Thu nhập hơn 15 triệu/ tháng nhưng mẹ chồng chỉ góp 2 triệu
Nhiều buổi sáng, phòng vệ sinh của ông bà hết kem đánh răng, bà cũng kêu tôi đi mua. Thậm chí, tôi đi làm về muộn mà nhà hết gạo, bà cũng chờ tôi về mua rồi mới nấu cơm.
Tôi lấy chồng gần ba năm và đang sống chung với ba mẹ chồng. Nhìn bề ngoài, mọi người đều bảo tôi sung sướng. Vì cưới xong đã có nhà cao cửa rộng, ba mẹ chồng trẻ khỏe, chăm cháu nội hết lòng. Nhưng thực sự cuộc sống bên trong gia đình khiến tôi rất chán nản.
Ảnh minh họa
Tôi đi làm văn phòng, lương được khoảng 2,5 triệu/ tháng. Trong khi, nhà chồng tôi có điều kiện, ngoài căn nhà đang ở, ba mẹ chồng còn có 1 căn khác cho thuê và 1 trang trại ở ngoại ô. Lương hưu của ông bà tính ra mỗi tháng gần 15 triệu, chưa kể nguồn thu từ trang trại và cho thuê nhà.
Chồng tôi làm kĩ sư, lương cứng được 8 triệu nhưng anh chỉ đưa cho tôi một nửa. Như vậy, mỗi tháng tôi có trong tay 6,5 triệu để chi tiêu tất cả các khoản và nuôi con. Nửa còn lại anh nói phải trả nợ cho ngôi nhà chúng tôi đang ở. Dù tôi chẳng hiểu, tại sao anh lại phải trả. Vì trước đây, vợ chồng anh trai ở chán chê rồi mới ra riêng.
Hồi mới cưới về, mẹ chồng không đề cập đến chuyện sinh hoạt phí. Trong tuần, bà đi chợ vài lần còn lại tôi đi, thỉnh thoảng bà mua thêm thứ này thứ kia. Mỗi lần nhà có đám giỗ, bà đưa tôi 500 ngàn để đi chợ, thiếu bao nhiêu không cần biết.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Nhưng như thế, tôi lại thấy dễ chịu hơn vì khi ông bà thích ăn gì thì tự mua lấy. Chẳng hiểu sao, cách đây nửa năm, bà bảo, bây giờ hàng tháng bà đưa cho tôi 2 triệu vì bà sẽ không đi chợ nữa.
Tôi thấy 2 triệu là quá ít so với nhu cầu nhưng cứ nghĩ là tiền thức ăn thôi. Nếu nhà hết kem đánh răng, giấy vệ sinh, gạo, dầu, gia vị…thì bà sẽ mua. Nhưng, tôi đã sai vì 2 triệu đó bao gồm luôn tiền sinh hoạt phí. Bà giao tôi tiền nghĩa là tôi phải bao thầu hết mọi thứ.
Nhiều buổi sáng, phòng vệ sinh của ông bà hết kem đánh răng, bà cũng kêu tôi đi mua. Thậm chí, tôi đi làm về muộn mà nhà hết gạo, bà cũng chờ tôi về mua rồi mới nấu cơm.
Thử hỏi, với 8,5 triệu một tháng, tôi làm sao xoay xở được khi cả tiền sữa, tiền bỉm, tiền điện, tiền nước…đều gói gọn trong đó. Vào cuối tháng, tôi kẹt tiền, mua thức ăn đạm bạc một chút là ông bà có ý kiến liền. Bữa nào cũng đòi hỏi ba món đủ thịt, cá, canh, xào và buổi sáng phải nấu ở nhà thì tôi không biết tính toán kiểu gì.
Ảnh minh họa
Thà rằng ông bà thiếu thốn đã đành, đằng này, lương bổng cao nhưng lại chi li với con cháu. Chưa bao giờ bà mua cho con tôi hộp sữa hay bộ quần áo cả. Tháng nào, tôi cũng bị thâm hụt tiền, cứ phải vay chỗ nọ chỗ kia để bù vào. Mọi người đều nghĩ tôi sung sướng vì làm dâu nhà giàu nhưng thực ra, tôi phải tính toán chi li từng đồng chứ không hề được thoải mái.
Theo Tinmoi24
Tôi nhận chu cấp của ba mẹ ruột, mẹ chồng phán một câu điếng người
Tôi kể với chồng thì anh bảo, có lẽ bà đang bực mình chuyện gì đó nên mới thế chứ không có ý gì. Nhưng rõ ràng, tôi biết, trong suy nghĩ của bà, những thứ ba mẹ tôi cho chẳng khác gì bố thí.
Ba mẹ tôi sinh được hai đứa con, chị gái lấy chồng ở xa còn tôi ở cách nhà khoảng 50km. Vì thế, cứ cuối tuần, tôi thường đưa các cháu về chơi với ông bà ngoại cho đỡ buồn. Vả lại, nhà chồng tôi đông anh em và đều ở gần nên ba mẹ chồng luôn có người bầu bạn.
Ba mẹ tôi luôn mua quà cho con gái
Gia đình tôi thuộc dạng khá giả, chị gái cũng lấy chồng giàu có nên hầu như mọi thứ ba mẹ luôn ưu ái cho tôi. Khi tôi sửa nhà, mua xe hơi, ông bà đều hỗ trợ một khoản kha khá.
Mỗi lần về chơi, mẹ thường cho rất nhiều thứ từ thức ăn, vật dụng, thậm chí cả tiền. Hai đứa con tôi đều thích về nhà bà ngoại vì được yêu chiều đủ thứ. Nhà chồng thì ngược lại, vì đông con nên thứ gì mẹ chồng cũng dè sẻn. Ông bà lại không có lương hưu nên mọi thứ đều phụ thuộc vào vợ chồng tôi.
Bởi thế, khi sống chung với ba mẹ chồng, tôi lo toàn bộ chi phí sinh hoạt. Nhờ sự giúp đỡ của ba mẹ ruột nên việc nuôi con đỡ vất vả vì gần như tiền sữa, quần áo của các cháu bà ngoại chu cấp hết.
Tôi cứ nghĩ, ba mẹ có cho con là chuyện bình thường. Đáng lẽ, ông bà nội phải vui vì nhà ngoại đỡ đần cho con cái. Chồng tôi cũng chẳng câu nệ gì chuyện đó. Có lần, ba mẹ tôi mua bàn ghế mới, liền cho luôn chúng tôi bộ bàn ghế gỗ quý gần 100 triệu.
Vợ chồng tôi rất mừng vì dự định sắm mà chưa đủ tiền. Nhưng khi chở về nhà, mẹ chồng tôi biết của nhà ngoại cho thì tỏ ra rất khó chịu. Bà nhất quyết không cho bỏ vào phòng khách mà bắt để ngoài sân. Tôi thấy điều đó rất vô lý.
Ảnh minh họa
Khi trở về từ nhà ngoại, bao giờ tôi đều mang rất nhiều thứ về. Vì họ biếu ông bà dùng không hết nên mang về, có khi cả tuần không phải đi chợ. Nhưng khi nấu ra, dọn lên mâm, bà nội không bao giờ đụng đũa, thậm chí bà làm một bát nước mắm ăn riêng.
Mọi chuyện cứ như thế cho đến hôm vừa rồi, vợ chồng tôi đưa con về ngoại chơi. Như thường lệ, bà ngoại hái rau, trái cây trong vườn, mua thịt heo sạch, đặt thêm gà vườn, trứng vịt, cá biển để chúng tôi mang về.
Khi về nhà, tôi đang soạn sửa đồ cho vào tủ lạnh còn các con đang xúng xính thử váy bà mua cho. Thấy mẹ chồng đi qua, tôi mời bà ăn ổi mới hái từ nhà ngoại thì mẹ chồng phán một câu xanh rờn: "ngon gì thứ ấy, chúng mày chẳng khác gì ăn mày cao cấp cả". Tôi gần như lặng người.
Tôi kể với chồng thì anh bảo, có lẽ bà đang bực mình chuyện gì đó nên mới thế chứ không có ý gì. Nhưng rõ ràng, tôi biết, trong suy nghĩ của bà, những thứ ba mẹ tôi cho chẳng khác gì bố thí.
Ảnh minh họa
Từ hôm đó, tôi rất buồn. Chẳng lẽ ba mẹ có điều kiện vun vén cho con là sai ư?. Tôi chưa bao giờ tỏ thái độ ỷ lại hay xem thường nhà chồng, tại sao mẹ chồng lại suy nghĩ cực đoan như thế.
Theo Tinmoi24
Con đau ốm, tôi cần người đỡ đần, ba mẹ chồng lại dọn ra riêng Tôi không thể bỏ việc công ty nên để con ở nhà cho ông bà trông. Nhưng khi con lên cơn, ông bà phải gọi vợ chồng tôi về vì không khống chế cháu được. Vợ chồng tôi lấy nhau được 15 năm và có hai con đủ nếp đủ tẻ. Từ lúc mới cưới tôi đã sống chung với ba mẹ chồng....