ anh đổi được” thì thôi em tự hiểu.
Nhưng đàn ông à, xin anh hãy thấu hiểu, người phụ nữ gắn bó với anh suốt cuộc đời này là vợ, không phải mẹ. Người đàn bà mà khi anh ốm đau, bệnh tật, đói khổ, nghèo nàn cũng cùng nắm tay anh vượt qua là vợ, không phải mẹ. Hãy luôn cư xửđúng mực và trở thành một người đàn ông có chính kiến của riêng mình.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Đừng bao giờ để đến khi anh lấy vợ rồi mà vẫn chưa có được sự trưởng thành của một người đàn ông thực thụ. Đừng khiến đàn bà phải thốt lên câu nói: “Em mệt mỏi lắm rồi, mẹ anh đúng, em sai”.
Đàn bà khi chấp nhận nắm tay anh về chung nhà, bạn có biết họ phải mất đi bao nhiêu thứ hay không? Khi họ chấp nhận sống chung với mẹ chồng, anh có biết đàn bà phải cố gắng biết bao nhiêu không? Họ cố gắng chỉ bởi muốn có một gia đình êm ấm, một nơi mà con dâu cũng như con gái, còn mẹ chồng cũng như mẹ đẻ của mình.
Thế nên đừng để đàn bà bi thương trong một cuộc sống hôn nhân, cũng đừng để đàn bà phải thốt lên câu: “Anh phải cai sữa trước khi lấy vợ”. Bởi vì khi anh tiếp tục để điều đó xảy ra thường xuyên rồi biến chúng thành một sự dày vò. Rồi đến một thời điểm khi đàn bà không thể chịu đựng được, họ sẽ dứt khoát rời đi!
Theo afamily
Cuộc ly hôn êm đềm có 1-0-2 trong lịch sử Trung Quốc và triết lý "buông bỏ bình yên" chị em nào cũng phải nhớ!
Sự chấp thuận ly hôn một cách dễ dàng của Lư Mộ Trinh đều có lý do. Với một người phụ nữ thâm trầm, hiểu lý lẽ như bà thì để đưa ra quyết định ấy là điều cần thiết.
Nỗi đau lớn nhất của người phụ nữ có lẽ là nỗi đau bị phản bội. Nhưng có những sự phản bội lại được xem là "chính đáng", là tất lẽ dĩ ngẫu, bởi ngay từ đầu, cuộc hôn nhân ấy chẳng xuất phát từ tình yêu. Có một người đàn bà như thế, sinh ra đã mang phận phụ nữ, chỉ biết lầm lũi, cam chịu. Ngay cả đến người đàn ông mình sẽ dựa đến hết cuộc đời cũng an bài cho định mệnh. Rồi âm thầm đứng sau vun đắp cho ước vọng lớn lao của chồng, chăm sóc gia đình nhỏ nhưng chẳng bao giờ nhận ra hạnh phúc ngày hôm nay lại mong manh đến thế.
Lư Mộ Trinh - vợ đầu tiên của nhà cách mạng Trung Quốc Tôn Trung Sơn chính là người phụ nữ lặng lẽ ấy. Nếu người ta biết đến Tống Khánh Linh là người ủng hộ, làm nên thành công của Tôn Trung Sơn thì chính Lư Mộ Trinh mới là người đồng cam cộng khổ, đặt nền móng cho mọi bước tiến sau này của nhà cách mạng lớn.
Hình ảnh minh họa
Cuộc hôn nhân không tình yêu
Tôn My - anh của Tôn Trung Sơn, nhận thấy em trai mình tính cách độc lập, ưa ngao du thì bàn với bố mẹ lấy vợ cho em để ổn định gia đình. Bấy giờ cùng làng có cô Lư Mộ Trinh, gia cảnh khá giả lại ngoan hiền, nết na nên được lọt vào tầm ngắm của nhà họ Tôn. Đúng như những gì đã sắp đặt, Tôn Trung Sơn thành gia lập thất khi vừa tròn 20.
Lư Mộ Trinh nổi tiếng đảm đang, hiền thục nhất vùng. Bà là người trầm tính nhưng lại đối xử rất tốt với mọi người. Bởi kết hôn để cha mẹ vui lòng nên không lâu sau đám cưới, Tôn Trung Sơn lại lên đường theo đuổi sự nghiệp học vấn. Dù ít về thăm nhà nhưng hễ mỗi lần chồng về, Mộ Trinh lại may cho ông một bộ quần áo, giày, tất mới.
Chân dung người phụ nữ đồng cam cộng khổ với Tôn Trung Sơn
Trong suốt thời gian Tôn Trung Sơn bôn ba khắp chốn, có về nhà cũng vùi đầu vào công việc, Mộ Trinh chẳng hề trách cứ chồng, trái lại luôn dịu dàng cảm thông và chăm sóc chồng chu đáo. Dù tình cảm nhung nhớ, yêu thương chẳng một lần bày tỏ nhưng mỗi khi tiễn chồng đi xa, Mộ Trinh lại lặng lẽ chuẩn bị hành trang chu đáo, đau đáu nhìn theo bóng chồng dần khuất.
Tôn Trung Sơn từng có thời bị coi là tội đồ phản nghịch và bị triều đình nhà Thanh truy nã. Thời gian ấy, cả nhà họ Tôn bị liên lụy. Bản thân Trung Sơn phải di chuyển nhiều nơi. Mộ Trinh đã sống suốt 12 năm tại nơi xa lạ mà chỉ được gặp chồng vẻn vẹn 3 lần. Sau khi mẹ chồng Mộ Trinh bệnh nặng qua đời, 3 mẹ con bà đành phải leo lắt chăm nhau dựa vào những đồng trợ cấp ít ỏi của người Hoa kiều trên đất Indonesia. Số lần ly tán và thay đổi chỗ ở của Mộ Trinh không sao đếm xuể. Bà phải chịu bao vất vả, thiệt thòi bởi sự nghiệp của chồng ba chìm bảy nổi.
Đến khi tình hình bình ổn, Mộ Trinh vẫn tận tụy chăm sóc chồng mà không bao giờ lộ diện trước đám đông. Nhưng chính những lần lưu vong của Tôn Trung Sơn đã khiến cuộc hôn nhân của họ kết thúc trong lạnh lẽo.
Hi sinh vì đại cuộc
Trong thời gian bôn ba khắp chốn, Tôn Trung Sơn đã đem lòng yêu con gái của bạn mình kém ông 26 tuổi là Tống Khánh Linh. Vượt qua mọi rào cản, họ bất chấp đến với nhau bởi tình yêu mãnh liệt. Tuy nhiên, trong mối quan hệ tay 3 ấy chưa bao giờ Tống Khánh Linh bị lên án hay Tôn Trung Sơn bị trách móc một lời.
Khi đem lòng yêu Khánh Linh, Tôn tiên sinh đã quyết định phải dứt khoát với vợ là Mộ Trinh để cả 3 không phải đau khổ. Giữa sự phản đối của các đồng chí cũng như gia đình họ Tống, Tôn Trung Sơn biết rằng chỉ có Mộ Trinh mới tháo gỡ được chuyện này.
Tại Nhật Bản, Trung Sơn và Mộ Trinh đã có một cuộc nói chuyện thẳng thắn. Sau khi quay ra, Lư Mộ Trinh đã khảng khái mà nói với mọi người rằng: "Tôn tiên sinh vì cách mạng bôn ba hải ngoại. Tôi cũng vì thế mà phải lang bạt khắp nơi, bản thân thấy đã mệt mỏi, giờ muốn về quê sống nốt quãng đời còn lại. Giờ có người sẵn sàng thay tôi chăm sóc tiên sinh, tôi chấp nhận ly hôn". Lời Lư Mộ Trinh nói ra như một phán quyết cuối cùng khiến tất cả đều im lặng chấp nhận kết quả.
Nguyên nhân sâu xa của việc "nhường chồng" cho người phụ nữ khác
Sự chấp thuận ly hôn một cách dễ dàng của Lư Mộ Trinh đều có lý do. Với một người phụ nữ thâm trầm, hiểu lý lẽ như bà thì để đưa ra quyết định ấy là điều cần thiết. Hơn ai hết, Mộ Trinh tự hiểu cuộc hôn nhân giữa bà và Tôn tiên sinh không xuất phát từ tình yêu. Bà lại phải sống xa chồng thường xuyên, nên việc xây dựng tình cảm vợ chồng là rất ít ỏi. Không va chạm, không tâm sự, sẻ chia, cuộc hôn nhân của Mộ Trinh căn bản chưa bao giờ có vị của hạnh phúc đích thực.
Bức ảnh gia đình của nhà cách mạng Tôn Trung Sơn
Mộ Trinh sinh ra và lớn lên ở nông thôn, suy nghĩ vẫn còn nặng tư tưởng phong kiến, của những người "phụ nữ bó chân". Ban đầu bà đã chấp nhận việc chồng mình có vợ lẽ nhưng Tôn Trung Sơn nhất quyết muốn dứt điểm. Vốn không chấp nhận chế độ đa thê ông lại càng tôn trọng cả hai người phụ nữ. Và xét về mọi mặt, Mộ Trinh tự nhận thấy mình không phù hợp đứng cạnh người đàn ông có lý tưởng lớn như Trung Sơn.
Thực chất, mọi sự buông bỏ chẳng bao giờ là dễ dàng. Mộ Trinh cũng đau buồn, cũng nuối tiếc nhưng bà hiểu được rằng: mình không thể đọc chữ, không biết tiếng Anh, không thể giúp chồng nếu chỉ quanh quẩn bếp núc, khâu vá. Và trên thực tế từ những gì Mộ Trinh đã trải qua, bà không còn đủ sức để chạy theo chồng những lần tha hương. Vậy là Mộ Trinh quyết định giao phó cha của 3 đứa con mình cho người phụ nữ thích hợp hơn. Đó là sự lựa chọn sáng suốt.
Sau đám cưới của Trung Sơn và Khánh Linh, Mộ Trinh chọn sống yên bình nơi quê nhà và tránh mặt chồng cũ. Tuy vậy, Tôn tiên sinh vẫn hỏi han, quan tâm bà. Giữa Mộ Trinh và Khánh Linh cũng không xảy ra mâu thuẫn, cũng có thể nói là chị em hòa thuận. Đây là cuộc ly hôn êm đềm nhất trong lịch sử.
Nhiều người bày tỏ sự tiếc nuối cho một số phận người phụ nữ bất hạnh như Mộ Trinh. Có lẽ, nếu không phải chọn sai người, sai thời điểm thì Mộ Trinh đã có thể được hạnh phúc bên một người đàn ông yêu thương bà thật sự. Nhưng tình cảm vốn dĩ không thể gượng ép, sự ra đi năm ấy của Mộ Trinh là hoàn toàn đúng đắn. Đôi khi, bỏ cuộc không phải thất bại mà là giải thoát cho chính mình.
Theo afamily.vn
Gửi người thứ ba: Đây là quả báo nặng nề em phải nhận lấy khi cướp chồng người Ở đời này không thiếu những kẻ trơ trẽn lên giường với chồng của đàn bà khác mà vẫn huênh hoang tự đắc rằng mình là người chiến thắng. Khi tranh đoạt đàn ông của người khác người thứ ba có bao giờ nghĩ đến hậu quả, cái giá quá đắt mình phải nhận lấy cho hành động tàn độc này? Một khi...