Thu nhập hơn ngàn đô vợ vẫn chê… hèn
Không phải là ông nọ ông kia, nhưng thu nhập mỗi tháng cũng hơn ngàn đô, vậy mà vợ vẫn coi tôi là thằng hèn.
Tôi 38 tuổi, vợ tôi 34 tuổi. Hai vợ chồng tôi lấy nhau đến nay cũng được 12 năm, chúng tôi đã có với nhau 2 đứa con, một trai và một gái. Tôi làm kỹ sư cho một công ty nước ngoài, thu nhập không phải quá cao, nhưng mỗi tháng cũng được hơn 1.000 đô, còn vợ tôi làm việc cho một cơ quan nhà nước, tổng thu nhập một tháng của cô ấy được khoảng 8 triệu đồng.
Thu nhap hon ngan do, vo van che hen Thu nhập hơn ngàn đô 1 tháng, vợ vẫn chê… hèn (Ảnh minh họa)
Lương gấp 3 lần của vợ, nhưng chưa bao giờ tôi tỏ thái độ gì đối với cô ấy, thu nhập hàng tháng tôi chỉ giữ lại vài triệu còn vẫn đưa cả cho vợ chi tiêu, thi thoảng cô ấy mua sắm quần áo hay gửi biếu ông bà ngoại vài đồng cũng có nói với tôi, tôi cũng không có ý kiến.
Tôi cũng không rượu chè, thuốc lá, cờ bạc… cũng quan tâm chăm sóc vợ con, cũng biết nói những lời yêu thương và tặng hoa cho vợ vào những ngày lễ. Nhưng chưa bao giờ tôi thấy vợ hài lòng về những cố gắng của mình.
Video đang HOT
Thi thoảng cô ấy lại kể chồng chị A, cô B ở cơ quan thu nhập một tháng cả trăm triệu đồng, ngày sinh nhật mua tặng cho vợ cả cái xe SH, hay cái túi vài ngàn đô. Trong khi đó chồng mình, thu nhập mỗi tháng được có hơn 1.000 đô, quà sinh nhật cho vợ cùng lắm cũng chỉ là bó hoa với cái váy 1-2 triệu là hết cỡ. Đi du lịch thì cũng chỉ quanh quẩn trong nước cho tiết kiệm.
Không biết bao nhiêu lần tôi góp ý với vợ mà cô ấy chẳng chịu thay đổi, cứ thi thoảng cả nhà đang vui vẻ, cô ấy lại mang chuyện nhà người này người kia ra kể và than trách mình xinh đẹp là thế mà chồng không phải đại gia. Bao giờ mới có xe 4 bánh để đi.
Cách đây mấy hôm, đang trong bữa cơm, cô ấy lại kể về cô bạn học cùng đại học, ngày xưa xấu xí thế mà lại lấy được anh chồng giàu, làm phó giám đốc cho một công ty nước ngoài, tiền tiêu không hết. Trong khi mình xinh đẹp, đường đường là hoa khôi của lớp hồi đại học, ai cũng bảo sau này lấy được chồng đại gia mà thu nhập chả đủ nuôi vợ con.
Đang bữa ăn cơm, nhưng không thể chịu nổi cách nói năng coi thường chồng của vợ, tôi bực mình mới tát cho cô ấy một cái và nói “Tài giỏi thì đi kiếm thằng nào hơn mà ở”. Thế là cô ấy khóc mếu, cho rằng tôi đã hèn lại còn bảo thủ, không chịu thừa nhận để mà cô gắng, rồi giận dỗi.
Tôi thực sự cảm thấy mệt mỏi về cách suy nghĩ ấu trĩ của vợ. Tại sao cô ấy không nhìn rộng ra ngoài xã hội, không so sánh tôi với những người đàn ông suốt ngày rượu chè, cờ bạc, gái gú rồi về nhà đánh đập vợ con để thấy mình may mắn, hạnh phúc mà suốt ngày đem tôi so sánh với những thu nhập mỗi tháng vài ngàn đô để rồi về nhà cắn nhủ, hờn dỗi làm khổ chồng.
Theo VNE
Đưa vợ đi phá thai sau tình một đêm ở trời Tây
Sau hai tháng du lịch ở trời Tây vợ tôi vác về cái... bụng bầu. Nhìn em đau đớn bỏ cái thai, tôi lại rủ lòng thương, mọi sự hờn giận tiêu tan mà chăm sóc em.
Tôi biết tôi là một kẻ nhu nhược, chỉ biết ăn bám vợ và gia đình nhà vợ, tôi bị vợ cắm sừng như vậy cũng đáng, nhưng tôi rất yêu cô ấy. Sự nổi loạn, ương bướng, tiểu thư của cô ấy đã cuốn hút tôi ngay từ lần đầu gặp mặt, tôi đã phải quỳ xuống xin cô ấy chấp nhận tình cảm của mình thì sự việc ngày hôm nay cũng chẳng thấm tháp gì.
Tôi là một chàng trai tỉnh lẻ, cuộc sống của tôi chỉ quanh quẩn một chữ nghèo, tôi được bố mẹ nuôi ăn học, đó cũng chính là ký do gia đình tôi chẳng còn tài sản gì đáng giá. Em là một cô gái nổi loạn, một con ngựa bất kham, bố mẹ em bất lực với em. Thú thực mà nói tôi bị em thu hút bởi nhan sắc và cá tính của em nhưng cũng bởi gia sản nhà em nữa. Tôi may mắn được bố em đỡ đầu trong công việc rồi nhận làm đệ tử ruột trong lĩnh vực bất động sản, và mong muốn tôi có thể cảm hóa được em. Nhưng bao năm trôi qua em vẫn thế, vẫn làm khổ tôi, làm tổn thương tôi, còn tôi thì vẫn theo em dù em có đối xử với tôi tệ như chuyện vừa rồi.
Ảnh minh họa.
Sau một thời gian được gán ghép cùng sự theo đuổi mãnh liệt của tôi, em cũng đồng ý dừng chân lấy tôi làm chồng. Đám cưới được tổ chức long trọng, bố mẹ em thì vui mừng có một chàng rể hiền lành, còn bố mẹ tôi thì mở mặt vì nhà con dâu giàu có, quyền quý.
Bố mẹ vợ cho chúng tôi một căn nhà rộng thênh thang ở Tây Hồ, và mở cho tôi một công ty bất động sản, có thể nói là cho chúng tôi tất cả. Bù lại, em muốn gì tôi cũng chiều, phục vụ em từ những việc nhỏ nhất, còn em chỉ làm theo những gì em thích, không để tâm đến những gì tôi nghĩ. Tôi ao ước có một đứa con nhưng em tuyêt đối không chịu, vậy mà chính tôi lại đưa vợ đi phá thai của người khác.
Em bảo chán ngán cuộc sống ngột ngạt với một người chồng nhu nhược, vậy là em xách vali và đi du lịch nước ngoài. Hai tháng trở về, em khiến tôi vụn vỡ khi thông báo em có thai với ai mà em không biết, em mè nheo chê tôi đủ chuyện từ lời ăn tiếng nói đến chuyện ấy. Tôi gạt bỏ mọi sĩ diện của thằng đàn ông đưa em đi phá cái thai, dù tức giận vẫn phải nhẹ nhàng với em.
Nhìn em đau đớn bỏ cái thai, tôi lại rủ lòng thương, mọi sự hờn giận tiêu tan mà chăm sóc em. Tôi buồn lắm chứ, đau lắm chứ, nhưng tôi yêu em, em có biết không?
Đến khi mọi sức chịu đựng dường như đã cạn kiệt thì cuộc đời cuối cùng cũng mỉm cười với tôi, sự kiên nhẫn của tôi cũng được đền đáp. Sau vụ việc này em như biết ơn tôi lắm lắm, đã dần thay đổi tính cách ngang ngược. Đã chịu chùn chân ở nhà, và ngạc nhiên vô cùng khi em vào bếp nấu ăn cho tôi. Dù không nói ra nhưng ánh mắt cô ấy như muốn nói lời cám ơn với tôi. Tôi đã hạnh phúc ngập tràn, mọi chuyện cũng đã qua, chỉ còn lại tình yêu tôi dành cho em. Tôi ôm em vào lòng, và thủ thỉ...sinh con cho anh nhé!
Theo VNE
Hãy cho đàn ông có "trinh" đi Nhiều đàn ông Việt Nam thỉnh thoảng hoặc thường xuyên đi cave, rồi khi yêu thường đòi hỏi chuyện quan hệ tình dục (QHTD) với bạn gái nhưng đêm tân hôn lại đòi hỏi vợ mình còn... chảy vài giọt máu. Đúng là thật nực cười, lố bịch. Lố bịch hơn nữa là có mỗi chuyện "trinh tiết" cỏn con mà tốn bao...