Thu nhập 4 triệu/tháng vẫn sống khỏe ở Hà Nội
Nhà mình thu nhập thuộc loại thấp ở thành phố nhưng với 4 triệu, ở nhà thuê, vẫn đủ chi tiêu khá thoải mái cho 3 người, 2 vợ chồng và con trai 2 tuổi.
ảnh minh họa
Đọc chia sẻ của các mẹ tháng tiêu hết 20 triệu mà giật mình. 20 triệu, bằng thu nhập gần nửa năm của hai vợ chồng mình mà các mẹ chi sinh hoạt cho một tháng, nghe mà chua xót. Có mẹ còn than thở khoản tiền đó vẫn không đủ xài. Mình biết là mức sống mỗi người mỗi khác, tùy vào thu nhập nên không thể so sánh. Mình chỉ muốn chia sẻ một chút kinh nghiệm chi tiêu, mua sắm ở đây để các gia đình có thu nhập như gia đình mình cân đối chi tiêu.
Vợ chồng mình đều là dân tỉnh lẻ ra Hà Nội kiếm sống. Mình tốt nghiệp cao đẳng kế toán nhưng chưa xin được việc làm nên đang bán quần áo cho một cửa hàng thời trang, lương 2 triệu có nuôi cơm trưa. Còn chồng mình chạy xe ôm, trung bình mỗi tháng cũng được tầm 2 triệu, tháng nào đông khách thì được 3-4 triệu.
Video đang HOT
Mình thống nhất với chồng là chỉ chi tiêu trong vòng 4 triệu thôi, còn lại tháng nào chồng thu nhập thêm thì để dành tiết kiệm cho những lúc ốm đau, bệnh tật. Mình thuê nhà ở khu Cổ Nhuế, 1 triệu/tháng mà nhà rộng rãi, có gác xép, vệ sinh khép kín. Nước 60 ngàn/tháng, điện thì 300 ngàn/tháng (nhà mình có tủ lạnh, quạt, tivi, nồi cơm), tiền điện thoại 200 ngàn cho cả hai vợ chồng (lúc nào có khuyến mại thì mình nạp), tiền gas mắm muối xà phòng sữa tắm 150 ngàn/tháng (gas tầm gần 4 tháng mới hết 1 bình).
Sáng nào mình cũng dậy sớm để đi chợ vì chợ sáng sớm họp như chợ đầu mối, bao giờ cũng bán giá thấp hơn chợ trưa và chợ chiều, đồ ăn lại tươi ngon. Mỗi ngày mình chỉ cầm 50 ngàn đi chợ mua thức ăn cho cả 3 bữa, nhưng bữa nào cũng đủ rau, đủ thịt chứ không thiếu thốn gì đâu. Rau thì tầm 5-7 ngàn là được 2-3 loại (chợ sớm thì tầm 2 ngàn/mớ rau, còn chợ chiều thì phải 3-4 ngàn/mớ), thịt thì 24 ngàn đã được 3 lạng thịt lợn, 20 ngàn được 4 lạng thịt gà, 20 ngàn được con cá trôi hoặc cá rô 6-7 lạng.
Nhà mình ăn cả 3 bữa ở nhà. Buổi sáng thường là bữa chính của nhà mình, mình nấu cơm nóng cho cả gia đình ăn, một suất để lại chồng về ăn trưa. Ăn sáng xong thì chồng chở mình đi làm, chở con đi gửi trẻ. Buổi trưa chồng về ăn trưa, mình ăn ở chỗ làm. Chiều về chồng qua đón hai mẹ con rồi về nấu ăn tối.
Tính ra tiền ăn mỗi tháng mình chỉ mất khoảng 1,5 triệu. Có hôm mua được đồ rẻ thì 50 ngàn cầm đi chợ tiêu còn không hết. Tiền thừa đó thỉnh thoảng mình lại mua hoa quả, hoặc mua tôm, ngao về đổi món.
Con mình gửi trẻ 700 ngàn/tháng bao gồm cả ăn trưa. Mình không biết các mẹ gửi trẻ chỗ 2 triệu, 3 triệu/tháng thế nào, nhưng nơi mình gửi cũng chăm sóc con mình cẩn thận, ăn uống đầy đủ, con được học múa học hát. Riêng tiền sữa của con thì trộm vía khoản này không tốn lắm, vì con chịu ăn cơm nên không cần uống thêm sữa vẫn bụ bẫm. Trộm vía con cũng ít khi ốm vặt nên đỡ tiền thuốc thang. Mình tập cho con biết cách mách người lớn khi buồn tiểu, và thường xuyên xi nên từ khi con 5-6 tháng tuổi là đã không tốn tiền bỉm.
Đấy, trung bình mỗi tháng nhà mình chỉ tiêu hết khoảng 4 triệu, tháng nào có việc phát sinh như đám cưới, về quê thì hết 5-6 trăm nữa. Còn bình thường tháng nào chồng làm được nhiều hơn thì mình mua đồ cho con, mua quần áo cho chồng và sắm vài thứ linh tinh cho mình. Nói chung, với thu nhập khoảng 4 triệu/tháng, gia đình mình vẫn ăn uống đầy đủ, cuộc sống vẫn bình thường.
Theo VNE
Vì anh tôi đánh mất con
Không đủ dũng cảm để giữ, tôi đành bỏ cái thai. Tôi hận vì anh nói sẽ không chịu trách nhiệm nếu vẫn quyết giữ đứa con này.
Một tháng trôi qua kể từ khi tôi bỏ đi đứa con của mình. Chúng tôi chỉ mới yêu nhau được 2 tháng nhưng oái ăm tôi lại có thai 5 tuần với anh. Biết có thai tôi rất vui vẻ, nghĩ về cuộc sống hạnh phúc khi có đứa con chào đời, nhưng mọi chuyện vỡ tan khi anh không chấp nhận vì lý do hai đứa chưa ổn định.
Ảnh minh họa: HH
Tôi 26 tuổi, anh 28. Anh dùng mọi lời lẽ để thuyết phục tôi bỏ đi đứa con, nói hai đứa chưa ổn định. Không đủ dũng cảm để giữ đứa con hằng khao khát và mơ ước, tôi đành bỏ cái thai. Tôi hận vì anh nói sẽ không chịu trách nhiệm nếu vẫn quyết giữ đứa con này. Tôi không còn muốn làm gì hay tha thiết với cuộc sống nữa, cho đến ngày hôm nay lòng vẫn đau khi nghĩ về đứa con bé bỏng tội nghiệp.
Điều đáng nói anh vẫn coi như chưa có chuyện gì xảy ra giữa hai đứa, vẫn bên tôi và chăm sóc chu đáo. Thật sự tôi không hiểu về con người anh. Nếu không yêu tôi anh có thể rời xa ngay lúc này vì tôi đã mấy lần chia tay nhưng anh nhất quyết không đồng ý. Giờ đây tôi không biết nên ở bên anh hay rời xa nữa?
Theo VNE
Bất lực nhìn em theo đại gia Em quyết định đám hỏi, tôi đau xót chấp nhận. Cầu mong em sẽ hạnh phúc, tôi đau lắm mà đành nhìn em cưới người khác. Một ngày với quá nhiều cảm xúc, tôi liếc nhìn xung quanh để tìm em. Hôm nay, em lấy chồng, tôi ngồi lặng lẽ nhìn. Em rạng ngời trong chiếc áo cưới. Bất chợt, ánh mắt em...